💙 E 💙

"Pi Build, tại sao anh lại ở đây?"

"Hah, Barcode, em bé đáng yêu..."

"Chẳng phải anh đã về nhà rồi sao?"

"Anh ... không vui ... hức ... nên mới đến đây!"

Dìu Build vào phòng VIP, Barcode khó hiểu nhìn người trước mặt, rõ ràng lúc nãy còn rất vui vẻ mà, tại sao bây giờ lại biến thành bộ dạng như thế này?

"Barcode ... hức ... cho anh rượu!"

"Đừng uống nữa! Nói cho em biết có chuyện gì với anh vậy?"

"Không có ... hức ... anh chỉ là ... không vui thôi!"

"Anh không nói, em liền gọi Pi Jeff đến!"

Build khóc, không ồn ào như những lần trước, chỉ lặng lẽ khóc, nước mắt rơi thành từng giọt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp đã ửng hồng vì rượu.

"Bible cùng Us... trên giường. Anh biết... sớm muộn gì cũng thấy, nhưng Barcode... anh đau, anh không chịu được..."

Câu nói ngắt quãng nhưng cũng đủ để Barcode hiểu được chuyện gì đã xảy ra, cậu đã từng nghe Jeff kể về cuộc hôn nhân không mấy vui vẻ của Build, về người tên Bible không yêu anh ấy và một người khác là Us Nititorn.

Ôm Build vào lòng khẽ dỗ dành vì Barcode biết bây giờ có khuyên như thế nào cũng vô dụng, cái Build cần nhất chỉ đơn giản là một chỗ để tựa vào.

2 tiếng trước, Bible cùng Us trở về nhà. Hôm nay hắn rất lạ, cứ bày ra bộ mặt khó chịu suốt ngày lại còn tức giận vô cớ nữa chứ!

"Bà Goo, Build vẫn chưa về!?"

Sau đó, liền đùng đùng tức giận bỏ lên phòng, Us chậm chạp bước phía sau, nghe hắn hỏi cũng lờ mờ hiểu chuyện đang xảy ra. Là vì Build, cậu một chút cũng không muốn tin. Cậu đi lên phòng theo hắn, cậu muốn nói chuyện cho rõ ràng.

"Bible, rốt cuộc là hôm nay anh bị cái gì vậy?"

Nghĩ rồi lại nghĩ, rõ ràng là cậu đến trước, có được trái tim của hắn trước. Tuy chỉ là lợi dụng, không xuất phát từ tình yêu nhưng ở cạnh hắn ít nhiều cũng có chút tình cảm với lại thời gian qua cậu đã hao tâm tổn sức như vậy không thể để công cuộc bấy lâu đổ sông đổ bể được. Cậu áp thân hình quyến rũ của mình lên người hắn, chủ động hôn hắn, đôi tay cũng không ngại ngùng cởi bỏ lớp áo sơmi.

"Bible, đừng... nhanh quá... em đau..."

Bible cuối cùng có phải là hắn đang ghen vì Build? Mọi lần làm chuyện này đều rất nhẹ nhàng, cẩn thận vì sợ cậu tổn thương còn lần này, hắn cứ như trút hết cơn giận lên người cậu. Hắn thay đổi nhanh thật, nhưng Us Nititorn này không dễ dàng bỏ cuộc thế được!

*

Tối đó, sau khi xác nhận Build đã ngủ say thì Barcode nhấc máy gọi Jeff đến.

"Pi Jeff, đến Club Heaven đi, em gặp Pi Build ở đây!"

Một lát sau, Jeff Satur cũng nhanh chóng đi vào phòng VIP của quán, nơi có Barcode cùng Build đang bất tỉnh vì rượu.

"Barcode, Build sao lại ở đây? Khi nãy chúng ta đã đưa nó về rồi mà! Đây là cái bộ dạng gì đây?"

"Em cũng không rõ lắm, anh ấy chỉ nói, ừm ... Bible và Us đang trên giường!"

"Cái tên khốn nạn đó, anh đi cho hắn một trận!"

Jeff tức giận, tại sao chứ? Cái tên đó hắn có gì tốt đẹp sao? Chẳng có gì cả! Tại sao Build lại ngu ngốc đến thế cơ chứ?

"Anh định làm gì? Anh nghĩ cho hắn một trận thì Pi Build sẽ vui trở lại hay sao?"

Barcode kéo Jeff ngồi lại xuống ghế, cậu biết bây giờ có đánh chết hắn ta cũng chỉ khiến Build thêm đau khổ thôi!

"Em bảo anh phải làm sao đây? Anh là bạn thân của Build nhưng chẳng làm được gì cho nó?"

"Đây là chuyện tình cảm, người ngoài cuộc như chúng ta không thể tuỳ tiện xen vào! Huống chi bây giờ người Pi Build yêu chỉ duy nhất có Bible."

Jeff nghe Barcode nói vậy cũng không thể kiềm nén được tiếng thở dài.

"Bây giờ có khuyên anh ấy cũng vô ích thôi. Muốn anh ấy buông bỏ tình yêu này, chỉ cần anh ấy gom đủ thất vọng!"

"Bible... em đừng đi..."

Anh gọi tên hắn giữa những tiếng nấc nghèn nghẹn, nước mắt lại khẽ khàng rơi, Bible đến cả giấc mơ hắn cũng không buông tha cho anh.

"Build, đi thôi! Em đưa anh về nhà!"

"Đừng... hức... không muốn về!"

"Được rồi, Build ngoan nào!"

Barcode và Jeff nhanh chóng dìu anh ra xe, đưa anh về nhà của Barcode.

"Barcode, em đến đây làm gì?!"

"Hửm? Em có hẹn với Pi Ta, nhưng xem ra đành phải lỡ hẹn với anh ấy rồi!"

"Sau này, em đừng đến những nơi như thế này nữa!"

"Nếu em không đến thì có lẽ Pi Build đã bị người khác mang đi mất rồi!"

"Hôm nay là ngoại lệ! Barcode, ừm ..."

"Em đừng thường xuyên gặp Ta Nannakun nữa!"

"Vì công việc thôi mà! Anh ghen à?"

"Pi Jeff ngốc, em chỉ thương anh thôi!"

Barcode bật cười, đặt lên má người bên cạnh một nụ hôn.

Sáng hôm sau, anh khó khăn tỉnh giấc giữa những cơn đau đầu như búa bổ, chợt nhận ra mình đang nằm trên giường trong một căn phòng lạ lẫm. Chẳng lẽ hôm qua uống say rồi bị người ta đưa đến đây sao? Anh lật chăn, ôi may thật, chưa có chuyện gì xảy ra! Đang hoang mang thì cửa phòng mở ra, Barcode bước vào, trên tay mang theo một bát cháo bốc khói nghi ngút cùng một ly nước.

"Barcode, sao em ở đây, anh đang ở đâu vậy?"

"Nhà em! Hôm qua anh say quá, anh lại không muốn về nhà nên em với Pi Jeff đưa anh về đây!"

".... "

"Là em gọi anh ấy đến! Anh ổn rồi chứ?"

"Ừm, anh ổn! Cái việc đó người nào yêu mà chẳng... à, tại anh quá nhạy cảm thôi!"

"Được rồi, đừng nhắc chuyện đó nữa, anh ăn đi! Xong rồi thì em đưa anh về!"

"Đừng đuổi anh về sớm vậy chứ!" - Build bĩu môi, bày ra vẻ mặt giận dỗi với Barcode. Barcode không nhịn được bật cười trước hành động trẻ con đó.

"Thôi được rồi! Cứ coi đây là nhà của anh, anh muốn ở bao lâu cũng được!"

Không phải Build không muốn về nhà, chẳng qua là không biết nên đối diện với Bible như thế nào, hay nói một cách chính xác hơn là muốn trốn tránh hắn. Dù sao hắn cũng không hay về nhà vào buổi tối, tới lúc đó về cũng chẳng muộn. Nhưng mà, anh lại sai nữa rồi.

"Tối qua anh ở đâu? Còn biết đường về nhà sao?"

Giữa căn nhà rộng lớn lại không bật đèn, Bible ngồi ở sofa lạnh nhạt cất tiếng hỏi anh, anh liền có chút hoảng sợ.

"Anh ở nhà Barcode! Anh xin lỗi!"

"Barcode?"

"Là người yêu của Jeff, trễ rồi em nên ngủ sớm đi! Bible ngủ ngon!"

Anh nói xong câu chúc ngủ ngon liền vội vội vàng vàng trở về phòng của mình, lúc cửa đóng lại cũng là lúc anh anh ôm tim mình trượt xuống sàn, anh thật sự rất mệt mỏi, thật sự không muốn đối diện với hắn. Bao nhiêu dũng khí chuẩn bị trước đó để dùng khi gặp hắn đều tan biến hết cả, anh nhát gan quá rồi! Bible ngạc nhiên suy xét thái độ của người vừa bỏ đi, chẳng phải mọi khi thấy hắn có mặt ở nhà đều không giấu nổi vẻ mặt vui mừng hay sao? Đây là thái độ gì vậy? Hừm, hắn tức giận, Jeff Satur, lại là Jeff Satur hay sao?

Cửa phòng đột nhiên bật mở làm Build giật mình nhìn lại, hắn đang đứng ở cửa phòng với vẻ mặt tức giận nhất có thể, hắn dứt khoát nắm lấy cổ tay đẩy anh trở ngược vào tường, tấm lưng nhỏ bé va đập với bức tường vang lên âm thanh không lọt tai chút nào.

"Jakapan Puttha, anh rốt cuộc là có thái độ gì vậy hả?"

"Bible, anh không có... tay anh đau..."

Build đưa đôi mắt ngạc nhiên đã được phủ một tầng nước mỏng nhìn Bible, hắn tức giận vì cái gì chứ?

"Không có à, anh đã kết hôn còn đi qua đêm với đàn ông khác, anh không cần mặt mũi nhưng tôi cần!"

"Anh không có, không có mà!"

Càng nói Bible càng siết chặt cổ tay anh, thiếu điều muốn bẻ gãy cổ tay mỏng manh đó, Build lắc đầu nguầy nguậy cố gắng nhích người khỏi hắn nhưng không thành công.

"Nếu anh muốn biết, tôi đây có thể rũ lòng thương mà đáp ứng cho anh."

Hắn gằn giọng sau đó nhắm đến đôi môi kia mà đáp xuống một nụ hôn mạnh bạo, anh càng hoảng sợ thì hắn lại càng hung bạo hơn. Vị ngọt nơi đôi môi của người này, hắn là lần đầu tiên thưởng thức, càng hôn lâu lại càng không muốn dứt ra. Build hít thở không thông mà hắn lại bị đôi môi này cuốn hút không muốn buông vì thế nên anh đánh liều cắn vào môi hắn một cái, mùi máu tanh lấp đầy khoang mũi, hắn giật mình buông anh ra sau đó lại gục đầu vào hỏm cổ của anh không khoan nhượng để lại từng dấu hôn đỏ chói.

Hắn bỏ ngoài tai những lời anh nói, tiếp tục công việc đang dang dở của mình, lực đạo ở bàn tay cũng đã thả lỏng. Anh nhân cơ hội này lấy hết sức đẩy hắn ra khỏi người mình.

"Bible, đừng ... Anh không muốn, xin em ... đừng đem cơ thể cùng trái tim đã thuộc về Us ra mà chà đạp anh. Anh không làm gì có lỗi với em, cho nên đừng đối xử với anh như vậy. Em muốn đi cũng được, về nhà cũng được, em muốn đưa Us về nhà anh cũng chưa từng phản đối vì đó là điều em muốn."

"Anh chỉ mong có thể được ở cạnh em, được nhìn em, được chăm sóc em... như vậy... như vậy là khó lắm sao?"

Càng nói, anh càng lớn tiếng, nước mắt cũng theo đó tuôn trào dữ dội. Anh chưa từng khóc trước mặt Bible cũng chưa từng lớn tiếng với hắn, anh không biết từ lúc mình gặp hắn rốt cuộc đã tốn bao nhiêu nước mắt, cũng không biết mình lấy đâu ra nhiều dũng khí như lúc này. Lần đầu tiên thấy người đó khóc lại khóc đến thương tâm như vậy, Bible có chút lúng túng, mọi tức giận ban nãy đều biến đâu hết, hắn nửa muốn ôm người đó vào lòng nửa lại không. Cuối cùng đành buông một tiếng thở dài, cử chỉ thập phần ôn nhu vương tay ôm trọn lấy gương mặt anh, cúi xuống đặt một nụ hôn lên đôi mắt đã đẫm lệ.

Sau đó liền lặng lẽ trở về phòng.

*

Dạo gần đây, không biết có phải là anh hy vọng quá nhiều rồi biến thành ảo tưởng hay không? Vì sao ư? Chính là Bible, hắn thường xuyên về nhà hơn, không qua đêm bên ngoài, lại luôn luôn có mặt ở bàn ăn, điều quan trọng nhất là hắn đã ôn nhu với anh hơn trước nhiều rồi! Anh thật sự rất vui nha! Mà dạo này Us đột nhiên không xuất hiện ở nhà nữa, anh lại không thấy hắn gọi điện cho cậu ta. Hắn và Us đã xảy ra chuyện gì hay sao? Ôi, anh bây giờ chính là đang lo lắng cho mối quan hệ của hắn cùng Us đấy à? Anh thật sự không hiểu nổi mình mà!

"Cậu Build, chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng, bà Goo. À, bà có thấy rất lạ không?"

"Dạo này Us không xuất hiện nữa."

"Tôi cũng không rõ! Hình như cậu chủ và cậu Us đã cãi nhau!"

Hôm nay, anh có hẹn với Barcode, anh đã xin phép hắn rồi và điều làm anh ngạc nhiên là hắn nói sẽ đưa anh đến chỗ hẹn. Tuy không khí trên xe lúc này có hơi ngột ngạt một chút, nhưng không sao, được cùng hắn ở chung một chỗ anh đã rất hạnh phúc rồi!

Anh và Barcode cùng đi đến trung tâm thương mại, sau đó ghé vào một quán ăn gần đó. Một ngày vui vẻ thế rồi cũng nhanh chóng trôi qua, đang cùng Barcode đi lanh quanh thành phố thì bỗng dưng anh bắt gặp một thân ảnh rất quen mắt. Đó là Us Nititorn mà? Cậu ta cùng một người đàn ông khác trước cổng khách sạn mà quấn lấy nhau như ở nơi không người! Như thế... như thế, Bible của anh phải tính thế nào? Nghĩ rồi lại nghĩ anh chỉ biết thúc giục Barcode nhanh chóng trở về, chuyện này có nên nói cho hắn biết hay không? Hiện tại, anh không suy nghĩ được gì cả, anh cảm thấy rất rối ren!?

"Đã về rồi à? Mau đến đây ăn đi!"

Bible à, nếu em cứ lạnh nhạt, tàn nhẫn như trước thì có lẽ anh sẽ không khó xử như bây giờ! Anh biết phải làm sao đây!

Nhìn thái độ ấp úng của người đối diện, rõ ràng là có chuyện muốn nói lại còn giả vờ làm gì?

"Có chuyện gì? Tại sao không nói?"

"Anh thấy... thấy Us cùng người đàn ông khác..."

Sắc mặt hắn u ám, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn khi nhắc về Us Nititorn. Phải rồi, đó là người chiếm vị trí quan trọng trong lòng Bible mà!

"Hôn nhau... trước cửa khách sạn..."

Bible rơi vào trầm mặc, không nói gì cũng không động đũa, anh bỗng dưng sợ hãi, có phải anh lại nói sai hay không?

"Em... nếu có thể, em hãy buông bỏ đi, cậu ấy không tốt với em..."

Hắn đập mạnh đôi đũa xuống bàn thể hiện sự tức giận, đột ngột đứng dậy với lấy áo khoác vắt hờ trên ghế. Anh bất giác đứng dậy chạy theo níu lấy tay hắn.

"Bible, em định đi đâu?"

Hắn mạnh bạo vung tay, một tiếng vang lên, rất mạnh, không gian như ngưng động, má anh hằn một vệt đỏ.

*

Bible loạng choạng trở về nhà trước khi cơn say vẫn chưa cuốn mất lí trí, cái bạt tay vô tình lúc nãy vẫn hằn sâu trong tìm thức của hắn. Hắn thật sự không hiểu nổi mình, tim hắn như nhói lên khi nhìn thấy vệt đỏ trên má cùng ánh mắt hoang mang của anh, đó là thứ cảm giác xa lạ hắn chưa từng trải qua bao giờ, cảm giác đó còn đau hơn cả lúc biết Us phản bội mình!

"Build ... Build Jakapan Puttha, anh ra đây!"

Hắn khó khăn lê từng bước chân lên bậc thang, đứng trước phòng ngủ của anh đập mạnh cửa.

"Bible, sao lại thế này?"

Cửa phòng vừa mở hắn liền ngã vào vòng tay của anh, anh phải chật vật lắm mới đem thân người cao lớn, nặng trĩu của hắn yên vị trên giường. Vốn định rời đi lấy khăn lau người cho hắn nhưng anh bị một lực kéo ngã vào lòng ngực rộng lớn.

Trong phút chốc mềm lòng, Build tham lam ôm chặt lấy hắn, quyến luyến không rời nơi lòng ngực ấm áp, ngửi đầy khoang mũi mùi hương nam tính đã hoà quyện cùng mùi rượu. Hắn bỗng dưng xoay người đặt anh dưới thân, đôi môi mỏng tìm đến môi anh mà hôn lấy, nhanh chóng cạy mở khoang miệng đưa chiếc lưỡi nóng ẩm lùng sục mọi ngóc ngách. Trong cơn mơ hồ, Bible cảm nhận được vị ngọt nơi đầu môi rất quen thuộc, nhưng không phải là Us, hắn chắc chắn như vậy nhưng cuối cùng vẫn bị đôi môi này cuốn hút không thể nào rời bỏ được! Hắn dời nụ hôn xuống nơi hỏm cổ thơm tho cùng xương quai xanh quyến rũ, những nơi đi qua đều để lại những dấu hôn đỏ chói nổi bật.

"Us... "

Anh bật cười thật lớn, xem ra đến cuối cùng vẫn là Us, mãi mãi vẫn chỉ có Us. Anh là đồ ngốc nên mới nghĩ cái níu tay cùng câu nói đừng đi ấy là dành cho mình. Anh là đồ ngốc nên mới nghĩ anh đã có cơ hội để tranh giành cùng Us. Anh là đồ ngốc nên mới nghĩ... Bible rồi sẽ yêu anh giống như anh dốc hết tấm chân tình này để yêu hắn. Anh là đồ ngốc và vì quá ngốc nên bây giờ mới không phản kháng, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, anh muốn đem lần đầu của mình cho hắn - Bible Wichapas, cái người mà anh yêu đến không còn lối thoát.

Cơn đau xé toạt từ bên dưới, một dòng máu chảy ra vương trên ga giường trắng muốt. Nhìn người bên cạnh đã mệt mỏi thiếp đi, nước mắt tủi thân lại tự dưng tuôn trào. Anh lê từng bước chân vào phòng tắm rửa sạch những vết tích vừa rồi, sau đó nhanh chóng thu dọn ga giường đã dính vệt máu ấy đi, mặc lại quần áo rồi kéo chăn đắp cho hắn. Anh không hiểu hành động lúc này của mình mang ý nghĩa gì? Chắc có lẽ anh không muốn nhìn thấy hắn thất vọng vì người cùng hắn tối nay là anh, là Build Jakapan Puttha, không phải Us Nititorn người hắn yêu. Vội vàng đặt một nụ hôn lên môi hắn, anh muốn lưu lại một chút ngọt ngào cùng ấm áp trên đôi môi này.

"Bible này, nếu như em phát hiện người cùng em tối nay là anh, không phải Us như em mong đợi thì em sẽ rất thất vọng, đúng chứ? Anh một chút cũng không muốn thấy em thất vọng!"

"Bible, đừng tự giày vò bản thân, người đau lòng sẽ là anh."

Đôi tay nhẹ nhàng vẽ theo từng đường nét trên khuôn mặt hắn. Khi hắn ngủ say trông rất hiền lành đáng yêu, anh không nhịn được lại đặt lên môi hắn thêm một cái hôn rõ lâu.

"Em là đồ ngốc nên mới yêu người phản bội như Us Nititorn, anh là đồ ngốc nên mới yêu em!"

"Bible, nếu ... anh chỉ nói nếu thôi, qua lần này chúng ta có em bé thì thế nào nhỉ? Ôi, chuyện này có chút khó khăn vì đây chẳng phải là lần đầu hay sao?! Haha!"

"Sau này, sau này, nhất định em sẽ tìm được người tốt hơn. Anh chắc chắn!"

"Có vẻ như em sẽ không nghe thấy và anh chắc rằng em cũng không muốn nghe đâu nhưng mà, Bible, anh yêu em, rất yêu em!"

*

"Cậu Build, cậu có chỗ nào không khỏe sao?"

"Không, cháu vẫn ổn! Bà Goo này, cháu hỏi bà nhé! Nếu như cháu rời khỏi Bible, có phải em ấy sẽ sống rất hạnh phúc hay không? Cùng Us ấy!"

"Cậu định đi đâu sao, cậu đừng rời khỏi đây!"

"Chắc chắn là sẽ rất hạnh phúc đúng không bà, thế giới của cháu và em ấy vốn dĩ không có điểm chung, là do cháu quá cố chấp! Haha, cháu chỉ hỏi thế thôi, không có gì đâu!"

"Cậu Build, đừng suy nghĩ như thế! Cậu chủ dạo này chẳng phải rất tốt hay sao, hình như cậu chủ có thích cậu Build rồi đó!"

Anh không trả lời bà Goo, chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng lắc đầu. Lúc trước anh vốn nghĩ cứ trao đi yêu thương cuối cùng cũng sẽ được nhận lại, nhưng sau khi chuyện đêm qua xảy ra, lúc say hắn vẫn gọi tên người đó anh đã khẳng định rằng chuyện Bible Wichapas thích Build Jakapan là chuyện không có khả năng xảy ra, hoàn toàn không có khả năng.

"Build".

Tiếng hắn gọi làm anh giật mình đánh rơi đĩa bánh trên tay.

"Tôi bảo anh đứng yên mà! Anh là đồ ngốc sao?!"

Hắn vội vàng chụp lấy ngón tay đã bị thương của anh vẫn là nhanh chóng cho vào miệng.

Sau khi đã xử lý vết thương giúp anh rồi hắn mới nhẹ nhàng lên tiếng phá bỏ không gian yên tĩnh.

"Build, chuyện hôm qua, xin lỗi anh!"

"Chuyện hôm qua?". Chẳng lẽ hắn biết rồi sao? Anh rõ ràng đã dọn dẹp rất kĩ càng cơ mà!

"Ừ, cái đó không phải tôi cố ý, má của anh đã đỡ đau chưa?"

"À, anh không sao!", thì ra là chuyện này.

"Build, anh có nơi nào muốn đến không? Tôi sẽ đưa anh đến đó!"

"Không đâu, không cần cảm thấy có lỗi!", là hắn muốn bù đắp cho anh à, nhưng mà anh không muốn thế này, chẳng phải hơi gượng ép quá hay sao?

"Không, là tôi muốn đưa anh đi!"

"Thế à? Nếu vậy có thể đưa anh đến công viên không?". Thật ra, anh đã từng rất mong muốn sẽ cùng hắn đi tuần trăng mật ở Nhật Bản. Nhưng trong tình thế hiện tại, anh đòi hỏi như thế rất quá đáng! Tuần trăng mật gì chứ, Nhật Bản gì chứ, đã là gì của nhau đâu! Đây chẳng qua chỉ là mối quan hệ được ràng buộc bằng giấy tờ thôi mà! Anh không suy nghĩ liền chọn ngay công viên, ở đâu cũng không quan trọng nữa, điều quan trọng là ở đó có Bible, thế là đủ rồi!

"Bible, sau này có thể gọi anh là Biu được không? Những người thân quen đều gọi anh như thế!"

"Được, sau này sẽ gọi anh là Biu!"

Anh nở một nụ cười rạng rỡ lộ má lúm đồng tiền đặc trưng, đó cũng là nụ cười hạnh phúc nhất từ trước đến giờ.






Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top