CHAP 49
- Giám đốc, chị có khách.
Seo Hyerin lễ phép thông báo.
- Hôm nay có xếp lịch gặp ai à?
Heo Solji hơi ngẩng đầu, gương mặt thanh tú mỉm cười hỏi. Seo Hyerin không biết vì sao, từ sau khi Heo Solji đi nước ngoài về thì đối với cô thân thiện hơn một chút, nhớ đến thời gian cô làm hại Ahn Hyojin, lúc đó Heo Solji vô cùng lạnh nhạt, nhìn trong mắt còn có chán ghét, mặc dù không hề biết chuyện. Hiện tại đã thoải mái hơn rất nhiều, cũng thân thiện hơn, nhưng lại làm cho cô cảm thấy vô cùng xa cách, giống như không bao giờ có thể đến gần.
- Là giám đốc Chang Min.
Seo Hyerin nhẹ nói, để ý sắc mặt Heo Solji không có mấy biến đổi.
- Ông ấy nếu đến rồi thì mau mời lên.
- Dạ vâng.
Heo Solji sửa sang lại cổ áo, di chuyển về phía ghế sofa, trong lòng thầm nghĩ, đã lâu rồi không gặp vị giám đốc này. Không biết lần này gặp là có việc gì, trao đổi giữa hai công ty vẫn bình thường, với tính cách của Kim Chang Min sẽ không bỏ công bỏ việc mà gặp người này người kia, vậy đến đây chắc chắn không phải vì việc công ty.
- Solji. Chào cháu gái.
Kim Changmin dáng người to béo, sắc mặt rất tốt bước vào phòng, còn không quên vui vẻ chào.
- Cháu chào bác ạ.
Heo Solji nhã nhặn mỉm cười, bắt tay với ông ta. Nhìn phía sau Kim Changmin còn có một người nữa, người này cao ráo, sáng sủa, vô cùng đẹp đẽ bóng bẩy, không phải Kim Soo Huyn thì ai đây? Heo Solji vừa nhìn qua đã cảm thấy chán ghét, cái loại công tử ăn chơi, chải chuốt bằng tiền của bố mẹ. Bề ngoài trông như viên ngọc nhưng bên trong trống rỗng, cao lớn khỏe mạnh như vậy đến giờ vẫn còn chưa làm được cái việc gì lớn. Đây là cô nghe người ngoài nói, con trai giám đốc Changmin ngoài cái tài ăn nói với cái vẻ bề ngoài, còn lại chỉ ăn chơi trác tán.
- Chào Solji.
- Chào anh.
kim Soo Huyn đưa tay muốn bắt, Heo Solji cũng vui vẻ cùng anh ta bắt tay, chỉ có điều bàn tay vừa chạm liền nhanh chóng rời ra, làm cho Kim Soo Huyn hơi hụt hẫng, nhưng cũng không thể nói câu gì.
- Lâu lắm rồi không gặp cháu, cháu càng ngày càng xinh đẹp ra. Haha
- Cháu cảm ơn bác, cháu cũng thấy bác trẻ ra nhiều lắm, dạo này bác vẫn khỏe chứ ạ?
Heo Solji cũng không vội nhắc đến việc chính, làm một màn chào hỏi thật thâm tình.
- Bác khỏe. Còn cháu? Công việc tốt chứ? Bác nghe nói vừa rồi cháu đi công tác khá lâu.
- Vâng, chi nhánh ở nước ngoài có chút vấn đề nên cháu đi hơi lâu.
Heo Solji mỉm cười, kiếm đại một lí do thích hợp, dù sao công ty mình cũng có vài chi nhánh ở nước ngoài, chọn một cái chắc cũng không khiến ai để ý.
- Đứa nhỏ này, đúng thật là hết lòng vì công việc, nhưng mà cháu cũng đừng ôm đồm quá, ảnh hưởng đến sức khỏe. Con nhìn Solji mà làm gương, còn trẻ nhưng rất trách nhiệm.
Kim Changmin nhìn về phía con trai, Kim Soo Huyn mắt còn đang gắn chặt về phía Heo Solji, từ trước đến nay đã gặp rất nhiều phụ nữ, xinh đẹp có, giàu có cũng thấy nhiều rồi, nhưng Heo Solji dường như là đặc biệt nhất trong số đó, cái gì cũng toàn vẹn, làm cho Kim Soo Huyn chỉ nhìn thôi đã ước ao muốn chiếm làm của riêng. Tất nhiên anh ta không biết người phụ nữ toàn vẹn mà anh ta ước ao đã có người phụ nữ của riêng mình rồi.
- Cháu cảm ơn ạ, anh Soo Huyn đây nhìn xem đã thấy tài giỏi rồi, lại còn rất đẹp trai, sợ là nhiều cô gái theo đuổi, cháu làm sao dám làm gương chứ.
Heo Solji lại khách khí nói, chung chung vẫn chưa biết được hôm nay hai bố con này tìm đến đây vì việc gì.
- Solji khen như vậy tôi làm sao dám nhận, chung quy vẻ ngoài là bố mẹ cho thôi, bên trong của mình mới là thứ đáng quan tâm hơn, đúng không?
Khá khen cho Kim Soo Huyn mồm miệng linh hoạt, nói chuyện luôn luôn làm vừa mình vừa người, Heo Solji nghe câu này có chút vừa lòng, Kim Soo Huyn cũng không hẳn là tên bại hoại, ăn nói rất đâu ra đấy, thế nhưng mấy câu khách khí thế này cô nghe cũng đã phát chán rồi.
- Anh Soo Huyn nói phải, dạ, không biết hôm nay bác với anh đây đến công ty có việc gì ạ?
- À, Soo Huyn nhà bác nó định muốn mời cháu dùng bữa cơm, nhưng lại ngại không dám mở lời nên mới nói bác cùng đến, tiện thể cũng đến thăm cháu luôn, đã lâu không gặp mà.
Kim Changmin nói, thực ra việc này cũng tính cả rồi, nếu Kim Soo Huyn mở lời, chắc chắn Heo Solji sẽ kiếm cớ không đi, nhưng nếu là ông mời, cô sẽ nhất định nể mặt mà đi.
- A, ra thế ạ, những việc thế này bác cứ gọi điện thoại là được mà, cháu nhất định sẽ sắp xếp thời gian. Như thế này tốn mất thời gian quý báu của bác rồi.
- Thế sao được, với Solji bác đương nhiên là phải đến tận nơi mời rồi, không tốn không tốn.
Heo Solji cùng hai bố con Kim Changmin nói chuyện khách khí thêm một lúc, sau đó mới kết thúc câu chuyện. Hai người nọ đi rồi, trả lại không gian im lặng dễ chịu, Heo Solji thở dài một hơi, sau đó mới lấy điện thoại ra tìm kiếm.
- Alo, em đang làm gì?
Giọng nói dịu dàng vang lên, Ahn Hyojin ở đầu dây bên kia vui vẻ trả lời.
- Em đọc sách cho con nghe.
- A, thế à? Em đọc sách gì?
Heo Solji mỉm cười, quan tâm hỏi, trong đầu cũng hình dung hình ảnh Ahn Hyojin đọc sách cho đứa nhỏ.
- Quyển sách chị đặt trên bàn ấy, em nhìn thấy nên đọc cho con nghe.
- Haha, sách viết về kinh doanh mà, em đọc cho con nghe cái đấy à?
Heo Solji cười rộ lên, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, ngồi trên bàn làm việc, ngón tay gõ gõ vào cạnh bàn nghe Ahn Hyojin nói chuyện, thỉnh thoảng lại mỉm cười một cái.
- Nếu con sau này trở thành tổng giám đốc vĩ đại như mẹ Solji nó thì em ngại gì không đọc vài quyển?
Ahn Hyojin đùa nói, trong lòng hạnh phúc, chỉ cần nghĩ đến Heo Solji và đứa nhỏ trong bụng cô bây giờ đã cảm thấy thỏa mãn. Cuộc sống cứ như vậy thì quá tốt đẹp rồi.
- Ừ, vĩ đại như 'chị người yêu' của em ấy. Em quen gọi mẹ Solji hộ con nên quên mất cái từ này rồi. Yêu con hết phần của chị luôn, sau này tôi ra rìa mất.
Heo Solji giả vờ đau khổ nói, trên môi vẫn nở nụ cười.
- À, tối nay chị có hẹn dùng cơm khách, quan trọng nên cũng không bỏ được, em ở nhà, chiều đến chị nhắn Hani với Junghwa sang ăn cơm với em, cháo chị để trong nồi trên bếp, nếu đói thì hâm nóng lại, đừng có ăn mì gói. Vậy nhé.
Heo Solji ra sức dặn dò, Ahn Huojin chỉ biết dạ dạ vâng vâng, sau đó lại cười cười. Người kia cứ làm như bản thân là vú nuôi không bằng.
***
Tối, theo hẹn, Heo Solji đến nhà Kim Changmin dùng cơm, cô có cảm giác lạ, bình thường nếu ông ta có hẹn dùng cơm thì chỉ đến nhà hàng thôi, lần này lại là đến nhà.
Vừa bước vào nhà đã gặp cả gia đình Kim Changmin, mẹ Kim Soo Huyn vừa nhìn thấy Heo Solji thì khuôn mặt tươi cười, ân cần đến bên cạnh hỏi thăm.
- Soo Huyn, lâu lắm mới gặp cháu, càng trưởng thành càng xinh đẹp ra, mau, đến đây ngồi.
- Vâng ạ, cháu cảm ơn bác.
Đây là lần thứ hai Heo Solji gặp mẹ Kim Soo Huyn - Ju Jeon Jo. Người phụ nữ này dáng người rất cao ráo, khuôn mặt xinh đẹp trẻ trung, Kim Soo Huyn nhìn có nhiều nét giống mẹ hơn bố. Theo cảm nhận của cô, Ju Jeon Jo là người phụ nữ rất khôn khéo, lại nhiệt tình. Lần trước Heo Solji đi spa có gặp qua, thực sự là một người phụ nữ đáng để ý.
- Solji, uống trà đi, đợi một chút rồi chúng ta ăn cơm, hôm nay mẹ tôi đích thân làm nhiều món ngon để mời Solji đấy.
Kim Soo Huyn mỉm cười, đặt một tách trà nóng trước mặt cô, Heo Solji chóp mũi hơi cảm nhận mùi hương nước trà, cũng rất vui vẻ cảm ơn.
- Bác Ju, bác quan tâm cháu quá ạ.
- Có gì đâu, người nhà cả mà, chỉ cần sau này có thời gian cùng bác di spa thì tốt rồi.
Ju Jeon Jo cười, đưa tách trà lên uống một ngụm nhỏ.
- Mà sao thấy hai đứa cứ tôi tôi với anh anh thế, đã thân thiết rồi, sau này cứ xưng hô cho gần gũi đi.
Kim Changmin nói, ông thật không hiểu con trai ông tại sao lại dốt đến vậy, bình thường đi cưa cẩm con gái nhà người ta thì chưa tới mấy phút đã đổ, vậy mà bây giờ đối với Heo Solji thì chỉ xưng hô sao cho gần gũi thôi cũng làm không xong. Có lẽ nếu muốn tiến đến chuyện hôn nhân thì còn cần phải mình can thiệp vào nhiều lắm.
- À dạ, vâng.
Kim Soo Huyn cười cười gật đầu, mắt ái ngại nhìn về phía Heo Solji. Nếu nhớ không nhầm thì ngay lần đầu tiên gặp mặt mình đã đề cập đến vấn đề xưng hô thân thiết với cô ấy, thế nhưng Heo Solji lại không có vẻ quan tâm, những lần sau nói chuyện cũng không nói đến nữa thành ra bây giờ vẫn xưng hô như vậy. Heo Solji nhìn nụ cười của người kia, cũng miễn cưỡng nở nụ cười đáp lại, cô chưa bao giờ muốn xưng hô thân thiết với cái tên hãm tài này. Nếu không nể mặt Kim Changmin, sợ là cô không bao giờ thèm để ý đến Kim Soo Huyn, lại còn muốn cô gọi bằng anh. Cứ mơ đi.
- Vâng ạ, tại xưng hô thành quen rồi ạ, sau này cháu sẽ cố sửa.
Heo Solji mỉm cười, chỉ là nói miệng thế thôi, chờ đến cái ngày sửa được cũng còn dài dài. Căn bản bởi vì từ trước tới nay ngoài Jung Suk, cô chưa từng nhìn một người khác giới nào lọt vào mắt, kể từ khi yêu thương Ahn Hyojin thì càng như thế.
Ngồi trên bàn ăn, một mâm đồ ăn trải dài, cũng may mắn cho Heo Solji quen đi dự tiệc, nếu không sẽ bị dọa cho chết khiếp bởi đồ ăn quá nhiều. Trong lòng cô thầm nghĩ, đúng là nhà giàu có, tiêu tiền cũng triệt để, bày một loạt đồ ăn như thế ăn làm sao hết chứ? Hoang phí. Quan điểm của cô là dù thế nào cũng phải đối tốt với bản thân, nhưng không quá lãng phí, phải tiết kiệm.
- Lần trước bác có gặp bố mẹ cháu, nghe nói Solji có người trong lòng rồi sao? Làm bác hơi bất ngờ.
Kim Changmin gắp đồ ăn đặt vào trong bát, vừa gắp vừa hỏi chuyện.
- Dạ, bố mẹ cháu có nói thế ạ?
Heo Solji hơi ngạc nhiên, làm thế nào mà ông ấy đã gặp bố mẹ mình rồi? Mà hai người kia cũng chẳng nói với cô câu nào.
- Thật sao? Solji đã có người trong lòng à?
Ju Jeon Jo vừa nghe xong sắc mặt hơi trầm xuống, như có gì mất mát, bà rất yêu quý Heo Solji, mong muốn cô gái này trở thành con dâu mình, bây giờ Heo Solji có người trong lòng rồi chẳng phải quá tiếc sao?
- Vâng ạ.
Cô hơi mỉm cười trả lời.
- Thế mà bác vẫn luôn mong muốn Solji trở thành con dâu bác, xem ra là không có diễm phúc ấy rồi.
Ju Jeon Jo hơi buồn buồn nói, làm cho Heo Solji có chút xấu hổ, cô cũng chợt nhận ra, hôm nay Kim Changmin mời mình ăn cơm là vì cái gì, hóa ra là chuyện này. Cô từ đầu đến cuối chưa có một chút gì có ý tứ với Kim Soo Huyn, cũng biết hai vợ chồng Kim Changmin yêu quý mình, nhưng không ngờ là muốn mình trở thành con dâu.
- Cháu cũng là cô gái bình thường thôi, có rất nhiều cô gái tốt đẹp hơn cháu muốn được làm con dâu hai bác kìa. Đâu phải diễm phúc gì ạ.
Kim Changmin coi như hiểu ý Heo Solji là đã có người trong lòng, không có ý tứ với con trai mình.
- Solji đừng nói thế, hai bác đương nhiên là yêu quý cháu nhất, làm gì có cô gái nào được tốt đẹp như vậy. Nhưng bác cũng tò mò muốn biết người trong lòng Solji là ai vậy? Chắc chắn phải rất tốt đẹp nên cháu mới lựa chọn.
Heo Solji mỉm cười gật đầu.
- Vâng, là một người hợp với cháu!
- Vậy thì tốt rồi, nhưng bác vẫn mong muốn Solji xem lại, nếu có cơ hội, hai bác vẫn muốn cháu trở thành con dâu, Soo Huyn cũng là thằng tốt đẹp.
Kim Changmin nói tiếp, lần này quyết định hỏi thẳng. Heo Solji tạm thời không biết nói làm sao, Kim Changmin rõ ràng là đang làm khó mình mà. Im lặng vài giây, cô mới lên tiếng.
- Sao lại có cơ hội được ạ, hai bác đề cao cháu quá, cháu cảm ơn gia đình vì rất yêu quý cháu, cảm ơn anh Soo Huyn cũng rất quan tâm tôi, nhưng mà đối với cháu hai bác chỉ giống như người thân mà cháu yêu quý thôi, còn anh Soo Huyn, cháu cũng sẽ luôn xem như bạn bè, trong lòng cháu đã có người khác, không bao giờ thay đổi được!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top