Thế lực Khu Rừng Chạng Vạng 2
7. Kil'Groth :
Kil'Groth là kẻ thống trị của biển khơi, nơi có một và chỉ một luật lệ duy nhất: mạnh được yếu thua. Nhưng Kil'Groth không muốn tất cả chỉ dừng lại ở đó, hắn mặc kệ sự cân bằng của thứ tự chuỗi thức ăn. Tất cả những gì hắn quan tâm là cách tiêm nhiễm sự điên loạn, cuồng bạo muốn hủy diệt tất cả mọi thứ vào mọi sinh vật biển khơi. Còn chúng muốn hủy diệt thứ gì thì hắn chẳng quan tâm.
Dưới ách thống trị của hắn, vô số cuộc chiến nổ ra một cách đầy hỗn loại tại mọi ngóc ngách của biển khơi. Màu xanh của biển ngày càng nhuộm sắc đỏ thẫm của máu từ vô vàn sinh vật biển. Thậm chí ngay cả những loài ẩn núp tận đáy biển sâu cũng không thể kìm chế nỗi sự khát máu đang trỗi dậy ngày một mạnh mẽ hơn trong chúng. Và tất cả sự hỗn loạn đầy cuồng bạo này đã khiến thế lực ma quỷ trên đất liền bắt đầu lưu tâm đến.
Taara, một trong các chỉ huy của lực lượng Sa đọa, xuất hiện cùng chiếc búa khổng lồ trứ danh của cô. Bằng ma pháp băng giá với sức mạnh khôn cùng, Taara đã khiến cả mặt biển phải đóng băng, làm giảm mạnh sức chiến đấu của Kil'Groth cùng vô số sinh vật biển khác. Dẫu tình thế bất lợi, lòng tự trọng của Kil'Groth không cho phép hắn tháo chạy. Bằng dòng máu sôi sục trong huyết quản, Kil'Groth loại bỏ ma pháp băng giá đang khống chế bản thân, hắn cầm lấy vũ khí của mình quyết lao lên trước chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
Sự phản kháng của Kil'Groth không hề vô ích, nhưng trước vô vàn ác quỷ không ngừng lao đến tấn công hắn dưới lệnh của Taara, cũng phải đến lúc Kil'Groth kiệt sức tới mức chẳng thể vung nổi vũ khí của mình lên lần nữa. May thay Cresht cùng viện quân đã đến kịp thời để cứu lấy Kil'Groth đang hấp hối, giúp hắn thoát khỏi số phận mất xác chốn chiến trường.
Sau khi phục hồi, Kil'Groth đã trở thành đồng minh của Rừng chạng vạng để thể hiện sự tri ân, và cũng nhằm chờ đến ngày báo thù bè lũ Sa đọa.
Có hai điều về Kil'Groth ai cũng cần biết: hắn không nghe chỉ huy của bất kỳ ai, và bất kỳ kẻ Sa đọa nào xuất hiện trước mặt hắn đều phải chịu chung một số phận.
8. Cresht :
"Mạnh mẽ hay là chết!"
Cresht, Chiến Binh Thủy Quái, thường xuyên kể về Biển Sục Sôi quê nhà của hắn. Tuy nhiên, khi đối đầu với Cresht, mọi người nên nhớ rằng tên của vùng biển này không xuất phát từ nhiệt độ mà từ sự hỗn loạn không ngừng dưới mặt nước, và ở đó hắn chính là kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn.
Các ghi chép cổ đại không có nhiều thông tin về nguồn gốc của Cresht. Con người chỉ biết đến hắn qua bài hát của những người hát rong: "Một con quái vật đi lên từ đáy biển, với cây đinh ba khủng khiếp không mang theo gì khác hơn ngoài cái chết." Trong Chiến tranh Người - Thú, Cresht chiến đấu không sợ hãi trên tiền tuyến, không ngừng hành hạ con người. Thật ngạc nhiên, Cresht không trở về với Biển Sục Sôi khi chiến tranh kết thúc. Thay vào đó, hắn theo đuổi mục tiêu cao hơn so với việc thôn tính những kẻ yếu đuối.
"Trận chiến giữa Thần linh và Ác quỷ không thể vắng mặt Cresht!"
9. Lumburr :
"Chiến tranh tàn phá đất đai. Đất đai tàn phá chiến tranh!"
Đất đai là một trong những nguyên tố cơ bản của thế giới. Và Lumburr, một trong những trường hợp đặc biệt nhất của các kỳ tích hi hữu, được kế thừa toàn bộ ý thức từ đất mẹ. Hắn lẳng lặng bảo vệ tất cả những sinh linh trên vùng đất này đã hàng ngàn năm trôi qua.
Nguyên tắc của Lumburr thật ra rất đơn giản, hắn không hề can dự gì đến tất cả những quỹ đạo vận động của thế giới tự nhiên. Bất kể hành vi dù là mạnh được yếu thua, ỷ mạnh hiếp yếu... hắn đều điềm nhiên quan sát và chỉ quan sát mà thôi. Thế nhưng, khi quân đoàn ác quỷ ngoại giới muốn xâm lược thế giới này, thời điểm hắn xuất thế đã điểm.
Lumburr rời khỏi núi rừng, nơi nghỉ ngơi hàng ngàn năm qua, để gia nhập đội quân bảo vệ thế giới. Trước bầy ác quỷ hung hãn, Lumburr luôn là một lớp lá chắn đáng tin cậy. Đã từng có lần hàng ngàn đợt ác quỷ công kích liên tục, nhưng Lumburr vẫn sừng sững hiên ngang đầy vững chãi. Trước một thế lực bảo vệ đầy hùng mạnh như thế, đến cả biển ác quỷ cũng đành phải bó tay rút lui.
"Vùng đất này sẽ luôn được ta bảo vệ"
10. Y'Bneth :
""Thời gian đầy công bằng, nhưng chẳng kém phần tàn nhẫn..."
Các Dân-cây của Rừng rậm Elborne là những vệ quân của thiên nhiên. Cũng tương tự như cây cối thông thường, Dân-cây sinh ra từ các mầm non yếu ớt, nhưng dần trưởng thành đến kích cỡ khổng lồ qua hàng trăm năm chống chọi vô số bão tố. Sức sống mãnh liệt đó trao cho họ những cành nhánh vững chãi, hoa lá chắc khỏe, và một bản chất bình hòa. Y'Bneth lại là một ngoại lệ. Ông tò mò với tất cả mọi điều trên thế gian, và luôn khát khao tìm hiểu, học hỏi nhiều hơn nữa.
Bất kể là các tinh linh bay vụt qua, hay những cánh chim tung bay trên bầu trời, hoặc muông thú săn mồi, kể cả lũ cá bơi dưới nước - Y'Bneth đều muốn kết bạn với tất cả. Ông đã viếng thăm mọi cành cây, sợi rễ trên khắp Rừng rậm Elborn, nhưng thế vẫn chưa đủ. Càng biết thêm thêm từ những người bạn mới, ông càng nhận ra sự "cây mọc đáy giếng" của mình. Rồi một ngày nọ, ông quyết tâm đã đến lúc bứng rễ để vươn xa hơn đến thế giới ngoài kia.
Tất cả Dân-cây đều nghĩ chắc ông ngáo cỏ rồi, thậm chí những tinh linh cũng cảm thấy điều này thật dại dột. Bầy chim mang đến tin tức từ phương xa: nhân loại trong công cuộc bành trướng lãnh thổ nhằm thỏa mãn lòng tham của mình đang gây chiến với mãnh thú tại các vùng biên giới. Bè lũ sinh vật hắc ám cũng bắt đầu rục rịch chuyển mình. Tình hình rất chi là tình hình, thế giới bên ngoài rõ ràng chẳng an toàn chút nào. Điều này không khỏi khiến Y'Bneth lung lay. Liệu ông nên lắng nghe con tim, hay những lời khuyên của bạn bè? Tổ thụ Bình minh, ông quyết định, Ngài là cây duy nhất có thể giúp ông biết được câu trả lời.
Tổ thụ Bình minh không chỉ là tạo vật vĩ đại nhất của Đấng sáng thế, mà còn là vùng địa đàng hoàn hảo khi các vị thần trở lại Athanor. Ngài là cội nguồn của mọi sinh mệnh, là phép màu đã phong ấn Khe nứt khỏi mọi thế giới.
Đối với Y'Bneth, viếng thăm Tổ thụ Bình minh cũng như trở về bên mẹ mình. Ngài đã ngủ say hơn mười ngàn năm sau khi dốc hết toàn bộ năng lượng để phong ấn Khe nứt, thế nên tất cả những ai muốn kết nối với Ngài đều phải tìm đến thế giới mộng mơ. May là Dân-cây có lợi thế trong chuyện này - tất cả những gì họ cần làm là cắm rễ xuống sâu thật sâu, và rồi họ sẽ kết nối được với Tổ thụ Bình minh thông qua mạng lưới rễ nguồn thế giới.
Sau khi Y'Bneth giải thích ngọn nguồn gốc rễ câu chuyện, ông được mang vào giấc mơ của Tổ thụ Bình minh, nơi ông trải qua xuân xanh tươi, hạ rạng rỡ, thu heo may, và đông lạnh lẽo, bốn mùa cứ thế trôi qua và tiếp diễn trong một vòng lặp vô tận. Tổ thụ chẳng hề lên tiếng, nhưng những gì ông chứng kiến đã quá đủ để tìm ra câu trả lời hằng khắc khoải: hãy xuôi theo dòng chảy của tự nhiên, và chuyện gì phải đến rồi sẽ đến. Y'Bneth, nay chí đã quyết, bèn lập tức chuẩn bị cho hành trình cả đời mình. Thay vì cố níu kéo thuyết phục, tất cả cư dân Rừng rậm Elborne quyết định tụ họp tổ chức một buổi đại tiệc tiễn bạn lên đường. Ông còn được tặng quà từ Tổ thụ Bình minh - một nhánh từ chính thân cây thần kỳ này.
Xuôi dọc theo dòng sông, Y'Bneth tiến về hướng đông cho tới khi đến được Đồng bằng Ánh trăng, nơi đang phải gánh chịu sự tàn phá của bè lũ sinh vật hắc ám trỗi dậy từ vực thẳm. Chốn này đã từng là một nơi đầy ắp nhựa sống và hi vọng, nay đang chết dần chết mòn với tốc độ chóng mặt. Chính khoảnh khắc này Y'Bneth nhận ra mục đích tối hậu của chuyến hành trình. Ông rút ra nhánh cây từ Tổ thụ Bình minh, và dùng nó để nuôi dưỡng một khu rừng mới trên Đồng bằng Ánh trăng, nơi ông đặt cho cái tên Verno, nghĩa là "Vệ nỗ" - một nỗ lực bảo vệ - theo cổ ngữ tộc Elf.
Rừng Vệ nỗ không chỉ mang lại sự cân bằng cho thế giới, mà còn đóng vai trò lá chắn chặn tất cả mưa tên đạn lạc & pháp thuật cho vạn vật. Cùng với sự ra đời của Liên minh Afata, Rừng Vệ nỗ nhanh chóng trở thành chuyên khu chống lại các cuộc xâm lược của bè lũ hắc ám. Chuyến hành trình của Y'Bneth kết thúc tại đây, ông không cần phải tìm đến bất kỳ nơi nào khác, bởi Rừng Vệ nỗ này chính là quê hương thứ hai của ông
Vị trí đầy lợi thế chiến lược của Rừng Vệ nỗ đã biến nơi đây thành điểm dừng chân lý tưởng của vô số nhà du hành, khỏi nói Y'Bneth thích điều này đến cỡ nào, hằng hà sa số các mẩu chuyện lý thú đang chờ đợi ông. Tại đây, ông cũng đã thực hiện được giấc mơ của đời mình - tìm hiểu thêm về thế giới, và cũng đồng thời hoàn thành sứ mệnh bảo vệ hòa bình trên đất đai - một trọng trách giao phó bởi Tổ thụ Bình minh.
"Ta bảo vệ quê nhà và tất cả sinh mệnh tại đấy!""
11. Arum :
"Leo, hình như ta hơi bướng bỉnh nhỉ?"
Cảm nhận sự ấm áp từ chú sư tử, Arum cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Không hạnh phúc từ khi dính vào một cuộc hôn nhân sắp đặt, chạy trốn sẽ gây ra nhiều rắc rối và đau khổ cho cha cô. Mệt mỏi về cả tinh thần và thể xác, cuối cùng cô quyết định sẽ nghỉ ngơi trong rừng, một nơi mà cô gọi là nhà, bên cạnh Leo, chú sư tử mà cô dành tất cả sự tin tưởng.
Cách đây 10 năm, Arum đến Tamuq cùng người cha Varian vì ông được đảm nhận vai trò là người bảo vệ. Ông đã nhanh chóng được thăng cấp và có được một vị trí Tướng lĩnh trong Hội đồng Liên bang. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn không hề yên bình. Mâu thuẫn giữa Liên đoàn cùng khu rừng Verno leo thang và Tamuq, một thị trấn nhỏ không may nằm ở vùng biên giới, đã trở thành địa điểm lý tưởng cho cả hai phe chiếm đóng.
Arum là một cô gái chu đáo và thấu hiểu, và cô biết những áp lực đang đè nặng lên người cha của mình. Nhưng làm thế nào mà cô có thể vứt bỏ tình yêu của mình dành cho khu rừng Verno, nơi cô đã gặp và cứu vớt Leo, cùng bản hiệp ước của người giám hộ Hội Sư Tử, chỉ để giúp đỡ cha cô? Đã có nhiều kẻ tỏ thái độ thù địch với Arum bởi vị trí quá đặc biệt của cô, an toàn sau hàng rào chắn. Nếu không nhờ danh tiếng của người cha Varian, có lẽ Arum đã bị đưa vào tù vì thông đồng với kẻ địch.
Thị trấn đang dần bị đẩy tới bờ vực chiến tranh, Varian buộc Arum phải cưới Rahms. Tất cả để cho cô được an toàn, Arum biết, vì cha cô không hề mong đợi một cuộc chiến giữa hai chủng tộc, và cách duy nhất để giữ cô an toàn gả cô cho Rahms, kẻ duy nhất có dòng máu quý tộc ở Tamuq. Sau khi cưới Rahms, Arum sẽ có được tất cả các quyền miễn trừ dành cho tầng lớp quý tộc và không còn bị nhắm tới bởi những cáo buộc từ công chúng. Điều đó sẽ cho cô một tương lai tươi sáng và an toàn hơn, ngay cả khi Rahms không phải là người đàn ông tuyệt vời.
Tuy nhiên, Arum đã bỏ trốn, kế hoạch Varian đã trở thất bại và cả thị trấn dần đánh mất lòng tin từ ông. Họ tin rằng ông đã sắp xếp điều này để cho con gái mình có cơ hội bỏ trốn vào khu rừng Verno. "Kẻ phản bội vô liêm sỉ," cả thị trấn giận dữ kêu lên. Họ quyết định bỏ tù Varian, và ông chỉ biết cố gắng biện minh cho những hành động của mình.
Arum đau khổ - quá đau khổ. Cuối cùng, cô quay trở về nhà để thấy rằng cha cô đã không còn ở đó - chỉ có những người bảo vệ đang chờ. Sau khi biết cha cô đã bị đưa đến nhà tù, Arum đầu hàng với một điều kiện: cô phải được ở chung với cha của mình. Những người bảo vệ đồng ý và đưa cô đi.
Arum gặp lại cha trong ngục tù. Không còn là một vị tướng vĩ đại và kiêu hãnh, Varian giờ đây trông thật sầu thảm và vô hồn. Chính lúc đó, Arum cảm thấy trái tim mình như vỡ ra từng mảnh.
"Ôi con, sao con lại trở về? Họ ... họ sẽ treo cổ cả 2 mất!"
"Con xin lỗi, Cha. Hai ta sẽ không ở đây nếu con không bướng bỉnh và ích kỷ," Arum khóc nấc, quỳ trước mặt cha cô và nhớ lại những hành động thiếu suy nghĩ của mình.
"Không, ta mới là người có lỗi. Nếu cha không buộc con kết hôn, con sẽ không..."
"Cha ơi, đừng khóc! Hãy tin con, con sẽ đưa cha ra khỏi đây!"
Sự quyết tâm cao độ đã vượt qua khả năng tầm thường của Arum. Đây là lần đầu tiên cô có thể triệu hồi sức mạnh, sức mạnh vô hạn mà cô đã thừa hưởng từ những linh hồn thần thú. Mọi thứ dần thay đổi. Trong khoảng không, những con thú hoang xuất hiện dưới chân cô, tỏa ra ánh hào quang, nhìn chằm chằm vào bóng tối. Varian từ lâu đã biết mối quan hệ của con gái mình với Woods, nhưng không bao giờ nghĩ rằng cô có khả năng kiểm soát những sức mạnh bí ẩn đó.
Trong vài giây ngắn ngủi, tất cả sức mạnh của những linh hồn thần thú đã xuất hiện trên Arum, biến cô trở thành Người giám hộ Sư tử. Arum bây giờ đã là thành viên của Woods, và cô không còn là con người. Arum chưa từng cố gắng để sử dụng năng lực của mình, không biết làm thế nào để giải thích cho cha mình, nhưng khoảnh khắc này ép buộc cô cần có những hành động quyết liệt. Cô cần quyền năng để thoát khỏi nhà tù, để đánh bại tất cả, và để cứu người cha yêu quý của cô!
"Hỡi linh hồn của những thần thú, đã đến lúc chiến đấu!"
12. Chaugnar :
"Ta là hóa thân của hỗn loạn, tổ tiên của ma quỷ"
Kẻ có tên Chaugnar, Sứ giả của Cthulu, là một thực thể tà ác do hỗn độn sinh ra. Hắn đã tồn tại lâu hơn cả Thiên Đường hay Địa Ngục. Trong mắt hắn, sự tồn tại chỉ đơn thuần là cuộc chiến bất tận giữa hỗn loạn và trật tự. Sự sống, luật lệ, quy luật, cảm xúc và đức tin không có ý nghĩa với hắn. Những ai không may đối diện con quỷ độc ác này sẽ phải thu mình lại và cảm nhận sự tăm tối hơn cả bóng đêm, nỗi kinh hoàng hơn tất cả những sợ hãi từng trải qua.
Nếu không có một thiên tài lừa Chaugnar vào bẫy và nhốt hắn dưới đáy của Biển Đen thì có thể thế giới này đã biến mất từ lâu. Tuy nhiên, sức mạnh của sự hỗn loạn không bao giờ có thể được dập tắt hoàn toàn. Tất cả những gì loài người có thể làm là chiến đấu để làm suy yếu Chaugnar và giảm thiểu các mối đe dọa mà hắn tạo ra. Tuy nhiên, mọi người đều biết rằng một ngày Chaugnar sẽ phá vỡ xiềng xích của hắn và cho nổ tung thế giới này bằng lửa thù hận.
"Ta sẽ cho ngươi chứng kiến thế giới này bị hỗn loạn nuốt chửng!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top