Chương 1
Tháng 7 năm ấy, Sở Quân phải trải qua cái mùa hè nóng nhất ở Hàn Quốc. Toàn bộ đường phố phảng phất giống như 1 cái bếp lò lớn, không khí sền sệt càng làm hắn cảm thấy thêm oi bức.
Sở Quân đi đến văn phòng Tưởng Duy Nhân ở phía trước, trước khi vào còn cố ý đi toilet sửa sang lại một chút mồ hôi ở trên trán.
Tưởng Duy Nhân được phân làm giám đốc ở công ty quản lý, hàng ngày phụ trách thực tập sinh bọn họ luyện tập, huấn luyện cùng với khảo hạch. Có thể nói, có thể hay không thuận lợi xuất đạo, hoàn toàn dựa vào lời của Tưởng Duy Nhân.
Hắn ngày thường, chú trọng nhất là dáng vẻ bề ngoài của thực tập sinh. Mọi nhất cử nhất động đều yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc. Sở Quân xác nhận chính mình không có bất kỳ vấn đề gì, một lúc sau mới dám gõ cửa văn phòng Tưởng Duy Nhân.
Tưởng Duy Nhân tựa hồ vĩnh viễn đều là một thân tây trang, bộ dáng không có chút cẩu thả nào. Nếu không hiểu biết về con người của hắn thì đều không có thể tưởng tượng được người này vừa mang mắt kính vừa nói chuyện ôn ôn hòa hòa chính là một cái ngụy quân tử xấu xa,
đệ tiện.
Đương nhiên, dù trong lòng Sở Quân đối với Tưởng Duy Nhân có định kiến thì bề ngoài hắn cũng bày ra bộ dạng cung cung kính kính.
Tưởng Duy Nhân tựa hồ như đã đợi hắn từ sáng sớm, thấy Sở Quân tiến vào liền thân thiết đứng dậy đưa cho Sở Quân một cái ghế dựa, ý bảo Sở Quân đi qua ngồi xuống. Hắn càng như thế, trong lòng Sở Quân càng không dám, hắn thật cẩn thận hoạt động bước chân mà bước qua, câu nệ mở miệng :“ Tưởng tổng không cần khách khí, ta đứng cũng tốt”
Tưởng Duy Nhân khóe miệng khẽ nhúc nhích, tươi cười có điểm quỷ dị:
“ Cũng được, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Chúng ta nói ngắn gọn, nói xong, ngươi cũng mau trở về nghỉ ngơi thật tốt”
Sở Quân khom người đáp lại: “ Vâng, theo ngài phân phó.” Tưởng Duy Nhân từ trong ngăn kéo lấy ra một điếu xì gà, châm lửa hút một ngụm, híp mắt đánh giá sơ qua Sở Quân, lúc này mới chậm rãi
mở miệng:“ Các ngươi là từ quốc nội đưa tới đợt một, ngươi tuổi tác lớn nhất nhưng bất kể cái gì cũng không chiếm được ưu thế. Dù là vũ đạo, giọng hát hay năng lực sáng tác, ngươi cũng không chiếm được cái ưu thế nào”
Hắn đột nhiên thở dài một hơi, tủm tỉm mỉm cười:“ Cũng may ngươi còn biết nỗ lực”
Sở Quân cúi đầu, thoạt nhìn là một bộ dạng trung thực ngoan ngoãn nghe
giáo huấn. Hiển nhiên Tưởng Duy Nhân thực vừa lòng biểu hiện của hắn, tiếp theo liền nói: “ Thành tích khảo hạch lần trước của ngươi xếp ở phía dưới, ngươi cũng biết, hổ nhiều thịt ít, cạnh tranh vốn là thảm thiết, hơn nữa ngươi
cũng không phải là quá xuất sắc, trong danh sách xuất đạo lúc này không có ngươi."
Sở Quân nuốt một ngụm nước bọt, tựa hồ đối với kết quả này cũng không có gì bất mãn, hắn ngược lại tiếp tục khom lưng nói: “ Xin Tưởng tổng yên tâm, ta sẽ tiếp tục nỗ lực, tranh thủ đợt tiếp theo, đưa ra một cái thành tích thật tốt”
Tưởng Duy Nhân cười nhạt một tiếng, khinh miệt mở miệng: “ Tiếp theo? Ngươi đã 19 tuổi, tiếp theo, lại tiếp theo ngươi liền 20 tuổi ! Ngươi có biết
hiện tại ở quốc nội, nhóm nhạc thần tượng xuất đạo tuổi càng ngày càng
nhỏ không? ngươi lấy cái gì mà tranh với bọn họ?”
Hai tay của Sở Quân theo bản năng nắm chặt lại, miệng mấp máy mở ra vài lần, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra tiếng nào.
Tưởng Duy Nhân kêu hắn tới, ắt tự có tính toán khác. Ở trong lòng Sở Quân, kết quả cùng lắm là đem hắn sa thải, sau đó đuổi đi về nước. Đương nhiên, Sở Quân vẫn là xem nhẹ trình độ vô sỉ của Tưởng Duy Nhân.
Hắn đột nhiên thay đổi bộ dạng thành gương mặt tươi cười, nữa híp mắt đứng dậy, tiến lên vỗ vỗ vào bả vai của Sở Quân, ghé vào bên tai nhỏ
giọng nói: “Nếu ngươi đáp ứng ta một chuyện, ta có thể giúp ngươi xuất đạo. Ngươi phải biết rằng, với tư chất của ngươi, nếu không có ta hỗ trợ thì ngươi cả đời cũng đừng mơ xuất đạo”
Sở Quân căn bản không có tin Tưởng Duy Nhân có ý tốt như thế, hắn theo bản năng lùi về phía sau một bước, tránh né sự đụng chạm của Tưởng Duy Nhân.
Thời gian trước, vào nửa đêm Sở Quân cùng với Phương Trình ở phòng luyện tập vũ đạo không cẩn thận mà gặp được Tưởng Duy Nhân đang khi dễ một thực tập sinh nữ. Thực tập sinh nữ kia, hắn cùng với Phương Trình đều biết, bọn họ cố nén không dám phát ra tiếng. Chỉ có thể chờ đến khi Tưởng Duy Nhân rời đi, bọn họ mới lén lút từ chổ tối mà đi ra.
Sở Quân sớm đã nghe nói Tưởng Duy Nhân nam nữ đều ăn, nhưng lời đồn
vẫn mãi là lời đồn. Nếu Sở Quân không có tận mắt nhìn thấy, hắn trước sau vẫn không tin được Tưởng Duy Nhân cư nhiên vô sĩ đến mức độ này.
Nơi này là Hàn Quốc, cha mẹ các thực tập sinh nữ kia đem gởi các nàng đến nơi ngàn dặm xa xôi này, căn bản không thể biết được các nàng trải qua những cái gì. Mà Tưởng Duy Nhân trong công ty một tay che trời, không nói
Phương Trình tuổi còn nhỏ nên không dám xông ra đi, ngay cả người thân thể
cường tráng như Sở Quân cũng không có dũng khí đi đối kháng với Tưởng Duy Nhân.
Ngày đó, thời điểm Sở Quân cùng Phương Trình tắm rửa xong đi ra, Sở Quân đem Phương Trình kéo đến một góc, run giọng nhắc nhở: ” Ngươi phải nhớ kỹ,
chúng ta cái gì cũng chưa nhìn thấy. Chúng ta hôm nay tập luyện ở một phòng
khác, sau đó đi rửa mặt, liền trở về ngủ, không có phát sinh sự việc nào cả”
Phương Trình so với Sở Quân nhỏ hơn 7 tuổi, đến Hàn Quốc vừa mới được một năm. Tại thời điểm vào phòng ngủ 1003, còn bị bạn cùng phòng khi dễ một
phen, nếu không phải do Sở Quân ra mặt giúp hắn, trong một năm nay không
biết Phương Trình sẽ biến thành cái dạng gì. Mặc dù Phương Trình chỉ có 12 tuổi, nhưng trải qua một năm này, hắn so với các đứa trẻ cùng tuổi khác cũng đã trưởng thành, ổn trọng hơn nhiều.
Hắn hốc mắt bỗng trở nên hồng, đầu cúi xuống buồn bã không biết đang suy nghĩ cái gì, qua một lúc, thanh âm hắn nghẹn ngào hướng về Sở Quân bảo đảm: “ Ta đã biết, ta cái gì cũng chưa nhìn thấy.”
Bóng ma sự kiện lần đó vẫn còn lẩn quẩn trong đầu Sở Quân không xóa đi được,
cho nên khi Tưởng Duy Nhân đem tay để lên bả vai của hắn, Sở Quân đột nhiên cảm thấy ghê tởm.
Tưởng Duy Nhân cũng nhận ra Sở Quân có điểm mâu thuẫn, hắn khẽ cười một
tiếng nhưng thực ra không có sinh khí, ngược lại là một bên hút mây nhả khói,
một bên mở miệng hỏi: “ Ta nghe nói ngươi cùng với đứa trẻ Phương Trình kia
có quan hệ không tồi.”
Sở Quân hít sâu một hơi, trầm tĩnh trong giây lát, mới cất tiếng hồi đáp: “ Đúng vậy”
“ Đứa nhỏ này lớn lên thật xinh đẹp, từ sau khi đến Hàn Quốc, ta vẫn luôn chú ý đến hắn. Thân thể cũng mềm mại, tuổi còn nhỏ nhưng bản lĩnh vũ đạo đã là kỳ tài, tiền đồ tương lai tất nhiên là sáng lạn. Chẳng qua là...” Tưởng Duy Nhân đáng khinh mà cười cười, hướng về phía Sở Quân mà nói: “Chính là quá nhỏ, cái gì cũng không hiểu, có chút đại nhân sự tình, ta cảm thấy là do ta, ta tự mình dạy bảo hắn.”
Sở Quân cũng không phải là 1 đứa trẻ, Tưởng Duy Nhân nói đến mức độ này, hắn
như thế nào không rõ?
Tại thời điểm lần trước, khi thấy Tưởng Duy Nhân khi dễ thực tập sinh nữ kia, Sở
Quân thầm hận chính mình không có cốt khí, không dám ra mặt. Nhưng Phương Trình thì ngược lại, Phương Trình vẫn là một đứa nhỏ, hắn vẫn luôn tín nhiệm Sở Quân như vậy, xem Sở Quân như ca ca mà đối đãi. Hắn như thế nào có thể nhẫn tâm
nhìn Phương Trình bị khi dễ. Quả nhiên một Sở Quân luôn luôn ẩn nhẫn, lần đầu tiên hướng về phía Tưởng Duy Nhân rống to: “ Tưởng tổng, hắn mới có 12 tuổi.”
Sở Quân cảm thấy cơ bắp toàn thân không ức chế được mà run rẩy, lửa giận trong đôi mắt không có cách nào ngăn chặn. Bộ dạng Sở Quân giờ phút này, cực kỳ giống như sư tử một lòng muốn xông lên xé rách Tưởng Duy Nhân.
Tưởng Duy Nhân lại không thèm để ý đến biểu tình của Sở Quân một chút nào, khuôn mặt của hắn vẫn ôn hòa như vậy. Giờ khắc này, khóe miệng của hắn cười cười. Bộ dáng này của hắn ở trong mắt Sở Quân càng trở nên thêm âm trầm khủng bố.
Tưởng Duy Nhân búng búng khói bụi, vẻ mặt như không sao cả mà mở miệng:
“ 12 tuổi thì làm sao, đúng là tuổi tốt. Chờ đến lúc hắn bằng tuổi ngươi bây giờ, không phải là hấp dẫn hay sao? Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời ta nói, đem hắn cách xa ngươi, đưa hắn đến cạnh ta, việc xuất đạo của ngươi ta có thể giúp.”
Nói xong, Tưởng Duy Nhân cố ý liếc liếc Sở Quân một cái, cười lạnh một tiếng:
“ Ngươi yên tâm, ta lại không có coi trọng ngươi, ngươi không cần hoảng sợ như thế. Hơn nữa, nếu hắn ngoan ngoãn chịu nghe lời, ta cũng có thể giúp hắn xuất đạo”.
Nói xong, Tưởng Duy Nhân cũng lười xem biểu tình của Sở Quân, liền đưa cho hắn cái địa chỉ cùng với 1 chìa khóa xe.
“ Đây là chìa khóa xe, ngày mai ta sẽ chờ ở chổ này, ngươi lái xe mang Phương Trình
đến đây, chờ sau khi mọi chuyện chấm dứt xong xuôi, ta đảm bảo, hai cái tiền đồ của hai ngươi đều là một mảnh sáng chói”
Hai bàn tay Sở Quân nắm chặt, lửa giận trong lòng đã tích tụ đến đỉnh điểm. Nhưng hắn biết hắn không phải là đối thủ của Tưởng Duy Nhân.
“ Phương Trình không phải là đứa trẻ, hắn cái gì cũng rõ ràng. Hắn sẽ không chịu!”
Tưởng Duy Nhân khẽ nhếch khóe miệng, thần sắc càng thêm quỷ dị: “ Cái này đương nhiên ta biết, nếu hắn không chịu, ngươi liền lừa hắn tới đây. Ta nghe nói hắn ngày thường không cùng người khác giao lưu nhưng lại cùng ngươi có thể nói chuyện mấy câu. Ngươi thường xuyên giúp hắn, hắn tín nhiệm ngươi nhất. Ngươi chỉ cần mang
hắn đến, mọi chuyện còn lại ngươi không cần lo lắng.”
Tưởng Duy Nhân tại thời điềm nói những lời này mặt không đỏ tâm không gợn. Sở
Quân cảm thấy răng cấm phía sau đều phát run, cả người đều run rẩy không ngừng. Tưởng Duy Nhân nhìn ra được Sở Quân tức giận, dụ dỗ không được, đổi thành uy hiếp: “Đương nhiên, ngươi có thể không làm như thế. Ngươi có thể từ bỏ tiền đồ tương lai,
ngày mai liền thu thập đồ đạc về nước. Nhưng ngươi phải hiểu được, hiệp ước thực tập sinh của ngươi vẫn còn ở trên tay ta, ta nếu muốn chỉnh chết ngươi so với giết một con kiến
còn dễ dàng hơn!”
Tưởng Duy Nhân âm trầm mà cười cười: “ Ta tin tưởng ngươi sẽ đưa ra quyết định chính xác, 12 giờ trưa mai, ta chờ ngươi.”
Nói xong, Tưởng Duy Nhân mạnh mẽ nhét chìa khóa xe cùng với tờ giấy ghi địa chỉ vào lòng bàn tay Sở Quân.
Sở Quân không nhớ rõ ngày đó hắn quay trở về phòng ngủ như thế nào, tại thời điểm buổi chiều, hắn còn xin nghỉ bệnh, không có cùng mọi người đi luyện tập.
Phương Trình cố ý trở về đem cơm cho hắn, vẻ mặt lo lắng ngồi ở mép giường, xem xét
trán của hắn, nhỏ giọng hỏi: “ Sở ca, rốt cuộc nơi nào không thỏa mái? Có muốn hay không ta đem ngươi đến phòng y tế xem một chút?”
Sở Quân đưa lưng về phía Phương Trình, ở nơi hắn không nhìn thấy được xoa xoa khóe mắt, một hồi sau mới quay lại, chặt chẽ mà nắm tay Phương Trình. Cả người Phương Trình run
lên một chút, lập tức phản ứng lại cầm tay Sở Quân, không có buông ra. Sở Quân cũng không có chú ý đến sự khác thường của Phương Trình, chờ đến khi hắn xoay người lại, Phương
Trình liền vội vàng rút tay về, cuối đầu xuống không dám để Sở Quân nhìn thấy vẻ mặt đang đỏ của hắn.
Giờ phút này, Sở Quân cũng không có tâm tư mà đi quan sát biểu tình của Phương Trình, hắn dại ra nhìn chằm chằm hộp cơm, qua hồi lâu cũng chưa hết thất thần. Thức ăn trong nhà ăn thực tập sinh thực ra rất khó ăn, hộp cơm này, rõ ràng Phương Trình đã xếp hàng ở cửa hàng thức ăn nhanh dưới lầu mà mua đến.
Bọn họ tại thời điểm nghỉ ngơi trong lúc luyện tập, mỗi khi đến giờ cơm chiều, người ở dưới lầu xếp hàng rất đông, để tiết kiệm thời gian. Sở Quân cùng với Phương Trình rất ít
khi xếp hàng ở cửa hàng kia. Chỉ là sau mỗi kỳ khảo hạch kết thúc, bọn họ mới có thời gian đi xa xỉ một phen.
Hôm nay lại là chủ nhật, Sở Quân có thể tưởng tượng đến, vì mua được hộp cơm ngon này mà Phương Trình đã phải xếp hàng đợi đến bao lâu!
Thực ra Sở Quân không có cảm giác muốn ăn cái gì, nhưng vẫn mạnh mẽ đem khối xương
sườn nhét vào trong miệng.
“ Ăn ngon thật! “
Nói xong hắn lại cúi đầu ăn cơm, không dám để Phương Trình nhìn thấy khóe mắt chính mình đang phiếm hồng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top