Chap 19

Ông Gin ngồi trên chiếc ghế bành trong phòng khách, một điếu thuốc đang cháy dở trong tay ông. Khói thuốc lượn lờ trong không khí, tạo nên một bầu không gian u ám. Ông nhìn thấy con trai mình, Gun, bước ra từ phòng, vẻ mặt thoải mái nhưng cũng có gì đó vội vã.

"Con đi đâu vậy?" Ông Gin hỏi, giọng có chút gắt gỏng, đôi mắt hằn lên sự khó chịu.

Gun dừng lại một chút, ngẩng mặt lên nhìn cha, ánh mắt của cậu có chút e ngại nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. "Con đi thăm tình yêu của con, cô ấy đang bệnh ở bệnh viện."

Ông Gin nhếch môi, không giấu được vẻ khó chịu. "Suốt ngày lo ăn chơi, không chịu lo việc gì ra hồn. Cũng chẳng có tương lai gì đâu." Giọng ông đầy sự chỉ trích.

Gun không đáp lại ngay, chỉ lặng lẽ quay đầu đi, bước ra khỏi cửa.

___________________

Gun đứng trước cửa phòng bệnh của Orm, tay anh ta chạm nhẹ vào tay nắm cửa, định bước vào thăm cô. Tuy nhiên, một y tá lập tức chắn trước mặt anh, giọng kiên quyết: "Thưa anh, chưa có sự cho phép của bác sĩ Lingling thì anh không thể vào thăm được đâu ạ."

Gun cảm thấy khó chịu, không hiểu tại sao một người lạ lại ngăn cản mình. "Tôi là người thân của Orm," anh ta nói, giọng bực bội.

Y tá lạnh lùng đáp lại, thái độ không mấy thân thiện: "Xin lỗi, nhưng quy định là quy định. Anh không thể vào."

Ngay lúc đó, từ xa, Lingling bước đến với dáng vẻ lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh nhìn Gun. Cô không nói gì ngay lập tức, chỉ đứng im lặng quan sát anh ta, đôi môi khẽ nhếch lên, tạo ra một không khí căng thẳng.

Gun thấy cô, bất ngờ và có chút ngạc nhiên. Anh ta nhìn thẳng vào Lingling, hỏi một cách thách thức: "Cô là chị gái của Orm, thì sao? Cô có quyền gì để ngăn tôi?"

Lingling bước lại gần, tiến sát vào anh ta, ánh mắt lạnh lùng không rời khỏi Gun. Cô đứng đó một giây, rồi nhẹ nhàng thì thầm vào tai anh ta, giọng nói đầy đe dọa và kiên quyết: "Tôi không chỉ là chị gái của Orm. Tôi là người yêu của em ấy, và từ nay, tôi yêu cầu anh tránh xa em ấy ra."

Gun cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, chưa bao giờ anh ta nghĩ rằng Lingling lại nói thẳng thắn như vậy. Ánh mắt của cô chứa đựng sự quyết tâm và sức mạnh, khiến anh ta không thể phản ứng ngay lập tức. Anh ta không biết rằng Lingling lại có mối quan hệ sâu sắc và bảo vệ Orm mạnh mẽ đến vậy.

___________________
Lingling bước vào phòng, ánh sáng mờ ảo trong căn phòng bệnh viện làm không khí thêm phần tĩnh lặng. Cô nhìn Orm nằm đó, hôn mê sâu, vẻ mặt cô gái yêu quý của mình vẫn tĩnh lặng, bất động, khiến Lingling cảm thấy đau đớn và lo lắng.

Cô đi đến giường Orm, ngồi xuống và khẽ vuốt tóc cô, trái tim nặng trĩu vì không muốn để em phải chịu bất kỳ đau đớn nào. Lingling cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Orm, thì thầm một cách dịu dàng: "Chị đã tìm được người ghép tim cho em rồi, em sẽ khỏe lại thôi. Nhưng cô gái đó... cũng rất đáng thương."

Lingling im lặng, cảm nhận được sự tĩnh lặng bao quanh, như thể căn phòng này chỉ có cô và Orm. Cô biết rằng cuộc sống của Orm sẽ không còn như trước, nhưng ít nhất, với sự hi sinh của Nong, em sẽ có cơ hội sống. Cô sẽ không để ai hoặc điều gì cản trở sự sống của Orm. Cô sẽ bảo vệ em, bất kể giá nào.

Ngày của ca ghép tim đến, Lingling mặc bộ đồ phẫu thuật, đôi tay cô lạnh lẽo nhưng trái tim lại đầy quyết tâm. Cô đứng trước giường bệnh của Nong, nắm chặt tay cô gái trẻ, dù sức khỏe Nong đã rất yếu, nhưng vẫn cố gắng nhìn Lingling, đôi mắt lấp lánh ánh hy vọng và khẩn cầu.

"Nong, em yên tâm," Lingling nói, giọng dịu dàng nhưng đầy sự chắc chắn. "Chị sẽ thực hiện lời hứa. Chị sẽ cứu Orm, và chị sẽ không để em thất vọng."

Nong mỉm cười yếu ớt, nhưng đôi mắt cô lại như sáng lên một tia hy vọng. "Chị... nhớ lời hứa của em, phải trả thù cho gia đình em... và giúp em tìm lại em gái. Chị sẽ làm được, đúng không?"

Lingling gật đầu, nắm tay Nong thật chặt. "Chị sẽ làm. Em hãy yên tâm."

Sau đó, đội ngũ y bác sĩ bắt đầu chuẩn bị cho ca ghép tim. Lingling bước vào phòng phẫu thuật, không một chút sợ hãi, chỉ có sự tập trung tuyệt đối vào công việc. Các thiết bị y tế xung quanh tạo ra những âm thanh gấp gáp, nhưng Lingling không bị phân tâm. Cô thực hiện từng bước một cách thuần thục, là bác sĩ, là người cứu mạng. Cô đã chuẩn bị cho ca phẫu thuật này từ lâu, từ khi biết có thể cứu sống Orm.

Đầu tiên, Lingling xác nhận tình trạng của Orm trên bàn mổ. Tim của Orm yếu đi, mạch đập thất thường, cơ thể cô đang dần suy kiệt. Cô nhanh chóng chuẩn bị cho việc nối tim mới vào hệ tuần hoàn của Orm, xác định từng động mạch, tĩnh mạch cần kết nối.

Lúc này, tim của Nong đã được chuyển đến. Các bác sĩ giúp Lingling tháo bỏ tim của Orm và thay thế bằng tim mới, đập mạnh mẽ và khỏe mạnh. Mỗi động tác của Lingling là một sự tính toán tỉ mỉ. Cô phải kiểm tra tất cả các mạch máu, đảm bảo rằng không có bất kỳ sai sót nào, bởi dù chỉ một sai lầm nhỏ có thể khiến Orm không qua khỏi.

Tim mới được đưa vào vị trí, Lingling nhẹ nhàng nối các động mạch lại với nhau, khâu từng vết mổ một cách cẩn thận, những ngón tay của cô nhanh nhẹn nhưng đầy sự kiên nhẫn. Cô lắng nghe trái tim của Orm từng nhịp đập, chờ đợi nhịp đập mới từ trái tim Nong hòa vào cơ thể Orm.

Một vài phút sau, cô thấy nhịp tim của Orm dần ổn định, mạnh mẽ hơn, không còn những dấu hiệu đe dọa tính mạng. Lingling nhẹ nhàng thở ra, nhưng cô không dám nghỉ ngơi. Cô tiếp tục làm công việc của mình, vệ sinh, khâu lại vết mổ, kiểm tra một lần nữa tất cả các chỉ số.

Khi cuối cùng ca phẫu thuật kết thúc, Lingling ngẩng đầu lên, mắt cô vẫn đẫm mồ hôi nhưng đầy sự kiên định. Orm đã được cứu. Cô biết, Nong đã hy sinh để Orm có thể sống, và với lòng biết ơn vô hạn, Lingling thầm hứa sẽ giữ lời hứa của mình, giúp Nong thực hiện tâm nguyện cuối cùng của cô.

Lingling bước ra khỏi phòng phẫu thuật, vẫn mặc bộ đồ phẫu thuật, gương mặt mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy sự kiên cường. Cô nhìn thấy những người thân của Orm đứng ở hành lang, ánh mắt họ đầy lo lắng, chờ đợi kết quả. Một bầu không khí nặng nề bao trùm, mọi người đều thầm cầu mong ca phẫu thuật sẽ thành công.

Lingling cởi khẩu trang, mỉm cười nhẹ nhàng với họ, nhưng nụ cười ấy không thể che giấu được nỗi buồn trong đôi mắt cô. "Ca phẫu thuật thành công rồi, Orm đã được cứu rồi," cô nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự kiên quyết.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, những tiếng thở dài hạnh phúc vang lên. Nhưng Lingling không thể che giấu được nỗi buồn trong lòng. Cô cảm nhận được sự hy sinh của Nong, người đã mất đi mạng sống của mình để Orm có cơ hội sống tiếp. Mặc dù Orm được cứu, nhưng cái giá để có được sự sống đó là quá đắt.

Lingling nhìn về phía ba mẹ và bạn bè của Orm, cảm giác có trách nhiệm phải nói những lời tiếp theo. "Cảm ơn mọi người đã luôn ở bên Orm, nhưng... chúng ta cũng không thể quên được sự hy sinh của Nong. Cô ấy đã giúp chúng ta có được cơ hội này. Chúng ta sẽ tổ chức an táng cho Nong, để cô ấy có thể yên nghỉ."

Lời của Lingling khiến không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn, nhưng nó cũng là sự thật mà mọi người phải đối mặt. Sự hy sinh của Nong không thể nào bị lãng quên, và Lingling biết rằng, dù không thể cứu được cô gái trẻ, nhưng cô sẽ giữ lời hứa và giúp Nong được an nghỉ trong sự tôn trọng và biết ơn.














________________

Nếu có j sai sót mọi người cứ  góp ý, au sẽ sửa nha!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top