Chương 38: Ác mộng - Trốn chạy
"Orm Kornnaphat, buông ta ra......" Quảng Linh Linh phát hiện mình bị Orm đè ở dưới thân không thể nhúc nhích, chỉ còn một chút tỉnh táo để tự giữ cho nàng khỏi kinh hoảng.
"Mẫu hậu, để ta yêu ngươi được không, ngươi thích ta, ngươi không lừa được bản thân ngươi đâu, ngươi đang run rẩy, ngươi đang cố kháng cự cảm giác tốt đẹp này......" Orm thân hình xích loã, tựa như giao long trườn trên thân thể mình, quấn chặt chẽ làm cho Quảng Linh Linh có cảm giác hít thở không thông.
"Orm Kornnaphat, dừng lại, chuyện này không đúng ......" Vì cái gì thân thể của mình lại không có chút khí lực nào, Quảng Linh Linh nắm chặt tấm khăn trải giường màu tuyết bạch, bất lực để mặc Orm ở trên người mình làm mấy chuyện xấu xa, đôi môi nàng đã dần chuyển từ sau đến trước cổ áo, quần áo mình càng ngày càng xốc xếch không chịu nổi, tay của nàng không biết từ khi nào đã nắm lấy tay mình đặt lên làn da mịn màng trắng muốt của nàng. Quảng Linh Linh cảm thấy mình đang sợ hãi, thân thể không hiểu vì sao lại bắt đầu trở nên khô nóng......
"Cảm giác của ta cho ta biết ngươi thích ta, ngươi kháng cự ta không được......" Thanh âm Orm tựa như ma chú khẽ thì thầm, làm cho nỗi sợ hãi trong lòng Quảng Linh Linh càng lúc càng lớn.
"Không được, ta không thể làm như vậy!" Quảng Linh Linh hoảng sợ hét lên. Quảng Linh Linh đột nhiên bật dậy, nắm chặt thành giường, hoàn hảo là không phải, cũng may chỉ là giấc mộng. Nhưng Quảng Linh Linh vẫn chưa tỉnh hồn nổi, vì sao nàng lại có giấc mộng như vậy, vì sao nàng có thể có giấc mộng hoang đường đến thế?
Lớn như vậy, đây mới là lần đầu tiên có giấc mộng khiến người ta phải hổ thẹn như thế, lương tâm Quảng Linh Linh nghiêm khắc tự khiển trách mình. Không thể hùa theo Orm làm những chuyện nháo loạn thế được, bằng không mình sẽ trở nên không phải là mình. Quảng Linh Linh, ngươi là Quảng Linh Linh đó, không thể để yêu nghiệt Orm mê hoặc, bằng không sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.....
-------------------------
"Mẫu hậu ngủ có ngon giấc không?" Orm sáng sớm đã đến thỉnh an, nhìn thấy sắc mặt Quảng Linh Linh có chút kém liền quan tâm hỏi. Mẫu hậu tối qua không ngủ được sao? Tối hôm qua sau khi trở về mình liền có một đêm mộng đẹp, cả đêm đều là đối với mẫu hậu làm một ít chuyện quá phận, mà đêm qua mẫu hậu so với ngày thường cũng nhiệt tình hơn rất nhiều. Nghĩ đến đây vẻ mặt Orm lại tràn đầy xuân sắc, chỉ ước sao không tỉnh lại thì tốt rồi.
Quảng Linh Linh ngẩng đầu nhìn Orm, Orm hôm nay khí sắc tốt thần kỳ, mi mắt vươn đầy sắc xuân, sóng mắt lưu ly, khe khẽ gợi tình... Tất cả đều là vẻ câu hồn, lại giống Orm trong mộng đêm qua đến kì lạ, làm cho người ta có loại cảm giác hận không thể ôm vào trong lòng mà cưng chiều một phen. Quảng Linh Linh không khỏi sinh ra chút chột dạ cùng xấu hổ, nàng con dâu mình, vạn vạn lần không thể như vậy......
"Đêm qua ngủ không ngon, ngươi về trước đi, bản cung muốn ngủ thêm một chút." Quảng Linh Linh không dám nhìn Orm, chỉ cần nhìn Orm là trong bụng thấy không được tự nhiên.
"Nếu không thì ta bóp vai cho mẫu hậu vài cái, có thể giúp người thoải mái hơn......" Orm đã sớm có thói quen động thủ động cước với Quảng Linh Linh, nhưng hôm nay tay vừa chạm vào bả vai Quảng Linh Linh, nàng như chim sợ cành cong lập tức tránh né, làm cho Orm một phen hụt hẫng.
"Không cần, giờ bản cung sẽ đi sang chỗ Hoàng Thượng, ngươi về trước đi!" Quảng Linh Linh thấy lấy cớ đi ngủ cũng không xong, liền vội vàng tìm một cớ khác, chỉ cần không thấy Orm, cái gì cũng được.
Orm thấy hôm nay Quảng Linh Linh đã hạ quyết tâm không để ý tới mình, cũng không còn cách nào khác, đành phải tùy theo ý nàng, bất quá nàng vẫn nên đi nghỉ ngơi thì hơn, đâu cần tìm cữu cữu làm gì.
"Mẫu hậu vẫn nên ngủ một giấc trước, dưỡng tinh thần cho tốt rồi hãy tìm phụ hoàng, Orm về trước." Tốt nhất quên chuyện đi tìm cữu cữu luôn đi.
"Ừm!" Quảng Linh Linh gật đầu, chỉ cần Orm đi, cái gì cũng tốt.
Quảng Linh Linh thở phào, rốt cục cũng tiễn bước được Orm, nàng có cảm giác mệt lả người, mỗi khi Orm ở gần, nàng không thể tự chủ khiến thần kinh luôn phải căng thẳng như dây đàn.
Mẫu hậu hôm nay thật kỳ quái, sao cứ có cảm giác gì đó bất đồng so với mọi ngày, thôi, hôm nay tạm thời bỏ qua cho mẫu hậu. Orm vừa đi vừa thầm nghĩ.
---------------------------------
"Hoàng hậu tới đúng lúc lắm, đạo trưởng cho trẫm vài khoả đan dược, có công hiệu cường thân kiện thể, ta đang định cho người mang tới cho nàng." Từ tận đáy lòng Cao Hàn, Quảng Linh Linh rốt cuộc cùng những tần phi khác bất đồng, dù rất muốn được trường sinh bất lão nhưng cũng không quên chia sẻ cùng Quảng Linh Linh, dù sao còn có chút cái gọi là tình cảm phu thê ở bên trong .
Quảng Linh Linh nhìn đan dược Cao Hàn cầm trong tay, nhướng mày, Hoàng Thượng đã bắt đầu ăn đan dược này bao lâu rồi?
"Hoàng Thượng, người đã ăn đan dược bao lâu rồi? Những thứ này không phải vật gì tốt, ăn nhiều vô ích." Quảng Linh Linh vẻ mặt lo lắng nói.
"Hoàng hậu yên tâm, đan dược này trẫm đã dùng một thời gian rồi, cảm giác xác thực có công hiệu kì diệu, trẫm từ ngày đó cảm giác được thần thanh khí sảng, tinh lực luôn luôn dùng không hết, như thể trở về hồi hai mươi tuổi, cho nên hoàng hậu có thể yên tâm dùng......"
"Trải qua chuyện Hoắc chiêu nghi cũng đã đủ để chứng minh giang hồ thuật sĩ là không thể tin tưởng......" Quảng Linh Linh nhíu mày nói.
"Hoàng hậu, đó là đạo cô giả mạo, cùng việc này bất đồng. Đây là đạo sĩ mà trẫm sai người tìm riêng đến, xác thực có công phu, hoàng hậu không nên mãi bám lấy chuyện của Hoắc Liên Tâm mà cứng nhắc như thế!" Cao Hàn không vui nòi, Quảng Linh Linh đã không nhận hảo ý của mình thì thôi, lại còn làm mình mất hứng.
"Trường sinh bất lão thực sự trọng yếu như vậy sao?" Quảng Linh Linh cũng không quanh co mà trực tiếp hỏi Cao Hàn, thành thân đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Quảng Linh Linh lộ ra khí thế bức người như thế.
"Hoàng hậu nói cái gì thế? Đây bất quá chỉ là dược đan giúp cường thân kiện thể, cũng không phải đan dược trường sinh bất lão gì." Đến bây giờ Cao Hàn vẫn không thừa nhận mình đang luyện trường sinh bất lão đan, nhưng giờ hắn một chút cũng không thích khí thế hoàng hậu lúc này, thật giống như mình đang làm chuyện cực kì hoang đường vậy.
"Xưa nay có đế vương nào luyện đan mà có kết cục tốt đâu?" Quảng Linh Linh hỏi, quyền lợi thật sự không thể bỏ xuống được sao?
"Trẫm đã nói, không phải luyện đan là không phải luyện đan!" Cao Hàn thẹn quá hoá giận hướng Quảng Linh Linh quát, Quảng Linh Linh đang châm chọc mình sẽ không có kết cục tốt đó sao? Trẫm là thiên tử, tất có trời hỗ trợ, nhất định sẽ trường sinh bất lão cho Quảng Linh Linh xem! Cao Hàn phẫn hận nghĩ, đây là lần đầu tiên từ khi bọn họ trở thành phu thê tới nay chân chính cãi nhau.
"Nếu Hoàng Thượng đã nói không phải thì mong đúng là không phải, thần thiếp xin Hoàng thượng cho phép thần thiếp đến đại quốc tự thay Hoàng Thượng cầu phúc, ngày nào Hoàng Thượng hồi tâm chuyển ý, thần thiếp sẽ trở về." Quảng Linh Linh như trước ôn hòa nói.
"Quảng Linh Linh, ngươi làm vậy là có ý gì?" Cao Hàn tức giận bật dậy nói, giỏi cho Quảng Linh Linh, ngươi một lòng muốn làm chức hiền hậu của ngươi, muốn ở trước mặt người trong thiên hạ phân rõ giới hạn, nói cho người trong thiên hạ biết ngươi không ủng hộ trẫm việc luyện đan, để cho người trong thiên hạ biết trẫm đã biến thành hôn quân, mà vẫn tỏ rõ ngươi là hoàng hậu hiền đức như trước!
"Thần thiếp chỉ muốn thay toàn bộ Cao gia ăn chay niệm phật, thay hoàng tộc cầu phúc mà thôi!" Quảng Linh Linh không chút biểu hiện nào vì cơn tức giận của Cao Hàn mà ảnh hưởng.
"Quảng Linh Linh, ngươi đừng tưởng rằng trẫm không có ngươi thì không được!" Cao Hàn tức giận, Quảng Linh Linh cho tới bây giờ chưa từng làm việc gì trái ý mình, tại sao đối với việc luyện đan việc lại kịch liệt phản đối như thế?
"Hoàng Thượng đã không có thần thiếp thì vẫn còn có tam cung lục viện, thần thiếp cũng giống như một bộ y phục, thay ra rồi thì vẫn còn có vô số bộ y phục khác chờ Hoàng Thượng." Quảng Linh Linh quỳ xuống cung thuận nói.
"Ngươi muốn đi thì cứ đi, trẫm ân chuẩn, không có ý chỉ của trẫm, không được trở về!" Cao Hàn nói lẫy xong, liền phất tay áo xoay người bước đi. Quảng Linh Linh thật là đáng giận, hắn quả thật không có biện pháp nào với Quảng Linh Linh mà.
Quảng Linh Linh, hắn không muốn phế, cũng không thể phế, cứ để nàng đi Đông Đô đại quốc tự ăn chay niệm phật cũng tốt, hắn cũng không tin Quảng Linh Linh chịu được những ngày tháng kham khổ kia, vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Nhưng cũng không thể nói chính xác rằng người như Quảng Linh Linh sẽ không chịu đựng được, Cao Hàn có chút hối hận vì quá tức giận mà nói như thế, nhưng lời đã nói vốn như bát nước hắt đi, không thể thu hồi.
--------------------------
"Tĩnh Doanh, thu dọn một ít hành trang, ngày mai khởi hành đi Đông Đô đại quốc tự cầu phúc." Quảng Linh Linh thản nhiên nói với Tĩnh Doanh.
"Mẫu hậu, sao người lại cùng phụ hoàng cãi nhau vậy? Người định đi Đại quốc tự bao lâu mới về? Mẫu hậu, nhi thần rất lo......" Cao Hiên nghe được tin liền lập tức chạy tới.
"Mẫu hậu nếu không đi, ngày sau sẽ cùng phụ hoàng ngươi xung đột càng ngày càng nhiều, cứ xem như không thấy cho tâm tịnh, Hiên nhi, ngày sau phụ hoàng ngươi nếu thưởng cho ngươi đan dược, ngươi nhận lấy rồi vụng trộm ném đi, cái này không phải thần đan diệu dược gì, tất cả đều là độc dược, có biết không?" Quảng Linh Linh nói với Cao Hiên những lời từ tận tâm can.
"Mẫu hậu, người không ở đây, nhi thần sợ!" Cao Hiên ở trước mặt mẫu thân không chút che dấu sự yếu đuối của mình.
"Hiên nhi, nên học cách tự trưởng thành." Hiện tại tình cảnh cùng trước kia bất đồng, trước kia phụ hoàng ngươi sẽ hy vọng ngươi tiến bộ một chút, mà hiện tại ngươi càng vô dụng, càng yếu đuối, hắn sẽ càng yên tâm. Cho nên mẫu hậu không ở đây, hắn sẽ càng không đem lực chú ý đặt trên người ngươi, ngươi lại càng an toàn, hơn nữa còn có Orm, Hiên nhi hẳn là sẽ không có việc gì.
"Cũng đúng, nhi thần không thể mẫu hậu lo lắng cho mình mãi, Đông Đô đại quốc tự ăn chay, thật sự rất kham khổ, mẫu hậu nhất định phải hảo hảo tự chiếu cố mình......" Trong lòng Cao Hiên tuy rằng còn bất an, nhưng vẫn là dễ dàng bị thuyết phục.
"Hiên nhi, ngày sau ghi nhớ mấy chữ, nghe nhiều nói ít suy nghĩ kỹ." Quảng Linh Linh đưa tay nhẹ nhàng xoa gương mặt của nhi tử, cùng mình có vài phần tương tự, mẫu thân quá bao bọc nhi tử sẽ kém cỏi, nàng bảo hộ quá mức sẽ chỉ làm Hiên nhi càng thêm yếu đuối mà thôi, đây cũng là thời điểm để hắn một mình phấn đấu tự trưởng thành.
Nhưng thực ra còn có nguyên nhân trọng yếu khác, chính là có thể tránh được Orm, để cho mình tĩnh tâm, dùng thời gian cùng không gian giúp phục hồi tâm tình bất an, Orm đã biến mình thành một người không thể tịnh tâm được.
"Vâng, nhi thần ghi nhớ lời mẫu hậu dạy bảo." Cao Hiên gật đầu.
-----------------------------------
Orm nghe được việc này từ miệng Cao Hiên bắt đầu có chút nóng lòng, mẫu hậu muốn xuất cung, không đơn giản chỉ vì cùng cữu cữu có xích mích, có lẽ còn có ý muốn chạy trốn mình.
Nàng không thể để cho mẫu hậu thật sự thoát khỏi tầm mắt của mình được, Quảng Linh Linh hiện tại tựa như nước lạnh, không tăng nhiệt độ liền sẽ phục hồi, chỉ có không ngừng tăng nhiệt độ mới có khả năng đạt tới sôi trào, tuyệt đối không thể để cho Quảng Linh Linh chạy thoát, Quảng Linh Linh chạy tới đâu, nàng sẽ đuổi theo tới đó.
Đông Đô đại quốc tự vốn là từ đường hoàng gia, chỉ có hoàng thân quốc thích mới có khả năng đi vào. Orm đi tới đi lui, sau đó như nghĩ ra được cái gì, đột nhiên cười như điên như dại, rốt cục cũng có cơ hội rồi, Orm cười tà ác làm cho Cao Hiên sợ hãi đến nỗi lỗ chân lông như dựng đứng hết cả lên.
"Orm vì sao lại cười vui vẻ như thế? Mẫu hậu cùng phụ hoàng rõ ràng đang có chiến tranh, ta thực lo lắng thay bọn họ, mẫu hậu chưa từng trái ý phụ hoàng như vậy, tuy rằng chuyện phụ hoàng luyện đan quả thật có chút hoang đường, nhưng ta vẫn hy vọng phụ hoàng cùng mẫu hậu có thể tốt đẹp......"
"Ngươi thấy mẫu hậu ngươi quan trọng hay phụ hoàng ngươi quan trọng hơn?" Orm hỏi Cao Hiên.
"Cái này......" Tất nhiên là mẫu hậu, từ nhỏ phụ hoàng đã không thân thiết với mình, chỉ mỗi mẫu hậu trân trọng mình, nhưng những lời này nói ra là đại nghịch bất đạo .
"Phụ hoàng ngươi nếu đưa đan dược cho mẫu hậu ngươi dùng, nàng có thể cự tuyệt một lần, nhưng có thể cự tuyệt lần hai, lần ba sao?" Orm hỏi.
"Nếu mẫu hậu vẫn cự tuyệt, phụ hoàng nhất định sẽ tức giận......" Cao Hiên nói xong liền ngừng lại, đột nhiên hiểu được, mẫu hậu đi Đông Đô xem ra là việc phi thường tất yếu, hắn cũng cứ nghĩ là mẫu hậu không tin thứ đan dược không minh bạch này, Cao Hiên căn bản không tin trên đời này có loại dược gì có thể trường sinh bất lão.
"Ngươi còn nhỏ tuổi, phụ hoàng ngươi sẽ không vội mà cho ngươi ăn đan, nhưng hắn cũng không cho phép mẫu hậu ngươi tiếp tục cự tuyệt hảo ý của hắn." Nhưng hảo ý mà hắn cố tình cho cũng chính là độc dược, hắn ăn vào cũng không nghĩ hắn sẽ khiến cho Quảng Linh Linh bồi hắn cùng ăn độc dược, từ điểm đó xem ra cữu cữu đối với Quảng Linh Linh rốt cuộc vẫn có chút tình cảm, tuy rằng tình cảm như vậy cũng sẽ không đem đến cho Quảng Linh Linh hạnh phúc.
"Ừm, vậy ngày mai chúng ta đi tiễn mẫu hậu, phụ hoàng vẫn còn giận, nhất định sẽ không đi." Cao Hiên gật đầu nói.
"Ngày mai chúng ta cùng đi tiễn." Orm gật đầu, chuyện sau đó phải chuẩn bị thật tốt mới được, đây chính là cơ hội tốt, sẽ cho mẫu hậu một phen kinh hỉ.
"Đúng rồi, vừa rồi rốt cuộc nàng cười cái gì thế?" Cao Hiên khó hiểu hỏi.
"Bí mật!" Orm tươi cười, vẻ mặt thần bí cùng quỷ dị làm cho Cao Hiên không hiểu sao có chút bất an.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top