Chương 25: Tâm tư hỗn loạn
Hoàn toàn khác hẳn với lần trước thật cẩn thận lúc ở trên thềm đá, LingLing gần như thô lỗ đem Orm áp sát vào hòn giả sơn, giữ chặt hai tay nàng, bá đạo hôn lên đôi môi nàng, không phải đòi lấy ôn nhu, mà là phát tiết bất mãn trong lòng.
Orm bị LingLing chế trụ đến không thể nhúc nhích, vốn trong lòng đã buồn bực, giờ lại càng sâu thêm, đẩy không được nàng ra, chỉ có thể cắn chặt răng cự tuyệt.
LingLing làm sao có thể chấp nhận để nàng cự tuyệt dù chỉ một chút, cắn nhẹ đôi môi nàng, quả nhiên Orm bị đau kinh hô lên, nàng liên thừa cơ xâm nhập. Cùng nhau dây dưa một chỗ, vốn thịnh nộ muốn trừng phạt Orm, sao biết được càng hôn càng ôn nhu, cuối cùng chỉ còn lại ý niệm muốn nâng niu che chở, lực đạo trên tay cũng tự nhiên mà nới lỏng.
Orm hơi dùng lực liền có thể đẩy được LingLing ra, không quên cắn một cái lên môi nàng, miệng lập tức có mùi máu tươi, lại nhìn đôi môi LingLing vương huyết, thần sắc mê say, thế nhưng lại có vẻ yêu diễm dị thường. Trong lòng biết rõ mình cắn hơi mạnh, lại cố đè nén sự quan tâm, lạnh lùng nói: "Nhan nhi, ngươi quá càn rỡ!"
Rõ ràng chính bản thân LingLing bị cắn, vậy mà thấy môi
Orm dính máu lại tưởng bị mình cắn phải, không hề cảm thấy đau đớn gì, vội vàng quan tâm hỏi: "Tẩu tẩu, người không sao chứ?"
Orm nói: "Ngươi đã biết ta là tấu tấu, tại sao còn làm vậy?"
LingLing tưởng nàng trách cứ mình vì đã cắn nàng bị thương, liền nói: "Ta không cố ý."
Orm chán nản. LingLing ba lần bốn lượt khinh bạc nàng, thế nhưng lại nói không cố ý, mà đáng ghét hơn là mình bị nàng hôn, đáy lòng lại nảy sinh một tia rung động.
Điều này khiến Orm tức giận, cũng giận dữ với chính bản thân mình, liền nói thẳng: "Ta là tấu tấu ngươi, lại cũng là nữ tử, sao có thể làm như vậy được, việc này hoàn hoàn không hợp lễ giáo, không cho phép có lần sau, nếu không... nếu không ta sẽ nói cho cha biết, để cha xử phạt ngươi!"
LingLing nghe nàng nói vậy, chẳng những không tức giận, mà ngược lại còn nở nụ cười.
Lý do Orm cự tuyệt mình không phải vì trong lòng nàng có người khác, mà vì cái gọi là "lễ giáo", nhân tiện nói: "Cái gì gọi là lễ giáo? Nếu thành thân mới tính là hợp lễ giáo, vậy người cùng nàng bái đường là ta, nàng ngay cả đại ca của ta cũng chưa từng gặp, làm sao có thể coi như tẩu tẩu ta? Nói ta cùng nàng đều là nữ tử, vậy có làm sao? Đâu có ai quy định chỉ có nam nữ mới có thế yêu nhau? Lòng ta chính là thích nàng, ta mặc kệ người khác nói như thế nào!".
Vốn là những lời không nên nói, thế nhưng giờ lại dễ dàng nói ra, nhất thời cả cõi lòng tràn ngập vui sướng.
Orm nghe những lời này, lập tức vừa thẹn lại vừa sợ. Xấu hố là vì không nghĩ LingLing lại đột nhiên nói thích mình, kinh hãi là vì nếu những lời này bị truyền ra ngoài, chỉ sợ cũng bị nước miếng của thế nhân dìm chết.
Nhất thời Orm cũng không biết phải giải thích với nàng cái gì, chỉ có thể nói: "Dù ngươi nói thế nào đi nữa thì cũng không thế, ngươi mau mau bỏ cái ý niệm trong đầu đó đi!" Nói xong liền không thèm để ý nàng, một mình ra khỏi hoa viên, nhìn thấy Jennie cùng Jisoo đứng ở cửa, lòng cực kỳ quẫn bách, mặt đỏ bừng đi vội qua, Jennie vội vàng đuổi theo, còn Jisoo trở lại vườn tìm LingLing.
Jisoo bắt gặp biếu tình đầy phức tạp trên khuôn mặt LingLing, lòng tuy tò mò nhưng cũng không dám nói nhiêu, chỉ đứng bên cạnh nàng.
Orm đã sớm rời đi, LingLing lại vẫn còn đang lẩm bấm làu bàu: "Cái gì mà không thể chứ? Trừ khi trong lòng nàng không có ta nên mới không thể, người khác có nói gì cũng đâu có liên quan đến ta đâu? Không, cho dù nàng không thích ta, ta cũng muốn khiến nàng thích ta, dù sao nàng là LingLing ta cưới về, tại sao ta không thể cướp về?"
Jisoo rốt cuộc nhịn không được, nói: "Tiếu thư, thiếu nãi nãi đã sớm đi xa rồi."
Lúc này LingLing mới nhìn đến Jisoo đứng bên cạnh, tức giận nói: "Ngươi đều thấy được?"
Jisoo vội xua tay: "Cái gì Jisoo cũng không nhìn thấy, cũng không nghe thấy gì cả!"
LingLing nói: "Ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì? Nhìn thì nói là nhìn, như thế cũng tốt, đang lo không có người giúp ta, giờ có ngươi rồi. Bất quá việc này chỉ có ngươi biết ta biết, không cho nói với những người khác!"
Từ nhỏ Jisoo đã đi theo LingLing, tuy nói là chủ tớ nhưng kỳ thật lại càng giống tỷ muội hơn, cho nên tính tình không không khác nhau lắm.
Mới đầu Jisoo nhìn thấy hai người các nàng ở cùng một chỗ, quả thật thực kinh ngạc, bất quá Quận Vương phi là mỹ nhân tựa như thần tiên vậy, so với những tên nam tử không sạch sẽ bình thường thì không biết tốt hơn bao nhiêu lần, nếu về sau Quận chúa phải gả cho cái tên hư hỏng Lee Young Sung, hoặc kẻ yếu đuối như Popor, vậy còn không bằng cùng Quận Vương phi thì tốt hơn, huống chi nhìn qua các nàng lại xứng đôi như vậy.
Nghĩ thế, Jisoo liền vội vàng gật đầu đáp ứng, bất quá còn nói: "Việc này Jennie cũng biết."
LingLing trợn trắng mắt liếc nàng một cái: "Jennie nào có ngốc như ngươi, không cần nhìn cũng biết được."
Sau đó lại không khỏi lo lắng nói: "Không biết nàng có chịu giúp ta không, nếu đứng ở bên phía tấu tấu, ở giữa cản trở ta, vậy thì lại càng khó khăn!"
Jisoo lập tức xung phong nhận việc: "Tiểu thư, Jennie cứ giao cho Jisoo đi, khẳng định sẽ khiến nàng đứng ở bên phía chúng ta!"
LingLing nói: "Như thế thì quá tốt!"
Hai người ở hoa viên bàn mưu tính kế một hồi rồi mới trở về phòng.
***
Tuy Orm ngồi rất trấn tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm hỗn loạn đến mức không biết làm sao. Lúc trước thấy LingLing thích thân thiết với mình, cũng từng nghĩ nàng có tâm ý, bất quá đây cũng chỉ là ý niệm chợt loé trong đầu mà thôi, lễ giáo trói buộc khiến nàng không dám nghĩ sâu xa hơn nữa.
Nhưng giờ LingLing lại chính miệng nói thích nàng, ở trong lòng nàng, có thể coi là một tảng đá rơi xuống nước làm dậy lên ngàn con sóng.
Chuyện này căn bản là không hợp lễ giáo, tuyệt đối không thế, nhưng đồng thời tình cảm trong đáy lòng vốn từ trước tới giờ vân bị đè nén, nay cũng theo đó mà trào dâng. Đôi môi mới rồi còn quấn quýt vẫn còn lưu lại hương thơm cùng thoang thoảng mùi máu tươi, cũng mâu thuẫn như chính cõi lòng nàng giờ này.
Jennie thấy sắc mặt nàng âm tình bất định, biết tâm tư nàng khẳng định trăm chuyển ngàn hồi, lại sợ nàng nghĩ mãi không thông một số chuyện, liền đánh bạo nói: "Thiếu nãi nãi, nếu có gì khó xử thì có thế nói cho Jennie."
Orm cũng mong có người có thể giúp nàng giải đáp, nhưng mà bảo nàng làm thế nào có thể mở miệng bây giờ? Nhìn Jennie, thần sắc lại do dự.
Jennie biết nàng có điều băn khoăn, liền nói tiếp: "Kỳ thật Jennie cũng biết, ta chỉ là một nha hoàn, lời nói không có trọng lượng, căn bản không giúp được thiếu nãi nãi, cái chính là không muốn thiếu nãi nãi trong lòng buồn khổ, dù sao thì nói ra cũng tốt hơn so với giấu trong lòng, cấn thận khiến bản thân thương tổn."
Orm vội nói: "Không phải ta sợ ngươi không giúp được ta, chính là quả thật rất khó có thể mở miệng, Vừa rồi hẳn ngươi cũng thấy được phải không?"
Jennie gật đầu: "Ta cùng Jisoo không cẩn thận nên bắt gặp, thực sự không phải cố tình nhìn lén, còn thỉnh thiếu nãi nãi tha thứ."
Orm nghĩ đến chuyện vừa rồi, mặt không tự chủ được lại đỏ lên, nói: "Nếu ngươi đã chứng kiến, hẳn là cũng biết suy nghĩ trong lòng ta, ngươi nói ta nên làm gì bây giờ?"
Kỳ thật việc này có gì khó đâu, chỉ cần về sau tránh xa tiểu thư, vậy là mọi chuyện có thể xong hết rồi.
Jennie thấy nét ngượng ngùng trên gương mặt nàng, liền biết điều khiến nàng mâu thuẫn, thầm thở dài một hơi, nói: "Tuy tiểu thư lỗ mãng, nhưng cũng là một người ngay thẳng, đối đãi với người ngoài cũng rất thực lòng, hơn nữa với dung mạo khuynh thế cùng thân phận Quận chúa cao quý của nàng, sợ là nam tử mơ ước đến nàng không phải ít."
Orm nghe thấy nàng đột nhiên khen ngợi LingLing, không biết có ý gì, bất quá đúng thật là nói trúng ưu điểm của LingLing, liền phụ hoa theo: "Tuy rằng thời gian ta ở cùng LingLing rất ngắn ngủi, nhưng lời ngươi nói lại không sai chút nào, nàng quả thật là một người hiếm có."
Jennie lại nói: "Đáng tiếc ta không phải nam tử, lại không có thân gia bối cảnh, bằng không khẳng định cũng sẽ mê luyến nàng."
Orm cười: "Sao ngươi lại có ý nghĩ này? Vậy Yi An phải làm sao bây giờ?" Nói xong lại đột nhiên ý thực được, lời của nàng chẳng phải chính là suy nghĩ trong lòng mình sao? Nguyên lai nàng đang thay mình phân tích, liền không nói gì nữa, nghe Jennie nói.
"Nếu ta là nam tử, chỉ sợ tiết độc nàng, nhưng nếu đều là nữ tử, lại sợ thế tục sẽ không tha, huống chi còn thân bất do kỷ." Jennie nói xong, thở dài một hơi.
Orm cũng hít sâu một hơi, từ từ nói: "Còn không phải chính là đạo lý này sao!?"
Jennie thấy mỗi câu của mình đều được nàng tán thành, liền biết mình đã đoán đúng, vấn đề là, người tháo dây phải chính là người thắt nút. Tuy nàng có thể nói ra suy nghĩ trong lòng Orm, nhưng không thế giúp nàng đưa ra quyết định, vậy nên liền im lặng không nói nữa.
Mà Orm bất quá cũng chỉ cần một người có thể lý giải ý nghĩ trong lòng nàng, Jennie có thể nói ra nỗi hoang mang nàng đang vướng phải, thế cũng đã khiến nàng vơi đi không ít ưu phiền rồi, về phần sau này lại chỉ có thể tự nàng đối mặt mà thôi.
Orm chân thành nói: "Cám ơn ngươi."
Jennie nói: "Jennie là người của thiếu nãi nãi, mặc kệ thiếu nãi nãi quyết định thế nào thì ta cũng đều sẽ đứng về phía thiếu nãi nãi".
Orm dùng ánh mắt cảm kích nhìn nàng, không nói gì, hết thảy đều không nói.
Cái gọi là ngày có nghĩ suy, đêm tất nằm mộng, Orm không ngờ lại cùng LingLing dây dưa suốt một đêm trong giấc mộng, buổi sáng tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, đến nỗi lúc nghe được một tiếng "tẩu tẩu" từ phòng ngoài vọng vào liền xúc động đến nỗi muốn ngất xỉu.
LingLing đi theo Jennie cùng nhau tiến vào, trên mặt lúm đồng tiền tươi như hoa, nhưng lại không khác gì ngày thường, giống như hôm qua chưa từng phát sinh chuyện gì, nàng cũng không nói bất cứ điều gì có vẻ không ốn cả.
Orm thấy thế trong lòng có chút ảo não, nhìn bộ dáng nàng vô tâm như thế, thì ra chỉ mình mình cả nghĩ.
LingLing đương nhiên nhìn thấy Orm có vẻ mất hứng, lại làm như không thấy, nói: "Tẩu tẩu, ta đã nói với nương rồi, cầm nghệ của ngươi còn tốt hơn so với lão sư, giờ lão sư có thương tích trong người không thể dạy ta, vậy bắt đầu từ hôm nay ta sẽ theo ngươi học cầm."
Orm thầm nghĩ, ngươi nói như thể đương nhiên, cũng không hỏi ta có nguyện ý hay không, bất quá nương đã đáp ứng rồi, cũng không thể cự tuyệt, đành nói: "Ngươi về lấy cầm đi, chờ ta rửa mặt xong rồi sẽ đi viện tử."
LingLing nói: "Không cần, cầm của ta hỏng rồi, ta đã đểJisoo cầm đi sửa, cứ dùng tiêu vĩ cầm của ngươi dạy ta đi. Mà cũng không cần đi viện tử, ta sợ tẩu tẩu đi đường mệt nhọc."
Orm cũng không muốn đi, hôm qua ở đó Popor đã chảy máu nhiều như thế, mặc dù đã rửa sạch sẽ, nhưng sợ là vẫn có mùi máu tươi.
Rửa mặt xong, lại dùng chút điểm tâm, để Jennie đem cầm đến, Orm liền nói với LingLing: "Ngươi đàn đi, có gì không hiểu cứ hỏi ta."
LingLing vuốt nhẹ cây tiêu vĩ cầm, khẽ gảy một cái, liền dừng lại, hỏi: "Tẩu tẩu, lão sư đã dạy, học cầm phải nhớ kỹ tám chữ: mạt thiêu câu dịch, trích đả thác phách*, ngươi nói ta nên chọn "thiêu" hơn hay "câu" hơn?
(*mạt thiêu câu dịch, trích đả thác phách: quệt khiêu gạch gảy, ngắt đánh nâng chẻ)
Rõ ràng đang nói cầm luật, Orm lại nghe ra ý trêu đùa bên trong, không biết có phải mình chột dạ hay không, cố lấy lại bình tĩnh, nói: "Đoạn này là đàn đôi (đánh đôi), trước tiên gảy hai ba bốn sợi dây đàn, lại khiều tiếp hai dây này, là có thể rồi."
LingLing đưa tay khoa chân múa tay lung tung cả nửa ngày, sau đó vẻ mặt hoang mang nhìn Orm , nói: "LingLing vẫn không hiểu lắm, không bằng tẩu tẩu nắm tay LingLing, dạy ta chơi?"
Orm cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của nàng, mặt hơi đỏ lên, nói: "Luyện thêm mấy lần là tự dưng sẽ làm được."
LingLing lại thở dài một hơi: "Nếu tẩu tẩu không muốn dạy ta, vậy chỉ có thể để lão sư đến dạy thôi. Tuy nói nam nữ thụ thụ bất thân, bất quá hắn là lão sư, hẳn cũng không có vấn đề gì a?"
Orm nghe nàng nói như thế, biết rõ nàng cố ý, nhưng nghĩ đến việc để Popor cầm tay nàng thì lại thấy không ổn, do dự một chút liền đứng dậy đi đến trước mặt nàng, cầm lấy tay LingLing.
Tuy ngón tay Orm rất lạnh, nhưng lại cảm thấy như mình nắm phải một đoàn lửa vậy, nàng liền vội vàng gạt hết tạp niệm, đặt tay lên trên dây cầm.
LingLing vốn không phải đến để học cầm, giờ được
Orm ôm vào trong lòng, tâm thần sớm đã nhộn nhạo, đầu óc lơ lửng tung bay.
Lúc Mẹ Lạp tiến vào liền nhìn thấy Orm vẻ mặt đỏ bừng dạy Ling nhi đánh đàn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top