Chương 20: Ván Cờ Mới
Bình Yên Trong Bão Tố
Sau trận chiến ở nhà máy, Ling đưa Orm về căn cứ của Hắc Ưng để dưỡng thương. Trong căn phòng rộng lớn nhưng yên tĩnh, Ling cẩn thận băng bó vết thương trên vai Orm, ánh mắt không giấu nổi sự quan tâm.
“Em phải nghỉ ngơi vài ngày,” Ling nói, giọng mềm mại. “Vết thương này không nặng, nhưng cũng không nên xem nhẹ.”
Orm mỉm cười, dù hơi nhăn mặt vì đau. “Chị đừng lo. Em không dễ gục ngã như vậy đâu.”
Ling nhìn Orm một lúc lâu, rồi đột ngột nói: “Em làm tôi lo sợ hơn bất kỳ kẻ thù nào. Vì em, tôi không thể giữ được sự bình tĩnh như trước đây.”
Orm ngẩng lên, ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn xúc động. “Vậy chị định làm gì với nỗi sợ đó?”
Ling cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Orm. “Tôi sẽ bảo vệ em, dù có phải trả giá bằng cả mạng sống của mình.”
Orm đỏ mặt, nhưng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay Ling.
---
Trong khi Orm dưỡng thương, Ying triệu tập Ling vào phòng họp. Korn Lão Gia cũng xuất hiện với vẻ mặt nặng trĩu suy tư.
“Lão đại tuy Tan đã bị giam giữ, nhưng mọi thứ chưa kết thúc,” Ying bắt đầu. “Chúng tôi nhận được thông tin rằng vẫn còn một nhóm tàn dư của Phán Quan đang hoạt động. Và kẻ đứng sau nhóm này có thể còn nguy hiểm hơn cả Tan.”
“Nguy hiểm hơn?” Ling nhíu mày. “Ý cậu là ai?”
Korn Lão Gia trầm giọng. “Một kẻ có biệt danh là ‘Bóng Ma.’ Không ai biết hắn là ai, nhưng hắn từng là cánh tay phải của Tan. Hắn rất giỏi trong việc thao túng và lên kế hoạch. Chúng ta không thể xem thường.”
“Vậy kế hoạch là gì?” Ling hỏi, ánh mắt lộ rõ sự quyết đoán.
“Bóng Ma hiện đang lẩn trốn trong khu vực cảng phía Đông. Nếu muốn diệt trừ hắn, chúng ta cần một kế hoạch cụ thể và lực lượng mạnh,” Ying đáp.
Ling gật đầu. “Tôi sẽ lo phần đó. Nhưng trước tiên, tôi cần chắc chắn rằng căn cứ của chúng ta an toàn, đặc biệt là với Orm.”
Korn Lão Gia nhìn Ling, khẽ gật đầu, như ngầm hiểu rằng Orm giờ đây đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô.
Sau khi bàn bạc, Ling quyết định dẫn một nhóm nhỏ đến cảng Đông để điều tra. Orm dù vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng kiên quyết muốn đi cùng.
“Em không thể ngồi yên trong khi mọi người đối mặt với nguy hiểm,” Orm nói, ánh mắt kiên định.
Ling nhìn Orm một lúc, rồi thở dài. “Được, nhưng em phải ở bên tôi mọi lúc. Không được tự ý hành động.”
Orm mỉm cười. “Em hứa.”
Tại cảng Đông, không khí lạnh lẽo và âm u như báo trước điều gì đó không lành. Ling và Orm cùng đội của Ying lần lượt tiến sâu vào khu vực.
“Chị, có gì đó không ổn,” Orm thì thầm, ánh mắt quan sát xung quanh.
Ngay lúc đó, một loạt tiếng nổ lớn vang lên, phá tan không gian yên tĩnh. Cảng Đông chìm trong lửa và khói, và từ bóng tối, hàng chục kẻ lạ mặt xuất hiện, bao vây họ.
---
“Chào mừng đến bữa tiệc của ta, Ling!” Một giọng nói vang lên từ loa phóng thanh, lạnh lẽo và đầy chế giễu.
Ling siết chặt tay, nhận ra đó là Bóng Ma. “Ra mặt đi! Đừng làm trò hèn hạ như Tan!”
Giọng cười khàn vang lên. “Ngươi nghĩ ta giống Tan sao? Ta khác hắn. Nhưng ta sẽ để các ngươi biết rằng đối đầu với ta là sai lầm lớn nhất.”
Đội của Ling và Orm rơi vào trận chiến căng thẳng. Dù bị áp đảo về số lượng, Ling vẫn chỉ huy một cách khôn ngoan, dẫn dắt mọi người thoát khỏi vòng vây từng chút một.
Orm bám sát Ling, đôi lúc không tránh khỏi cảm giác lo lắng khi thấy Ling lao vào hiểm nguy.
“Chị, cẩn thận!” Orm hét lên khi thấy một kẻ lạ lao đến từ phía sau Ling.
Ling nhanh chóng xoay người, hạ gục tên đó trong tích tắc. Cô quay lại, ánh mắt trấn an Orm. “Tôi đã hứa với em rồi, nhớ không? Tôi không để bất kỳ ai làm tổn thương em.”
---
Cuối cùng, giữa trận chiến, một bóng người xuất hiện trong màn khói, mang theo khí chất lạnh lùng đầy chết chóc.
“Ling, ta đã chờ ngươi từ lâu,” Bóng Ma cười nhạt, đôi mắt sâu thẳm như nhìn thấu tâm can kẻ đối diện.
Ling giương súng lên, ánh mắt không hề nao núng. “Ngươi có thể là kẻ thông minh, nhưng ngươi không hiểu một điều: không ai đụng đến những người tôi yêu thương mà không trả giá.”
Bóng Ma cười lớn. “Vậy để xem, Ling. Để xem ngươi bảo vệ được bao lâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top