Hán việt: Khoái xuyên nữ phối: Nam thần cầu nhĩ biệt hắc hoá!Tác giả: Dạ Gia Đích Ly TrânTình trạng truyện: Hoàn thànhNguồn truyện quen thuộc WikidichTình trạng edit: Đang chạyNgày bắt đầu edit: 28/10/2020Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Cận đại, Hiện đại, HE, OE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Huyền huyễn, Mạt thế, Tu chân, Ma pháp, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Thần tiên yêu quái, Xuyên nhanh, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Vườn trường, Dân quốc, Cung đình hầu tước, Linh dị thần quái, Nghịch tập, 1v1[Tuyệt thế sủng văn 1v1, nam chủ trước sau là một, nam nữ chủ thể xác và tinh thần sạch sẽ. Toàn bộ hành trình đều rải đường. Nam nữ chủ đều có tình cảm. Nhãn: Nhất kiến trung tình.]Vô Dược thân là một người theo chủ nghĩa nhan khống, nghe nói có một hệ thống cứu vớt nam thần, vì thế cô liền xin gia nhập.Tính toán cứu nam thần từ trong nước sôi lửa bỏng.Chỉ là vì sao hệ thống không nói cho cô, hắc hoá là cái quỷ gì?Vì sao nam thần đều có cái sở thích đáng sợ như vậy?Một lời không hợp liền trói người?Hệ thống! Hệ thống! Ta cảm thấy giống như là ta mới yêu cầu bị cứu với!♓️Nếu có vấn đề về bản quyền xin liên hệ với thông tin ở phần giới thiệu. Đây là nik chính của mình nên mình rất sợ mất. Cảm ơn.♓️Có chỗ nào edit không hiểu mọi người có thể bình luận nhiệt tình nha. Chỗ nào mình không rõ sẽ đánh nghiêng mong mọi người giải đáp ạ.♓️Chuyện edit chưa được xin phép, hy vọng đừng mang linh tinh.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tác giả: Điển YThể lọai: Hiện đại đô thị, cường công, nhược thụ, ngược , sinh tử văn...Tình trạng bản gốc : HoànTình trạng edit: HoànEditor : Diệp tửNguồn: https://tuyettinhcacblog.wordpress.com/dam-my-hoan/ac-mong/Văn Án Cậu là một đứa trẻ từ nhỏ đã mặc cảm tự ti về thân thể không bình thường của mình. Cậu không muốn tiếp xúc cùng ai, vì sự bọn họ sẽ phát hiện ra bí mật của mình. Cha mẹ cậu đều là phần tử trí thức, luôn yêu thương chăm sóc và quan tâm tới cậu. Nhưng có lẽ do thân thể của cậu không giống như những đứa trẻ bình thường khác, cho nên đối với cậu vẫn có chút gượng ép. Cậu biết thân thể của mình không bình thường nên chỉ hy vọng mình có thể bình yên sống hết cuộc đời này. Tuy rằng cậu cũng có ước mơ, nhưng có lẽ giấc mơ của cậu sẽ chẳng bao giờ thực hiện được. Nếu như cậu không gặp hắn. Hắn một học sinh có quyền có thế, phải nói là bá đạo vô sỉ. Bất chấp tát cả, dùng mọi thủ đoạn để có được thứ mình muốn. Từ khi biết cậu là song tính nhân, hắn như cầm thú cuồng bạo cậu. Dùng những lời lẽ thô bỉ vũ nhục cậu. Mỗi lần hắn tức giận thì lôi cậu ra rape đến lên bờ xuống ruộng. thậm chí chụp hình và quay phim để uy hiếp cậu, không cho cậu chạy trốn khỏi mình. Có lẽ vì bị hắn dày vò và cuộng bạo, cho nên đối với cậu, hắn như là một cơn ác mộng khắc sâu vào trí não. Cậu sợ hãi muốn chạy trốn khỏi hắn, nhưng ...cho dù chạy trốn thế nào cũng không thoát khỏi hắn.…
Văn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết phải làm sao với người khiến trái tim em loạn nhịp. Đây là tình bạn hay là ái tình? Chỉ có thể đi đến cuối cùng, chúng ta mới biết được đáp án.…
Hán Việt: Dựng thiếpTác giả: Hoa Mỹ NhânSố chương: 140Editor: Mứt ChanhConvert: Nguồn: Vespertine & AnnhThư139Bìa: Mộc Cameo <3Thể loại: Cổ đại, Song trọng sinh, H văn, Ngược, Gương vỡ lại lành, HE.Văn ÁnThừa tướng đương triều Bùi Dực quyền cao chức trọng nhưng đã qua ba mươi tuổi lại không thê không thiếp.Lão phu nhân nhà họ Bùi tuổi tác vốn đã cao, sốt ruột muốn ôm cháu nên đã tìm con gái của đại thần tiền triều có huyết thống cao quý làm thiếp cho Bùi Dực.Bùi Dực vốn có người trong lòng nên chối từ. Nhưng với tấm lòng hiếu thuận, cuối cùng hắn cũng thỏa hiệp cùng thiếp giao hợp.Mấy tháng sau, người trong lòng của hắn đã trở về. Lúc đó thiếp đang mang thai, Bùi Dực muốn vứt bỏ thiếp chỉ giữ lại con.Hồng nhan bạc mệnh, thiếp hoài thai mười tháng sinh được một đứa con trai, sau đó khó sinh mà chết.Trời cao rũ lòng thương xót, Thẩm Diên vừa mở mắt ra đã trở lại đêm trước khi làm thiếp của Bùi Dực. Nàng vừa vui vừa buồn, thầm hạ quyết tâm: Một đời này, nàng mà nhìn thấy Bùi Dực thì chắc chắn sẽ đi đường vòng.🍒 TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẠI https://www.wattpad.com/mutchanh8897 và https://mutchanh8897.wordpress.com/ 🍒TRUYỆN ĐƯỢC LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. 🍒 CÁM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH. CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHÉ…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…