Tác giả: TanJiuDịch: Amaika, Silvet MonNguồn: yurivn.netNd: Câu chuyện kể về bạn sê mê nhát gái và u kê ngơ của họa sĩ người Trung Của TanJiuP/s: Truyện chưa xin phép mà đã đăng lên thật sự xin lỗi nhóm dịch 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️…
Tên Truyện: Phò Mã Mười Sáu Tuổi - 驸马十六岁Tác giả: Bình Quả Nhất Sinh Thôi - 苹果一生推Edit: Tớ Tên KunTình Trạng: Hoàn Độ Dài: 87 Chương + 5 Phiên ngoại truyện.Thể Loại: Bách Hợp + Xuyên Không + Cổ Đại + Sinh Tử + HE Nhân Vật chính: Tô Hạo + Trường Ninh Công ChúaPhối Hợp diễn: Tiểu Kiều, Huyền Tuyết cùng các nhân vật khác.Trong tất cả các bộ truyện bách hợp mình từng đọc thì đây là bộ truyện mình tâm đắc nhất, khổ nỗi tìm ở tất cả các trang mạng chưa có bạn nào edit bộ này hoàn thành cả, đọc bản QT thì loạn cả đầu óc do văn phong diễn đạt quá khác biệt so với tiếng việt nên mình đành mạo muội edit bộ này, vì là lần đầu edit nên còn nhiều thiết sót mong mọi người thông cảm. Cũng mong rằng sẽ nhận được ý kiến đóng góp của các bạn để bộ truyện ngày càng hoàn thiện hơn. Xin cảm ơn !!!…
Hai năm trước, cô gả vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, một bước lên trời làm phượng hoàng. Nhưng không ai ngờ rằng hai năm sau, người phụ nữ đã có chồng là cô, vẫn còn trong trắng... Hôm đó cô bị mẹ chồng và em gái chồng hãm hại, đẩy cho một người đàn ông khác - Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á-Thái Bình Dương của tập đoàn Mộ Thị. ....... "Cố Thiên Tầm, tuy rằng tôi không yêu gì cô, nhưng dù sao cô cũng là người của Cảnh Nam Kiêu này, thế nên cô tốt nhất nên biết thân biết phận đi!" Sau ngày hôm đó, chồng cô đã cảnh cáo bên tai rằng: "Đừng có mà cắm sừng cho tôi, nếu không tôi sẽ cho cô chết rất bi thảm đấy." Thật là quá lắm rồi! Tên khốn đó thật quá đáng! Đã cắm sừng cho mình, sắp biến cô thành con hươu rồi còn dám đưa ra yêu cầu như thế ?! Vì vậy..... Đã không làm thì thôi, đã làm phải làm cho oanh liệt! Cô cũng học bài của hắn một lần, xem ai sợ ai! Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Tác giả: Ân TầmEditor: BB[o]Độ dài: 329 chươngTrạng thái: đã hoàn thành.[nguồn]: http://diendanlequydon.com--- ------ ------ -------GIỚI THIỆUMột cuộc hôn nhân thương mại đã thay đổi vận mệnh cả đời côDù chỉ mới nhìn vào đôi mắt rét lạnh ấy có một lần, cô đã thầm yêu anhThế nhưng, sự tàn nhẫn của anh khiến cô hoảng sợSự hung ác của anh khiến cô tuyệt vọngTưởng rằng sự thùy mị của người con gái sẽ đổi lấy sự dịu dàng của người đàn ôngVì yêu thương nên mới chấp nhận sự ngông cuồng của anh, muốn cùng sánh bước bên anhNgười con gái nguyện nhận thiệt thòi cho bản thân mìnhNhưng khi anh vô tình tuyên bố không quan tâm đến đứa con trong bụng côCô mới biết rằng tình yêu của mình vẫn còn xa vời lắm... cô không chịu nổi nữaTrái tim đau đớn khôn nguôi!"Đời này kiếp này, cô đừng mơ mộng hão huyền rằng tôi sẽ yêu cô..."…
Văn Án:Niên Kiều: "Cô tiếp cận tôi đến cùng vì mục đích gì?"Đinh Tư Sổ: "Tôi quay lại để phản công !"Sau khi xuất ngũ, Đinh Tư Sổ dấn thân vào sự nghiệp của một vệ sĩ, lại vô tình bắt gặp bóng dáng Niên Kiều. Sặc. . . Đây không phải người đêm đó đã. . .…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…