Phác Thái Anh
Sáng hôm sau Lệ Sa chuẩn bị lên đường để xuống An Giang.
-Chị hai đi cẩn thận nhớ đừng có làm việc nhiều quá mà quên chăm sóc bản thân, nhớ mua quà về cho tụi em đó
-Rồi rồi tôi biết rồi cô nương, lớn chòng ngòng rồi mà cứ y như con nít. Hai đứa ở nhà cũng cẩn thận, chị có cho người đi theo bảo vệ hai đứa nên cứ an tâm
-Tụi em biết rồi mà thôi đi sớm đi chị trưa nắng lên đi xe mệt lắm
-Ừ chị đi đây
Nói xong Lệ Sa cùng Trân Ni bước lên xe, Kỳ Anh và Lệ Uyên nhìn theo chiếc xe đang từ từ lăn bánh, chiếc xe khuất bóng cả hai cũng bước vào nhà.
Trên xe Lệ Sa thả hồn mình vào khung cảnh xung quanh, cô chẳng coi đây là chuyện đi mần ăn mà cô xem nó như một chuyến đi chơi để giảm bớt căng thẳng
- Cô chủ chắc thích chuyến đi này lắm đúng không -Trân Ni ngồi kế bên thấy vẻ mặt háo hức của Lệ Sa thì hỏi
-Đúng tôi rất thích lúc nhỏ cha cũng có đôi lần dẫn tôi với hai đứa em đi về miệt xứ mà chơi. Khung cảnh yên bình lắm
-Vậy cô chủ định ở đó bao lâu
-Tôi cũng chưa biết nhưng chắc cũng không lâu mấy, chuyện ở Sài Gòn còn nhiều lắm.
Nói xong Lệ Sa nhìn ra cửa sổ xe để nhìn khung cảnh xung quanh. Cô như bị say mê với khung cảnh nơi đây
Vài giờ sau cũng đã tới nơi Lệ Sa không ngừng cảm thán khung cảnh nơi đây quả thật rất yên bình. Lệ Sa vừa mở cửa để bước xuống xe ngắm nhìn xung quanh thì đã nghe một tiếng la
- Áaaaaaaa...
Lệ Sa bàng hoàng không biết chuyện gì xảy ra vừa đóng cửa xe thì đã thấy một cô gái đang bị ngã cùng với chiếc xe đạp
-Nè cô gì ơi có sao không tôi...tôi..xin lỗi tôi không cố ý
Cô gái đó ngẩn đầu lên khuôn mặt nhăn nhó nạt thẳng vào mặt Lệ Sa
-Xin lỗi cái cù lôi, làm đổ hết nước thốt nốt của tui rồi. Bộ không có mắt hay sao mà mở cửa xe không có ý tứ gì hết vậy hả
-Tôi tôi xin lỗi mà..tôi đở cô lên nha
Lệ Sa gấp gáp đở cô gái đứng dậy, bây giờ thấy rõ khuôn mặt của cô gái Lệ Sa không kiềm được mình mà thốt lên
-Cô đẹp quá
-Đẹp cái khỉ khô, lo mà đền cho tui không thì tui đạp cô xuống ruộng lúc đó thì đừng có trách
-Ơ ơ..bao nhiêu tiền tôi trả
-Ai kêu trả tiền cho tui mà mấy người trả
-Vậy cô muốn sao
-Đơn giản thôi hốt hết nước thốt nốt vừa đổ của tui đi
-Nè nè cô đừng có quá đáng, Trân Ni chị xem cô ta kìa
Lệ Sa nhăn nhó nhờ Trân Ni giúp đở nhưng nhận lại chỉ là ánh mắt thờ ơ
-Ờ..ờ cô chủ, chuyện ai làm người đó tính nha cô chủ. Tôi..tôi không có liên quan
-Ơ Trân Ni...
-Sao bây giờ tính sao-Cô gái đứng kế bên chống nạnh hất mặt lên nói
- Nước đổ rồi thì sao mà hốt, cô vô lí vừa thôi
- Không hốt được mới kêu mấy người hốt
-Cô dám..
-Sao sao muốn sao hả, đừng thấy tui hiền rồi ăn hiếp. Coi như sáng sớm tui xui xẻo nên gặp mấy người. Mai mốt để tui gặp lại đi rồi biết
Nói xong cô gái đó đạp xe rời đi, Lệ Sa ngỡ ngàng không biết chuyện gì xảy ra. Bỗng Lệ Sa chực nhớ chưa hỏi tên
-Nèee cô tên gì để tôi biết mai mốt gặp để mà biết xưng hô
Cô gái đó nghe Lệ Sa hỏi thì ngoái đầu lại nhìn rồi nói
-Phác Thái Anhhh, mà tui cũng không muốn gặp lại mấy người đâu.
Nói xong cô gái cũng chạy xe đi, Lệ Sa nhìn theo miệng thì lẩm bẩm
-Con gái con lứa gì mà hung dữ
Nói xong Lệ Sa cũng trở vào xe để chạy đến xưởng lúa gạo. Đi dọc đường đồng ruộng xanh mát tiếng chim hót líu lo đã làm cho Lệ Sa mê như điếu đổ.
Vừa tới xưởng Lệ Sa và Trân Ni bước xuống xe thì đã thấy có người đợi sẵn ở đó
- Dạ cô chủ đi đường vất vả rồi ạ, mời hai cô vào trong nghỉ ngơi.
Lệ Sa gật đầu cùng Trân Ni bước vào xưởng.
-Dạ mời hai cô ngồi cho tui hỏi tên hai cô là..
-Tôi tên Lệ Sa là chủ của dòng họ Lạp còn đây là Trân Ni vậy còn ông...
- Dạ cô cứ kêu tui là Ông Sáu Phác là được
- À à ông Sáu, phiền ông Sáu đem sổ sách ra đây cho tôi kiểm tra.
-Dạ cô đợi tôi
Nói xong người đàn ông gấp gáp tiến vào trong đem toàn bộ sổ sách ra để cho Lệ Sa cùng Trân Ni kiểm tra
-Dạ sổ sách đây cô chủ
-Cảm ơn ông.
Lệ Sa nhận lấy rồi bắt đầu cùng Trân Ni xem xét, thấy sổ sách ghi rõ ràng cụ thể làm cô rất được lòng
-Thằng Tèo bây chạy ra ngoải lại nhà tao kêu Thái Anh làm hai ly thốt nốt cho hai cô, nhanh đi
-Dạ con biết rồi
Thằng Tèo nghe lời nhanh chân chạy lại quán ông Phác
-Thái Anh làm tui hai ly thốt nốt
-Ờ ờ đợi tui một chút
Thái Anh nghe vậy liền nhanh chóng làm hai ly thốt nốt siêu ngon đặc biệt của quán mình
-Nè anh Tèo hai ly của anh đó
-Ghi sổ nghen Thái Anh cuối tuần ông Sáu ra tính tiền.
-Ủa cha tui bán mà kêu cha tui tính tiền là sao
Nói xong thằng Tèo vội vàng bưng 2 ly thốt nốt đem về .
-Thốt nốt nè ông Sáu ơi
-Bây bưng qua đây mời hai cô uống
Thằng Tèo nhẹ nhàng đặt 2 ly thốt nốt lên trên bàn rồi tiếp tục làm việc.
-Cô chủ cô Trân Ni mời hai cô uống thốt nốt
Lệ Sa gật đầu rồi cầm ly nước lên uống, cái vị ngọt ngọt thanh thanh của thốt nốt làm cho cả người Lệ Sa sảng khoái. Đang uống thì chực nhớ lại chuyện hồi nãy chạm mặt với Thái Anh làm Lệ Sa nhăn nhó.
-Nước không ngon hả cô chủ
-À à không nước ngon lắm tại tôi nhớ lại chút chuyện đó mà. Thôi ông Sáu bận gì thì làm đi tôi ở đây với Trân Ni tự coi lại sổ sách là được rồi.
-Dạ vậy tui xin phép
Ông Sáu tiếp tục làm việc của mình, Trân Ni thấy Lệ Sa nhăn nhó bèn hiểu được Lệ Sa đang nghĩ gì thì nói.
-Lúc nãy cô chủ sai thật mà, sao lại nhăn nhó
-Đúng là tôi sai nhưng mà chị thấy cô ta quá đáng không. Đền tiền cũng không chịu còn hâm dọa đánh đập tôi nữa chứ. Mà còn chị nữa tôi nhờ chị cứu mà chị giả làm ngơ hả
-Chuyện ai người đó lo chớ cô chủ
-Chị hay lắm Trân Ni
Lệ Sa nhăn nhó nhìn Trân Ni không ngờ người chị thân thiết của mình lại bỏ rơi mình khi gặp khó khăn
Xem sổ sách một hồi cũng đã xong, Lệ Sa rất vừa ý với cách mọi người làm việc ở đây. Cô kêu tập hợp mọi người lại để mà thưởng một ít tiền
-Mọi người làm việc rất vừa ý tôi nên ở đây tôi thưởng cho mọi người ít tiền. Mong mọi người cố gắng làm việc hơn. Trân Ni chị phát cho mọi người đi
Trân Ni nghe vậy bèn đem tiền để thưởng cho mọi người. Ai nấy đều vui mừng reo hò trước sự hào phóng của cô chủ Lệ Sa
Phân phát một hồi cũng đã xong mọi người cuối chào Lệ Sa rồi về. Ông Sáu thấy đã xong việc liền hỏi Lệ Sa cùng Trân Ni
-Hai cô có đói không để tui dẫn hai người đi ăn
-À vậy cũng được vậy phiền ông Sáu dẫn chúng tôi đi
-Cô Lệ Sa đừng khách sáo, mình đi thôi
Lệ Sa cùng Trân Ni đi theo ông Sáu tới quán ăn . Dọc đường đi khung cảnh yên bình làm Lệ Sa dễ chịu vô cùng
-Đi một hồi cũng đã tới quán, cả ba cùng bước vào quán tìm đến bàn ăn rồi ngồi xuống
-Thái Anh ra đây cha biểu coi
Lệ Sa nghe tên Thái Anh thì liền ngỡ ngàng, quay qua nhìn Trân Ni thì thấy Trân Ni cũng ngỡ ngàng không kém.
-Dạaaaaa connn nè chaaa
Thái Anh gặp lại Lệ Sa thì liền bất ngờ không tin lại trùng hợp như vậy
-Đúng là quan gia ngỏ hẹp thiệt mà, cái đồ đầu đất
-Nè nè cô nói ai đầu đất hả..
-Tui nói phong lông ai có lông thì nhột
-Cô..
Trân Ni thấy vậy liền kéo nhẹ cánh tay Lệ Sa.
-Ủa hai người biết nhau sao
-Ai quen ai biết gì cô ta đâu cha hồi sáng tại cô ta làm đổ hết nước thốt nốt con đem đi giao cho người ta làm cha với mẹ con chửi con quá trời quá đất
- Nè nè tôi đã có ý đền bù rồi tại cô làm khó dễ tôi
-Nói nữa hông tui xáng cái mâm lên đầu bây giờ.
-Cô...
-Thôi thôi cho tao xin đây là cô chủ của xưởng lúa chổ mình đó. Tao định nhờ bây mai mốt dẫn cô đi chổ này chổ kia cho biết mà tao thấy vậy chắc...
-Ai thèm dẫn cô ta
-Tôi cũng không mượn cô
-Thôi thôi tôi đói rồi định cãi nhau tới chừng nào hả-Trân Ni thấy tình hình không ổn liền lên tiếng
- Cha ăn gì con làm cho
-Hai cô ăn gì để tui kêu Thái Anh nó làm
-Ông Sáu thấy món nào ngon thì cứ gọi
-Vậy bây đem cho cha cái lẩu cù lao đi. Đem đồ ăn nhiều nhiều nghen, nay đãi hai cô ăn thả ga luôn
-Dạ đợi con một chút
Nói xong Thái Anh chạy một mạch vào bếp Lệ Sa nhìn theo mà tức đỏ mặt.
-Kệ nó đi cô chủ tính nó cà nhây cà nhây vậy đó chứ nó tốt tính lắm. Mai mốt tui nhờ nói dẫn hai cô đi chơi nghen
-Cô ta mà dẫn tôi đi chắc tôi không còn cái mạng để về quá
Ông Sáu với Trân Ni nghe vậy liền cười khúc khích, Lệ Sa thì ngồi đó hậm hực không biết làm gì
Thái Anh chạy vào bếp nói với mẹ để chuẩn bị nồi lẩu cù lao đặc biệt
-Mẹ làm một nồi lẩu cù lao cho cha
-Ừ bây dọn chén đi mà bây làm gì nhốn nháo ở ngoải hết vậy
-Con gặp lại cái người làm con té xe đó, con mới mần thịt cô ta xong
-Thôi thôi bây đừng có đổ thừa người ta, tính bây loi choi lóc chóc làm như tao hông biết. Chạy xe đạp thì buông hai tay ra, mắt nhắm mắt mở không té cũng uổng.
-Mẹ con nói là do cô ta mà
-Thôi dẹp dẹp lo mà dọn cho khách kìa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top