Chap 71: Tầng Hầm Số 9

Kể từ lúc đoạn ghi âm vang lên trong phòng nghiên cứu, cái tên "Tầng Hầm Số 9" trở thành mối bận tâm lớn nhất của cả nhóm. Ai cũng hiểu, đây có thể là nơi cất giấu sự thật cuối cùng về Titan Worm - thứ sinh vật đã khiến họ rơi vào vòng xoáy của những thí nghiệm vượt quá giới hạn con người.

Moblit đặt tập bản đồ cũ kỹ lên bàn, vài trang giấy đã ố vàng theo năm tháng.

"Đây là sơ đồ thiết kế ban đầu của khu nghiên cứu trước khi các khu mới được mở rộng. Nhiều khu đã bị xoá khỏi hệ thống chính, nhưng... tôi tìm thấy một phần bản vẽ chưa hoàn thiện ở góc dưới này."

Moblit nhìn quanh, giọng thấp đi:

"Tầng hầm này... nằm ngay dưới khu nhà chính. Gần như ngay bên dưới phòng thí nghiệm số 2."

Armin cau mày:

"Tức là... chúng ta đã đi qua nó bao nhiêu lần, mà không biết nó ở ngay dưới chân mình?"

Levi nhìn bản đồ một lúc lâu, rồi chỉ vào một khoảng không giữa hai khu lưu trữ mà ai cũng tưởng là bức tường đặc:

"Chỗ này. Nó quá dày để chỉ là tường chắn. Có thể là lối vào đã bị chặn lại."

Mike nhíu mày:

"Vậy là người ta cố tình che giấu lối vào tầng hầm đó?"

Levi không trả lời. Anh chỉ ra hiệu.

"Chuẩn bị dụng cụ. Chúng ta xuống đó ngay tối nay. Giữ im lặng tuyệt đối."

Khi đêm xuống, khu nghiên cứu tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Dưới ánh đèn pin nhỏ, từng bước chân dừng lại trước bức tường lạnh lẽo không tên, không ký hiệu. Armin kiểm tra từng vết nứt nhỏ trong tường, còn Moblit tìm điểm lạ trong hầm.

"Ở đây!"

Moblit gọi khẽ.

Một viên gạch như bị đặt lùi vào trong. Levi cúi xuống, dùng găng tay đẩy nhẹ, rồi xoay. Cả nhóm nghe thấy tiếng 'cạch' khô khốc vang lên từ bên trong. Một tấm vách đá lạnh lùng chậm rãi trượt sang bên, để lộ ra cầu thang xoắn xuống dưới, tối đen và đầy bụi bặm.

Sasha nuốt nước bọt:

"Không khí ở đây... lạ lắm..."

Jean bật đèn, bước đi trước cùng Levi. Armin thì thầm:

"Chỗ này như chưa có ai bước vào hàng chục năm rồi."

Bên dưới cầu thang là một hành lang hẹp phủ đầy mạng nhện. Những cánh cửa sắt đã gỉ, có cái lệch bản lề, có cái đóng chặt, yên lặng như chứa bí mật riêng.

Cuối cùng, họ dừng lại trước một cánh cửa lớn màu bạc, bên trên là dòng chữ khắc mờ: "Khu Thí Nghiệm Số 9 - Tuyệt Mật".

Hange lặng người nhìn dòng chữ, miệng lẩm bẩm:

"Thật sự có tồn tại..."

Levi quay sang:

"Hange, cô có muốn mở không?"

Cô gật đầu. Tay cô khẽ run khi đặt lên tay nắm. Cánh cửa nặng trĩu rít lên, lộ ra một căn phòng ngập bụi nhưng vẫn còn nguyên vẹn. Những giá hồ sơ nằm im lìm. Trong góc phòng, một bể chứa lớn phủ tấm vải bạt cũ kỹ.

Cả nhóm tản ra kiểm tra từng ngóc ngách. Petra lôi ra một tập hồ sơ ghi chữ: " Dự án 09 - Tái tạo ký ức sinh học".

Armin mở ra đọc, nét mặt dần thay đổi:

"Trong này ghi... họ đã lấy mẫu tế bào sống, cố gắng kích thích nó nhớ lại quá khứ... như một bộ não sống. Mục tiêu là lưu giữ ký ức từ con người sang sinh vật khác."

Connie trợn mắt:

"Giống như Titan Worm hả?"

Moblit gật đầu:

"Có thể chính Titan Worm là kết quả cuối cùng của dự án này. Và ký ức mà nó truyền phát... chính là những gì nó từng 'nhớ được'."

Hange như nín thở. Cô đi chậm đến gần bể chứa, kéo tấm vải ra. Bên trong là một bể thuỷ tinh đã khô, đầy vết ố. Không có sinh vật nào, nhưng ở đáy bể là một bản vẽ. Cô lấy ra, phủi bụi...

Là hình một sinh vật. Cấu tạo của nó giống Titan Worm đến đáng sợ, nhưng lại được vẽ chi tiết như một cơ thể người đang tan dần thành những dải ký ức.

Jean lùi lại một bước:

"Vậy... Titan Worm từng là người?"

Levi siết chặt tay. Hange nhìn bản vẽ, môi khẽ mím. Mắt cô chợt sáng lên một ý nghĩ đáng sợ:

"Nếu họ từng tạo ra được ký ức... thì cũng có thể... truyền ký ức sai lệch vào người khác."

Petra khẽ rùng mình.

"Ý chị là... có ai đó từng bị dùng để thử nghiệm kiểu đó?"

Không ai trả lời. Nhưng tất cả đều biết - sự thật mà họ chạm đến chỉ mới là lớp đầu tiên. Và Tầng Hầm Số 9... chưa hề nói hết tất cả.

....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top