Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ông trùm maffia bị thu phục bởi một cô học sinh lớp 12 nhí nhảnh đáng yêu và vô cùng quái chiêu mọi người hãy cùng theo dõi nhéXin lỗi mọi người mình ra chap hơi lộn xộn thông cảm nhaVà mọi người làm ơn thương tình bố thí cho tui chút Bình chọn cho truyện nhaCuối cùng là câu nói quen thuộc của tác giả chớ copy truyện của mình nha Xin cảm ơnKam sa ham ni ta…
✧ TIỂU THUYẾT PAYBACK ĐÃ ĐƯỢC MUA BẢN QUYỀN Ở VIỆT NAM ✧[Bản edit này đã được xóa, mong các bạn không nên đọc nữa tránh lãng phí thời gian và hụt hẫng, hãy đón đọc tiểu thuyết xuất bản nha!]Tác giả: SamkỦng hộ tác giả: ridibooks.com/books/2259010657Tag: Boylove, Hiện đại, Giới giải trí, Trả thù, Cường cường, Ngôi thứ nhất, HECP: Yoon Jay x Lee Yoohan…
TÂM SỰ NGỌT NHẤT THẾ GIỚITác giả: Tinh ĐườngEditor: breakmin_yi hay R.Y. gì cũng là mình :))Văn án:[Yêu chị là tâm sư ngọt ngào nhất của em]Toàn bộ bệnh viện đều biết, Hứa Mạch của Khoa Ngoại Lồng Ngực là một đóa cao lĩnh chi hoa (1), y thuật bậc nhất, tài mạo bậc nhất, khí chất băng lãnh... cũng là bậc nhất, khiến trái tim những người theo đuôi bị giá rét một mảng lớn vì tổn thương.Bác sĩ thực tập mới tới Mẫn Nguyệt lại là người "càng lạnh thì càng hăng", bám riết không tha vẫy đuôi theo sau Hứa Mạch: "Sư phụ sư phụ, em sẽ làm ấm giường, phòng phẫu thuật lạnh như vậy, chị cưới em được không?"[Mẫn Nguyệt tình thoại tiểu kịch trường]Mẫn Nguyệt: "Sư phụ, vừa nhìn thấy chị, Dopamine (2) trong đầu em lập tức tăng cao"Hứa Mạch đang xem bệnh án, không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt chỉ vào bộ ngực của mình: "Sư phụ, vị trí ở giữa xương sườn thứ hai và thứ năm, chị ở đó"Hứa Mạch lật bệnh án sang trang, vẫn không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt bỗng từ sau lưng ôm lấy người trong lòng: "Sư phụ, em thích chị"Hứa Mạch nhìn chằm chằm bệnh án, lặng lẽ đỏ tai.CP: Bác sĩ Phó chủ nhiệm băng sơn mỹ nhân X Bác sĩ thực tập nguyên khí mười phần còn lại người đẹp thích nói ngọtNội dung nhãn: tình hữu độc chung, ông trời tác hợp, nghiệp giới tinh anhChú thích:(1) Cao lĩnh chi hoa: đóa hoa không thể với tới, chỉ có thể ở xa mà nhìn, không thể chạm tới(2) Dopamine: là một hóa chất hữu cơ được tạo ra từ chất tyrosine, có chức năng vừa là hormone vừa là chất dẫn truyền thần kinh và đóng vai trò quan trọng tron…
Tác giả:Nam QuangThể loại:Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Gia Đấu, Cổ ĐạiNguồn:DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái:FullĐÍCH NỮ VƯƠNG PHIThể loại: Trùng sinh, trạch đấu, cung đấu, HETình trạng bản gốc: đã hoàn Số chương: 154( cả phiên ngoại )Editor: thuyvu115257 + tử đinh hương + tieunhung97 Converter: Ngocquynh520Truyện này mình thấy khá hay nhưng trên wattpad các bản đều đã drop nên mình up lại cho các bạn có nhu cầu đọc. Mình chỉ là người up lại chứ không phải editor nếu tác giả hay editor gốc có yêu cầu mình sẽ gỡ bỏ ngay…
Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản nghịch.Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao?…
Tên: Tiệm cơm nhà ta thật mỹ vị.Tác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân Gia.Tình trạng convert: Đã xong.Tình trạng edit: Đã xong.Số chương: 100 + 7 ngoại truyệnThể loại: Ngôn tình, Ẩm thực , Cổ đại, HE, 1vs1.🧄🥯🧅🥩🍔🍳🥩Từ một học trò không có tiếng tăm gì phấn đấu lên thành một danh trù khó cầu, Mễ Vị mất hai mươi năm đi xong con đường chông gai này, đang lúc nàng tính quăng lại sản nghiệp cho đồ đệ, tự mình về hưu an hưởng cuộc sống bình lặng, lại gặp phải tai nạn xe cộ đi đời nhà ma, sau đó xuyên đến trong một ngọn núi không biết tên ở một triều đại không biết là gì.Mễ Vị:...... Không cho nàng về trời sớm thì thôi đi, vì sao trong bụng nàng còn mang một đứa nhãi con?May mắn vận khí không tồi, được vị trụ trì trong miếu cứu giúp, ăn nhờ ở đậu vô ưu vô phiền trong miếu đến gần bốn năm. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, khi thằng tiểu tử nhà nàng vừa qua sinh nhật ba tuổi, trụ trì liền đóng gói hai mẹ con ném xuống núi, bảo đi tìm cha của thằng bé.Mễ Vị nhìn tiểu tử nhà mình mở to mắt gào khóc đòi ăn, không thể không vén tay áo, một lần nữa cầm nồi cầm muỗng, đi lên con đường mỹ thực.Đây là một câu chuyện xưa về vị mẫu thân cá mặn mang theo nhãi con mở tiệm cơm mỹ thực.🥑🫑🧅🍞🍳🥩🍔🥪Editor: Có nam chính nha, có nam chính, chỉ là xuất hiện trễ thôi!^^…