Chương 21: Thẳng thắn

Mặc kệ hoàng hậu nương nương hay là quý phi nương nương, trong lòng Đỗ Hạ chính là sợ.

Đây cũng không phải là hiện đại bình đẳng tự do, mà là cổ đại, nơi coi hoàng quyền là tối thượng.

Xem qua phim truyền hình liền biết, quý nhân trong hoàng cung nhiều như lông trâu, Đỗ Hạ lo lắng lỡ nói một câu không tốt, liền bị người ta kéo ra ngoài chém đầu.

Nàng cũng chỉ có một cái mạng, lễ nghi cổ đại lại dốt đặc cán mai, nàng thật sự không chịu được khảo nghiệm.

Đỗ Hạ run giọng nói: “Vẫn là không đi thôi, đang tốt đẹp lại muốn tôi đi hoàng cung làm gì.”

Tống Gia Ngôn cũng không thể lý giải, Đỗ Hạ vì sao lại khẩn trương như vậy, giải thích nói:

“Chúng ta không phải đã mua mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm sao? Mấy thứ này ta không biết nên dùng, cho nên cần cô tiến cung, dạy trưởng tỷ của ta một chút.”

Hiện tại trong lòng Đỗ Hạ rất thấp thỏm, căn bản không bắt được trọng điểm, nghe xong Tống Gia Ngôn nói, mở miệng hỏi: “Tại sao anh không gọi là hoàng hậu nương nương?”

Không đợi Tống Gia Ngôn mở miệng trả lời, Tống Hải ở sau lưng nhỏ giọng nói:

“Hoàng hậu nương nương là tỷ tỷ ruột của công tử, ở trong Quốc công phủ công tử tự nhiên có thể kêu Hoàng Hậu là tỷ tỷ.”

Đỗ Hạ buông tay oán giận: “Không phải tôi nói, anh ở bên này cũng quá nghẹn khuất đi, muốn nói không thể nói, muốn làm cũng thể tận tình tình mà làm. Ăn, mặc, ở, đi lại tất cả đều có quy định, làm sai liền rơi đầu, thật là phiền chết đi được.”

Ở hiện đại chỉ cần ngươi có tiền, chỉ cần không cần tìm đường chết, không đi ăn món hoang dã, những cái khác muốn ăn cái gì đều có thể ăn.

Tống Gia Ngôn ôn nhu an ủi nói: “Ta thỉnh mẫu thân cùng cô tiến cung, có nàng chiếu cố, sau khi tiến cung có thể yên tâm.”

Tần thị làm cáo mệnh phu nhân, lại là mẹ ruột của hoàng hâụ, tự nhiên có thể diện, có bà ở bên, sau khi tiến cung sẽ không có ai dám khó xử nàng.

Mắt thấy chuyện đã thành kết cục, Đỗ Hạ biết chính mình cự tuyệt không được, tang tang mở miệng nói: “ Được rồi, sau khi tiến cung tôi sẽ nói ít làm nhiều, hy vọng có thể trở về.”

Tống Gia Ngôn thần sắc nghiêm túc, mặt không tán đồng: “Nói bậy, chỉ là tiến cung một chuyến, sao nói nghiêm trọng như vậy.”

Lời nói là nói như vậy, nhìn Đỗ Hạ dáng vẻ như lâm đại địch, Tống Gia Ngôn cũng bắt đầu do dự.

Suy cho cùng, hoàng cung không giống như Quốc công phủ, không  như nơi này hắn có thể khống chế, hắn cũng không thể chắc chắn bảo đảm, Đỗ Hạ sau khi tiến cung sẽ không xảy ra chuyện gì.

Hiện tại cẩn thận nghĩ lại, nếu Đỗ Hạ tiến cung xảy chuyện ra chuyện gì không tốt, hắn nhất định sẽ rất hối hận.

Nếu không…… hắn cùng Đỗ Hạ học cách hoá trang cùng bảo dưỡng, sau đó lại tiến cung dạy tỷ tỷ.

Nhưng khi Tống Gia Ngôn nhìn các bước Đỗ Hạ trang điểm, vừa nhiều lại phức tạp, chính hắn cũng không có tự tin, là mình có thể học trong thời gian ngắn.

Đỗ Hạ cảm động với sự tri kỷ của Tống Gia Ngôn.

Thấy hắn nghiêm túc muốn học trang điểm để tránh mình vào cung, sợ hãi và lo lắng trong lòng Đỗ Hạ, liền tan đi không ít.

Tống Hải ở một bên, nhìn hai người đều vẻ mặt đau,  nghĩ thầm muốn thay công tử giải ưu, nghe nửa ngày hắn cũng đã hiểu rõ, liền mở miệng nhắc nhở: “Nếu Đỗ cô nương không muốn tiến cung, vì sao không để cho nàng đi dạy phu nhân, chờ sau khi phu nhân học xong, lại tiến cung dạy  Hoàng hậu nương nương, không phải cũng giống nhau sao?”

“Đúng rồi!”

Đỗ Hạ cùng Tống Gia Ngôn, vừa nghe Tống Hải nói vậy, đều vỗ đùi bừng tỉnh.

Đỗ Hạ cao hứng tiến lên vỗ vỗ bả vai Tống Hải: “Tống đại ca, ngươi thật là thông minh, tôi sao lại không nghĩ tới biện pháp này đâu?”

Nghe được Đỗ Hạ kêu Tống Hải là Tống đại ca, Tống Gia Ngôn trong lòng vô cùng hụt hẫng.

Tống hải chỉ lớn hơn hắn vài tuổi, như thế nào liền thành đại ca nàng?

Nàng kêu Tống Hải là Tống đại ca, vậy hắn đâu? Bọn họ nhận thức lâu như vậy, từ trước đến nay còn chưa thấy nghe nàng gọi hắn?

Đừng nói Tống đại ca, ngay cả Tống tiểu đệ, cũng chưa thấy gọi một tiếng.

Được Đỗ Hạ khen ngợi, Tống Hải có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu của mình.

Vị Đỗ cô nương lai lịch thần bí này, thoạt nhìn có chút… hàm hậu?

Tâm tư cũng đơn thuần, thoạt nhìn không giống như loại nữ tử tâm cơ thâm trầm? Chẳng lẽ, những lo lắng trước kia của hắn, là hắn đa tâm?

“Việc này không nên chậm trễ, tôi dọn thu một chút đồ vật, anh đem chuyện chúng ta đã thương lượng trước kia, lộ ra một ít cùng mẫu thân mình, nàng nếu có thể tiếp thu, tôi liền dạy nàng hoá trang cùng cách chăm sóc làn da.”

Tống Gia Ngôn suy nghĩ, chuyện này thật sự không thể chậm trễ, liền kêu Đỗ Hạ ở trong phòng chờ, hắn đi chủ viện một chuyến.

Khi chuẩn bị ra ngoài, Tống Gia Ngôn không quên dặn dò Tống Hải, đem đồng hồ bảo bối của hắn, để xuống giường và đặt ở trong phòng.

Sợ Tống Hải không hiểu được tầm quan trọng của vấn đề, Tống Gia Ngôn bất an cảnh cáo: “ Vật này rất trân quý, khi ngươi dọn phải cẩn thận một chút, không thể bị va vào.”

Đỗ Hạ xấu hổ sờ sờ chóp mũi, vì lời nói của Tống Gia Ngôn.

Nàng hiện đang phiêu, sau khi bán thành công một thỏi kim nguyên bảo, nàng thậm chí cảm thấy, chiếc đồng hồ quả lắc này, cũng không có bao nhiêu trân quý.

Còn không phải là ba lượng hoàng kim sao, Tống Gia từ nhỏ sống trong ổ phú quý, cần làm lớn như vậy sao?

Khi Tống Gia Ngôn rời khỏi Tùng Phong viện, Tống hải quay đầu nhìn lại đồng hồ trên giường .

“Thoạt nhìn không tồi đi, ta nói cho ngươi biết, thứ này dùng để tính giờ, cái kim to nhất kia, chạy được một vòng là sáu giờ, cái kim hơi mảnh kia chạy một vòng chính là bốn khắc, còn cây kim mỏng nhất đi một vòng chính là một phút.”

“Đúng rồi, Tống đại ca ngươi hẳn là không biết một phút là bao lâu, đó là đơn vị tính giờ ở chỗ ta, ở chỗ chúng ta một ngày chia làm 24 tiếng, một giờ là………”

Chờ Đỗ Hạ giảng giải rõ ràng cho Tống Hải, cách nhận biết mặt đồng hồ,  ánh mắt hắn nhìn chiếc đồng hồ, đã hoàn toàn thay đổi.

Công tử nhà hắn nói không sai, chiếc đồng hồ quả lắc này xác thật là thần vật, giá trị liên thành đều không quá.

Sau khi biết giá trị của chiếc đồng hồ, Tống Hải khi di chuyển chiếc đồng hồ xuống đất, động tác kia quả thật rất cẩn thận.

“ Cái này thật sự là dọa tôi ra một thân mồi hôi, khi con trai mới sinh, tôi cũng không ôm nó hắn cẩn thận như vậ.”

Đỗ Hạ kinh ngạc hỏi: “Tống đại ca, ngươi đã có con rồi?”

Tống hải lớn lên có khuôn mặt trẻ con, thoạt nhìn chỉ có 17-18 tuổi, nếu không phải hắn bây giờ nhắc tới, Đỗ Hạ cũng chưa nghĩ đến hắn đã có hài tử.

Tống hải vẫy vẫy tay, không cho là đúng nói: “ Này, tôi năm nay 24 tuổi, có hài tử là chuyện bình thường, đại nhi tử đều đã 6 tuổi, tiểu nữ nhi cũng đã ba tuổi, hiện tại trong bụng tức phụ tôi còn một cái đâu.”

Đỗ Hạ nghe vậy gật gật đầu, sau đó lại nghĩ tới cái gì, mở miệng hỏi: “Không đúng, tôi nghe Tống Gia Ngôn nói ngươi cũng trạc tuổi hắn, nếu hài tử của ngươi đều đã 6 tuổi, hắn cũng đã 24, sao còn chưa thành thân?”

Nghe Đỗ Hạ nhắc tới chuyện này, Tống hải vội vàng duỗi tay che miệng nàng.

“Tiểu tổ tông a , lời này ngươi cũng không thể ở bên ngoài nói, công tử tình huống đặc thù, hôn sự của hắn, chính là chuyện không thể nghị luận nhất ở Quốc công phủ, nếu như bị các chủ tử nghe được,cũng không phải bị đánh một trận là có thể cho qua.”

Đỗ Hạ dịch thân sang trái để tránh động tác hắn, thập phần tự giác đè thấp thanh âm: “Chẳng lẽ hôn sự của công tử các ngươi là cơ mật quốc gia? Người trong phủ đều không thể nghị luận.”

“Cái này……” khuôn mặt Tống Hải khổ sáp, ấp a ấp úng hồi lâu, cuối cùng chỉ nói một câu.

“Chuyện này Đỗ cô nương nên chính mình hỏi đại công tử đi, ta thật sự không thể nói cho ngươi.”

Sự tình liên quan đến Tống Gia Ngôn, Tống Hải không nói, Đỗ Hạ cũng không thể truy hỏi, nghĩ  về sau có cơ hội, lại hỏi chính chủ cũng giống nhau.

Trước khi Tống Hải mang đồng hồ ra ngoài, Đỗ Hạ lấy ra hai nắm kẹo to từ ngăn kéo đầu giường.

Trong ngăn kéo chứa đầy các loại kẹo, là nàng mua ở quầy bán quà vặt trong thôn.

Lần này về quê, kẹo nàng mang trên người không nhiều lắm, tuy quầy bán quà vặt chỉ có kẹo trái cây giá rẻ, nhưng thời điểm tụt huyết áp khẩn cấp, lấy ra cũng đủ rồi.

Ngày hôm qua bọn họ ở trấn trên mua rất nhiều đồ, chính là lại không nhớ mua kẹo.

Đỗ Hạ bảo Tống hải vươn tay, đem kẹo trong tay để lên trên tay hắn.

“ Chỗ kẹo này lấy về cho hài tử ngọt miệng.”

Tống hải vội vàng cự tuyệt: “ Đồ vật quý như vậy, ta không thể lấy được ”

Giá kẹo trên thị trường cao, đường mạch nha tốt một chút, một khối nhỏ vuông vức, cũng bán bảy tám chục văn.

Tống Hải đi theo bên người Tống Gia Ngôn, một tháng tiền tiêu vặt là hai lượng bạc.

Hai lượng bạc tuy nói không ít, ở kinh thành nuôi sống cả nhà khẳng định là đủ, nhưng muốn ăn uống thả cửa, là không  có khả năng.

Thê tử Tống Hải là người sủng nịch hài tử, nhưng là nàng cũng chỉ bỏ khi trượng phu được phát tiền tiêu vặt, hoặc ngày lễ tết, mới mua hai khối đường mạch nha nhỏ, trở về cho hài tử đỡ thèm.

Đỗ Hạ vừa ra tay đã cho nhiều như vây, hơn nữa những khối kẹo này, dùng các loại giấy màu sắc rực rỡ bao, từ trong ra ngoài đều tản ra một loại bộ dáng—— ta vô cùng đắt.

Đỗ Hạ vẫy vẫy tay nói: “Là mấy khối kẹo mà thôi, không phải đồ đáng giá, Tống đại ca ngươi không cần khách khí cùng ta.”

Đỗ Hạ nói là lời thật lòng, kẹo trái cây này thật sự không quý, mười ba tệ một cân, nàng cho Tống Hải ước chừng nửa cân.

Tương đương mới mấy đồng tiền, ở trong mắt Đỗ Hạ, bọn họ thật sự không cần phải vì đồ vật có giá trị mấy đồng, mà khách khí như vậy.

“Cảm ơn Đỗ cô nương.” Tống Hải thấy thế, chỉ có thể nhận lấy chỗ kẹo này.

Đem kẹo trong tay cẩn thận bỏ vào trong ngực, Tống Hải liền đi ra ngoài bận việc.

Đỗ Hạ một mình ở trong phòng Tống Gia Ngôn,  cũng cảm thấy nhàm chán, chỉ có thể lấy di động nàng đặt trong ngăn kéo ra, ngồi ở trước bàn chơi một mình chơi game.

Sau khi chơi xong mười cửa trò ninja, Đỗ Hạ đột nhiên ném điện thoại lên bàn.

Nàng bực bội đi vòng quanh bàn, lẩm bẩm: “Tống Gia Ngôn như thế nào còn chưa trở lại, sẽ không đã xảy ra chuyện đi?”

Ngay sau đó nàng lại lắc lắc đầu: “Sẽ không, lại nói Tống Gia Ngôn như thế nào cũng là nhi tử duy nhất của Tần thị, nàng cho dù không tiếp thu, cũng sẽ không tổn thương hắn.”

Bất quá không biết Tần thị sau khi biết chuyện, có thể gọi người đem nàng bắt lại hay không?

Tưởng tượng đến chỗ này, Đỗ Hạ liền ngồi yên không được.

Quốc công phủ đề phòng nghiêm ngặt, nàng lại ngốc ở Tùng Phong viện, nếu Tần thị thật muốn làm khó dễ, đường lui của nàng đều không có.

Hiện giờ, chỉ có thể gửi hy vọng, vào mồm miệng lanh lợi của Tống Gia Ngôn, có thể thuyết phục Tần thị đứng bên của bọn họ.

Đỗ Hạ ở trong phòng miên man suy nghĩ không biết bao lâu, Tống Gia Ngôn mới không nhanh không chậm từ cửa lớn tiến vào.

Đỗ Hạ hai ba bước vụt ra khỏi phòng, một bên kéo hắn vào trong phòng, một bên hỏi: “Tình huống thế nào? Mẫu thân ngươi nói như thế nào? Ta không cần chạy trốn đi?”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top