Cương thi


Trong giới luyện thi không ai là không biết Tần Hạc, bởi gã ta sở hữu một con cương thi mạnh mẽ uy lực không gì bằng. Khác với hình tượng cương thi trắng bệch vô hồn thường thấy, Hạ Hinh sở hữu thân hình cao gần mét 9, làn da nâu mật cùng tầng tầng lớp lớp cơ bắp vạm vỡ, ngoại trừ động tác có phần trì độn thì tay chân vẫn thoải mái co duỗi nhìn sống động không khác gì người thường. Sờ vào cảm giác như bột mịn, thơm mùi sáp.

Người ta thường nói màu sắc của cương thi càng sẫm thì sức mạnh càng kinh khủng, nhưng Hạ Hinh trước đây là nông dân nên làn da vốn đã ngăm đen, hắn chỉ có chút sức khỏe vượt trội giống những cương thi khác chứ chẳng hề mạnh mẽ đến mức kinh thiên động địa như trong lời đồn, dù vậy với ngoại hình này thì cũng đủ dọa cho những kẻ không biết nội tình sợ mất mật.

Tần Hạc nổi tiếng không chỉ đơn giản vì sở hữu Hạ Hinh, mà là những gì gã làm với hắn. Gã ta thoạt nhìn sạch sẽ thư sinh nhưng lại cực kỳ hợp với câu nhân mô cẩu dạng người ta hay nói, gã có chứng bệnh ái tử thi. Gã không biết chính xác mình hình thành sở thích này từ khi nào, chỉ biết cảm nhận sự lạnh lẽo vô hồn tùy ý bày bố của xác chết khiến máu nóng trong gã tăng vọt. Mặc dù cương thi không đáng yêu bằng xác chết, nó bền hơn rất nhiều, Tần Hạc không có khả năng cứ vài ngày lại tìm đổi một cái xác. Dẫu sao vì theo học đạo pháp nên gã tin vào nhân quả, gã không dám làm những chuyện thất đức như giết người cưỡng gian hay đào mộ kẻ khác, để có thể lấp đầy khát vọng méo mó gã ta đi đến quyết định đó là luyện hóa ra một con cương thi của chính mình.

Ngày nọ gã tình cờ nghe tin kẻ mồ côi Hạ Hinh xóm bên vô tình trượt chân ngã núi mà chết, nhanh chóng cất công đi nhặt xác hắn về thực hiện ước muốn đã lâu, đằng nào cũng không có ai quan tâm tên đàn ông tính tình trầm mặc thích lủi thủi xó nhà này, gã ta xem như làm phước.

Đầu Hạ Hinh bị thương, bất tỉnh rồi mất máu mà chết, còn lại trông vẫn nguyên vẹn, gương mặt yên bình cùng đôi mắt nhắm chặt như đang say ngủ, nếu không phải cơ thể sớm lạnh ngắt cứng đờ thì sẽ chẳng ai nghĩ hắn đã chết. Tần Hạc nhìn bộ ngực vểnh cao căng đầy trong lớp áo mỏng của Hạ Hinh mà thèm nhỏ dãi, không nhịn được vội vã lột sạch quần áo hắn rồi liếm láp khắp cơ thể tràn ngập hơi thở nam tính mê người ấy, da thịt bóng loáng khiến gã xoa nắn yêu thích không muốn rời tay, mãi đến khi nhấc một bên chân dài săn chắc của hắn lên để lộ cái miệng nhỏ màu nâu nhạt thì Tần Hạc mới phát hiện ra một vấn đề hơi nan giải. Hậu huyệt đàn ông vốn không dùng để quan hệ, thân xác Hạ Hinh lại đông cứng căng chặt chẳng thể chen vào, gã chỉ đành kẹp lấy hai cánh mông phì lũ người nằm dưới bao quanh dương vật mình để phát tiết.

Lần thứ hai gã bắn lên đôi môi dày gợi cảm của Hạ Hinh, vuốt ve sờ nắn một hồi mới cảm thấy mỹ mãn rồi bế hắn vào một thùng ngâm thảo dược, Tần Hạc tuy gầy gò nhưng sức lực lại khiến người khác phải kinh ngạc. Công thức luyện hóa cương thi một phần là do tổ tiên gã để lại, một phần do nỗ lực học hỏi tìm tòi suốt bao nhiêu năm, Tần Hạc cũng chẳng rõ thành công hay không, nhưng ít nhất thì có thể bảo dưỡng thân hình đẫy đà xinh đẹp này trong vài năm để gã chơi cho đã thèm.

Tần Hạc vừa suy nghĩ vừa nhìn Hạ Hinh say ngủ trong bồn gỗ, dương vật đã lại không yên phận ngẩng cao, gã bèn đứng chống vật thô to đau nhức vào mặt Hạ Hinh bắt đầu thủ dâm. Hạ Hinh đẹp theo kiểu nam tính pha phần phúc hậu chất phác, chẳng qua do tính tình quá trầm mặc không thường ra khỏi cửa, nếu không chắc đã dẫn theo không ít vận đào hoa vây quanh. Đem loại hình mạnh mẽ cường tráng này đè dưới thân cũng rất hợp khẩu vị Tần Hạc, gã thầm nghĩ mình đúng vớ được món hời.

Nửa tháng sau đó, Hạ Hinh trải qua đủ các loại ngâm thuốc xông hương rồi lại châm huyệt, cơ thể dần mềm ra không còn cứng đờ như lúc mới chết, Tần Hạc càng thoải mái hưởng dụng hậu huyệt non nớt của hắn. Cũng không rõ trong những thảo dược gã lung tung bôi lên người Hạ Hinh thì thứ gì đã làm nộn huyệt của hắn nước chảy không ngừng, không cần bôi trơn mà có thể trực tiếp cắm vào, dục vọng đè nén suốt bao năm được phóng giải khiến Tần Hạc như muốn chết trên người Hạ Hinh, nếu không phải còn đi làm ăn kiếm sống thì gã chẳng nỡ rút dương vật ra khỏi cửa động dính nhớp lạnh lẽo ấy.

Một hôm, trong lúc Tần Hạc đang kịch liệt đẩy hông va chạm mạnh vào hai cánh mông căng tròn màu mật khiến nó rung lắc đung đưa thì ngón tay Hạ Hinh hơi cử động, gã trai trắng nõn gầy gò sau những cú nhấp thô bạo thì dương vật cũng đã ngứa ngáy khó nhịn đến giới hạn, Tần Hạc ưỡn lưng bắn hết mọi tinh hoa vào động nhỏ tham lam rồi thỏa mãn nằm đè lên người to cao phía dưới mà thở dốc.

Hạ Hinh mở mắt, cảm nhận hơi thở nóng rực phả vào cổ thì quay đầu nhìn người đang chôn thứ mềm nhũn trong cơ thể mình. Tần Hạc cũng phát hiện hắn cử động, nhổm dậy thì nhìn thấy một đôi mắt đen đục ngây dại đang mở to, gã sớm đã khắc bùa khống chế lên Hạ Hinh nên không sợ sẽ bị hắn tấn công, việc hắn tỉnh lại còn là minh chứng cho tài năng của gã. Tần Hạc vuốt gương mặt thẫn thờ của Hạ Hinh, trong lòng vui vẻ nở hoa, nhịn không được hôn vài cái xuống vầng trán cao rộng của người dưới thân, hắn cũng ngoan ngoãn đón nhận. Nhìn bộ dáng én nhỏ nép vào lòng ấy của hắn khiến hạ bộ Tần Hạc một lần nữa xôn xao căng tức.

'Bảo bối, xoay người lại.'

Hạ Hinh biết Tần Hạc là chủ nhân của mình nên chỉ cần gã ra lệnh đều nghe theo, hắn chậm chạp lắc lư cặp ngực no đủ cùng quầng vú to mọng nhô cao phủ đầy dấu răng đối mặt với giường nệm, cặp mông màu mỡ dần hiện ra, dương vật cũng vì động tác của hắn mà bị tuột ra khỏi miệng huyệt đã bị tinh dịch tưới cho thành đỏ thẫm. Hạ Hinh nhếch mông, mặt hơi nghiêng liếc mắt nhìn Tần Hạc chờ mong mệnh lệnh, tim gã nhũn ra, sự đáng yêu vượt ngoài mức mong đợi của gã.

Khả năng chịu đau và hồi phục của cương thi lớn hơn người thường rất nhiều, Hạ Hinh lại còn cực kỳ cường tráng, bị Tần Hạc lăn lộn suốt một đêm vẫn không hề cảm thấy mệt mỏi, cứ thế ôm một bụng tinh ngồi ở giường ngốc ngốc nhìn gã đang nằm thở hổn hển. Tần Hạc thấy hắn ngồi dang rộng chân để lộ miệng huyệt sưng tấy không khép lại được đang tràn ra tinh dịch trắng đục, Hạ Hinh quá trì độn, từ lúc gã rút dương vật ra đến giờ vẫn giữ nguyên hiện trạng đợi gã ra lệnh, dịu ngoan đến mức khiến cho gã chỉ muốn nhào tới làm thêm vài hiệp. Nhưng Tần Hạc cũng sợ sẽ tinh tẫn nhân vong hoặc liệt dương sớm, đành uất hận cắn răng bế cương thi của mình vào nhà tắm.

Ban đầu Tần Hạc thích xác chết vì sự vô hồn của nó, đến khi nuôi Hạ Hinh thì lại thấy không ổn. Sau và lần làm gã cũng hết sức chỉ biết nằm thở còn dương vật Hạ Hinh thì vẫn ủ rũ không thèm bắn lần nào, quá mất mặt, lòng tự tôn đàn ông của Tần Hạc đổ tan vỡ nát. Vừa tắm rửa liếm mút khắp người Hạ Hinh cho đỡ nghiện, gã vừa lẩm nhẩm suy nghĩ cách gì đó.

Tần Hạc dùng bậy dùng bạ đống thảo dược, mặc dù cũng đi nghiên cứu khắp nơi nhưng gã không nắm chắc, ấy vậy mà sau hơn tháng thử nghiệm đã có thể làm Hạ Hinh trở nên mẫn cảm như mong muốn. Chỉ cần bị gã chạm vào eo liếm nhẹ lên cổ cũng khiến cho hắn run nhẹ, đũng quần căng lên. Dương vật của Hạ Hinh không to lắm, vừa trong lòng bàn tay Tần Hạc, gã như được thú nắm chặt lấy lên xuống không ngừng, dịch thể từ quy đầu chảy xuống làm động tác càng thêm thuận tiện. Hạ Hinh chưa nói được, đối diện trước khoái cảm khó hiểu cứ dồn dập đổ đến hắn chỉ biết a a kêu mấy tiếng nghẹn trong cổ họng, lắc mình muốn tránh thoát ma trảo của Tần Hạc. Đầu vú to cũng vì kích thích mà dựng dậy, hai luồng thịt mềm lay động thu hút tầm mắt của gã trai xinh đẹp như đang mời gọi, Tần Hạc đương nhiên là hé miệng ngậm lấy yêu thương chăm sóc.

Sung sướng kéo nhau ập tới quấn lấy tâm trí trống rỗng của Hạ Hinh, theo bàn tay càng lúc càng nhanh của Tần Hạc hắn cuối cùng cũng không chịu nổi mà bắn ra, tinh dịch loãng lỏng đọng đầy trên cơ bụng săn chắc của mình. Tần Hạc vẫn chưa muốn buông tha, cởi quần chống quy đầu thô to trước miệng huyệt đã ướt sũng của hắn mạnh mẽ xông vào. Hạ Hinh không biết làm gì ngoài ôm lấy cổ người đối diện khó chịu giãy giụa qua lại, Tần Hạc cứ bóp chặt lấy vòng eo hắn hết đổi tư thế này lại đến tư thế khác, lỗ đít sưng to chỉ có thể mở rộng đón nhận những đợt xâm phạm thô bạo không hề thương tiếc. Chẳng mấy chốc mà dâm dịch đã chảy thấm ướt ga giường.

Không rõ bao lâu trôi qua, Tần Hạc hai má đỏ bừng bấu chặt lấy hai cánh mông ngăm đen chắc thịt của hắn phát tiết lần thứ ba, lúc này Hạ Hinh đã bị làm cho bắp đùi run rẩy không ngừng, đôi mắt mờ đục cùng chiếc lưỡi đỏ thè ra thở dốc, nộn huyệt phía dưới càng là thảm không thể bàn, dương vật sớm không còn bắn được thứ gì.

Tần Hạ mặt người dạ thú thấy vậy thì đầu óc như lóe lên, gã khó được ân cần mà bưng nước đến trước miệng Hạ Hinh. Dù cương thi không cần ăn uống nhưng chủ nhân đã sai bảo thì hắn cũng dốc sức làm theo, Hạ Hinh bị nhồi cho uống hết cốc này đến cốc khác, đến khi bụng dưới căng tức hắn mới nhíu mày lắc đầu. Tần Hạc chỉ chờ có thế, vỗ mông hắn bắt đưa về phía mình. Gã qua loa moi tinh dịch khỏi nộn huyệt, cũng không ngại bẩn mà ghé môi vào mút lấy nộn huyệt sưng đau như an ủi, ngoài mùi sáp đặc trưng của cương thi thì Hạ Hinh được ngâm tẩm thảo dược thường xuyên nên da thịt còn trộn lẫn chút gì đó như mê hồn hương khiến Tần Hạc muốn hít ngửi không rời.

Đầu lưỡi gã vói vào quấy đảo, chạm đến điểm kích thích không sâu lắm của Hạ Hinh nên càng ra sức chà xát, trên gương mặt ngăm đen của hắn mày khẽ chau, cố lắc mông tránh né nhưng bị giữ chặt lại, huyệt thịt đã chịu khi dễ cả buổi rất nhanh đạt đến cao trào, phần bụng bị ép uống nước căng đầy cũng không nhịn nổi, dương vật mềm nhũn xả ra chất lỏng trắng vàng rơi tí tách trên sàn nhà.

Tần Hạc nhìn Hạ Hinh đờ đẫn ngã sụp xuống, hốc mắt đỏ bừng, đằng trước hay phía sau đều bị chà đạp cho sưng to chảy nước ròng ròng, gã liếm môi, thứ dữ tợn dưới háng lại bắt đầu sống dậy. Gã cạy miệng Hạ Hinh, đẩy hông đi vào.

Liên tục mấy ngày như thế, bộ dáng mẫn cảm bị chơi hỏng đầy ủy khuất của Hạ Hinh khiến cho Tần Hạc không kìm được con thú trong người, mỗi đêm đều nỗ lực bắt nạt hắn. Hạ Hinh không cần ăn uống tiêu khiển nên gã chẳng phải tốn tiền nuôi, đêm đến còn có ôn hương nhuyễn ngọc làm ấm giường giải tỏa căng thẳng, thỏa mãn không gì bằng. Ban đầu Hạ Hinh còn nể mặt gã là chủ nhân mà cam chịu, nhưng sau hạ thể của hắn bị Tần Hạc càng lúc càng quá mức chơi cho đau đớn bất kham, hắn cuối cùng không cho gã đụng chạm nữa. Hiệu lệnh của chủ nhân không còn tác dụng, Tần Hạc đánh không lại Hạ Hinh nên chỉ đành xuống nước dỗ dành. Hạ Hinh đã có thần trí hơn lúc mới sống dậy, khó thuần hơn nhiều, cũng biết nói vài từ đơn giản. Tần Hạc dạy hắn gọi mình là phu quân thành công, mỗi lần nghe đều vui vẻ cười cong mắt.

Chuyện xấu của Tần Hạc lộ ra không lâu sau đó, khi sư đệ của gã là Mễ Chi vô tình đến thăm nhà đúng lúc gã đang ấn Hạ Hinh lên thân cây dã chiến ngoài vườn. Gã không ngờ kẻ nọ không rên không báo tiếng nào đã đột ngột chạy tới nhà mình, tình cảnh xấu hổ xảy ra khiến hai người chỉ biết trơ mắt nhìn nhau. Hạ Hinh là người phá vỡ câm lặng, thấy gã không động đậy thì cọ cặp vú bự nặng trĩu vào mặt Tần Hạc, tỏ ý muốn tiếp tục.

Gã dù có cầm thú đến mấy thì cũng không có đam mê làm tình trước mặt người khác, ho khan vài tiếng rồi vỗ mông bảo Hạ Hinh tự mặc quần áo rồi về phòng. Mễ Chi nhìn thân thể mật sắc nọ lắc lư bỏ đi, hai mắt nheo lại.

===

Khúc sau là mấy kiểu đoạt bồ máo chó kiểu cũ thôi mà tết nhất tui không có thời gian viết nên tạm vậy đã =))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top