Chap 21: Tần Hạo xuất hiện


Tống Yên Chi tỉnh lại cũng đã là trưa hôm sau, vì tác dụng của thuốc cộng với hoan ái cả đêm làm cô kiệt sức. Trên người được mặc quần áo tươm tất nhưng vẫn không che được những dấu hôn xanh tím chói mắt trên làn da của cô. Toàn thân ê ẩm, phía dưới đau rát việc đầu tiên cô làm là gọi điện về cho ba mẹ.

Tầm ba giây đã có người nghe máy:

-Yên Chi, con đang ở đâu vậy sáng ra đã không thấy con ở trong phòng, con làm ba mẹ lo lắng lắm biết không?

-Mẹ, con không sao tại vì nhỏ bạn con đột nhiên bị bệnh ba mẹ nó lại không ở chung nên con đến xem sao, vội quá nên không báo cho ba mẹ. Con ở lại nhà nó vài hôm rồi về ạ, mẹ đừng lo nữa.

-Vậy nhớ chăm sóc con bé cho tốt. khi nào có thời gian thì dẫn về nhà mình chơi.

-Vâng, con tắt máy đây.

Thở dài một tiếng, cô cũng không biết tại sao mọi việc lại ra nông nỗi này, đã cảnh báo bản thân tránh xa nam chính vậy mà bây giờ lại lên giường cùng Tần Ngọc. Cô bất chợt nghĩ đến khuôn mặt của Tần Hạo, nước mắt vô thức rơi trên gò má trắng nõn.

Đúng lúc này thì Tần Ngọc bước vào nhìn thấy cảnh cô khóc trong lòng anh ẩn ẩn khó chịu:

-Em hối hận rồi sao.

Lau nước mắt cô bình thản trả lời:

-Ha, chuyện cũng đã rồi hối hận có ích gì.

-Nhưng mà tôi và anh chỉ là ngoài ý muốn, chúng ta không nên có bất cứ liên quan gì. Tôi thích anh đã là chuyện quá khứ, Tống Yên Chi tôi bây giờ không có bất cứ tình cảm gì với anh. Chúng ta cứ coi nhau là tình một đêm đi. Về chuyện của Tần Hạo, anh yên tâm tôi sẽ không dính dáng gì tới anh ấy. Tổn thất anh phải chịu tôi sẽ tìm cách trả lại riêng chuyện về làm cho anh thứ lỗi tôi không chấp nhận.

Tần Ngọc khi nghe cô nói những lời tuyệt tình như vậy tâm tình xuống dốc không phanh, muốn rời khỏi anh cô nghĩ cũng đừng hòng. Xưa nay Tần Ngọc anh muốn cái gì thì phải có huống chi Tống Yên Chi chỉ là món đồ chơi bị vứt bỏ có tư cách gì ra điều kiện với anh.

-Nếu tôi nói không thì sao.

-Anh... _cô tức giận không nói nên lời, hừ đồ hai mặt.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của cô làm anh thấy hứng thú:

-Em chỉ có thể ở bên cạnh tôi, đồ vật thì có bao giờ rời xa chủ.

-Hừ, vô sỉ lúc trước tôi có mắt như mù mới theo đuổi anh.

Dứt lời cô nhanh chóng cầm túi xách lên muốn ra khỏi chỗ này nhưng Tần Ngọc đã giữ tay cô lại:

-Em muốn ra ngoài với bộ dạng này sao.

Cố giằng tay ra nhưng không được, cô lớn tiếng:

-Buông, tôi không muốn ở chung một chỗ với người như anh.

-Tốt thôi nếu hôm nay em bước ra khỏi đây thì tin tức em lên giường với tôi sẽ được lên trang nhất. Ông bà Tống chắc sẽ không vui đâu, quên nữa Tống thị không chừng còn bị tổn thất kha khá.

-Anh đang đe dọa tôi.

-Em muốn nghĩ sao thì tùy.

Cô không còn cách nào khác đành nuốt xuống cục tức này quay lại giường

-Đem cho tôi thuốc tránh thai khẩn cấp đi.

-Cả tá người muốn có con với tôi không được em lại ở đây đòi thuốc tránh thai.

-Nếu anh không đưa vậy được tôi đi khỏi đây.

Tần Ngọc thấy cô kiên quyết như vậy cũng không nói thêm gì bỏ ra khỏi phòng, lát sau đã có người mang thuốc và bữa trưa lên cho cô.

Ở dưới phòng khách, Phương Thiên Lam vội vã bước vào:

-Ngọc, em nghe anh Quân nói anh cứu Tống Yên Chi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mau nói cho em biết đi.

Cô ta đang lo lắng thấp thỏm, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Tần Ngọc cô vội vàng gọi lại nhưng không ai bắt máy, gọi cho Ngô Tử Quân thì anh ấy nói Ngọc đưa Tống Yên Chi đi.

Tần Ngọc vỗ nhẹ lên mu bàn tay Phương Thiên Lam

-Em bình tĩnh nghe anh nói, anh bị hạ thuốc nên bất đắc dĩ đã phát sinh quan hệ với Tống Yên Chi. Anh xin lỗi, em hãy hiểu cho anh.

Phương Thiên Lam cảm thấy như bị giáng một cú thật mạnh, không tin được vào tai mình:

-Anh thật sự đã lên giường với cô ta, tại sao, tại sao lại có chuyện vô lí như vậy, em không tin đâu.

-Hức...hức ...Ngọc, anh nói đi anh đùa thôi đúng không...hức ...có phải cô ta đã hạ dược, đúng rồi chắc chắn là cô ta, cô ta muốn cướp anh khỏi em, em phải xử lí ả tiện nhân đó._ toan đứng dậy thì bị Tần Ngọc ngăn lại.

-Em bình tĩnh đi, chỉ là sự cố, người anh yêu chỉ có mình em.

-Huhu...tại sao lại như vậy.

Tần Ngọc ra sức dỗ dành Phương Thiên Lam, nhào vào lòng anh khuôn mặt cô ta liền trở nên vặn vẹo, được lắm Tống Yên Chi tôi nhất định không quên mối thù này.

Đợi Phương Thiên Lam nguôi ngoai cũng phải nửa tiếng sau

-Ngọc, anh mau đuổi cô ta đi đi em không muốn nhìn thấy mặt cô ta.

-Không được, bây giờ cô ấy chưa đi được, em yên tâm anh chỉ muốn chơi đùa một chút.

-Nhưng mà..._cô ta chưa kịp nói đã bị anh ngắt lời

-Ngoan, mau trở về ngày mai anh đến thăm em.

Phương Thiên Lam biết không thể làm quá nữa Tần Ngọc sẽ không thích nên đành giả bộ nhu thuận:

-Được, anh mau giải quyết dứt điểm với cô ta.

Trước khi đi còn cùng Tần Ngọc hôn môi.

-Mai nhớ đến thăm em, em về đây.

Lúc này ở trường cũng đang có chuyện lớn đó chính là Tần Hạo cả tháng biệt tăm tung tích quay lại. Điều đáng nói ở đây là cậu ta như trở thành một người khác, cả người mang hơi thở lạnh lẽo. Khuôn mặt đào hoa công tử bột thay bằng đường nét góc cạnh, vẻ âm trầm khó diễn tả. Ai ai cũng tò mò rốt cuộc điều gì làm cho Tần Hạo lột xác như vậy.

Tần Hạo quét ánh mắt đến chỗ của Tống Yên Chi thì phát hiện cô không đến lớp. Anh bước tới chỗ của Chi Trúc khuôn mặt nhu hòa hơn:

-Yên Chi nghỉ học?

Chi Trúc thoáng ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi nhiều liền hướng Tần Hạo nói:

-Chúng ta đi chỗ khác nói.

Tần Hạo theo Chi trúc ra phía sau sân trường.

-Yên Chi đang yên lành thì bị tung ảnh nhạy cảm lên mạng, tất cả sinh viên đều biết, bọn họ không kiêng dè mà phỉ báng cậu ấy. Hôm trước cậu ấy nói là phải đi giải quyết chuyện này cậu ấy hai hôm rồi chưa trở lại.

Nghe xong đôi mắt Tần Hạo lạnh đi cả người bắn ra sát khí khiến Chi Trúc khẽ run rẩy

-Đã biết. _Tần Hạo nói xong liền ly khai.

Ra khỏi cổng trường đã thấy hai người mặc vest đen đợi sẵn:

-Cậu chủ.

-Mau điều tra hai ngày nay Tống Yên Chi làm gì, ở đâu. Mấy bức ảnh đó điều tra kẻ đứng sau đem tới trước mặt tôi.

-Vâng.

Lên xe Tần Hạo liền ra lệnh:

-Đến Cloud.

Chẳng mấy chốc tài liệu anh cần đã đặt trên bàn, tốc độ làm việc không tệ. Lật từng trang đến một khoảng thời gian bị bỏ trống thì Tần Hạo nghi ngờ hỏi:

-Giải thích.

-Thưa cậu chủ, không tìm được bởi vì người của Ngô thiếu ngăn chặn không để lại chứng cớ.

-Ngô Tử Quân.

-Kết nối trực tiếp cho tôi.

Rất nhanh sau đó Ngô Tử Quân xuất hiện trên màn hình, hắn nhàn nhã lắc lắc ly rượu trên tay:

-Tần thiếu hôm nay rảnh rỗi muốn nói chuyện với tôi sao.

Tần Hạo khuôn mặt không biểu tình:

-Tống Yên Chi ở đâu.

Bên kia truyền đến tiếng cười lạnh của Ngô Tử Quân:

-Không có ở chỗ tôi. Nhưng mà cậu thật lòng muốn biết đến vậy tôi sẽ cho cậu biết. Cô ta đang ở trên giường của anh cậu không chừng.

Ngô Tử Quân không biết rằng ánh mắt của hắn trở nên lạnh đi khi nhắc đến Tống Yên Chi ở bên cạnh Tần Ngọc. Chính hắn đang cảm thấy khó chịu cực điểm, một tia như vậy lộ ra không thoát khỏi ánh mắt của Tần Hạo. Màn hình lập tức tối đen, bên kia đã ngắt kết nối. 


09:15

24/11/19


             ----------------------------------------------------------------------------

Dân tình xôn xao sao anh Hạo mất tích lâu quá cho nên tác giả đã đem anh quay trở lại lợi hại hơn xưa đây, kkk. Đùa chút thôi muốn biết sao bạn Hạo thay đổi 180 độ hãy đón chờ chương sau. Với tốc độ này không biết mùa quýt năm nào mới hoàn truyện đây.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top