81
Mai nhịn vài ngày không đi tìm Baifern, công ty cũng không tới, liên tục mấy ngày đều mua sắm điên cuồng. Bình thường Mai dùng tiền lung tung Baifern sẽ mất hứng, cho nên Mai đều nhịn xuống ham muốn mua sắm. Hiện tại cãi nhau với Baifern, Mai tồn tại tâm lý làm nghịch, chuyện Baifern không thích thì cô càng muốn làm.
Baifern trở lại công ty, không hiểu sao, hôm nay không có cách nào lập tức tiến vào công việc, khuôn mặt Mai kia có thể biến đi không, thật là đáng ghét, Baifern cực lực không cho bản thân nghĩ về Mai, thế nhưng cuối cùng không tự kìm hãm được mà nghĩ đến.
Sau khi miên man suy nghĩ một phen, Baifern phát hiện bản thân có cảm giác rất lo lắng, loại cảm giác này làm cho Baifern thấy không xong, kỳ thực chỉ cần đi tìm Mai. Cũng chỉ là suy nghĩ của Baifern cô không ra được lý do gì để đi tìm Mai.
Thời gian vẫn chậm rãi trôi, đảo mắt đã một tuần, Mai vẫn không xuất hiện trong tầm mắt Baifern như trước. Trong thời gian này, tuy rằng biểu hiện của cô vẫn là mặt than, thế nhưng chỉ có Baifern biết trong lòng hình như trống trải không còn một mảnh, cảm giác thế nào cũng không thể lấp đầy.
...
Kỳ thực Mai chỉ ngây người ở Pháp năm ngày. Miễn cưỡng ngốc đến ngày thứ năm đã là cực hạn, cô thật sự nhớ Baifern đến muốn phát rồ nên tự đi mua vé máy bay trở về, hận không thể lập tức bay về bên người Baifern, ngạo kiều và vân vân, chiến tranh lạnh và vân vân lúc này Mai hoàn toàn quên.
Baifern tăng ca đến khuya, kỳ thực nhìn cô bận rộn như vậy, thật ra cô là ngây người trong phòng làm việc đến khuya, lúc sắp tới mười hai giờ đêm Baifern mới về nhà mình.
Lúc ra khỏi thang máy, đi trên hành lang, thấy dáng quen thuộc ngồi xổm ở cửa nhà, đột nhiên tim đập nhanh, lần đầu tiên Mai làm cho tim cô gia tốc.
Mai ngồi xổm trên đất, thấy Baifern thì thập phần hưng phấn đứng lên, chân vì ngồi quá lâu mà có chút tê dại, thế nhưng không chút ảnh hưởng đến sự hưng phấn của Mai.
"Baifern, người ta rất nhớ cậu..." Mai lập tức nắm cánh tay Baifern, nàng là người không biết giấu lời, cho nên lập tức đào trái tim ra cho Baifern, hoàn toàn quên trước đó là bản thân muốn chiến tranh lạnh với người này.
Baifern không trả lời, nhưng cũng không đẩy bàn tay của Mai ra, chỉ móc ra chìa khóa nhà từ trong ví. Mai vẫn là Mai, có chút ngốc nghếch trước kia, thế nhưng lúc này tâm trạng của Baifern lại không bất đồng như trước, ánh mắt nhìn Mai cũng dịu dàng hơn.
Cửa mở, Mai rất tự nhiên theo Baifern vào nhà, vừa vào gian nhà thì bày ra một đống túi lớn túi nhỏ trong tay, bộ dạng như đi hiến vật quý.
Baifern không để ý tới Mai, chỉ xoay người muốn phòng tắm, lại bị Mai bắt lấy không buông, lúc này Mai thà rằng Baifern tiếp tục nói lời ác độc một chút cũng không thích bản thân bị coi thường như vậy.
Baifern muốn gạt tay vào phòng tắm, nhưng Mai không nghe theo. Baifern chưa nói rõ ràng thì nàng tuyệt không thả Baifern vào tắm.
"Có phải người ta lâu không tới tìm cậu nên cậu sinh khí hay không, cho nên cố ý không để ý tới người ta?" Mai nghĩ bản thân sẽ vì điều này mà tức giận, có phải Baifern cũng như thế hay không, Mai suy bụng ta ra bụng người hỏi.
"Không phải!" Baifern trả lời quá nhanh còn quá lớn tiếng, có chút như phản xạ có điều kiện sau khi bị chọc trúng, đáng tiếc Mai không hiểu nhiều ẩn dụ hành vi như vậy cho nên không nhìn ra kẽ hở.
"Vậy thì vì sao ?" Mai làm nũng.
"Tôi nói không có gì là không có gì!" Không hiểu vì sao bản thân khó chịu, Mai biến mất 1 tuần cô khổ sở vì lo lắng Mai, nhưng nàng lại ở Pháp vui chơi bên đó càng làm cô phát điên hơn.
"Cậu biết rõ người ta ngốc còn để người ta đoán, Baifern đáng ghét nhất!" Người thích đem mọi chuyện giấu trong lòng đáng ghét nhất, trong đầu Mai rất phiền muộn thầm nói, trong lòng thấy có chút ủy khuất, cho nên con mắt lại có chút đỏ.
"Thực sự không liên quan đến cậu, chỉ là ra không biết bản thân nên làm gì bây giờ." Baifern nhìn con mắt ửng đỏ của Mai thì trong lòng mềm xuống, ngữ khí cũng nhu hòa không ít.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Mai luôn nghĩ chẳng có chuyện gì Baifern không giải quyết được, vậy chuyện gì lại làm Baifern trở nên kỳ quái đây?
"Nói với cậu cậu cũng không hiểu, nhanh chóng đi tắm đi, đã khuya rồi." Baifern nói sang chuyện khác, đối với cục cưng khỏe mạnh 9 giờ sẽ trên giường ngủ như Mai, hiện tại xác thực quá muộn.
"Được rồi." Mai cảm giác thái độ của Baifern ấm áp không ít liền không tiếp tục quấn quýt lấy vấn đề này nữa.
Kỳ thực lúc này Mai đột nhiên nhớ ra, lúc bản thân đến tìm Baifern, Freen đã nghìn căn vạn dặn giao phó "Đại nghiệp đẩy ngã". Trong đầu Mai cũng có dụ-c v-ọng hăng hái, cho nên nàng lập tức buông ra cho Baifern đi tắm, bản thân cũng đi phòng tắm cho khách, tắm rửa thơm tho.
Baifern tắm rửa xong đi ra thấy Mai như một con lợn hồng phấn trốn ở trong chăn ủn tới ủn lui, giống hệt một đứa trẻ con, tựa hồ chỉ cần tâm trạng Mai không tồi thì sẽ khom người bò một vòng như vậy trên giưong, lúc này biểu tình của Baifern nhất định nhu hòa hơn so với bình thường.
Kỳ thực Mai thuần túy là do quá hưng phấn, thân thể vì hưng phấn mà làm một ít động tác vô nghĩa, tựa như có vài bạn nhỏ vui vẻ sẽ lăn lộn, Mai đại khái là quá muốn thực thi hành vi gây rối nào đó.
Baifern làm sao sẽ biết, thiếu niên nhi đồng bình thường vô hại như cừu con lại rất có xu thế biến thân thành sói. Phải hiểu rằng, bên người có một người tà ác không gì sánh được là ảnh hưởng xấu cỡ nào.
Baifern nằm mơ cũng không ngờ, bản thân mới vừa vào chăn, còn chưa nằm xuống đã bị Mai xông tới, rất có cảm giác như chó săn lớn xông về phía con mồi, có điểm hung mãnh.
Mặc dù lúc này bị Mai hung mãnh hạ gục bên dưới như vậy, nhưng Baifern vẫn không thấy có nguy cơ nửa điểm, còn chỉ cho rằng Mai vẫn giống như trước, muốn chơi đùa rồi đi ngủ, rất nhiều bạn nhỏ đều có thói quen chơi đùa trước khi ngủ, bạn nhỏ quá tuổi Mai này cũng không ngoại lệ.
"Đừng nháo, đã khuya, cần ngủ." Baifern khẽ trách mắng, thế nhưng cô phát hiện bản thân hoàn toàn không đẩy nổi Mai.
Freen nói, chỉ cần đặt Baifern ở dưới thân thì có thể muốn làm gì thì làm. Mai kỳ thực vẫn luôn muốn với tay vào áo ngủ Baifern, len lén sờ một chút cái kia rất nhỏ của Baifern, 'tiểu meo meo' cũng không phải hoàn toàn không có, nàng nghĩ thế nào thì làm như vậy. Nàng nhớ kỹ lần trước lúc bản thân cầm lấy bàn tay Baifern đặt lên 'meo meo' của mình thì rất thoải mái, nàng muốn biết Baifern cũng có cảm giác như mình hay không?
Baifern lúc này mới dần dần phát hiện ra, nội dung 'chơi đùa' đêm nay của Mai có chút khác, đứa ngốc đã từng thuần khiết không gì sánh được như Mai chưa bao giờ lại với bàn tay vào áo ngủ của mình để đùa giỡn lưu manh.
"Mai, hiện tại cậu đang làm gì vậy?" Baifern mạnh mẽ tỏ vẻ rất bình tĩnh hỏi.
"Thân thiết da th-ịt..." Ngón tay Mai sờ tới sờ lui một chút trên mặt 'tiểu meo meo', chị nói ở đây rất mẫn cảm, vậy thì 'meo meo' rất nhỏ của Baifern cũng không ngoại lệ. Freen vừa dạy hư Mai còn không quên cười nhạo một chút ng-ực nhỏ của Baifern, quả thật là quá ác liệt mà!
Baifern mất bình tĩnh, vì sao Mai lại biết từ 'thân thiết da thịt' này, còn hiểu được hành động để thực thi.
"Mai, mình rất khó chịu, dừng lại." Baifern không suy nghĩ đơn giản như Mai, Cô làm vẻ rất khó chịu, rất đáng thương, vùng lông mày hơi cau chặt, vẻ tựa hồ xác thực rất khó chịu. Hành động lừa gạt của Baifern không được tốt lắm, thế nhưng lừa Mai thì vậy là đủ rồi.
Mai đúng là đứa ngốc suy nghĩ đơn thuần, còn cực kỳ thiện lương, lập tức bị Baifern hù, bởi vì Baifern thoạt nhìn xác thực rất khó chịu, không thoải mái giống như Freen nói, tay Mai lập tức không dám lộn xộn, thế nhưng nàng vẫn luyến tiếc rời khỏi người Baifern.
"Freen gạt người, Baifern căn bản là khó chịu..." Mai oán giận nói, bi thảm cho Freen đã bị Mai đơn thuần bán đi, nếu như Freen biết cảnh tượng lúc này thì đại khái sẽ khóc đi, kẻ ngốc bất tài vô dụng chính là nói Mai.
Quả nhiên, Baifern đã biết Mai luôn thuần khiết như giấy trắng sao có thể thoáng cái trở nên tà ác như vậy, căn bản là có một quân sư quạt mo cực kỳ hèn hạ, cực kỳ không có đạo đức ở sau bày ra.
"Em họ dạy cậu như thế nào?" Baifern làm vẻ hiếu kỳ hỏi, kỳ thực ánh mắt lạnh xuống. Baifern phi thường ghét Freen dạy cho Mai một ít chuyện loạn thất bát tao, cho nên Freen nhất định xui xẻo.
"Em họ không dạy mình..." Mai lắc đầu như trống bỏi, Freen dặn mình tuyệt đối không thể nói cho Baifern biết chuyện này, nếu không Baifern sẽ tức giận.
"Mai, buông mình có được không?" Ngữ khí của Baifern mang theo một chút cầu xin.
"Không được, người ta còn chưa hôn cậu mà!" V-uốt lại khó chịu, thế nhưng h-ôn môi sẽ không khó chịu đi, mô-i Baifern nhìn rất đẹp nha.
Đẹp kỳ thực cũng không liên quan gì đến công năng, đương nhiên Mai nghĩ có quan h-ệ cũng chẳng sao.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top