Chương 52

Không ngoài dự đoán của Tần Tĩnh, Kiều Kiến chỉ dùng không đến ba ngày, đã chuẩn bị xong tất cả các điều khoản hợp đồng, bao gồm cả hợp đồng bảo lãnh cá nhân của hắn, sáng sớm thứ tư, hắn liền đem đồ gửi cho Trì lão gia tử, sau đó bắt đầu hồi hộp chờ đợi kết quả.

Nhưng mà hắn chờ đợi từ sáng sớm đến tối, chậm chạp không có tin tức gì từ phía Trì lão gia, trong lòng thấp thỏm, hắn nhịn không được gọi điện thoại cho ông ấy.

Điện thoại nhanh chóng được nhận, nhưng là thư ký nhận : “Xin chào, đây là tập đoàn Trì thị. ”

“Xin chào, xin chào, tôi là Kiều Kiến, Trì lão tiên sinh có rảnh không?” Kiều Kiến khẩn trương hỏi.

Thư ký dừng lại: “Anh có muốn nói về hợp đồng đúng không?” ”

“Đúng đúng đúng.” Kiều Kiến vội vàng gật đầu, hơn nửa ngày mới ý thức được đây là điện thoại, thư ký không nhìn thấy được vẻ của hắn.

Thư ký làm bộ: “Xin lỗi, Kiều tiên sinh, Trì Thị hiện tại không có ý đinh hợp tác với Kiều thị, chúng tôi đang nghiên cứu đối tác mới…”

“Tại sao? Chẳng lẽ có người điều kiện cao hơn tôi sao?" Kiều Kiến có chút sốt ruột, không khống chế được cắt ngang anh ta.

Cũng may thư ký cũng không cảm thấy phiền, luôn lịch sự trả lời: “Điều kiện của ngài rất ưu đãi, hiện tại không có công ty nào tốt hơn điều kiện của ngài.”

“Vậy tại sao lại không chọn tôi?” Kiều Kiến nhíu mày.

Thư ký do dự: “Bởi vì chủ tịch Trì cảm thấy thành ý của ngài không đủ. ”

Kiều Kiến ngạc nhiên, rõ ràng là không hiểu được ý của anh ta, nhưng mà không đợi hắn tiếp tục hỏi, thư ký liền nói một câu xin lỗi rồi trực tiếp cúp máy.

Nghe tiếng đô đô trong điện thoại truyền ra, Kiều Kiến có chút không thể tin, mặc dù cảm thấy đối phương đã không chút lưu tình, nhưng vẫn kiên trì gọi điện thoại.

Thư ký một lần nữa nghe máy, lần này vô cùng bất đắc dĩ: “Ông Kiều.”

“Làm phiền anh một lần, lần cuối cùng.” Kiều Kiến vội vàng nói, “Hai nhà Trì Kiều lần này nếu như không thể hợp tác, đối với song phương mà nói đều sẽ là một loại tiếc nuối, cho nên anh có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc tôi làm không tốt ở phương diện nào, làm cho Trì lão gia cảm thấy tôi không có thành ý. ”

“Kiều tiên sinh, ” thư ký thở dài một tiếng, “Trước khi anh gửi hợp đồng, nên suy nghĩ kỹ lưỡng, đây là một dự án lớn hơn mười tỷ, ngài làm người bảo lãnh cho Kiều thị, tất cả tài sản dùng để bảo lãnh lại không tới hai trăm triệu, không cảm thấy rất không có thành ý sao? Chủ tịch Trì cảm thấy, ngài có chút dè dặt, thành ý hợp tác chưa đủ.”

Kiều Kiến ngạc nhiên.

“Đây chỉ là bảo lãnh, cũng không phải để cho ngài đầu tư thêm, chỉ cần Kiều thị không xúc phạm lợi ích của Trì thị, sẽ không ảnh hưởng đến tài sản, điều kiện ngài cho quả thật rất ưu đãi, bản thân tôi cũng hy vọng có thể cùng ngài hợp tác, hy vọng ngài suy nghĩ kỹ lại, nên làm sao để cho mình chân thành hơn một chút.” Thư ký nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Kiều Kiến dần dần nhíu mày, thật lâu sau, anh gọi điện thoại cho Triệu Cầm.

“Anh yêu, sao lúc này anh lại tìm em vậy?” Triệu Cầm nũng nịu mở miệng.

Kiều Kiến chậm rãi nói: “Hai căn hộ mà lúc trước anh đã chuyển cho em, hôm nay em đi chuyển lại cho anh đứng tên.”

Triệu Cầm ngạc nhiên.

Kiều Kiến đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi vừa nói với cô về quan hệ lợi ích, Triệu Cầm xấu hổ đáp ứng, quay đầu lại liên lạc với Triệu Luyến Kiều, đem mọi chuyện nói với cô ta một lần.

“Có phải hắn đang lừa gạt chúng ta hay không, lỡ như mẹ đem phòng ốc chuyển cho hắn, hắn không cần mẹ nữa thì làm sao bây giờ?” Triệu Cầm lo lắng hỏi.

Triệu Luyến Kiều ngạc nhiên: “Trì thị? Trì thị ở thành phố S kia? ”

“Đúng vậy.” Triệu Cầm trả lời.

Triệu Luyến Kiều mở to hai mắt.

Cô nhớ rất rõ ràng, chủ tịch Trì thị Trì Thành Nghiệp, năm xưa mất con mất cháu, Trì thị lớn như vậy như trước không có người kế thừa, về sau nam chủ tiến vào Trì thị làm việc, được hắn thưởng thức, cuối cùng trở thành người thừa kế của hắn.

Từ lúc cô xuyên vào, vẫn luôn muốn trước khi nữ chủ và nam chủ gặp nhau, quen biết nam chủ trước một bước, bất đắc dĩ quyển tiểu thuyết này là góc nhìn hoàn toàn là của nữ chủ, mãi đến khi nữ chủ tốt nghiệp đại học đi Trì thị thực tập, nam chủ mới xuất hiện, trước đó không có nửa điểm miêu tả về nam chủ.

Hiện tại tốt rồi, Trì thị muốn hợp tác với Kiều Kiến, Triệu Cầm sắp trở thành nữ chủ nhân nhà họ Kiều, tức là ngày mình có được nam chủ cũng không còn xa nữa.

Nghĩ đến trong nguyên văn cẩn thận miêu tả ngoại hình cùng sự giàu có của nam chính, trái tim Triệu Luyến Kiều không khống chế được mà tăng tốc.

“Triệu Luyến Kiều, Triệu Luyến Kiều?” Giọng nói của Triệu Cầm từ trong điện thoại di động truyền ra.

Triệu Luyến Kiều cố gắng hết sức để cho mình tỉnh táo lại: “Mẹ nghe con nói, bây giờ là lúc thể hiện sự chân thành, mẹ đừng biểu hiện ra chút do dự nào, lập tức chuyển phòng cho ông ấy, đừng quên trong bụng mẹ có con trai, ông ấy không có khả năng không cần con, mẹ mau đi chuyển cho ông ấy đi, đây chính là Trì thị, một khi lần này mẹ thành công, chờ mẹ gả cho ông ấy, giá trị bản thân nói không chừng có thể tăng gấp đôi! ”

“Thật sao?” Triệu Cầm có chút chần chờ, nhưng thấy cô ta nói chắc chắn, cuối cùng vẫn cắn răng nhẫn tâm đáp ứng.

Sau khi Kiều Kiến nhận được tài sản Triệu Cầm chuyển về, trong lòng vô cùng cảm động, nhiều lần cam đoan những thứ này vẫn là của bà ta, chẳng qua mình tạm dùng một thời gian, Triệu Cầm nũng nịu đáp ứng, hai người anh nịnh tôi, tôi nịnh anh rất lâu mới tách ra.

Nhưng mà có thêm hai căn nhà, cũng chỉ có hơn một ngàn vạn mà thôi, nghĩ đến Trì lão gia không những không hài lòng, còn có thể cảm thấy mình nhỏ mọn.

Kiều Kiến suy nghĩ thật lâu, quyết định dùng luôn tất cả cổ phần của mình, lại cùng bộ phận tài chính sớm biển thủ trước tiền lãi cổ phần và một phần công quỹ trong ba năm tới, gom góp thành một tài sản tương đối khả quan.

Sau khi làm xong những thứ này, hắn sửa lại thỏa thuận bảo lãnh, một lần nữa gửi cho Trì lão gia.

Lúc này đây, Trì lão gia cuối cùng cũng hài lòng, buổi chiều hôm đó liền bay tới, song phương đều mang theo bộ phận pháp vụ, ở phòng họp khách sạn lớn nhất thành phố A bàn bạc chuyện hợp tác.

“Điều khoản hợp đồng của các anh tôi không động đậy, chỉ thêm một điều cuối cùng, trước khi dự án bắt đầu, nếu Kiều thị có bất kỳ chuyện gì có hại cho chúng tôi xuất hiện, bên chúng tôi có thể chấm dứt hợp đồng bất cứ lúc nào, sau khi bắt đầu nếu có chuyện không có lợi cho phía chúng tôi xảy ra, Kiều tiên sinh phải bù đắp tổn thất của Trì thị, nhưng dự án sẽ tiếp tục, cụ thể hành vi nào tính là có hại, trên hợp đồng đều có đánh dấu, các cậu có thể xem một chút.” Trì Thành Nghiệp không nhanh không chậm nói.

Kiều Kiến vừa nghe, so với yêu cầu trước đó ông ấy đưa cho mình lại thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất sẽ không chấm dứt hợp tác trong quá trình dự án, vì thế lập tức gọi bộ phận pháp lý xem hợp đồng, xem xong phát hiện quả thật chỉ thêm một điều, liền lập tức đồng ý.

“Vậy thì ký hợp đồng đi.” Trì Thành Nghiệp nói xong, thư ký liền lấy ấn ký.

Kiều Kiến vội vàng ký tên, sau khi ký xong mấy hợp đồng, trời cũng hoàn toàn tối đen.

“Trì lão tiên sinh hôm nay vất vả rồi, tôi mời ngài đi ăn nhẹ nha.” Kiều Kiến bảo trợ lý thu dọn hợp đồng xong, ân cần đi theo  Trì Thành Nghiệp.

Trì Thành Nghiệp nhìn lướt qua hắn một cái, tránh đi bàn tay mà hắn đang duỗi tới: “Không cần, tôi còn có sắp xếp khác. ”

“Được được được.” Kiều Kiến vội vàng đồng ý, sau khi đưa ông ấy rời đi liền trực tiếp đến nhà Triệu Cầm.

Việc lớn đã làm xong, ông ta ở nhà Triệu Cầm thoải mái nằm hai ngày, trong lúc đó nhận được vô số cuộc gọi điện thoại và tin nhắn của Tần Tĩnh, mới đầu bà cũng coi như bình tĩnh, nội dung tin nhắn từ từ càng ngày càng nóng nảy, Kiều Kiến hết lần này đến lần khác liên tục nhíu mày.

“Tôi nhớ rõ trước kia cô ấy rất hướng về tôi, chưa bao giờ vì người khác mà nghi ngờ tôi, từ khi nào lại trở thành như bây giờ?” Kiều Kiến nhíu mày.

Triệu Cầm ôn nhu cười: “Cô ấy có người nhà họ Tần cưng chiều, tính tình nóng nảy một chút cũng bình thường. ”

Kiều Kiến vừa nghe người nhà họ Tần, lập tức cười lạnh một tiếng, nghĩ đi nghĩ lại , cuối cùng vẫn về nhà.

Còn chưa đến giờ tan học tiết tự học buổi tối trung học, trong nhà chỉ có một mình Tần Tĩnh, lúc ông ấy về đến nhà, trong phòng khách không bật đèn.

Kiều Kiến nhíu nhíu mày, sau khi bật đèn nhìn thấy Tần Tĩnh ngồi trên sô pha, vẻ mặt lạnh lùng nhìn ông ta.

“Có phải anh nhìn trộm đồ trong tủ của tôi không?” Bà hỏi.

Kiều Kiến nhìn lướt qua Bà: “Đây là nhà của tôi, mọi thứ trong nhà tôi đều có quyền xem.”

“Kiều Kiến, anh còn không biết xấu hổ, ngay cả hạng mục của Nhà họ Tần cũng phải cướp?” Tần Tĩnh nhíu mày.

Kiều Kiến không kiên nhẫn liếc mắt nhìn bà một cái: “Được rồi, cô còn gây ồn ào cái gì, nếu như không phải nhà họ Tần cho điều kiện không đủ cao, dự án có thể đến phiên tôi sao?”

“Nếu anh không nhìn trộm hợp đồng của tôi, làm sao biết điều kiện không đủ cao?” Tần Tĩnh mạnh mẽ đứng lên.

Kiều Kiến hai ngày nay vừa mới nhận được dự án lớn, tâm trạng tương đối tốt, nghe bà chất vấn cũng không tức giận: “Anh thật sự không biết em nghĩ như thế nào nữa, nhà họ Tần cho dù lấy được hạng mục, đối với một đứa con gái đã gả đi như em thì có quan hệ gì, cuối cùng không phải đều là một mình Tần Chiếu hưởng lợi sao, còn không bằng để anh lấy được, tốt xấu gì em cùng với Trăn Trăn đều có cuộc sống tốt đẹp. ”

Thì ra đây chính là suy nghĩ thật sự của hắn, khó trách nhân tình bên ngoài có con trai, hắn liền hoàn toàn không thích Trăn Trăn. Tần Tĩnh cho dù đã sớm biết, nhưng nghe được chính miệng hắn thừa nhận, vẫn không khỏi ớn lạnh, thế cho nên mất đi hứng thú diễn xuất.

“Ly hôn đi.” Bà ấy nói.

Kiều Kiến ngạc nhiên, không dám tin nhìn bà: “Em muốn ly hôn với tôi? ”

“Đúng vậy, ly hôn.” Tần Tĩnh lặp lại một lần nữa.

Lần này Kiều Kiến thật sự tức giận: “Tôi còn chưa nói muốn ly hôn với em, em lại muốn ly hôn với anh? ”

“Em ngay cả chút thiệt thòi này cũng không chịu được?” Tần Tĩnh nhướng mày, “Vậy để anh chia một nửa tài sản cho tôi, có phải giống như muốn anh nửa cái mạng hay không? ”

Kiều Kiến bật cười: “Chia tài sản gì? Em và Kiều Trăn Trăn một người so với một người đều phá gia chi tử, tiền của tôi đã sớm bị các ngươi dùng sạch, cũng chỉ còn lại một căn biệt thự này, nếu em muốn chia tôi thì chia cho em một nửa, nhưng nói trước, một nửa của tôi sẽ không bán, anh muốn bán đi thật không có khả năng. ”

Tần Tĩnh cười một cách ngớ ngẩn: “Anh ngay cả phòng ốc cũng không muốn cho?" Không bán, có nghĩa là hắn còn muốn ở, nói không chừng là còn mang theo tiểu tam cùng ở, chính là vì ép bà đi.

Vốn tưởng rằng hắn sẽ niệm tình cảm xưa cũ, ít nhất sẽ lưu lại cho bà một nơi để ở, không nghĩ tới là đánh giá quá cao lương tâm của hắn.

“Sao tôi phải đưa nó cho cô?” Kiều Kiến nheo mắt lại, nhìn vẻ mặt sững sờ của bà, trong lòng có một chút vui vẻ, “Đây đều là những thứ tôi vất vả kiếm được, cô ngoại trừ mua quần áo mua châu báu còn có thể làm gì? Ly hôn thì có thể, mẹ nó tôi đã sớm muốn ly hôn từ lâu rồi, nhưng tôi nói cho cô biết, Tần Tĩnh, cô đừng hòng lấy đi một xu từ tôi. ”

Tần Tĩnh nhìn ông ta giống như chú hề nhảy nhót, hồi lâu khẽ xuy một tiếng: “Thật ngại quá, chia bao nhiêu tài sản cho tôi phải xem tòa án phán quyết như thế nào, không phải anh có thể đưa ra quyết định. ”

“Vậy thì cô cứ việc đi kiện a.” Kiều Kiến khinh thường, tuy rằng trước mắt vì dự án, dưới danh nghĩa tập trung rất nhiều tài sản, nhưng ông ta có một ngàn biện pháp để bà không thể lấy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #trongsinh