LHBG211-212
Liên hoa bảo giám 211 nhĩ tại thuyết thập yêu? ngã chẩm yêu tựu thâu liễu thú hoàng tỷ?
bên người tráng hán còn có một người trẻ tuổi đang đứng, cười lạnh nói: "tướng quân, nhiệm vụ của các ngươid đã hoàn thành."
hổ sa cười một tiếng: "tốt lắm, chúng ta cáo lui, mặt khác phụng mệnh lệnh vương của ta, tại phụ cận Parr Gold hải tộc có tám ngàn dũng sĩ đang huấn luyện, nếu các ngươi cần gì, có thể tùy thời kêu gọi."
"đa tạ." tráng hán rất lãnh đạm nói lời cảm tạ.
chờ khi hổ sa dẫn ngư nhân rời đi, người trẻ tuỗi phẫn nộ nói: "hắn bất quá là sơ nhập sáu cấp đấu thần, cư nhiên cũng tưởng thành bằng hữu của ta? hừ, thứ gì vậy!"
tráng hán hoát tay: 'quên đi, mục tiêu lần này ở trên biển, cần có hải tộc tại địa phương hỗ trợ, bỏ qua đi."
người trẻ tuổi gật gật đầu, hai tay đập đập vào nhau: "thúc thúc, ngài giao cho ta, trên đảo chỉ có một giáo quan miễn cưỡng xem là đối thủ của ta, ta một người có thể giải quyết bọn họ."
tráng hán trừng mắt liếc người trẻ tuổi, giáo huấn: "ta đối với ngươi đã nói nhiêu lần? chúng ta thú nhân mặc dù dũng mãnh, nhưng không phải là bọn ngư nhân không có não, ngươi biết tại sao không động thủ trên đấu thần đảo không/ ân?" hắn lạnh lùng giáo huấn: "thứ nhất, đấu thần đảo là tinh thần tín ngưỡng của nhân loại, nghe nói bên người Francis có chín cấp cao thủ, một khi khai chiến, khó bảo toàn sẽ không kinh động người của đấu thàn học viện, đến lúc đó ziege lão già cổ hủ đó tất có phản ứng.
thú hai, ngươi không thấy sao? ma nữ betty của gia tộc lôi kích Tucker ở cách vách với Francis, đại địa chiến tướng keane cũng ở đó, dựa vào công ước vẫn thần ngũ gia tộc của chúng ta, thật không nên chính diện gặp mặt bọn họ."
người trẻ tuổi cúi đầu, rất không tình nguyện nhận sai.
Tráng hán lai nói: "giết lung tung giáo quan của đấu thần học viện, không phù hợp với lợi ích của gia tộc st. Barton chúng ta! nhưng ngươi cũng không cần nản chí, thúc thúc cho ngươi một cơ hội, đơn độc giết Francis. đọat lại thú hoàng tỷ."
người trẻ tuổi gật đầu ghi nhớ, trong lòng cũng nghĩ thầm, ta đã là bảy cấp, nhưng lại đi đối phó với một đấu sĩ chỉ có bốn cấp, thật sự là dọa người a.
trêu đảo đá nhỏ, lyly chỉ đạo Đỗ Trần vài câu, đột nhiên chỉ xa xa: "charler đã thất bại, Francessca hẳn là chuẩn bị tìm người cực mạnh giao thủ!" nàng lấy ra hoài biểu liếc mắt: "không bao lâu đã dánh bại charler, Francesca rất khá. hẳn đã là bốn cấp đỉnh phong rồi."
"francesca kia không biết có phải bị bệnh, lại cứ tìm ta khiêu chiến. nàng căn bản là không phải đối thủ của ta." Đỗ Trần có chút không biết nên nói gì cho tốt.
"chỉ có kẻ ngốc mứoi cho rằng đối thủ khiêu chiến mới không bằng mình! ta không nhận thấy Francessca có bệnh." lyly nói.
"ngươi lợi hại hơn, nàng tại sao lại không tìm ngươi/' Đỗ Trần nhỏ giọng nói thầm.
'ta nghĩ. nếu nàng chiến thắng ngươi, mục tiêu khiêu chiến kế tiếp nhất định là ta." lyly trả lời chắc chắn.
'tại sao?' lúc này đến phiên Đỗ Trần lại cảm thấy khó hiểu.
"năm đó, ta cũng như thế này, bất quá cuối cùng dừng lại ở tỷ tỷ, ta thủy chung không cách nào chiến thắng được lucy tỷ tỷ! đương nhiên, Francesca bây giờ tuyệt đối không thể chiến thắng ngươi! Francis, ngươi chuẩn bị đi. ngươi chỉ có hai phần mười thời gian chiến đấu! bởi vì còn có hai phần mười thời gian ta sẽ ra tay - tuyệt sẽ không hạ thủ lư tình! được rồi, ta không hi vọng thấy ngươi dụng liên hoa thánh khí làm xấu! mặc dù đó quả thật là thánh khí của ngươi, nhưng công năng của nó thật sự quá cường đại. thường xuyên sử dụng đối với việc tăng thực lực của ngươi không có chỗ tốt."
Đỗ Trần thấp giọng cười, chân đạp vào núi đá lao ra: "cũng tốt, ta xin đợi lyly tiểu thư."
đột nhiên, hắn trong lòng đau xót, hình như mất đi một cái gì trọng yếu, mất mác vô cùng, chân hạ xuống đất lảo đảo, suýt nữa không có đứng vững.... loại cảm giác này alf, thánh khí của chính mình bị nguời khác mạnh mẽ bức nhận chủ - ha ha, brockman đã trộm đi và bức thánh khí hạp của lão tử nhân chủ, nói cách khác, hắn đã cầm đi thú hoàng tỷ. ha ha!
Đỗ Trần mừng rỡ, bất quá còn ẩn ẩn một chút lo lắng, thánh khí hạp nọ là bốn cấp, trên lý luận, chỉ có phong hào đấu thần mới có thể bức nó nhận chủ, Brockman sau khi mình rời đi thì trộm lấy, còn có thể bức bách nhận chủ, hắn bên người có cao thủ cấp bậc phogn hào đấu thần sao?'
kỳ thật Đỗ Trần đóan sai một chút, hắn không biết Brockman trên người mang phá khí huyền, cho nên nghĩ rằng có cao thủ toạ trấn, bất quá, điểm này không ảnh hưởng tới kế hoạch là được, bởi vì, bên trong thánh khí hạp nọ còn một cơ quan nhỏ....
hắn bước nhanh lên vài bước, gập ngay phải Francesca đang tìm tới.
'Francis đồng học, ta còn tưởng rằng ngươi đã chạy rồi." Francis mũi kiếm chỉ xuống, cười nói: "lần trước thua trong tay ngươi, ta thua tâm phục khẩu phục, bất quá ta đã cải biến bí pháp, hy vọng Fráncis đồng học không từ chối chỉ giáo./"
nha đầu chết tiệt, nếu ngươi muốn bị lão tử cho ăn đâu khổ, ta đây cũng không ngại.
Đỗ Trần từu bên hông lấy ra thánh khí cầu, huyễn hóa thành thệ tuyết trường kiếm cười nói;"Francesca đồng học, không nên nói chỉ giáo, chúng ta chỉ là đồng học luận bàn mà thôi! mặt khác, nhị ca của ta..." Đỗ Trần nhìn lại, charler xa xa đang nằm trên mặt hải đảo, vẫn không nhúc nhích, ra vẻ giống như một con chó nhỏ bị dẫn nhừ.....
'hắn chỉ ngất đi thôi! không đáng ngại! ta ra tay rất có phân tấc.' Francesca dứt lời, trường kiếm ở tay đã chia làm hai, trước người kiếm quang xoay tròn, tựa như mặt trời quang mang chói mắt: "thử chiêu thức này xem, là ta cải biến từ thái dương thần nộ.'
'cũng tốt, mau phân thắng bại a, thời gian lần này rất ngắn, có lẽ chỉ có một chung thôi.' Đỗ Tầẩn bất đắc dĩ nói.
"ngươi quá xem nhẹ ta, ngươi nhất định sẽ hối hận.' rõ ràng là Francesca đã hiểu lầm mà phẫn nộ.
tình hình hai người giao thủ lần trước lai hiện ra, băng tuyết tung bay trên sa thạch, mặt trời rực lửa, Francesca song kiếm đan vào nahu bay lên trời, đảo mắt đã như một hỏa cầu thật lớn từ trên lao xuống, thật như là mặt trời rơi xuống.
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động, Francesca trong lòng nghĩ thầm, Francis một chiêu 'thệ tuyết' uy lực có 3 bước, một là đấu khí tạo thành băng tuyết làm chậm lại tốc độ của đối thủ, dùng huyễn tượng mê hoặc đối thủ, cuối cùng khi đối thủ trúng khế thì bằng bí pháp thủy hệ của ma đấu sĩ, tự nhân sẽ xuất hiện sau lưng đối thủ nhất kích tất sát... đích xác lợi hại, nhưng thệ tuyết có một điểm mấu chốt là băng điêu huyễn tượng! chỉ cần nhìn xuyên thấu huyễn tượng của hắn, tìm đúng chân thân của hắn, bằng vào bí pháp của gia tộc mình trong khảnh khắc sẽ đánh bị Francis.
trong lòng ngẫm nghĩ, Francesca không bỏ qua bất kỳ một động tác nhỏ nào của Đỗ Tràn, đề phòng Đỗ Trần một lần nữa sử dụng huyễn tượng.
Đỗ Trần xung quanh đã bị băng tuyết bao trùm, Francesca khu động hỏa cầu tiến vào khu vực băng tuyết bao phủ. lập tức rất nhanh xoay tròn. lửa cháy hừng hực trong nháy mắt cắn nuốt phong đao, tiếp đó, Francesca thấy Đỗ Trần cũng giống như làn trước, huy kiếm gọi về băng tuyết, trong chớp mắt biến mình thành một băng điêu cao lớn.
huyễn tượng! Francesca trogn lòng nhận định, nhưng nàng không tin Đỗ Trần ngu ngốc đến mức trong hai lần chiến đấu đều sử dụng cùng một loại huyễn tượng, bởi vậy, nàng nhìn thẳng vào băng điêu, đấu khí bính phát, cảm giác ba động của tất cả hóa nguyên tố ở chung quanh, để ngừa Đỗ Trần phóng ra huyễn tượng - nhưng cứ như vậy, đấu khí của nàng phân tán rất nhiều....
nhưng liền đó, hành động của Đỗ Trần viễn siêu ra dự đoạn của Francesca. hắn chẳng nhứng không có sử dụng huyễn tượng mê hoặc đối htủ, ngược lại rống to một tiếng, hai tay hợp lại giơ lên băng điêu vừa mới ngưng tụ thành, băng điêu đó chuyển thành hình một thanh trường kiếm.
huyễn tượng? thứ dịch cốt nói làm đẹp mà không có tác dụng thật sự, Đỗ Trần đã sớm cải tạo.
'Francesca đồng học, động tác của ngươi sao có chút do dự? tiếc nuối a." Đỗ Trần cười, cao cao giơ lên băng kiếm từ trên đầu chém xuống, không hề hoa mỹ, chân thật như chưa từng có từ trước tới nay. dùng lực lượng của ngàn quân cùng tốc độ.
'oanh' một tiếng, hỏa cầu rực lửa cùng băng tuyết cự kiếm va chạm. Đỗ Trần lùi về sau từng bước, mà Francesca bị đánh bay ra sau.
Đỗ Trần sờ sờ mũi: "dịch cốt nói khôgn sai. một chiêu này dùng rất tốt! dường như còn chưa cần tới một chung thời gian.'
tất cả mọi người đều tiến bộ, chri bất quá tiến bộ của Đỗ Trần, tựa hộ so với Francesca nhanh hơn một chút.
trường kiếm trong tay vung lên ' oanh, oanh'/// thanh âm không ngừng vang lên bên tai, băng kiếm vỡ thành từng mảnh vụn, lộ ra chân thân thệ tuyết kiếm.
oanh long, oanh long, thanh âm điếc tai càng lúc càng lớn, Đỗ Trần không khỏi sửng sốt, hắn nói khách khí với Francesca vài câu, như là một người tốt bụng, trong lòng nghĩ thầm, thanh âm từ đâu vang ra vậy? là tiếng ta làm vỡ băng kiêm sao?
quay đầu nhìn lại, Đỗ Trần cả kinh, nguyên lai ngoài khơi mới rồi an tĩnh đột nhiên nổi lên gợn sóng, nước biển càng ngày càng cuồng bạo, trong phút chốc, biển gầm bài sơn đảo hải mà tới, phong hào lãng vũ, kinh thiên động địa. Đó là ở trên đảo từ xa nhìn lại, Đỗ Trần cũng bị lực lượng của đại tự nhiên chấn động sắc mặt tái nhợt.
"huấn luyện tạm thời hủy bỏ, mọi người bay lên không." thanh âm ly ly truyền đến, nàng bay lên bầu trời, nhìn toàn bộ đảo, sau đó nhanh chóng bay về phái charler đang hôn mê - tộc đọ của những người khác đều không chậm, Francis có liên hoa thánh khí hộ thân, nên trước tiên cứu charler.
'hoa .... oanh!' một loạt sóng biển đánh vào đảo, tựa hồ mặt đất đều rung lên, tiếp đó, con sóng thứ hai đánh vào, con sóng thứ ba, thứ tứ....
uy lực của đại tự nhiên là không thể địch nổi, Đỗ Trần tựu nhiên sẽ không ngạnh chống sóng biển, hắn xoay người bay lên, nahnh chóng hướng nơi cao nhất trên tiểu đảo bay tới, lúc này, sóng biển đã bao phủ nơi hắn vừa đứng.
Đỗ Trần vừa mới bay lên, đột nheien, sóng biển đang phủ xuống như có linh tính bắn lên, như một bàn tay to, nắm lấy Đỗ Trần.
đáng chết, sóng biển này không phải tự nhiên hình thành, mà là cao cấp đấu thần gây nên?
cảnh sắc trước mặt Đột biến, Đỗ Trần nháy mắt bị kéo ra giữa biển, hắn hai tay thả ra hai đóa liên hoa, muốn thả ra dịch cốt, nhưng lúc này, hắn nghe được một tiếng quát: "Francis."
theo tiếng nhìn lại, Đỗ Trần phát hiện hoàn cảnh của mình đã thay đổi, vừa rồi hắn còn ở trên đảo, chớp mắt, hắn đã ở trong một không gian quỷ dị, trên đầu, dưới chân, bốn phía, toàn bộ đều là nước, không phân biệt được đâu là trời, đâu là đất.
mà trước mặt hắn đang đứng một thú nhân sư tộc trẻ tuổi, thân hình cao lớn hùng tráng, so với Đỗ Trần cao hơn hai cái đầu, khuôn mặt hắn có trình độ nhân loại hóa đã phi thường cao, ngoại trừ bờm cùng cái mũi sư tử, hắn cơ hồ giống nhân loại, hắn mặc một kiện chiến giáp màu vàng, trogn tay cầm thánh khí cổ quái, là một đầu là lang nha chùy thật lớn, mà một đầu là đại phủ.
liên hoa nội kính quáng chú vào liên hoa, Đỗ Trần chỉ cần nháy mắt có thể thả ra dịch cốt giết chết sư nhân trẻ tuổi trước mặt, nhứng hắn còn không có nóng lòng động thủ, ngược lại nghĩ thầm, thú nhân, hơn nữa là sư tộc của thú nhân hoàn tộc! chẳng lẽ hắn đền từ....
nghĩ vậy, Đỗ Trần nở nụ cười: "đây là mê huyễn pháp trận củâ cao cấp đấu thần sao? vậy các hạ hẳn là người duy nhất tồn tại nhân thật trong không gian anỳ?"
người trẻ tuổi cũng không có trả lời, ngược lại chậm rãi giơ lên chùy phủ thánh khí, xa xa tập trung vào Đỗ Trần! bốn cấp đấu sĩ, cũng dám đưa ra vấn đề với trực hệ tử tôn gia tộc st. Barton sao?
hình dáng đằng đằng sát khí nhưng Đỗ Trần vẫn hờ hững; "các hạ đến từ gia tộc st. Barton sao?" nói xong, hắn chỉ chỉ dấu hiệu trước ngực người trẻ tuổi - huyết tinh chiến phủ - đại biểu cho diệt thế chiến phủ của bất diệt tử thần liqin ba.
người trẻ tuổi cao ngạo nở nụ cười: "không ngờ ngươi biết gia tộc chúng ta." hắn chậm rãi hướng Đỗ Trần đi tới: "nếu ngươi biết tên st. Barton, còn dám trộm thú hoàng tỷ! lá gan của ngươi không nhỏ!'
'ngươi nói cái gì? ta sao lại trộm thú hoàng tỷ?" Đỗ Trần vô cùng oan uổng kêu to lên: "ngươi đang vũ nhục ta, ta muốn cùng nguơi quyết đấu. trừ phi ngươi xin lỗi ta thì bỏ qua.'
Đỗ Trần nói ra lời mà không ai ngờ tới, khiền người trẻ tuổi sửng sốt! bất quá, hắn lại rất nhanh cười lạnh khinh thường; "thiết tặc đương nhiên sẽ không thừa nhận tội hành của mình."
hắn đột nhiên bước nhanh hơn; "quyết đấu phải không! ta thành toàn cho ngươi! chừo lát nữa bắt được ngươi, tử tôn st. Barton tự nhiên khiến cho ngươi, nói thật." nói xong, thánh khí chùy phủ cổ quái nọ giơ lên cao, hung ác bổ xuống.
Đỗ Trần thầm nghĩ, nếu là người káhc lão tử đã trực tiếp thả dịch cốt ra giết rồi, nhưng tia tộc st. Barton....
tuyết ny a di nói qua, bọn họ đều là cuồng tín đồ, tư tưởng thiên khích, hoặc là nói khso nghe một chút là kẻ tinh thần không bình thường, hơn nữa chỉ trọng cường giả! vậy, muốn để chọ họ làm theo kế hoạch của mình, vậy phải có phương tức ra tay đặc biệt một chút.
ngưng thàn liêc mắt dánh gía người trẻ tuổi, Đỗ Trần từ dấu hiệu trên chiến giáp nhận ra hắn là bảy cấp đấu thần, cũng mạnh hơn một chút so với mình, tin tưởng mình không thể không có lực liều mạng!
quyết đấu thì quyết đấu.
Liên hoa bảo giám 212 đả phục nhĩ môn tái thuyết! du tạc bao tử
hơn nữa không cho hắn chịu đau khổ, hắn cũng không chịu nghe mình 'giải thích'.
"lý do quyết đấu là bởi vì ngươi vũ nhục ta! đáng chết!" Đỗ Trần thân như quỷ mỵ, chuyển phiêu phiêu liền tránh được người trẻ tuổi mãnh công. tiếp tục bình tĩnh nói: "ta chưa bao giờ trộm cái gì thú hoàng tỷ! cái kia chính là di vật của chí cao phụ thần, ta, Francis, là hậu nhân của thần, sẽ không tiết độc chí cao phụ thần."
người trẻ tuối đối với việc Đỗ Trần nói lỹ, đối với sự tôn trọng auerbach cũng tỏ ra đồng tinh, nhưng vẫn đi lên như trước: "hù, có rất nhiều người đã thấy dưỡng nữ của ngươi đã cầm thú hoàng tỷ làm món đồ chơi! bằng điểm này, ngươi đáng chết một vạn lần! Francis, vẫn là câu nói kia, bắt ngươi rồi, người gia tộc st. Barton tự nhiên có biện pháp để ngươi nói ra lời nói thật."
Đỗ Trần phiêu hốt tránh thoát một lần công kích nữa, điều này khiến cho người trẻ tuổi cám thấy kinh ngạc, một bốn cấp đấu sĩ có thể liên tục tránh thoát hai lần công kích của bảy cấp đấu thần sao? hắn trong lòng tức giận vô cùng, thúc thúc ở ngay phụ cận nhìn mình, nếu mình ngay cả thu thập một bốn cấp đấu sĩ đều cần đến tám chiêu mười chiêu, vậy huynh đệ, mình sẽ trở thành trò đùa cho huynh đệ tỷ muội trong gia tộc mình sao?
lúc này đây, thúc thúc chủ quản việc tìm về thú hoàng tỷ, nhưng chính mình lại hao hế tâm lực, mới đánh bại các vị huynh đệ, đổi được cơ hội vinh diệu vô thượng này a.
nghĩ vậy, hắn liền tăng thêm khí lực trên tay - vừa rồi là khinh thường, hắn bất quá là dùng năm cấp đấu khí, mà bây giờ, ahứn dùng tới sáu cấp đấu khí.
tốc độ và sức mạnh đề cao lên ít nhất gấp đôi, người trẻ tuổi trong chớp mắt đánh tới gần Đỗ Trần.
chỉ thấy Đỗ TRần không hoảng hốt, không vội vã. ống tay áo tay phải phất lên, kim quang thoáng hiện, hắn lấy ra một đóa liên hoa, liên hoa càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành một đài sen đủ để chứa một người, Đỗ Trần đứng lên đài sen, lại một lần nữa dễ dàng tránh thoát người trẻ tuổi công kích.
người trẻ tuôi kinh ngạc, ống tay áo có thể ẩn tàng một liên hoa lớn như vậy sao?
"bất quá, là trò ảo thuật tam lưu à thôi!!" người trẻ tuổi khinh thường chửi một câu, thân hình di động nhanh hơn, trong chớp mắt lại một lần nữa lao tới trước mặt Đỗ Trần; "ta xem ngươi có thể móc ra cái gì ngăn cản một chiêu này của ta." thánh khí cổ quái nộ rất nhanh xoay tròn. phát ra tầng tầng phong nhận(đao gió), thét dài chém về phái Đỗ Trần.
vẫn là sáu cấp đấu khí như trước, hắn cho rằng, đối phó với một bốn cấp nếu phải xuất toàn lực, vậy thật sự là thứ bỏ đi rồi.
Đỗ Trần tựa hồ cũng bị sự 'không nói lý' của người trẻ tuổi chọc giận, hắn lấy ra một đóa liên hoa. lại là một đóa liên hoa bay ra. cản thánh khsi của người trẻ tuổi. 'ngươi thật không giảng đạo lý, ta đã nói, ta thật sự không trộm di vật của chí cao phụ thần! ngươi nếu tiếp tục công kích ta, ta không khách khí nữa đâu.":
"ta khôgn quản có đúng là ngươi hay không." người trẻ tuổi kia lại cả kinh, lùi lại một bước, thánh khí chùy hình thù kỳ lạ nâng lên sau đầu, chém về phía trước, bổ về phía Đỗ Trần.
'ta xem ngươi còn có thể móc ra bao nhiêu đồ vật."
bây giờ giải thích không rõ, càng phải kiên nhẫn giải thích.
Đỗ Trần cười lạnh lùng: "hỗn trướng không giảng đạo lý, ta cho ngươi xem.' nói xong, hắn đưa tay lên...
cái gì đều không có.
ngưởi trẻ tuổi vừa định lên tiến trào phúng Đỗ Trần, đột nhiệt 'đinh một tiếng', thánh khí của hắn như trảm vào một bức tường vô hình, tiếp đó, lần đầu tiên liên hoa thánh khí đã đánh vào gáy hắn, làm hắn kêu thét lên.
'tấm chắn vô hình? đáng chết, ngươi không có khả năng chỉ là bốn cấp đấu sĩ." người trẻ tuổi ý thức được sự sai lầm của mình . những trước có vô hình tấm chắn dây dưa, sau có liên hoa tấn công, hắn tránh cũng không thể tránh, quát lên một tiếng lớn, toàn thân căn phồng, 'oanh', ngạnh chống liên hoa đánh xuống.
'hừ, biết tổ tiên ta vì sa phong hào là bất diệt tử thần không?" hắn ngạo nghễ huy vũ thánh khí; "thánh khí của ngươi không làm gì được ta, có bản lãnh, xuất ra thánh khí lợi hại hơn phá 'thần thú bất diệt thể'! ngươi tiểu thâu đáng chết."
nói xong, hắn không dây dưa gần người Đỗ Trần nữa, thân hình lui về sau, thánh khí trong tay đột nhiên phân ra một chùy một phủ, hai thánh khí va vào nhau ' đông đông' thanh âm vang lên, một chùy một phủ bay toán loạn, nguyên lai người trẻ tuổi không tìm ra ẩn hình tấm chắn của Đỗ Trần có thể phòng ngự diện tích là bao nhiêu, rõ ràng, công kích không có khác biệt, chẳng lẽ ngươi còn có tấm chắn phòng ngự sau lưng, phòng bị được bất cả công kích từ bốn phương tám hướng sao?
"tốt, như ngươi mong muốn! ta đến đây." nói xong, Đỗ Trần lạy rút tay vào trong tay áo, hai ngón tay xuất ra một tiểu kính tử, ném vào không trung.
kính tử trong nháy mắt bién thành tường, chủy ảnh nhận phủ va chạm vào kính tử, lập tức đổi phương hướng, đánh về phía người trẻ tuổi.
'hát!" người trẻ tuối cũng không dám tránh, hít mạnh một hơi chịu tất cả công kích của chính mình, bất quá chùy ảnh phủ nhận qua đi, người trẻ tuổi khiếp sợ nhìn Đỗ Trần... rõ ràng thấy, Đỗ Trần sau khi lấy ra kính tử rõ ràng đã rút tay vào trong tay áo, chẳng lẽ hắn lại từ trong tay áo lấy ra cái gì?
'ông ông' tiếng vang từ sau gáy vang tới, người trẻ tuổi cắn răng, chỉ cảm thấy như bị một tiểu chùy đánh vào lưng, dần dần phá vỡ da thịt, khiến cho hắn đổ máu.
'ngươi dám làm hậu duệ gia tộc st. barton đổ máu? ta nhất định phải giết ngươi!' người trẻ tuổi bạo nộ không ngừng, cũng không chút lưu tình, bảy cấp đấu khí toàn lực vận chuyển, muốn tòan lực phát ra, đánh chết Đỗ Trần.
Đỗ Trần cũng không cam lòng yếu thế, 'thệ tuyết' ẩn tàng liên hoa nội kính toàn lực phát động, hai lực công kích cường đại va vào nhau, rồi tiêu thất.
Amande Lehart, đủ rồi." thanh âm trầm muộn quát bảo người trẻ tuổi ngưng lại, một vị tráng hán sư tộc từ bức tường nước trước mặt Đỗ Trần đi ra. trang phục của hắn cùng xuất xứ với nhau, bất quá trình độ nhân hóa càng cao, cơ hồ không có bờm sư tử, cãi mũi cuãng nổi lên cao cao giống loài người.
mà trong tay hắn không cầm thánh khí gì cả! nhưng hắn chỉ nhấc tay lên có thể triệt tiêu toàn bộ lực đối quyết của Đỗ Trần cùng người trẻ tuổi.
"Hawkins thúc thúc." người trẻ tuổi vừa muốn nói chuyện, liền bị Đỗ Trần cắt đứt.
'vị các hạ này, ngài có ý tứ gì? các ngươi tự dưng hoài nghi ta trộm di vật của chí cao phụ thần, thậm chsi không để cho ta cơ hội giải thích! lại cắt đứt tràng quyết đấu của ta! thật sự là quá vô lý."
"hừ, vô lý? quy củ của gia tộc st. Barton chúng ta chính là đạo lý! ta không tin giải thích của ngươi, ta chỉ tin tưởng kết quả thẩm tấn của gia tộc st. Barton thôi." Hawkins chỉ tay áo Đỗ Trần: "từ việc ngươi có thể khiến cháu ta đổ máu, ngươi đi theo ta, phối hợp chúng ta điều tra rõ ràng hạ lạc của thú hoàng tỷ, nếu không... hô! như thế nào, ngưuơi lại muốn lấy ra cái gì?'
thấy Đỗ Trần rút bàn tay vào trong tay áo, hawkin cười lạnh lùng: "trừ phi ngươi có thể móc ra một cao thủ chín cấp đấu thần đỉnh phong, nếu không, hôm nay phải cùng ta trở về gia tộc st. Barton."
'ai, ngươi muốn cao thủ chín cấp đỉnh phong sao, ta đào ra cho ngươi là được." Đỗ Trần giơ taylên, một thân ảnh cao gầy xuất hiện trước mặt Hawkin, đúng là dịch cốt đã ẩn tàng từ lâu.
hawkin có chút sửng sốt, Amanda lehart còn trợn mắt há mồm.
Đỗ Trần nói; "bọn họ thật sự rất dã man, Brook, ngươi trước tiên bắt tên trung niên kia lại! không nên thương tổn hắn. người trẻ tuổi giao cho ta."
dịch cốt trong mắt hàn quang chợt lóe, thân hình đã đánh về phía tráng hán Hawkins.
Đỗ Trần đảo mắt nhìn Amanda Lehart, nói; "không chịu nghe ta giải thích phải không? ta không thể làm gì khác hơn là cho các ngưuơi chịu chút đau khổ rồi mới giải thích với các ngươi."
Amanda Lehart mạnh mẽ lắc đầu, từ trong kinh ngạc khôi phục lại bình thường, nhìn Đỗ Trần cả giận nói; "ngươi có thể khiến ta đổ máu, tốt lắm, ta thừa nhận ngươi là đối thủ của ta." lại nhìn qua, thúc thúc hawkins chín cấp đang bị cao thủ chín cấp đỉnh phong đột ngột xuất hiện kia áp đảo, thất bại là chuyển trong chốc lát, hắn trong lòng khẩn trương, phẫn nộ quát: "Francis, ngươi còn có thể xuất ra bao nhiêu đồ vật? tiếp ta một chiêu cuối cùng."
một chiêu cuối cùng? Đỗ Trần thầm kinh hãi, ngoài trừ 'ngũ ca vô dụng', thánh khsi của mình đã toàn bộ lấy ra, có thể nói, mình đã dùng toàn lực rồi.
chỉ thấy amanda Lehart hai tay cầm hai kiện thánh khí, thân thể đột nhiên bắt dầu xoay tròn, khiến cho người ta có một cảm giác hư vô phiêu hốt, hiển nhiên, hắn xuất toàn lực, ba đóa liên hoa của Đỗ Trần đều xuất hiện, loạn đả, nhưng không một đoá liên hoa đánh trúng thân ảnh mờ ảo nọ - chiêu thức cao cấp, đều có bí pháp súc lực bảo vệ chủ nhân.
Amanda Lehart đã nhận định Đỗ Trần là đối thủ của chính mình, vậy, sẽ cấp cho đối thủ sự tôn trọng, hắn một mặt tránh né sự công kích của Đỗ Trần, một mặt theo tập quán trước khi sinh tử đối quyết của thú nhân, trầm giọng quát: "ngươi tại đại hạp cốc Auerbach trộm đi thú hoàng tỷ, vậy, ta dùng một vị tổ tiên khác của ta, chiêu thức bí truyền của miện hạ Auerbach đánh bại ngươi.
năm đó tổ tiên Auerbach bị nhốt tại đại thảo nguyên... một chiêu này, đó là năm đó lão nhân gia lực diệt ma tộc muời ba phong hào đấu thần, chiêu thức đánh ra đại hạp cốc Auerbach, dụng nó đánh bại đạo mộ tặc ngươi, coi như ta cho tổ tiên công đạo."
Amanda Lehart sức lực, khí thể đột nhiên thu vòng trong cơ thể đang xoay,khí tức không có một tia uy hiếp.
Đỗ Trần khóe miệng mím lại, muốn cười nhưng không cười được, amanda lehart vừa rồi nói, cùng người kia thật sự giống nhau, chẳng lẽ bí pháp hắn muốn xuất là....
Amanda Lehart động rồi, hắn nhảy lên cao, hai chân xoay tròn, lại quỳ trên mặt đất, hai tay chống xuống, đầu cúi xuống, bờm sư tử màu vàng dựng lên.... trời ạ, ngay cả đồng tác đều giống nhua như đúc, Đỗ Trần rốt cục nở nụ cười.
cũng qủa nhiên là chung cực thần kỹ trong truyền thuyết - "thú hoàng tuyệt bích."
"đứa ngốc! đừng cười nữa." cơ hồ là cùng một lúc, 'ngũ ca' trên người Đỗ Trần rống lên điên cuồng: "mau tập hợp đệ nhị quái, nếu không ngươi chết chắc! ngu ngốc."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top