TẬP 80

TẬP 80

Mĩ nam của Nhân Phong như thế mà lại dám ức hiếp kẻ yếu đuối? Nàng chán ghét người trước mặt nhưng vẫn không lộ rõ chỉ bình tĩnh mà nhìn. Người đó khẽ nhíu mày nhìn những người phía sau nàng lạnh giọng:" Các ngươi như thế là muốn dung túng cho tên bại hoại này?"

Đúng, chính vậy, ngay khi mũi kiếm cách cổ nàng chỉ một tấc đã có một nguồn nội lực vô hình ngăn cản, mà nguồn nội lực này không ai khác chính là anh. Chàng phất quạt vẫn ngồi ngay ngắn uống trà, sau lại nghe tiếng nói của người đó lại trở nên lạnh nhạt:" Người của Thiên Nam chúng ta không cần người của Nhân Phong quản"

Không khí nơi đây một lúc một căng thẳng, nhất là giữa bốn người nhóm anh và ba nhóm Thiên Vương kia.

Nàng thấy vậy vội cười trừ giơ tay nói:" Nếu các người không thích thì tại hạ sẽ không hành động khó coi như thế. Mọi người bình tĩnh lại, được không?"

Người của Nhân Phong thu kiếm lại rồi phất tay:" Nơi đây không chứa đựng những kẻ tham lam, dùng mọi thủ đoạn! Cút!"

Dùng mọi thủ đoạn? Cái này là nàng muốn giúp tìm ra kẻ giả mạo a, các người không biết thì đừng lên tiếng chứ! Tức chết tôi mà! Được, nếu các người giữ cái thái độ khinh thường đó thì tôi đây mặc kệ! Hừ, không thèm xía vào! Xì!

Nàng trong lòng thầm mắng từ đầu đến chân những người đó, song vẫn giữ vẻ cam chịu nói:" Được rồi, tôi sẽ đi. Nhưng nhớ đừng quên công lao..."

" Ngươi còn không đi thì sẽ không còn mạng ra khỏi đây!" ba người đứng đầu của những nhóm Thiên Vương kia quát.

Nàng giật mình sợ hãi rút chạy thẳng ra ngoài như đằng sau có quỷ. Sau khi chạy các xa khách điếm được một quãng đường dài thì nàng dừng lại rồi lại thong thả đi.

Phải nói chứ huynh đệ có khác, sau khi nàng rời đi thì bốn người nào đó cũng không hứng thú ở lại mà theo chân nàng mà đi. Bây giờ họ đang đi sau nàng a. Nàng cảm thấy tự hào khi được vào nhóm của anh a, bốn người họ thật ra rất tốt mà, phải không?

Trên đoạn đường cả năm người đều chỉ im lặng không lên tiếng, chốc chốc lại có tiếng lá xào xạc làm nàng không được tự nhiên a ( cái này gọi là sợ ma a).

Cuối cùng không nhịn được nàng dừng chân quay lại hỏi:" Sau mọi người đều im lặng thế?"

Hắn khoanh tay:" Vậy ta nên nói gì khi đi theo một người làm liên lụy mình bị người khác khi dễ?"

" Ách... Cái này..." nàng xấu hổ không biết nói gì cho phải.

" Ngươi chắc là có chuyện?" vẫn là anh cứu nàng ra khỏi vụ rắc rối này. Nàng ngẩng đầu dùng ánh mắt cảm kích nhìn anh, anh cũng chỉ biết gật đầu nhẹ khi nhận thấy ánh mắt đó.

Nàng nhân cơ hội nói:" Đúng vậy a, là tôi phát hiện ra tên giứ giả của phương Tây gì đó là giả, không phải thật!"

Cậu tò mò:" Làm sao ngươi biết?"

Nàng đắc ý khoanh tay nói:" Đương nhiên là phải dò xét mới biết được. Các huynh không thấy dáng dấp của bọn họ giống người nước mình sao? Còn nữa, nếu hắn ta theo đạo Hồi thì chắc chắn sẽ không ăn thịt heo a. Lúc đó tôi đã cho hắn ta ăn thịt heo, hắn vẫn ăn một cách ngon lành. Như thế nghĩa là gì? Nghĩa là hắn ta không phải người đạo Hồi, và càng không biết đạo Hồi là đạo như thế nào. Cũng từ đó hắn ta sẽ không phải sứ giả" ( cái này theo mình biết là vậy a, nếu sai mọi người bỏ qua a >.<)

Chàng suy nghĩ một chút cũng đồng ý với ý kiến của nàng nhưng chàng vẫn có chút không hiểu liền hỏi:" Ngươi không nghĩ là hắn sợ mất mặt vì không biết cái đạo Hồi gì đó của ngươi nên nhận bừa sao? Còn có hắn ta không biết rõ tiếng chúng ta nên nói đại?"

Nàng nghe thế có phần lạnh người a, nàng căng thẳng:" Chắc không phải vậy chứ? Như thế là tôi đã bỏ qua tiền thưởng hậu hỉnh sao?!"

Anh bật cười:" Không phải ngươi nói là làm vang danh của Thiên Nam sao?"

" Ách... hì hì, dù sao thì vừa vang danh vừa kiếm tiền, có sao đâu mà" nàng cười cười gãy đầu. Không biết là buồn cười có lây lan hay không mà bọn họ đều cười không thôi.

Sau khi cười xong thì nàng quay đầu đi tiếp, họ cũng cất bước theo nàng. Cậu hỏi:" Ngươi muốn đi đâu?"

Nàng nhún vai:" Thì là đi bảo vệ sứ giả a. Tôi không muốn vuột mất số tiền khủng kia đâu. Nếu tôi đoán không lầm thì sứ giả kia chắc cũng sắp đến biên giới rồi. Lúc tôi làm nhiệm vụ trở về có nghe nói rằng con đường biên giới kia hôm qua có gió lớn nên cây cối đều ngã rạp. Chắc hôm nay cũng đã dọn dẹp sạch sẽ nên sứ giả đến trễ so với dự định"

" Thì ra ngươi đã biết trước"

" Hì hì, thì tôi cũng mới biết đây thôi. Thôi, chúng ta mau đến đó nào!"

/

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top