Chương 3: Tìm Kiếm Trong Tuyệt Vọng

LingLing không thể ngồi yên thêm một giây phút nào nữa. Cô biết mình phải làm gì – phải tìm bằng được Orm, dù có khó khăn đến đâu. Nhưng mọi thứ không hề đơn giản như cô nghĩ. Orm đã rời đi trong im lặng, để lại một khoảng trống không ai lấp đầy, và thông tin về nơi em đến giờ đây giống như một ẩn số bị che giấu.

Bắt đầu từ CH3

Sáng hôm sau, LingLing đến văn phòng đài CH3, nơi cả cô và Orm từng làm việc. Cô gặp CEO Khun Dew, người luôn giữ thái độ chuyên nghiệp và điềm tĩnh.

LingLing:
"Chị Dew, em cần biết thông tin của Orm. Em ấy đã đi đâu, chị có biết không?"
LingLing hỏi, giọng khẩn thiết.

Khun Dew nhíu mày, ánh mắt thoáng vẻ ngạc nhiên.

K'Dew:
"Ling, chị nghĩ chuyện này không còn liên quan đến em nữa. Orm đã chọn rời khỏi công ty và cũng không muốn ai liên lạc với em ấy."

LingLing:
"Nhưng chị... Em xin chị! Em đã sai, em cần gặp em ấy để nói rõ ràng,"
LingLing gần như cầu xin, đôi mắt đỏ hoe.

Khun Dew thở dài.

K'Dew:
"Chị thật sự không biết nhiều. Orm không để lại thông tin cụ thể, chỉ nói sẽ đi du học ở Mỹ. Còn về địa chỉ, em ấy bảo muốn giữ mọi thứ riêng tư."

Những lời của Khun Dew như một gáo nước lạnh dội thẳng vào hy vọng nhỏ nhoi trong lòng LingLing. Nhưng cô không bỏ cuộc.

Tìm đến P'Mam

Tiếp theo, LingLing tìm đến P'Mam, quản lý của mình, người từng rất thân thiết với Orm. Khi LingLing hỏi, P'Mam lắc đầu, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

P'Mam:
"Chị đã cho em địa chỉ nhà của Orm rồi, nhưng giờ đó đâu còn là nhà của em ấy nữa. Mae Koy – mẹ Orm, đã cho thuê lại căn nhà sau khi Orm đi du học."

LingLing:
"P'Mam, chị có quen Mae Koy không? Bà ấy có nói gì về Orm không? Chị có thể giúp em liên lạc với bà ấy không?"
LingLing vội vã hỏi.

P'Mam ngập ngừng, rồi trả lời:

P'Mam:
"Chị có biết Mae Koy, nhưng gần đây bà ấy cũng rất kín tiếng. Chị nghĩ bà ấy không muốn ai làm phiền đến Orm."

LingLing cắn môi, cảm giác bất lực xâm chiếm. Từng ngõ ngách cô tìm kiếm đều dần khép lại, nhưng điều đó chỉ khiến cô thêm quyết tâm. Orm đã từng thuộc về thế giới của cô, và giờ đây cô phải đưa em trở về.

Hy vọng mong manh

LingLing quyết định tìm đến căn nhà cũ của Orm, nơi mà em từng sống trước khi rời đi. Khi cô đến, căn nhà đã có chủ mới. Cô gõ cửa, một người phụ nữ trung niên ra mở.

LingLing:
"Xin lỗi, trước đây tôi nghe nói đây là nhà của Orm Kornnaphat. Cô ấy là bạn của tôi. Tôi có thể hỏi... cô ấy có để lại thông tin liên lạc nào không?"
LingLing cố gắng nói với vẻ lịch sự nhất có thể.

Người phụ nữ lắc đầu.

Chủ Nhà:
"Chủ cũ không để lại gì cả, và tôi cũng không biết cô ấy đi đâu. Nhưng tôi nhớ mẹ cô ấy nói rằng họ bán nhà để bắt đầu lại ở nơi khác. Tôi xin lỗi."

LingLing đứng lặng trước cửa nhà, cảm giác tuyệt vọng bủa vây. Dường như mọi con đường đều dẫn đến ngõ cụt.

Quyết tâm không bỏ cuộc

Trở về nhà, LingLing ngồi trên ghế, đầu óc quay cuồng. Cô không còn biết phải hỏi ai, đi đâu, hay làm gì nữa. Nhưng một điều chắc chắn rằng cô không thể từ bỏ.

Nếu cần, cô sẵn sàng lật tung cả nước Mỹ để tìm Orm. LingLing biết mình đã làm tổn thương em sâu sắc, nhưng cô cũng tin rằng chỉ cần gặp lại, cô sẽ có cơ hội sửa sai.

LingLing:
"Orm, chị nhất định sẽ tìm thấy em,"
LingLing nói, ánh mắt đầy kiên định.
"Dù em có ở nơi đâu, chị cũng sẽ không từ bỏ."

Trong lòng cô, một tia hy vọng vẫn cháy âm ỉ, như ngọn lửa nhỏ dẫn lối giữa màn đêm. Dù hành trình phía trước có gian nan đến đâu, cô tin rằng mình sẽ làm được.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top