Chương 19 - 20
Nhận được thông báo quay phim thử của Tiền Văn Phương, Liễu Y nhanh chóng cầm túi xách xuống lầu, lần này Liễu Y cũng chú ý ăn mặc đàng hoàng, trang phục vừa vặn, giày cao cổ, tóc dài xõa ra có vẻ điềm đạm và dịu dàng.
Xuống lầu Liễu Y nhìn lướt qua rồi trực tiếp đi tới xe của Tiền Văn Phương đang đậu ở ven đường, vừa đi vừa nghi ngờ, bên trong xe sao lại có tới hai người.
Tiền Văn Phương vừa chờ Liễu Y vừa trò chuyện với trợ lý mà công ty phái tới, rồi ánh mắt nhìn trang phục Liễu Y đang mặc, vui vẻ gật đầu, hạ cửa sổ xe xuống: "Liễu Y, em ngồi ghế sau đi."
Liễu Y gật đầu, liếc nhìn người xa lạ đang ngồi ở ghế phụ, xoay người mở cửa sau rồi lên xe, mới vừa ngồi vững vàng, lại hỏi: "Chị Tiền, vị này là ai thế?"
Tiền Văn Phương khởi động xe, sảng khoái cười một tiếng: "Con bé này là trợ lý mà công ty cấp cho em, tên là Hiểu Mẫn. Bây giờ em cũng có chút danh tiếng rồi, cũng được xem là diễn viên hạng hai, chị cũng không thể cứ đi theo em cho nên lịch trình của em về sau sẽ do Hiểu Mẫn giúp em sắp xếp. Hiểu Mẫn vừa tới công ty không bao lâu cho nên chuyện của em chị vừa mới nói cho em ấy biết, có em ấy chăm sóc em chị cũng yên tâm phần nào."
Liễu Y ngồi thẳng lên, mắt liếc cô bé đang quay lại cười hì hì với mình, xem ra chắc nhỏ hơn cô hai tuổi, cô lễ độ gật đầu: "Hiểu Mẫn, vậy sau này chắc là phải làm phiền em rồi."
"Chị Liễu, là em làm phiền chị chứ, về sau nhờ chị chiếu cố nhiều hơn." Ánh mắt Hiểu Mẫn nhìn Liễu Y đang ngồi phía sau mang theo tò mò, đây là người mà gần đây trong công ty đang đồn đãi sao. Khi xì căng đan lan truyền ra, mặc dù người của công ty có giải thích riêng, ghen tỵ có, đồng tình cũng có, nhưng Hiểu Mẫn chỉ có tò mò. Nghe đâu trước kia bị hiểu lầm là người thứ ba, bây giờ lại thoát khỏi hoạn nạn, ngược lại được nổi tiếng hơn một chút khiến công ty coi trọng, xem như là xoay chuyển được tình thế.
Liễu Y thản nhiên quay đầu, thầm nghĩ, chắc là công ty muốn trấn an mình đây, ánh mắt lại đụng phải ánh mắt của Tiền Văn Phương trong kính chiếu hậu, trong lòng hai người đều rõ, tất cả không cần phải nói.
"Hiểu Mẫn, tình huống của chị em cũng biết rồi đó, nếu em thấy không được thì cứ nói để chị Tiền nói chuyện với công ty." Liễu Y nói.
"Chị Tiền đã nói với em rồi, chị Liễu, nếu em đã tới đây thì đương nhiên là phải đi theo chị, chẳng lẽ chị không cần em sao?" Hiểu Mẫn cười híp mắt, trực tiếp xoay người nhìn Liễu Y.
Tiền Văn Phương liếc mắt một cái, cười hắc hắc: "Liễu Y à, em cũng đừng từ chối, Hiểu Mẫn không tệ đâu, có con bé đi theo em chị cũng yên tâm. Lần này em đi quay phim chắc chị sẽ không có nhiều thời gian dành cho em bởi vì công ty lại sắp xếp cho chị làm đại diện của một nghệ sĩ khác nữa, cho nên có em ấy ở bên cạnh em vẫn tốt hơn nhiều."
Liễu Y vừa nghe, gật đầu: "Vậy sau này làm phiền Hiểu Mẫn rồi."
"Chị Liễu, không phiền đâu." Hiểu Mẫn vội vàng lắc lắc tay, nói thẳng.
Vừa đi vừa nói chuyện, xe nhanh chóng dừng trước cổng công ty Phong Thượng, Liễu Y nhìn cao ốc trước mặt, khí thế này so với cao ốc Tân Thần chỉ có hơn chứ không kém, cúi đầu đi theo Tiền Văn Phương vào bên trong, mà Hiểu Mẫn chủ động cầm túi xách của Liễu Y lên đi theo bên cạnh.
Tiền Văn Phương gọi điện thoại rồi trực tiếp mang theo Liễu Y lên lầu, ra khỏi thang máy liền đi thẳng tới chỗ quay phim.
Đoàn làm phim rất bận rộn, công việc còn đang tiến hành, phó đạo diễn Trần với đạo diễn Lưu đang bàn bạc thì thấy ba người Liễu Y đi tới.
"Đạo diễn Lưu, phó đạo diễn Trần, xin chào hai người." Tiền Văn Phương có liên lạc qua mấy lần nên cũng quen biết hai người này nên lên tiếng chào hỏi.
Lưu Trường Minh thật ra cũng có chút bất mãn với sắp xếp của công ty, nghe được Liễu Y đóng vai lão đại của tổ chức phản động thì cũng hơi khó chịu, mắt liếc nhìn Liễu Y sau lưng Tiền Văn Phương, tùy ý gật đầu: "Tới rồi sao?"
Phó đạo diễn Trần biết nguyên nhân, uyển chuyển nói: "Nếu đã tới thì trước hết diễn thử xem."
"Uh, diễn thử trước, nếu không hợp thì tôi sẽ nói công ty đổi người khác." Lưu Trường Minh nghiêm túc nói, ánh mắt nhìn chằm chằm dáng vẻ yếu đuối của Liễu Y, trong lòng xem thường, người như thế này làm sao diễn vai đó được chứ.
"Được chứ." Tiền Văn Phương dừng lại, rồi cười cười, xoay người liếc nhìn Liễu Y, giới thiệu: "Liễu Y à, đây là đạo diễn Lưu, còn vị kia là phó đạo diễn Trần."
Liễu Y trong lòng hiểu rõ nên lễ phép chào hỏi hai vị đạo diễn, dáng vẻ lễ độ.
Lưu Trường Minh ừ một tiếng, đối với thái độ của Liễu Y có chút hài lòng, quay đầu nhỏ giọng nói với phó đạo diễn: "Cho diễn thử cảnh Liễu Y đối mặt với người nằm vùng đi."
Phó đạo diễn Trần hơi kinh ngạc, thật ra hiện tại dàn diễn viên cơ bản là đã sắp xếp xong hết rồi. Mà cấp trên sắp xếp vai diễn này cho Liễu Y là do có tình huống ngoài ý muốn, đây cũng là mệnh lệnh, mà quay phim thử thật ra là cũng chỉ làm cho có thôi. Hiện tại, đạo diễn Lưu sắp xếp như vậy có thể thấy được ông ta hơi bất mãn với công ty. Ánh mắt phó đạo diễn Trần mang theo đồng tình nhìn Liễu Y, ngay sau đó gật đầu, đi tới bên cạnh Tiền Văn Phương nhỏ giọng nói mấy câu rồi xoay người đi sắp xếp công việc.
Tiền Văn Phương có chút nghi ngờ liếc nhìn đạo diễn Lưu, xoay người nói với Liễu Y mấy câu, có chút lo lắng: "Em được mời đóng phim, nhưng mà chị cảm thấy thái độ của đạo diễn Lưu ..."
Liễu Y mặc dù không biết gì nhưng cũng không để ý nhiều, trong lòng Liễu Y cũng có phần nắm chắc, so với lần trước diễn vai kỹ nữ thì lần này rõ ràng dễ dàng hơn nhiều, nếu như vị đạo diễn Lưu này không chịu, cô cũng không có biện pháp.
Liễu Y trấn an Tiền Văn Phương: "Chị Tiền, không có việc gì. Chị không phải đã sớm biết, em có thể lấy được vai diễn này là do nguyên nhân nào, là do họ nhìn thấy xì căng đan của em với Tần Vân chứ không phải là nhìn trúng kĩ năng diễn xuất của em."
Tiền Văn Phương gật đầu: "Được rồi, vậy em đừng lo lắng, chị Tiền tin tưởng em."
Mặt Liễu Y 囧, lo lắng thì cô không có nhưng cũng không biết là vị đạo diễn Lưu kia còn có chiêu gì nữa.
Phó đạo diễn Trần hiểu được nguyên nhân nhưng không thể đắc tội hai bên, cho nên chỉ làm hết bổn phận của mình sắp xếp cho Liễu Y diễn cảnh với người nằm vùng, sau khi sắp xếp xong mới đi đến bên cạnh đạo diễn Lưu nhỏ giọng nói: "Đạo diễn Lưu, tổ trang phục vẫn chưa tới."
"Cứ như vậy đi." Lưu Trường Minh liếc nhìn Liễu Y, nhíu mày một cái, thuận miệng nói.
Lần này quay phim thử so với lần trước rõ ràng tốt hơn nhiều, bối cảnh đều đã được sắp xếp, nhân viên làm việc cũng có, trừ tổ trang phục chưa có.
Bởi vì không thay trang phục cho nên Liễu Y mặc trang phục nữ, cúi đầu buồn bực liếc nhìn mấy anh em theo sau mình, ưỡn ngực, thở một hơi nhìn hai người bị bắt do nằm vùng đang nằm trong sân, bên tai nghe được tiếng bắt đầu, thần kinh run lên, đôi tay ôm ở trước ngực, mặt không có biểu cảm gì từng bước từng bước đi tới.
Đạo diễn Lưu nhìn chằm chằm ống kính, gật đầu, mặc dù Liễu Y nhìn quá yếu đuối, thân hình không hợp nhưng khí thế thì rất tốt, trầm mặc không nói chú ý vào màn hình.
Liễu Y đi không nhanh không chậm, cứ mỗi một bước đi nhẹ nhàng mà nặng nề, ở trong phim trường tĩnh lặng tiếng giày cao gót gõ trên nền nhà tựa như giẫm vào trong lòng mỗi người, còn Tiền Văn Phương đứng bên cạnh cũng trợn to cặp mắt có chút không thể tin được.
Liễu Y từ từ đi tới trước mặt người nằm vùng thì dừng bước lại, tay phất lên, hai thuộc hạ hai bên cũng thả tay xuống, chỉnh tề lui ra sau lưng Liễu Y. Mà người nằm vùng bị trọng thương nên không chống đỡ được trượt chân nằm trên mặt đất, từ từ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm lão đại của tổ chức phản động cao cao tại thượng, ánh mắt mang theo phẫn hận.
Liễu Y hơi híp mắt lại, ôn hòa nhỏ giọng nói ra một câu: "Thật không nghĩ tới thì ra chính là ngươi, che giấu rất kỹ đó."
"Hừ, muốn giết cứ giết, tôi không có gì để nói." Người nằm vùng cắn răng nghiến lợi, sau khi nói xong thì nghiêng đầu nhìn về phía khác.
Liễu Y cúi người nâng cằm của người nằm vùng lên, nhìn chằm chằm ánh mắt hung tợn của hắn ta, bình tĩnh nói ra: "Thật đáng tiếc."
Liễu Y thả tay xuống, từ từ đứng thẳng dậy, đưa tay từ trong túi móc ra cái khăn tay, cúi đầu thong thả ung dung lau ngón tay, nhỏ giọng nói: "Nếu không nói cũng không cần thiết giữ lại." Tiện tay đem khăn tay ném xuống đất, nghiêng đầu liếc mắt nhìn thuộc hạ bên cạnh: "Thành Tử Hòa cùng cậu quan hệ rất tốt, cậu tiễn hắn đi một đoạn đi."
Lưu Trường Minh trợn mắt nhìn chằm chằm khăn tay không biết ở đâu ra, lỗ mũi hừ hừ, nhưng không nói gì.
Thuộc hạ sau lưng Liễu Y thân thể cứng đờ, ánh mắt có chút bối rối, tay siết chặt, ngay sau đó nói: "Vâng, lão đại."
Liễu Y lui về sau một bước, ngồi trên ghế dựa, một tay chống lên mặt, ánh mắt u tĩnh, nhìn người nằm vùng bị đánh gục trong sân, khẽ gật đầu, mắt lạnh chợt sáng lên: "Vứt xác ra Đông Hà, đây chính là kết quả của kẻ nằm vùng." Ngay sau đó ánh mắt nhìn vòng quanh tất cả thuộc hạ bên trong sân, nhàn nhạt khẽ hừ.
Tên thuộc hạ bị Liễu Y nhìn chằm chằm run cầm cập, thân thể căng thẳng, không thể khống chế được cảm giác trên người, hô hấp ngừng lại, trái tim nhỏ bé đập thình thịch.
Đạo diễn Lưu gật đầu, phất phất tay, lúc này mấy người không thể thở mới chậm rãi thả lỏng, mà Liễu Y làm xong công việc, chậm rãi bước tới trước mặt đạo diễn Lưu, ánh mắt an tĩnh.
Lưu Trường Minh ánh mắt phức tạp liếc nhìn Liễu Y, thật không nghĩ tới, hồi lâu mới nói: "Không tệ, ba ngày sau chính thức quay, cô về chuẩn bị một chút, phó đạo diễn Trần sẽ thông báo cho cô."
Liễu Y gật đầu: "Cám ơn đạo diễn Lưu cho tôi cơ hội, tôi sẽ nỗ lực."
Lưu Trường Minh chợt khẽ cười, hòa ái liếc nhìn: "Chỉ cần giữ vững như thế, cô cũng không tệ."
Phó đạo diễn Trần kinh ngạc nhìn đạo diễn Lưu, ngay sau đó liếc mắt nhìn Liễu Y, có chút tò mò.
Tiền Văn Phương trực tiếp đi tới, ôm bả vai Liễu Y, hưng phấn hết mức nói với đạo diễn Lưu: "Cám ơn đạo diễn Lưu nhiều ạ."
Lưu Trường Minh khoát tay, có chút ý tứ : "Đây là công ty sắp xếp, là do công ty có ánh mắt tốt mà thôi, chẳng quan hệ tới tôi."
Trên đường về nhà, miệng Tiền Văn Phương nói không ngừng, cứ kể tới kể lui với Hiểu Mẫn, giọng lộ vẻ kích động.
Còn Liễu Y thì đang suy nghĩ, mới vừa rồi đạo diễn Lưu nói câu đó thật khiến người khác lo lắng, mặc dù cũng nghe Tiền Văn Phương nói qua chuyện của công ty Phong Thượng nhưng Liễu Y không để ý nhiều lắm.
Mà bây giờ cô lại hơi nghi ngờ, làm sao lại tìm cô chứ? Như thái độ của đạo diễn Lưu mới là bình thường. Mà công ty Phong Thượng diễn viên nhiều như thế sao lại đồng ý cho cô diễn vai này? Điều này không bình thường cho lắm bởi vì nó không phù hợp với lẽ thường.
Liễu Y đưa tay sờ sờ mặt, chẳng lẽ cô có sức quyến rũ như vậy, làm sao có thể chứ.
CHƯƠNG 20
Ngày thứ ba, Liễu Y với Hiểu Mẫn đi tới phim trường, thấy hai minh tinh Kiều Kỳ với Trương Diệc, còn có những diễn viên lâu năm khác mà Tiền Văn Phương nhắc tới, cũng ở đó, bởi vì ngày hôm nay là chính thức bắt đầu quay phim.
Liễu Y biết vai diễn này thích hợp với cô, nhưng không thể nào tìm được cánh thể hiện rõ ràng, nên mặt dày , chủ động đạo diễn Lưu để thảo luẫn, cũng thu hoạch được rất lớn, khiến Liễu Y hiểu rõ hơn, còn có thêm lòng tin.
Buổi sáng, chưa tới lượt Liễu Y, cho đến buổi chiều, Liễu Y thay xong trang phục màu đen, tóc uốn thành lọn, hóa trang xong, rồi đi tới phim trường.
Cảnh đầu, cũng là cảnh quay phim thử hôm trước , Liễu Y vô cùng thuận lợi thông qua.
Mà Kiều Kì đứng cách đó không xa, nhìn Liễu Y quay phim thuận lợi, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, mấy xì căng đan trên báo, Kiều Kì dĩ nhiên cũng xem qua, cho nên đối với Liễu Y cũng hiểu biết chút ít, không ngờ này kỹ năng diễn xuất của Liễu Y cũng không tệ lắm, lúc quay, cái loại diễn xuất yếu đuối với lạnh lùng sắc sảo, bề ngoài Liễu Y mê hoặc, ngược lại khiến nhân vật này càng thêm có tính xung đột, ai cũng không nghĩ tới, tổ chức phản động lại nắm trong tay một phụ nữ như thế.
Mà Lưu Trường Minh không biết công ty chọn Liễu Y do kĩ năng diễn xuất hay là xì căng đan kia, nhưng khi thấy Liễu Y quay phim thuận lời, bất mãn lúc trước hoàn toàn bay mất, ngược lại chong mong vào Liễu Y.
Sau khi quay xong Liễu Y chuẩn bị đi nghỉ ngơi, thì phó đạo diễn Trần nói tối nay có liên hoan, Liễu Y không hiểu như thế nào nên gọi điện thoại cho Tiền Văn Phương, mới gật đầu, dù sao quan hệ tốt với đoàn làm phim, mới có thể quay phim dễ dàng, Liễu Y cũng biết rõ điều này, hơn nữa còn miễn phí, Liễu Y rất sẵn lòng.
Ngày đầu tiên vừa quay xong, Hiểu Mẫn đi theo sau lưng Liễu Y nhỏ giọng mà nói: "Liễu tỷ, chị cũng đừng quá lo lắng, chị Tiền đã nói qua, tùy ý là được, hơn nữa những mấy đại bài cũng có mặt, nhân cơ hội hàn huyên một chút, đối với chị cũng tốt."
Liễu Y gật đầu: "Uh, chị không có lo lắng đâu, không ăn cũng uổng."
Hiểu Mẫn im lặng liếc nhìn Liễu Y , thầm nghĩ, chị ấy mà nghe đến ăn, là mắt sáng rỡ, mặc dù mới tiếp xúc mấy ngày, nhưng có chút hiểu rõ, có chút bi phẫn, chẳng lẽ cô đang đi theo một người vô tích sự sao.
Hai người đi tới cửa, đúng lúc gặp Kiều Kì với trợ lý, mắt liếc Liễu Y, nhớ tới cái gì đó, dừng bước lại: "Các cô không đi xe, nếu không ngại, thì đi cùng với tôi."
Hiểu Mẫn cặp mắt hưng phấn nhìn Kiều Kì, cặp mắt chớp không ngừng, được tiếp xúc gần gũi đại bài, còn có thể dễ dàng nói chuyện như vậy.
Mà Liễu Y sững sờ, có chút nghi ngờ nhìn Kiều Kì: "Cám ơn, tôi đi theo xe của đoàn phim xe được rồi."
Phụ tá sau lưng Kiều Kì mắt liếc, còn Kiều Kỳ cười duyên một tiếng: "Cô cũng đừng đợi xe của đoàn phim nữa, chẳng lẽ cô không biết, thà tự mình đi còn hơn."
Liễu Y dừng lại, mắt liếc Hiểu Mẫn: "Thật sao?"
Hiểu Mẫn rối rắm gật đầu, vội vàng nói: "Em quên nói với chị rồi, là như vậy, Liễu tỷ."
Kiều Kỳ che miệng cười, lắc đầu: "Đã biết cô từ lâu, nhưng chưa bao giờ biết, cô như thế nào, mà Tần Văn cô ta cắm sừng cô, không cần để ý cô ta, đi thôi, tôi thuận đường, đúng lúc có dịp gặp nhau thế này."
Hiểu Mẫn suy nghĩ một chút, gật đầu với Liễu Y, Liễu Y thả lỏng, người ta nói đến nước này rồi, cô cũng không nên để cho cô ta mất mặt, cô khách sáo nói: "Vậy thì làm phiền cô rồi.
"Đùng khách sáo, được quay phim chung coi như cũng có duyên phận rồi, tôi đã sớm muốn làm quen với cô, có thể để cho Tần Vân rớt đài, cô cũng coi là lợi hại, gọi tôi là Kiều Kỳ đi, Liễu Y à." Kiều Kỳ tương đối nhiệt tình, nhiệt tình đến mức Liễu Y có chút kinh ngạc.
"Cô và Tần Văn không giống nhau." Liễu Y thẳng thắn nói.
"Dĩ nhiên, Tần Vân người này, người bình thường thật đúng là không nhìn ra, trong ngoài bất nhất, như cô vậy, ngược lại ngoài dự liệu của tôi." Kiều Kỳ cười nhạo một tiếng, ngay sau đó nhìn thật sâu vào mắt Liễu Y.
Liễu Y không nói gì, dù sao cô không cần hiểu rõ cô ta, hơn nữa, như Kiều Kỳ nói, ngoài mặt thật đúng là không nhìn ra, coi như Kiều Kì đối với cô quá nhiệt tình không như mấy người khác, nên Liễu Y đành phải đem nghi ngờ chôn trong lòng.
Quán rượu Hải Bích, phòng khách nhỏ ở tầng ba, chờ Liễu Y với Kiều Kỳ đến thì đã đầy người.
Hiểu Mẫn được sắp xếp ở một bàn khác, còn Liễu Y lại ngồi cùng bàn với Kiều Kỳ, cô không hiểu tại sao lại có thể ngồi chung với đại bài, có chút nghi ngờ, nhưng Liễu Y trầm mặc tiếp nhận, không để ý tới cái khác, chỉ nhìn chằm chằm mấy món ăn trên bàn đã nguội hết, cô nuốt một ngụm nước bọt.
Lưu Trường Minh thấy ánh mắt Liễu Y sáng rỡ, rồi lại bình thản hút thuốc, Liễu Y nhớ Tiền Văn Phương dặn dò, chủ động lễ phép chào hỏi mấy người ngồi trên bàn, mặc dù không thân thiện, nhưng cũng coi như là tao nhã lễ độ.
Sau khi khai tiệc, Liễu Y không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ lo gắp mấy món ăn trước mặt, Kiều Kì lấy tay khều một cái, hất cái cằm lên, nhỏ giọng nói: "Làm sao cô không đi kính rượu đạo diễn đi."
Liễu Y nhìn diễn viên đang quay quanh đạo diễn, mặt 囧, ngay sau đó nói: "Đâu phải là tôi không muốn làm đâu chứ."
Kiều Kỳ nhìn Liễu Y lại cúi đầu ăn lấy ăn để, ánh mắt mang theo khó hiểu, đối với Liễu Y ấn tượng ngược lại lại sâu hơn một chút, nhớ tới tình cảnh của mình, khẽ cười khổ một tiếng, mặc dù mặt ngoài như thế, thật ra thì bên trong chỉ cô biết rõ.
Ở công ty Phong Thượng, để có được vị trí bây giờ, phải bỏ ra bao nhiêu, cũng chỉ có cô biết, nội bộ công ty những người đó nghị luận sau lưng thế nào, thật ra thì Kiều Kỳ biết rõ, cũng chỉ có Liễu Y lại bình tĩnh như vậy, khiến Kiều Kì lòng thoải mái.
Bắt đầu, cô cũng chỉ có chút hứng thú với xì căng đan của Liễu Y với Tần Văn, nhưng vừa mới tiếp xúc, đối với Liễu Y người này, Kiều Kỳ cũng hơi mang theo tán thưởng, chắc có lẽ là do cô muốn mời Liễu Y đi chung với cô.
Lúc giữa bữa tiếc, cửa phòng khách nhỏ mở ra, mà Liễu Y bên cạnh Kiều Kỳ ngẩn ra, Phong Thượng như thế nào, Kiều Kỳ xâm nhập trong đó, rất rõ ràng, cũng không biết, lần này Tề Tam lại nhìn trúng người nào.
Lưu Trường Minh trong dự liệu, đứng dậy, chủ động tiến lên mời Tề tổng: "Thật là trùng hợp, Tề tổng."
Một nhóm ba, bốn người dẫn đầu, tác phong nhanh nhẹn, bất ngờ thấy Tề Hoàn của Phong Thượng, đi theo phía sau là một vị tây trang chỉnh tề, phía sau nữa, là hai người đàn ông khôi ngô, vừa xem là hiểu ngay.
"Vừa lúc ở nơi này dùng cơm, tới xem một chút." Tề Hoàn cười nói, ánh mắt nhìn chung quanh phòng khách nhỏ một vòng, ánh mắt nhìn chằm chằm một người ngồi trên bàn, ý nghĩ không rõ chợt lóe lên.
"Đa tạ Tề tổng quan tâm." Bên cạnh phó đạo diễn Trần vội vàng nói, rồi nói tiếp: "Vừa đúng lúc diễn viên đoàn phim đều ở đây, đạo diễn Lưu, nếu không thì giới thiệu cho Tề tổng một chút."
Lưu Trường Minh trầm mặc đứng đó, ánh mắt mang theo một tia chán nản, ngay sau đó gật đầu: "Vậy để tôi giới thiệu."
Tề Hoàn khóe miệng lộ ra nụ cười, ánh mắt lóe lóe: "Không có quấy rầy mọi người chứ."
"Làm sao mà quấy rầy chứ, Tề tổng là boss cơ mà." Phó đạo diễn Trần lập tức nói: "Tề tổng mời tới bên này."
Liễu Ytừ từ ngẩng đầu, nhìn tình hình phát triển ngoài ý muốn, mắt liếc bên cạnh Kiều Kì không bình thường, nhìn theo ánh mắt của Kiều Kì, liếc một cái, thấy vị kia được mọi người vây quanh, mặc dù nhìn qua tác phong nhanh nhẹn, nhưng ánh mắt kia, lập lòe bất định, khiến Liễu Y có loại cảm giác lo lắng.
Tề Hoàn ngồi ở chủ vị, khóe miệng lộ ra đùa giỡn, ánh mắt mắt liếc trên bàn mấy diễn viên, ánh mắt dừng trên người Liễu Y, rồi nhìn chằm chằm Kiều Kì, mới khoát tay: "Tất cả ngồi đi."
Phó đạo diễn Trần lanh lẹ bắt đầu giới thiệu từng người, lúc giới thiệu Hạ Tâm, còn khen mấy câu, tới Liễu Y, nhớ tới ánh mắt của Liễu Y lúc quay phim, hơi ngừng lại, nói qua loa, hết một vòng, mới chậm rãi ngồi xuống.
Liễu Y mắt liếc Hạ Tâm, liền giật mình, không ngờ là người diễn vai cảnh sát, nghe cô Trần giới thiệu, cô nương này cũng coi là có chút danh tiếng .
Khi Tề Hoàn đến, thì không khí bắt đầu trầm tĩnh, nhưng không bao lâu, nghe Tề hoàn nói mấy câu, trên mặt bàn mấy diễn viên thả lỏng ra, nói mấy câu nịnh hót, chỉ có Trương Diệc với Kiều Kì trước sau như một bình tĩnh, mà Liễu Y, nên tiếp tục ăn đồ ăn của cô.
Liễu Y ăn một miếng bánh ga-tô, bên tai nghe được nhỏ giọng một câu: "Cô ăn xong liền đi sao."
Sau khi thất thần xong thì thấy Kiều Kì đang ngồi ăn, còn tha thiết bưng ly rượu lên, cung kính chào hỏi vị Tề Hoàn kia.
Tề Hoàn để ly rượu lên miệng, ngay sau đó để xuống, ánh mắt có thâm ý nhìn Kiều Kỳ, ngay sau đó nhìn về phía mặt bàn, khóe miệng vểnh lên: "Đừng câu nệ quá, cứ tự nhiên đi."
Phó đạo diễn Trần nói tiếp: "Đúng, mọi người cứ tự nhiên,Tề tổng cũng không phải là hổ."
Trên bàn nhất thời cười lên, rồi Trương Diệc cũng đứng lên mời một ly, mặc dù anh ta cũng có chút danh tiếng, nhưng so với boss công ty, nhìn cũng đủ biết, trường hợp này nên làm là chuyện tất nhiên.
Có hai vị đại bài dẫn đầu, những người khác cũng rối rít mời rượu, Hạ Tâm cũng đứng lên, cung kính mời một ly, cho đến chỉ còn lại mình Liễu Y.
"Liễu Y, chỉ còn sót cô thôi." Phó đạo diễn Trần mắt sắc bén gọi.
Liễu Y buồn bực ngẩng đầu, lưu luyến buông đũa xuống, thuận miệng, bưng lên ly rượu mới vừa rót đầy, thở dài một tiếng nho nhỏ, mới vừa rồi Kiều Kỳ cảnh cáo, Liễu Y có cảm giác, ánh mắt liếc boss Phong Thượng đang ngồi đó, nụ cười kia, mang theo đùa giỡn không thể phát giác.
Liễu Y mặt không biểu cảm nói: "Vô cùng cảm tạ Tề tổng, vô cùng cảm tạ công ty Phong Thượng, vô cùng cảm tạ đoàn làm phim, vô cùng cảm tạ đạo diễn Lưu, tôi sẽ cố gắng, tôi sẽ uống cạn ly này, Tề tổng cứ tự nhiên."
Liễu Y sau khi nói xong, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, rồi đặt mông ngồi xuống.
Ánh mắt chung quanh có chút ngốc lăng, này Liễu Y cũng thật là, cũng không phải bị ai cướp hai từ cảm tạ, làm thế này hơi quá rồi, ngay sau đó thấy Liễu Y vùi đầu tiếp tục ăn, khóe miệng mọi người giật giật.
Mà Tề Hoàn lần đầu tiên nghe được lời cảm ơn như vậy, khóe miệng cứng ngắc, đưa tay cầm ly rượu đưa lên miệng, thầm nghĩ, đây thật là qua báo chí viết về Liễu Y sao, khi đó chính là đối với cô gái này có chút hứng thú nên mới cho người mời cô ta đóng phim, có thể nghe tên không bằng gặp mặt, cô gái này nhìn động lòng người, làm sao lại ăn nói như kẻ lỗ mãng.
Tề Hoàn nhìn tướng ăn của Liễu Y, ánh mắt phai nhạt đạm, ngay sau đó nhìn chằm chằm Hạ Tâm mặt ửng đỏ nhìn sang.
Kiều Kỳ vừa xem hiểu ngay, tâm buông lỏng một chút, đối với Liễu Y ấn tượng lại thêm thích, có thể chống đỡ hấp dẫn, còn biết rõ vị trí của mình, tương lai có lẽ sẽ đi được xa hơn, mà mình, đã như vậy, có thể ở trong giới showbiz này, chắc là không bao lâu nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top