Lat lai ho so vu an Dung Ha

Kỳ 1: Nữ “đại ca” và những chuyện ngoài hồ sơ

Dung “hà” tên thật là Vũ Thị Hoàng Dung, SN 1965 tại đường Trạng Trình, phường Phan Bội Châu, quận Hồng Bàng, TP Hải Phòng, là con út trong một gia đình có ba cô con gái. Tính Dung trầm lặng, lạnh lùng và thích gì thì làm bằng được, thế nên ngay ở tuổi “bẻ gãy sừng trâu” thì Dung “hà” đã có tên tuổi ở Hải Phòng.

Mối tình đầu của Dung “hà” là Hùng “chim chích” ở chợ Sắt. Gọi là Hùng “chim chích” vì trên người hắn có rất nhiều hình xăm hoa mỹ. Hùng “chim chích” ra tù vào khám như cơm bữa. Khi dính vào ma túy, bản lĩnh Hùng “chim chích” trở nên thấp hèn, quay quắt anh em để lấy tiền hút chích. Hình ảnh Hùng mờ dần trong tâm trí Dung “hà”, kẻ nuôi hy vọng làm trùm giang hồ đất cảng…

Sau khi rời bỏ Hùng “chim chích”, Dung “hà” chạy theo tình yêu với Hùng “cốm”, một đại ca có hình thức như một tài tử điện ảnh. Cặp đôi này hoạt động rất ăn ý và nhanh chóng đẩy những đại ca của các băng nhóm khác xuống vị trí đàn em. Một lần xuống tay làm chết người, Hùng “cốm” phải lãnh án tử hình. Quyết tâm cứu người tình, Dung “hà” lên kế hoạch cướp tù, nhưng bất thành.

Theo một “đại ca” kể lại, kế hoạch của Dung “hà” được tính toán kỹ trong cả tháng trời. Bọn chúng định tuồn một quả lựu đạn giấu trong gói quà tiếp tế để gửi vào trại giam cho Hùng “cốm”. Lựa thời điểm, Hùng “cốm” sẽ dùng lựu đạn cướp khóa, khống chế quản giáo, tháo thân. Hàng chục xe máy, công nông, xe thồ... sẽ có nhiệm vụ cản đường tại những trục chính đã được tính rằng xe CA có thể rượt đuổi. Hùng “cốm” chạy ra bờ biển. Xuồng nhỏ, xuồng lớn phục sẵn tại các điểm hẹn sẽ đưa kẻ đào tẩu đến phao số không và đi Hong Kong...

Dù không cứu được người tình nhưng Dung “hà” đã khiến tất cả những tên côn đồ đất cảng, phải cúi đầu bởi không chỉ vì lá gan, mưu sâu mà cả vì là liệt nữ hành hiệp “trọng nghĩa” hơn bất kỳ một đại ca nào.

Dung “hà” luôn tỏ ra độ lượng, thưởng phạt phân minh nên giới giang hồ khá nể phục. Dung “hà” luôn tránh va chạm với dân thường bằng bạo lực. Đối với khu xóm, ai hoạn nạn ốm đau, thai sản đều được Dung “hà” thăm hỏi, quà cáp. Ngày lễ tết hay đi du lịch, chùa đền về, thị thường chia lộc, chia vui với bà con khu phố.

 

Không nuôi gái bán dâm, không ma túy, không đòi nợ thuê, không buôn lậu mà Dung “hà” chỉ tập trung “thâm canh” bằng cờ bạc và “làm luật” ở một vài khu chợ, bến bãi. Lựa chọn những ngạch làm ăn này vừa nhẹ nhàng, vừa ít va chạm, lại thu nhập cao nên thị mở nhiều sòng bạc ở nhiều địa chỉ khác nhau. Tuy nhiên, sới bạc tại nhà vẫn là qui mô nhất với đại gia đình tham gia.

Sau khi triệt phá hàng loạt băng nhóm tội phạm có tổ chức, năm 1995, CA Hải Phòng bắt Dung “hà” về tội tổ chức đánh bạc và lãnh án bảy năm tù giam.

Tháng 9-1998, sau khi được ân xá về địa phương, Dung “hà” tập hợp, cầm đầu một băng nhóm tội phạm gồm các tên đàn em nổi tiếng như Hải “hấp”, Quân “béo”, Minh “sứt”… chuyên tổ chức các hoạt động cờ bạc, bảo kê tại Hải Phòng và một số địa phương khác.

 

Tháng 10-1998, Dung “hà” di cư vào TP HCM “làm ăn” và được ông trùm Năm Cam nâng đỡ, cho mở sòng bạc tại 17 Bùi Thị Xuân, quận 1. Dung cũng có quan hệ với một giang hồ đất Bắc vào Nam là Nguyễn Tuấn Hải, thường gọi là Hải “bánh”.

Trong băng nhóm của Hải “bánh” có một số kẻ tâm phúc là Hưng “phi nhon”, Trường “xoăn”, Long “tây”… Nhóm Hải “bánh” được Năm Cam giao bảo kê vũ trường Phi Thuyền và nhận “lương” mỗi tháng 10 triệu đồng. Ngoài ra, Hải còn được Năm Cam cho tiền mở tiệm cắt tóc thanh nữ Vân’S tại phường Bến Thành, quận 1 để che giấu hoạt động bảo kê.

Tuy được Năm Cam giúp đỡ nhiều nhưng để bành trướng thế lực đám giang hồ từ Hải Phòng vào, Dung “hà” đã coi Năm Cam chẳng ra gì, liên tục yêu sách, quậy phá việc “làm ăn” của băng nhóm do Năm Cam chỉ huy, trong đó có Hải “bánh”. Hết sức bực tức, căm phẫn trước hành động thách thức của Dung “hà”, Năm Cam bật đèn xanh cho Hải “bánh” diệt Dung “hà”…

Đêm 29-9-2000, Dung “hà” cho đàn em quậy vũ trường Phi Thuyền bằng mắm tôm, chuột chết và phân người. Hải “bánh” điện thoại cho Nguyễn Thế Phát, Nguyễn Việt Hưng và Nguyễn Xuân Trường đến bàn chuyện trả thù. Ngày sau đó, Hải “bánh” mang theo hai khẩu súng ngắn cùng Hưng và Trường đi tìm Dung “hà”. Tuy nhiên, đêm hôm ấy, chúng không gặp được Dung “hà”.

Khoảng 0h25 ngày 2-10-2000, một tiếng súng khô khốc, lạnh lùng vang lên trong đêm vắng trước quán karaoke ở số 17 Bùi Thị Xuân, quận 1 và một phụ nữ ngã gục xuống bởi viên đạn xuyên đầu được bắn ra từ khẩu súng của Hưng “phi nhon”. Nạn nhân là Vũ Thị Hoàng Dung tức Dung “hà”. Lúc bị bắn, Dung “hà” đang ngồi chơi với mấy người phụ nữ khác.

Bố già đất cảng

Minh “Sứt” tên thật là Ngô Đức Minh, SN 1956, trú tại phố Đinh Tiên Hoàng, TP Hải Phòng. Sau khi tốt nghiệp cấp III, Minh “sứt” được đi học lớp sơ cấp CA tại Hải Phòng. Khi ra trường, Minh được điều động về phục vụ đội bóng CA Hải Phòng rồi chuyển qua Cảnh sát bảo vệ và cuối cùng về CA quận Lê Chân.

 

Nếu xuôi chèo, mát mái, chắc giờ này Minh “sứt” cũng sắp nghỉ hưu. Một giang hồ đất cảng kể lại, khi đã có số má trong giới giang hồ Hải Phòng, mỗi lần nhậu hắn thường cao giọng: “Nếu còn trong ngành, ít ra tao cũng leo đến chức trưởng phòng hình sự TP”(?!) Vì chỉ thích lêu lổng ăn chơi, không tuân theo kỷ luật của đơn vị nên Minh “sứt” bị tước quân tịch, loại ra khỏi lực lượng CA.

Đầu năm 1981, Minh ‘sứt” được nhận vào làm việc tại Cty Vận tải biển Hải Phòng. Nhưng đến cuối năm 1981, khi đang là công nhân bảo vệ Xí nghiệp vận tải tàu biển, Minh bị cơ quan CA ra Quyết định khởi tố bị can với tội danh “Cướp tài sản riêng của công dân” và bị giam đến tháng 1-1984 mới được tha. Từ đây, Minh tiến sâu vào con đường đánh hàng lậu và heroin từ nước ngoài về Việt Nam tiêu thụ.

Cũng từ đó, sự cạnh tranh giữa y với trùm buôn lậu đất cảng L. “đen” gia tăng. Xung đột giữa hai ông trùm đã có lúc phải giải quyết bằng… máu, và Minh thường về… nhì. Chính điều đó đã khiến Minh “sứt” tìm đến với Dung “hà”.

 

Vì hơn tuổi và nổi tiếng lọc lõi nên Minh được ngôi Hậu của xã hội đen Hải Phòng coi như “anh giai”. Khi đó, Dung “hà” đang nổi như cồn, dưới trướng có hàng chục tay côn đồ,… Sự bắt tay của trùm buôn lậu với trùm giang hồ đã tạo ra nhiều phi vụ thanh toán làm rung chuyển TP Hoa phượng đỏ…

Không chỉ hợp tác với Dung “hà”, Minh “sứt” còn bắt tay với Hạnh “sự” thâu tóm việc mua sắt vụn ở các tỉnh miền Bắc để xuất khẩu. Năm 1987, Minh đánh một quả lớn hàng điện tử và bị L. “đen” tố cáo với cơ quan chức năng, Minh bị bắt giam và sau đó bị đi tù hai năm về tội Buôn lậu hàng hóa, tiền tệ qua biên giới.

 

Khi ra tù, Minh “sứt” bắt tay với Phương “trộm trâu”, một Việt kiều Nhật, tổ chức một đường dây buôn lậu ma túy lớn, có lúc đường dây này vận chuyển cả tấn cần sa và hàng ngàn bánh heroin từ Lào, Campuchia về Việt Nam, sau đó chuyển sang Nhật, Mỹ, Australia, Hà Lan để tiêu thụ.

 

Trung bình mỗi bánh heroin bán tại Nhật, bọn chúng kiếm lời 8.000-10.000 USD. Trong số các đầu mối cung cấp hàng cho Phương “trộm trâu” và Minh “sứt” có cả nữ quái Dung “hà” và chị ruột của Hà là Vũ Hoàng Oanh. Một nhân vật cộm cán khác cũng tham gia cung cấp “hàng” cho đường dây này là Vũ Xuân Trường.

Năm 1991, Minh “sứt” vào Qui Nhơn lập nghiệp. Tại đây Minh móc nối với một trùm giang hồ địa phương để bảo kê cho y đánh hàng trắng. Đang lên như diều gặp gió nhưng chỉ vì ham gái mà Minh “sứt” đã phạm vào điều kiêng kỵ là không “con thầy, vợ bạn…”. Minh cặp bồ với một ả tên là Ng. vợ của một bạn hàng. Sau đó cặp “mèo mả gà đồng” này đã lập mưu, báo CA bắt chồng Ng. đi tù vì tội buôn hàng lậu để tiện bề sống với nhau. Chính điều này đã phần nào làm Minh “sứt” bị mất điểm trong con mắt của Dung “hà” và giới giang hồ đất cảng.

Ai đẩy Dung “hà” vào cửa tử?

Hàng chục năm lăn lộn trong giới giang hồ và buôn bán cái chết trắng nhưng vì có thói ăn chơi, cờ bạc theo kiểu “nghìn vàng đổi lấy trận cười như không” nên của nả của Minh “sứt” cũng có chẳng đáng là bao. Hơn nữa, từ khi về Sài Gòn lập Cty và ở hẳn với Ng.

 

Minh trở nên sợ chết và muốn chuyển hướng sang kinh doanh và bảo kê nhà hàng, khách sạn, quán bar… giống như ông trùm Năm Cam. Tuy nhiên, khi đó những chỗ ngon ăn ở Sài Gòn đã bị anh Năm cùng các đàn em như Sơn “bạch tạng”, Hải “bánh” chiếm hết nên Minh “sứt” rất tức tối…

Minh lên kế hoạch và bàn với Dung “hà” giảm buôn bán ma túy để chiếm lãnh địa bảo kê sòng bạc, khánh sạn, vũ trường rồi tiếm quyền Năm Cam trong giới giang hồ. Việc làm của Minh và Dung “hà” khiến đám giang hồ đất Bắc thù tận xương vì mất miếng ăn. Cũng vào thời điểm đó, Dung “hà” bị Năm Cam ruồng rẫy vì thói đành hanh và nóng giận thất thường của phụ nữ. Một đệ tử của Dung “hà” tiết lộ, sở dĩ Năm Cam nhạt với nữ quái đất cảng là vì bên cạnh đã có Sơn “bạch tạng”, một kẻ đa mưu túc trí và cũng nổi tiếng máu lạnh trong giới dao búa ở Hà Nội. Đương nhiên, Sơn hơn hẳn cô em kết nghĩa của Năm Cam.

Kết cục của Minh “sứt”

Sau khi Dung “hà” bị Năm Cam sai đàn em sát hại, Minh “sứt” buộc phải nằm im để tránh một cuộc tắm máu vì hơn ai hết, hắn hiểu ai đã đẩy nữ quái này vào quan tài. Tuy nhiên, những ân oán từ thời buôn bán ma túy vẫn không buông tha cho Minh “sứt”.

Khi còn buôn bán ma túy ở Nghệ An, băng nhóm của Minh “sứt” có mâu thuẫn lớn với băng của Dũng “đui”. Năm 1999, khi Dũng “Bắc Cạn”, Dũng “đui” cùng Dũng “mode” mua thuốc phiện mang vào TP HCM tiêu thụ, Minh đã sai đàn em đi báo CA đến bắt. Mất hết tiền, “hàng” nhưng chạy được thoát thân, Dũng “đui” thù Minh thấu xương.

 

Tháng 2-2001, CA tỉnh An Giang bắt Dũng “đui” về tội buôn bán ma túy. Sẵn oán thù từ trước, Dũng “đui” khai đã bán cho Minh hàng chục bánh heroin để… chết cùng chết.

Ngày 16-6-2004, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM tuyên phạt Ngô Đức Minh mức án tử hình. Sau đó, Minh “sứt” làm đơn xin tha tội chết và được Chủ tịch nước ký quyết định ân xá. Với mức án chung thân, Minh “sứt” có rất nhiều thời gian để suy ngẫm về những gì hắn đã gây ra. Một đệ tử của Minh “sứt” cho biết, điều khiến Minh day dứt nhất chính là việc gián tiếp đẩy Dung “hà” vão cõi chết…

Đa mưu như Thành “chân”

Thành “chân” tên thật là Ngô Chí Thành. Nếu giang hồ Hải Phòng nhắc đến Cu Nên với sự cay cú thì lại nhắc đến Thành “chân” với thái độ vừa nể, vừa sợ. Khi bước qua tuổi 20, Thành “chân” đã nổi tiếng với sự lạnh lùng, bản lĩnh và khôn ngoan. Một giang hồ đất cảng 25 tuổi cho biết: “Khi còn 15 tuổi, mỗi lần có va chạm, em đều tự nhận là cháu Thành “chân”. Như có bùa mê, chỉ xưng một cái tên mà nhiều thằng đang vung dao lên lại phải hạ xuống rồi lủi mất”.

Tay anh chị này cũng thuật lại một câu chuyện về Thành “chân”, thực hư thế nào không rõ nhưng với cách nói nể trọng từ miệng một kẻ có đến 3 tiền án về tội “Cố ý gây thương tích” thì xem ra cái tên Thành “chân” không phải là hư danh. Năm 26 tuổi, Thành “chân” chém một tên lưu manh chuyên móc túi ở khu vực chợ Sắt bị thương. Đại ca của tên lưu manh kia có quan hệ khá gần gũi với Cu Nên, Cu Lý nên thách Thành “chân” đến khu vực cầu Niệm để “chiến”. Thành “chân” xách kiếm lên đường và nhất định không cho lũ đàn em đi theo. Đến gần khu vực cầu Niệm, hàng chục tên giang hồ lượn lờ không làm nét mặt Thành “chân” biến sắc. Một trận hỗn chiến đã diễn ra... Khi người Thành “chân” đầy máu và sắp khụy ngã thì đám đàn em kịp thời lao đến giải cứu. Từ đó, nhân vật này được đặt ngang hàng với Cu Nên, Lâm “già”, Dũng “Bắc Kạn”...

Sau khi nên giữ ngôi Hậu trong giới giang hồ đất cảng với các sòng bạc qui mô tại Kiến An, Trạng Trình... Dung “hà” được Thành “chân” quí nể bởi tính cách không ỷ mạnh hiếp yếu, không gây sự với người dân lương thiện. Thành “chân” trở thành hộ pháp của Dung “hà” và được thị nhận là anh giai. Giới giang hồ Hải Phòng cho rằng, nếu gặp thời, Thành “chân” không thua Thắng “tài dậu” (đàn anh của Sơn “bạch tạng”). Bị Cảnh sát Hình sự Hải Phòng truy quét, Dung “hà” hết cửa làm ăn nên phải vào Nam “lập nghiệp”. Theo Dung “hà” là Thành “chân”, Minh “sứt” và hàng chục đàn em...

Dù không muốn phải chia chác thị phần nhưng ông trùm Năm Cam đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cắt lãnh địa cho Dung “hà” để tránh phiền phức. Thực ra, cái tên Dung “hà” không khiến ông trùm xã hội đen Sài Gòn lúc đó phải e ngại, kẻ mà Năm Cam phải kiềng mặt chính là Thành “chân”, người không thích trống giong cờ mở và có bộ mặt lúc nào cũng lạnh như băng. Thành “chân” có sở thích hết việc là đến các vũ trường Mưa rừng nhiệt đới, Đêm màu hồng, Phi thuyền... ngồi uống rượu một mình. Thành ngồi chỗ nào là quanh khu vực đó tuyệt nhiên không có đám giang hồ nào dám bén mảng tới ngồi gần vì vừa không dám “nổ” trước mặt đàn anh, sợ bị vạ miệng.

Trong cuộc chiến với Năm Cam để tranh giành lãnh địa, Dung “hà” đã nhiều lần bỏ ngoài tai lời khuyên của Thành “chân” để nghe lời Minh “sứt”, kẻ được coi là ngoại đạo trong giới dao búa. Hơn ai hết, Thành “chân” hiểu vị thế của cô em kết nghĩa chưa thể so được với Năm Cam, với sự hậu thuẫn của Thắng “tài dậu”, Sơn “bạch tạng” và Hải “bánh”… Thấy Dung không nghe lời, chán chường, Thành “chân” rời TP HCM sang Canađa sinh sống... Hậu quả mà Dung “hà” phải gánh chính là phát đạn bắn ở cự ly cực gần của Hưng “phi nhon”…

Điên khùng như Giới “trâu”

Giới “trâu” là một kẻ thừa sức nhưng ít mưu kiểu như Lý Qùy trong tác phẩm Thủy Hử của Trung Quốc. Y cũng được coi là một trong những thủ hạ tâm phúc nhất của Dung “hà”. Thậm chí có người còn đặt Giới lên ngang với Thành “chân” và coi hắn như hộ pháp thứ hai của nữ giang hồ đất cảng. Khi Nam tiến, Giới “trâu” là một trong những cái tên đầu tiên được trùm xã hội đen Dung “hà” lựa chọn đem theo.

Giới giang hồ đồn rằng, trong hầu hết những vụ đâm chém, quậy phá của băng nhóm này, Giới “trâu” đều xách dao lao lên tuyến đầu với những tiếng thét kinh người, lúc rút lui hắn cũng là người đi sau cùng yểm trợ. Khi đàn chị bị bắn chết tức tưởi nhưng không biết ai là thủ phạm, Giới “trâu” như phát rồ và tuyên bố sẽ uống máu sát thủ để trả thù cho Dung “hà”, bất kể kẻ đó là ai. Trước nguy cơ sẽ có những cuộc trả thù đẫm máu, lực lượng CA TP HCM tăng cường lực lượng để giám sát chặt chẽ mọi động thái của các nhóm giang hồ đất Bắc nên Giới và lũ đàn em buộc phải nằm im.

Một thời gian sau, Giới “trâu” trở về Hải Phòng vì thân cô, thế cô. Vừa chân ướt, chân ráo đặt chân lên đất cảng, Giới “trâu” ra lệnh cho đám đàn em “cứ tìm thằng nào gấu nhất mà “bem” chết”. Đó là chiêu “lấy số” của một sát thủ khi muốn thâu tóm lãnh địa, độc chiếm ngôi bá chủ. Lập tức, những thiên lôi của Giới “trâu” là Bình “thể”. Cường “gà” và Trung “nhom” vác đao đưa đàn em lên đường. Chỉ trong một thời gian ngắn, nhiều nhân vật có số má ở Hải Phòng đã gục ngã bởi lưỡi dao của đàn em Giới “trâu”. Đất nước có pháp luật, Bình “thể” rồi Cường “gà” lần lượt bị CA Hải Phòng bắt gọn. Trong một lần giao chiến, Trung “nhom” cũng bị đám giang hồ Nam “vân” thanh toán bằng súng bắn đạn ghém. Trung nhập viện với hơn 40 viên bi thép găm vào cổ, vào đầu. Mổ trong nước mấy lần mà tính mạng Trung “nhom” vẫn như “chỉ mành treo chuông”, Giới “trâu” gom tiền để đưa đàn em ra nước ngoài chạy chữa. Sau đó, có người đồn Trung đã chết bên Bỉ.

Một đàn em của Long “tuýp” nhận xét: “Nếu Giới “trâu” có cái đầu của Thành “chân”, giang hồ Hải Phòng sẽ tồn tại hai thế lực mới là Long “tuýp” và Giới “trâu”. Ở Hải Phòng, kẻ máu lạnh như Giới “trâu” không ít, muốn ngồi ngôi đầu phải có mưu”.

Thành “chân” , Giới “trâu” hay trước đó là Cu Nên, Cu Lý, dù có được đồn thổi, tâng bốc bao nhiêu trong giới giang hồ thì rốt cuộc, hoặc cũng chết đớn hèn vì ma túy hoặc phải chôn vùi tuổi xuân trong cảnh “cơm cân, áo số”…

Côn đồ nhí

Vào khoảng năm 1988, trong một trận hỗn chiến giữa hai băng nhóm ở khu vực Cát Cụt, TP Hải Phòng, người ta nhìn thấy một thiếu niên mặt non choẹt bỏ chạy khỏi trận thư hùng. Được khoảng gần 100m, bất chợt thiếu niên này quay lại, chạy vào quán ăn cướp một con dao rồi lao tới, chém nhàu... Kẻ đó chính là Nguyễn Xuân Thắng, sinh năm 1974 còn gọi là Thắng "dừa", vừa bước qua tuổi 13. Được đàn anh khích lệ, bạn bè hơn vài tuổi nể phục, Thắng tuyên bố: “Nếu không phải là đại ca, không ai tao không dám chém”. Sự điên khùng, không biết trời đất là gì của Thắng “dừa” khiến nhiều tay anh chị ở đất cảng cũng phải e dè…

Trải qua nhiều trận chinh phạt đối thủ để lấy số, cái tên Thắng “dừa” đã làm xiêu lòng bà trùm giang hồ Dung “hà”. Lúc này Dung “hà” đang phải cạnh tranh với Lâm “già” và nhóm Cu Nên, Cu Lý, Cu Linh nên rất cần loại người “coi trời bằng vung” như Thắng “dừa” để tranh giành địa bàn và gây thanh thế. Giang hồ đồn rằng, trong một lần Thắng “dừa” bị thua bạc cháy túi, đang ra cửa để về thì gặp bà trùm. Dung “hà” ném cho Thắng một cục tiền rồi nói: “Cầm lấy để vào đòi lại. Tiền của chị xuân lắm đấy”. Trận đấy Thắng “dừa” thắng to nên tự tìm đến sới bạc của Dung “hà” tại phố Trạng Trình để cảm ơn. Khi biết trận thắng bạc đó là do chính Dung “hà” chỉ đạo cho đàn em tự thua, Thắng rất cảm kích và xin được “sống chết” dưới bàn tay chỉ đạo của nữ giang hồ đất cảng.

Năm 1996, khi Thắng mới 21 tuổi đã được Dung “hà” giao nhiệm vụ quản lý thùng tiền sòng bạc tại một quận ở Hải Phòng. Đây là trường hợp đặc biệt vì công việc quan trọng này vốn chỉ được giao cho những người thân tín nhất và đã thành danh trong giới đao búa. Tuy Thắng “dừa” không chính thức nhận “lương” nhưng lại là kẻ “thích gì được nấy” trong tập đoàn tội ác này. Năm 1997, Thắng bị bắt về hành vi gây rối trật tự công cộng. Cũng trong thời gian đó, vì bị hình sự Hải Phòng đưa vào tầm ngắm nên Dung “hà” buộc phải vào Nam để bắt tay với Năm Cam thao túng giang hồ TP HCM. Trước khi lên tàu, Dung nhắn Thắng “dừa”: “Chị Dung đợi em ở Sài Gòn”. Sau khi ra tù, Thắng cũng vài lần vào TP HCM thăm đàn chị nhưng vẫn muốn bám Hải Phòng để kiếm sống. Tháng 10-2000, Dung “hà” bị sát hại… Tại đám tang của bà trùm giang hồ Hải Phòng, Thắng “dừa” mắt đỏ hoe, lặng lẽ đi bên quan tài kẽm…

Khi Dung “hà” bị sát hại, không chỉ Thắng “dừa” mà nhiều giang hồ khác ở Hải Phòng đã ra tuyên bố lấy máu những kẻ đã dính dáng đến vụ án này. Tuy nhiên, “lưới trời lồng lộng” nên lần lượt tất cả các tên, từ kẻ bày binh bố trận đến kẻ trực tiếp ra tay đều bị sa lưới. Đầu năm 2009, Thắng cùng vợ hai tên là Phạm Thị Phương Nhung, khi đó đang có lệnh truy nã của Bộ Công an về tội mua bán trái phép chất ma túy, vào TP.HCM lập nghiệp. Ngay khi chân ướt, chân ráo vào TP HCM, Thắng lập tức móc nối với các thủ hạ còn lại của Dung “hà” để tiếp tục buôn bán cái chết trắng và đòi nợ thuê, đâm thuê, chém mướn. Chỉ vài tháng, cái tên Thắng “dừa” đã khiến không ít kẻ trong đám lưu manh Sài Gòn sợ vỡ mật.

Giận mẹ vợ, chém người khác

Để che đậy hành vi phạm tội, Thắng cậy cục xin vào làm bảo vệ cho một khách sạn trên đường Bùi Thị Xuân, Q.1. Giữa năm 2009, Thắng “dừa” được một đối tượng là T. “trọc”  thuê đòi món nợ 20 tỷ đồng của một cặp vợ chồng Hà Nội đang lẩn trốn vào Nam. Vụ này Thắng thực hiện ngon lành…

Trong quá trình làm nghề cho vay nặng lãi, Thắng đã nhiều lần đụng độ với các băng nhóm khác để phô trương thanh thế, ép trả nợ. Tháng 5-2009, Thắng “dừa’ và hai đối tượng cùng quê Hải Phòng xuống Đồng Nai đòi tiền. Dù đã chịu ngồi với nhau thương lượng nhưng vì không thể trả ngay cho Thắng món nợ với lãi cắt cổ, hai bên đã lăn xả vào đâm chém nhau. Vì lực mỏng nên hai đàn em của Thắng bị chém trọng thương…

Cuối năm 2009, Thắng “dừa” và mẹ vợ là bà Đỗ Thị Hạnh, cùng quê Hải Phòng đã hùn vốn với bà Phạm Thị Dung, đồng hương Hải Phòng với Thắng, tạm trú Q.12, chủ quán cà phê Phú Gia để cho vay nặng lãi. Thắng đã đưa 160 triệu đồng cho bà Hạnh để góp với bà Dung “trói” các đối tượng có nhu cầu ở khu vực Q.2. Vì là con nghiện lô đề nên đầu năm 2010, mẹ vợ Thắng “dừa” bị vỡ nợ nên bỏ trốn biệt tích. Tìm hỏi mẹ vợ khắp nơi để đòi tiền nhưng không được, Thắng vô cùng tức giận và tuyên bố “mẹ vợ cướp công thì cũng chém”. Biết tính chồng, vợ Thắng chỉ biết thút thít khóc và van xin chứ không dám can thiệp nửa câu.

Nghi bà Dung vẫn thường xuyên liên lạc với bà Hạnh để tiếp tục cho vay nặng lãi, nhiều lần Thắng “dừa” đã truy hỏi bà Dung về nơi ẩn náu của bà Hạnh và tên tuổi của người đã xù tiền bà Hạnh để hắn đi “thanh toán cả gốc lẫn lãi” nhưng người phụ nữ 60 tuổi này luôn trả lời “không biết”. Thực ra, bà Dung không lạ gì sự tàn độc của Thắng “dừa” nhưng lại chủ quan vì nghĩ rằng hắn không nỡ xuống tay với một bà già. Chính suy nghĩ này đã khiến bà Dung phải trả giá.

Ngày 20-3, Thắng “dừa” giả vờ đến thăm bà Dung và tiện thể hỏi về tung tích của mẹ vợ. Sát thủ này đã ngồi nhậu chung với đám bạn của bà Dung từ chiều đến tối và giả say để xin ngủ lại quán của bà Dung. Khoảng 3g ngày 21-3, Thắng xuống bếp lấy con dao dài khoảng 40 cm rồi nhẹ nhàng đi lên gác, nơi con mồi đang say giấc. Thấy bạn của mẹ vợ đang ngáy o o, Thắng “dừa’ lấy chiếc gối bịt mồm, mặt của nạn nhân rồi lấy dao đâm hơn 10 nhát vào người khiến bà Dung chết ngay tại chỗ. Thắng thản nhiên đi tắm rửa rồi vào phòng bà Dung bật đèn lục tìm tài sản, số điện thoại của mẹ vợ và cuốn sổ ghi tên các con nợ nhưng không thành. Lật xác bà Dung, Thắng tháo nhẫn gắn kim cương, vòng đá quí...

Sau đó, Thắng mang áo dính máu và con dao vứt xuống cầu Bình Phước phi tang rồi đón xe khách về Hải Phòng. Ngày 19-4, Thắng quay lại TP.HCM và bị bắt giữ sau đó.

Kỳ 5: Luân “con” - kẻ cầm đầu đám “ong ve”

Được Dung “hà” thu nạp

Chiều 18-11-2009, ông Đặng Xuân Sĩ, 51 tuổi, trú tại quận 10, TP HCM là Phó Giám đốc Cty TNHH Hoàng Hải vừa rời khỏi Sở Kế hoạch và Đầu tư thì có bốn người lạ mặt đi trên hai xe gắn máy bám theo. Đến trước số nhà 88, Hai Bà Trưng, quận 1,  hai tên tăng tốc xe máy vọt lên ép xe ông Sĩ vào lề… Sát thủ ngồi sau vung dao nhọn đâm ông Sĩ nhiều nhát rồi rồ ga bỏ chạy. Đứng sau vụ giết người manh động này là Luân “con”, một trong những đệ tử thân tín của Dung “hà”.

Luân “con” tên gọi đầy đủ là Vũ Văn Luân, SN 1965, thường trú tại TP Hải Phòng, từng là cánh tay phải của Hà “tí tô”, em họ của bà trùm Dung “hà”. Thấy Luân có thể “dùng” được, Dung “hà” đã thâu nạp và coi y như những kẻ tâm phúc nhất. Tại Hải Phòng, Luân “con” tuy không thể so với Cu Nên, Cu Lý nhưng ngay cả Long “tuýp” gặp y cũng vẫn phải nể vì. Có nguồn tin rằng, năm 1992, một đám giang hồ đi ăn đêm ở khu vực gần sân bay Cát Bi đã phải quì xuống lạy một gã đàn ông nhỏ thó vì tội dám ba hoa về sới bạc của bà trùm Dung “hà”. Nhân vật buộc những kẻ phải quì lạy chính là Luân “con”, một kẻ “coi trời bằng vung”…

Tại TP.HCM, Luân “con” vẫn được bà trùm tin dùng, cho cầm đầu một đám lâu la bảo vệ sòng bạc. Sau khi Dung “hà” bị sát hại vào năm 2000, Luân “con” biệt tăm một thời gian, hành tung cũng rất bí ẩn, đi đến đâu, tạm trú ở chỗ nào đều không khai báo với cơ quan CA. Các sòng bạc dưới sự bảo trợ hoặc do chính y tổ chức đều thay đổi địa điểm liên tục. Một đệ tử của Luân tiết lộ, trong một cuộc rượu, Luân “con” than: “Cảnh giác như Dung “hà” còn bị nã súng vào đầu thì cái mạng tao còn mong manh hơn. Lúc nào chúng mày cũng phải cẩn thận và hành động phải dùng cái đầu chứ không phải cơ bắp”. Nhiều đệ tử của hắn quay mặt cười vì thực tế Luân “con” mới là kẻ “nghiện” bạo lực.

Luân “con” đã nằm trong “sổ đen” của CA từ lâu vì hắn dính đến nhiều vụ án phức tạp trên địa bàn TP.HCM. Khoảng gần 24g ngày 31-5-2009, Luân “con” cùng với nhóm đàn em khoảng 10 tên  đến nhà anh Đ. ở phường Linh Trung, Thủ Đức để chơi xóc đĩa. Vì bị thua nhiều nên Luân “con” vu cho người xóc cái gian lận và hô lũ đệ tử lao vào đánh anh này rất tàn nhẫn. Sau đó, chúng lôi người thanh niên này lên taxi đưa về khách sạn Giấc Mơ ở đường Gò Gầu, quận Tân Phú. Tại đây, chúng lấy hết tiền của nạn nhân rồi buộc vợ nạn nhân mang đến 10 triệu đồng và 200 USD mới cho về nhà. Luân “con” tuyên bố: “Trong hai ngày, nếu không nộp phạt đủ 260 triệu đồng, tao sẽ lấy cái mạng chó của mày”.

Quá một ngày so với cam kết mà không thấy nạn nhân nộp tiền phạt, Luân “con” cùng khoảng 20 đàn em đi tìm và phát hiện anh này đang đánh bài tại quán ăn Ba Miền ở xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn. Lập tức cả bọn lao vào đánh trọng thương một con bạc và bắt “con nợ” đưa về một khách sạn ở quận 12 để đánh đập và buộc anh này phải viết giấy nợ 290 triệu đồng... Sau khi được thả, nạn nhân đã tố cáo hành vi của Luân “con” và đồng bọn với cơ quan CA TP.HCM. Trong lúc các trinh sát đang truy tìm Luân “con” thì xảy ra vụ giết ông Sĩ…

Và kết cục...

Ông Sĩ là Phó Giám đốc, Ngô Quang Trưởng là Giám đốc Cty TNHH Hoàng Hải, chuyên kinh doanh bất động sản. Trong quá trình làm ăn chung, thấy Trưởng có những hành vi gian dối, lừa đảo nên ông Sĩ đề nghị được rút vốn và làm đơn tố cáo Trưởng đến CQĐT. Sau khi gửi đơn, ông Sĩ bị Trưởng đánh trọng thương một lần và một lần khác bị bốn đối tượng lạ mặt dọa sẽ “làm thịt” nếu như ông Sĩ không rút đơn. Tuy nhiên, ông Sĩ vẫn không sợ và quyết đấu tranh đến cùng. Cay cú, Trưởng thuê Luân “con” giết ông Sĩ để bịt đầu mối…

rước khi bị giết chín ngày, ông Sĩ có gửi đơn trình báo về “hành vi giang hồ, xã hội đen” đến CA xã Bà Điểm (huyện Hóc Môn) về việc ông bị một nhóm người dọa giết. Vụ việc xảy ra vào hồi 21g ngày 1-9-2009, bốn đối tượng đã đi xe máy đến nhà riêng của ông. Hai thanh niên trùm áo mưa, nổ máy sẵn chờ bên ngoài, hai người còn lại xông vào gặp ông Sĩ và chửi bới đe doạ sẽ giết chết nếu không rút đơn tố cáo.

Sáng ngày 18-11-2009, ông Sĩ bị sát hại như đã nói ở phần đầu bài viết. Tuy bị thương nặng nhưng ông Sĩ vẫn cố đuổi theo và tri hô cướp. Cùng lúc đó, các chiến sĩ trinh sát hình sự CA quận 1 đang trên đường tuần tra đã đuổi theo và bắt được tên Bùi Quốc Huy, 24 tuổi, trú tại tỉnh Ninh Thuận.

Một người thân của ông Sĩ cho biết, sau những lần đối diện trước sự thù hằn ra mặt từ phía Trưởng, ông Sĩ cũng đã hết sức cảnh giác và hạn chế đi lại vào ban đêm, đến những chỗ vắng người cũng như tiếp xúc với người lạ mặt. Nhưng hôm đó là ban ngày, giữa thanh thiên bạch nhật, nơi phố thị đông người, có lẽ ông Sĩ không nghĩ rằng mình đang bị hiểm nguy chết người rình rập…

Tại cơ quan CA, Huy khai nhận toàn bộ quá trình được người khác thuê mướn sát hại ông Sĩ để bịt đầu mối là Ngô Quang Trưởng. Còn kẻ nhận “hợp đồng” thuê giết ông Sĩ là Luân “con”.  Trước khi ông Sĩ bị sát hại thì CA TP.HCM đã thành lập chuyên án đấu tranh truy bắt các băng nhóm giang hồ đến từ phía Bắc, chủ yếu ở Hải Phòng có liên quan đến nhiều vụ án khác tại TP.HCM và các tỉnh lân cận. Trong số đó, đối tượng Luân “con” và hàng chục đàn em chuyên đâm thuê chém mướn, cho vay nặng lãi, cưỡng đoạt tài sản, tổ chức đánh bạc...

Sau khi tổ chức giết chết ông Sĩ, Luân “con” và đồng bọn đã trốn biệt tăm nhưng hàng chục đàn em của hắn vẫn còn ở TP.HCM và tiếp tục tổ chức đánh bạc dưới sự điều hành của Ngọc, vợ Luân “con”. Ngày 24-10, trong lúc Ngọc và đàn em của Luân “con” đang sát phạt tại một sòng bạc ở quận 12 thì bị CA TP.HCM bắt quả tang với trên 30 đối tượng.  Qua khai thác các đối tượng này, trinh sát biết được Luân “con” và nhóm “sát thủ” đang lẩn trốn ở các tỉnh phía Bắc.

Được sự hỗ trợ nhiệt tình của CA Hà Nội, Hải Phòng, Bắc Giang... Ngày 29-10, Luân “con”, Trần Văn Khoa, còn gọi là Khoa “thầy giáo” và Hưu Trí Huẩn đã bị bắt giữ tại Hà Nội. Sau khi bị bắt, Luân “con” đã khai ra toàn bộ quá trình thực hiện “hợp đồng giết người” với Ngô Quang Trưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #long