chương 27: (cao H)

*Chương này cân 4- song tính anh chị em cân nhắc trước khi xem : )

Ôn Tề Hiên lấy khăn thấm nước đã vắt sạch, nhẹ nhàng lau trên người Diệp Tử Kỳ, lòng bàn tay cảm nhận khăn tay từ lạnh chuyển sang ấm dần rồi nóng lên.

Cả người Diệp Tử Kỳ như tôm luộc đỏ hồng, từng giọt mồ hôi thi nhau rỉ ra, theo sát đó là hương thơm thảo dược thoang thoảng lại dây dưa không dứt.

Hai má hắn nhiễm lấy màu sắc tình, đôi mắt như lưu ly chứa đầy hơi nước, môi nhỏ hé mở phát ta từng tiếng đè nén rên rỉ.

Hôm nay là trăng tròn, đúng là cực hình của hắn, tay chân banh rộng tứ phía, phía dưới hai lỗ như cạnh tranh nhau xem ai xuất ra nhiều nước nhất.

Diệp Tử Kỳ nâng mắt nhìn Đàm Mộc Dương:" Tướng công...giúp ta ân a...."

Bản thân Đàm Mộc Dương vừa sướng vừa khổ vì cuối cùng Diệp Tử Kỳ cũng kêu y. Hai canh giờ qua, hắn chỉ cầu xin Độc Cô Tuyệt, Đoản Mạc cùng Ôn Tề Hiên làm cho y một bụng giấm chua.

Nhưng mà... Diệp Tử Kỳ độc trên người còn chưa giải, huống chi hắn trong bụng còn có song song một tiểu sinh mạng.

Không sai, Diệp Tử Kỳ đã mang thai, còn là thai nhi năm tháng tuổi.

Diệp Tử Kỳ cả người mền nhũng, tay chân bị cố định sau nhiều lần giẫy giụa đã tạo ra những đường rằng đỏ tím, nhưng cả bốn tên nam nhân này không một ai giúp hắn, nhịn, nhưng nhịn không nổi nữa. Diệp Tử Kỳ "hức" một tiếng, từ trong phòng phát ra oan ức nức nở tiếng khóc làm hai người Đàm Mộc Dương cùng Ôn Tề Hiên tay chân luống cuống làm sao. Mà đang giúp Diệp Tử Kỳ truyền chân khí, Độc Cô Tuyệt cùng Đoản Mạc song song mở mắt, trong mắt ẩn ẩn tia lửa như nhập ma.

Độc Cô Tuyệt nắm chặt tay, mu bàn tay gân xanh nhảy ra, hít một hơi thật sâu, ép xuống tâm ma trong người, sau đó Đoản Mạc cũng khó khăn hồi phục.

Nhưng đợi khi bốn người lóng ngóng an ủi Diệp Tử Kỳ, thì sợi dây cố định tay chân hắn đã sớm bị đứt ra, đưa tay ôm lấy cổ Độc Cô Tuyệt, tàn nhẫn ở cổ gã cắn một cái, mùi vị rỉ sắt của máu tanh gập trong miệng.

Độc Cô Tuyệt bất ngờ bị cắn rên lên một tiếng, nhưng vẫn không đẩy hắn ra.

"Cắn xong thì ngoan ngoãn nằm yên đợi Mộc sư thúc ngươi về."

Gương mặt thản nhiên nói hết câu, chỉ là khi quần cùng khố bị người kéo xuống, lộ ra cự long đã từ sớm dựng đứng, phía trên con rỉ ra tinh dịch bán đứng hắn.

Diệp Tử Kỳ đã sớm buông tha cổ, như đứa trẻ nhìn thấy kẹo vươn tay xoa lấy khất đầu, vệt lấy tinh dịch đưa lên miệng liếm mút.

Tuy đám người Độc Cô Tuyệt đã sớm biết Diệp Tử Kỳ khi ở trên giường dâm đãng như thế nào, nhưng gặp cảnh này vẫn không nhịn được nuốt nước miếng, trong đầu đồng thời nghĩ: dâm đãng.

Rỉ sắt phai nhạt nhường chổ cho xạ hương, Diệp Tử Kỳ chẹp môi nhấm nháp, sau đó một tay vịnh lấy vai y, một tay cầm lấy cự long, hạ mông đưa nó vào tiểu huyệt thư.

Nguyên lai Độc Cô Tuyệt cắn răng nuốt xuống dục vọng, không ngờ Diệp Tử Kỳ mỡ dâng miệng mèo. Thú dâm trong người bị ái nhân kéo ra, dục hoả tăng vọt hơi thở gã dần hỗn loạn, lồng ngực phập phồng...

Giữ lấy eo thiếu niên, Độc Cô Tuyệt tàn nhẫn chín cạn một sâu thao lộng Diệp Tử Kỳ.

Đoản Mạc ngồi đối diện lại nuốt một ngụm nước miếng, bàn tay thô ráp do cầm kiếm bắt đầu tham lam vuốt ve thân thể nhiễm hồng, chỉ cảm thấy thân thể của ái đồ khi chạm vào thật đã. Trước kia khi cùng Tề Hiên hưởng qua Diệp Tử Kỳ, vì trong lòng còn phân vân mà chỉ có thể qua loa, nay khi lần nữa vuốt ve mới ngộ ra bản thân ngu ngốc thế nào. Lòng bàn sờ một đường tới anh đào trước ngực, đùa bỡn ác liệt đem nó hết hướng về phía trước lôi kéo lại dùng hai tay nhào nặn nó, khiến viên anh đào dâm mỹ càng thêm dâm.

Diệp Tử Kỳ phía dưới được côn thịt lắp đầy,  trên ngực lại truyền đến cảm giác vừa đau vừa sướng, tay đặt trên vai Độc Cô Tuyệt càng vô lực, tiếng rên rỉ như đau như sảng ngày càng to.

Đến đây, Ôn Tề Hiên cùng Đàm Mộc Dương cũng không nhìn nữa, một lên trước một xuống sau.

Ôn Tề Hiên đi tới trước mặt Diệp Tử Kỳ, đưa tay nắm lấy cằm y nghiêng về bên gã, khàn giọng:" Sư huynh..."

Diệp Tử Kỳ nâng mắt nhìn, sau đó khóe môi cong lên, đẩy ngã Độc Cô Tuyệt nằm xuống, bản thân hắn lắc mông tự thân ra vào, tay thì chống giường xoay người về phía Ôn Tề Hiên, mũi gửi gửi dương vật tanh nồng vị xạ hương, thân thể nhịn không được càng hưng phấn, mông càng lắc lư nhấp nhô, vội vàng há miệng kéo ra nút thắt trên lưng quần, nhìn quần rơi xuống lộ ra thân dài cự long, Diệp Tử Kỳ gợi tình liếm môi, mắt còn cố tình nhìn sang Đoản Mạc khiêu khích, khiến Đoản Mạc ánh mắt ngày càng trở lên tham lam dục vọng.

Côn thịt Ôn Tề Hiên lộ ra, Diệp Tử Kỳ liền vươn đầu lưỡi liếm láp.

Tuy cùng với Diệp Tử Kỳ lăn giường đã lâu, nhưng đây cũng là lần đầu y được hắn khẩu giao, Ôn Tề Hiên bị kích thích đến ngơ ngác một lát.

Sư huynh liếm thật thoải mái.

Diệp Tử Kỳ nhìn Ôn Tề Hiên một mặt lộ vẻ hưng phấn, liền ra sức lấy lòng, há miệng ngậm lấy khất đầu, bất ngờ hút một phát.

Ôn Tề Hiên không đề phòng bị cơn khoái cảm ùa đến đột ngột, liền rùng mình nhanh chóng xuất ra, Diệp Tử Kỳ như mèo con tham ăn một giọt cũng không chừa nuốt xuống, theo sát đó là giọng nói hơi khàn của hắn:" Thật nhanh." Khiến Ôn Tề Hiên buồn bực trong người, tức giận nắm lấy tóc hắn kéo lại, đem cự vật còn hơi mềm nhét vào, nhưng cái miệng nhỏ của Diệp Tử Kỳ thật biết hầu hạ người làm Ôn Tề Hiên đỏ mắt đầy dỗi hưng phấn mà đong đưa eo cạ vào đầu lưỡi hắn.

Mà ở phía sau, Đàm Mộc Dương nhìn cúc hoa cơ khác co rút, liền dùng ngón tay chạm tới động huyệt, ấn ấn vào bên trong hoa bích, ngón tay cảm nhận lỗ nhỏ mềm mại co giãn, một đường ấn vào dễ dàng. Đàm Mộc Dương bắt đầu trừu sát lâu lâu lại không ngừng gãi lên nhục thịt.

Động huyệt bị ngón tay linh hoạt nghịch, eo cong lên, bộ mặt càng dâm đãng đói khát.

Đàm Mộc Dương nhìn Diệp Tử Kỳ chổng mông về phía mình, vẫn không quên lên xuống đẩy đưa tiểu huyệt thư cùng cự vật Độc Cô Tuyệt lại dính lại tách. Lòng ẩn ẩn tức giận liền một tiếng đánh lên mông của Diệp Tử Kỳ.

Mông Diệp Tử Kỳ rất lớn lại còn co giãn tốt, khi sờ lên rất thoải mái, Đàm Mộc Dương ban đầu còn ý trừng phạt nhưng sau lại thành xoa nắn. Lại một hồi, Đàm Mộc Dương đưa mắt nhìn vào lỗ nhỏ đang đói khát mấp máy phun nước nuốt lấy ngón tay, một ý nghĩ chợt xuất hiện. Đàm Mộc Dương liếm liếm môi khô, tay banh ra lổ huyệt lộ ra mị thịt bên trong, Đàm Mộc Dương cúi xuống, hai mắt đầy hứng thú nhìn chăm chăm, sau đó như si mê vươn đầu lưỡi đẩy vào bên trong, đầu lưỡi như rắn nhỏ sắc bén đang săn con mồi, nghịch ngợm luồn lách chạm vào mị thịt.

Diệp Tử Kỳ bị kích thích đến toàn thân run rẩy, hai mắt trợn trắng, môi bị côn thịt banh rộng giữ lấy tiếng rên, khoe miệng nước bọt chảy xuống. Mà Đoản Mạc như muốn ăn hắn vào bụng, vừa hôn vừa cắn để lại ấn ký đỏ rực trên người, cự vật của hắn ta qua lớp vải y phục như có như không chạm vào người hắn. Mà cự vật của Độc Cô Tuyệt đang ngày một lớn khi gã chứng kiến hình ảnh dâm loạn, phía sau Đàm Mộc Dương vẫn đang say mê liếm mút lấy cúc huyệt hắn, còn có Đoản Mạc đang ngày càng đi xuống cúc huyệt, cùng Đàm Mộc Dương thi nhau liếm mút hắn. Sau đó không biết từ khi nào, Đàm Mộc Dương đã đưa dương vật vào.

Khoé mắt nhìn thấy đũng quần Đoản Mạc đã dựng đứng, nhưng chỉ có thể đứng đực ra đó, an ủi duy nhất là liếm mút rồi cạ cạ trên người hắn.

Diệp Tử Kỳ nhíu nhíu mày, phun ra cự vật trong miệng:" Ưm...hảo trướng...to quá...ha... Sư tôn..ưm sư tôn..."

Đoản Mạc thừa cơ đã đi tới, ngấu nghiến hôn lên môi Diệp Tử Kỳ, bên trong miệng hắn toàn là vị tanh nồng, lưỡi liền tức giận quét qua một lượt muốn đem đi ra ngoài đã bị Diệp Tử Kỳ nhanh nhẹn cuốn lại nuốt vào bụng, sau đó như lấy lòng mà tự động luồn vào miệng Đoản Mạc. Hết ở trên hàm trừu qua, lại xuống phần lưỡi quấn lấy, đợi khi cả hai tách nhau thì môi cũng sưng táy, khoé môi bị nướt bọt cả hai làm nhìn rõ lúc trước bị dương vật làm rách.

Diệp Tử Kỳ ý loạn tình mê ngậm lấy yết hầu của Đoản Mạc, hàm hồ nói:" Tề Hiên, phía sau sư huynh...ưm còn muốn ăn gậy thịt của đệ..."

!!!!

Ôn Tề Hiên chấn động...

Kia cự vật của Đàm Mộc Dương tuy không to bằng y, nhưng cũng lớn hơn người thường, nếu làm y đi vào nữa, sư huynh của y không phải rách hay sao...

Độc Cô Tuyệt cười khan, đưa tay xoa lên huyệt thư cùng cự căn bản thân dính nhau, sau đó trượt lên sờ cúc hoa đang nuốt lấy cự long Đàm Mộc Dương:" Tiểu Kỳ, đây là một lần ăn đại long của ta cùng ngựa gỗ thèm đến nay đi."

Diệp Tử Kỳ hai lỗ đều cắm đến hảo sảng khoái, nay lại được ngón tay như ngọc Độc Cô Tuyệt sờ lên liền kích thích phun ra nhiều nước:" Ưm....lại sờ lại sờ ...hảo kích thích a .... Nhớ a...lổ nhỏ Kỳ nhi nhớ chết hai gậy đâm vào... A... sẽ sướng a...ưm ha..."

Theo lời nói dâm đãng của hắn, khiến bốn gậy càng chướng lớn, hô hấp phập phồng rõ rệt, tiếng thở dốc gồ gồ đầy dục vọng thấp thoáng xung quanh.

Ôn Tề Hiên như người gỗ được khai sáng, vội đi tới phía sau, nhìn Ôn Tề Hiên tới gần, Đàm Mộc Dương như hiểu ý nhích qua một bên một chút.

Ôn Tề Hiên nhìn nước sốt đặc sệt với bong bóng nho nhỏ, liền vội vàng cầm côn thịt trực tiếp đẩy vào không một chút do dự.

Diệp Tử Kỳ cả người liền dán trong lòng Đoản Mạc, thất thanh hét lên một tiếng không rõ là đâu hay sản, thân thể cũng run run lắc lư.

Đoản Mạc thấy vậy, lung tung lung ta liếm liếm mặt y, Độc Cô Tuyệt cũng chà chà khất đầu lên hột le.

Diệp Tử Kỳ cả người đã sảng nay càng phát tao ngứa ngáy, lên án lắc lắc eo.

Kia eo lắc lên án, Độc Cô Tuyệt, Đàm Mộc Dương cùng Ôn Tề Hiên liền động.

Độc Cô Tuyệt đây cũng là lần đầu hưởng hoa bích mập mạp, tao bích này vừa nhỏ hẹp vừa ấm áp lại nhiều nước thủy, nếu bên người không có ba đại nam nhân kia, sợ là Độc Cô Tuyệt đã bày ra bảy bảy bốn mươi cách chơi, hận không thể chơi Diệp Tử Kỳ đến chỉ biết một mình hắn ta. Nhìn hai mép mập không chút tiết tháo căng ra lấy lòng hắn ta, mỗi lần khi côn thịt vừa rút ra một ít liền như có trăm cái miệng nối tiếp nhau mút lấy níu kéo, khi đâm vào lại banh rộng, miệng tử cung càng không chút liêm sỉ nào mở rộng muốn hút lấy gậy thịt vào. Nhiều lúc khiến Độc Cô Tuyệt muốn một lần đâm vào trừng phạt miệng dâm này, nhưng mỗi lần như vậy đều bị bụng to đánh thức. Dù sao trong bụng còn tiểu tinh linh chưa ra đời, hắn ta sao lại dám manh động.

Phía sau, Ôn Tề Hiên cùng Đàm Mộc Dương hai gậy thịt chen chúc nhau, cảm nhân từng cái giật nhảy của đối phương, liền sinh lòng muốn cho đối phương thua cuộc, liền người vào ta ra ngươi ra ta vào, làm nước sốt thi nhau văng tung tóe, dính lấy bốn người như một tấm lưới bằng tinh dịch cùng dâm thủy đan thành.

Diệp Tử Kỳ cả người dính lấy Đoản Mạc, tay chân loạn xạ xé rách y phục của gã, như trả thù lúc nãy mà tàn nhẫn dùng răng nanh cắn nhưng lại vì khoái cảm làm cả người mềm nhũng mà cắn không hơn không kém mèo con. Còn khiến cho Đoản Mạc hiểu thành quyến rũ gã, làm đôi mắt lộ ra ánh quang đỏ rực lửa dâm dục.

Đồng thời, càng khiến gã hiểu lầm vì ở trên giường Diệp Tử Kỳ thật sự giống chó mẹ còn hơn kỹ nữ, dâm loạn phóng tục là những gì nói đến Diệp Tử Kỳ khi gã nghĩ đến lúc trên giường.

Mặc cho ba người kia ra sức trừu sáp, Diệp Tử Kỳ vẫn có thể mạnh khoẻ quyến rũ gã, lưỡi còn vương ra thèm khát vị tinh dịch, nhịn, gã thật sự muốn nhịn cũng nhịn không thành, giọng nói khàn đặc:" Kỳ nhi, con muốn ăn kẹo không?"

"A a a ....hai lổ thật sảng ...ngô ha... Nhanh a ...sâu hảo sâu...sư tôn... Sư tôn... Con...con muốn ăn...muốn ăn gậy bự của người...ha...cho con..."

Nghe câu này, Đoản Mạc không nói một câu nữa, dán eo vào, Diệp Tử Kỳ ngửi thấy vị xạ hương.

Liền tham lam dán mũi vào hít lấy, còn khiến chóp mũi dính lấy trắng đục bạch dịch.

Hai tay Diệp Tử Kỳ run ôm lấy hong Đoản Mạc, hệt con chó cái ủn đầu vào chủ nhân, hai mắt lại lộ vẻ tham lam nhìn cự vật.

Diệp Tử Kỳ mở miệng thử ngậm lấy dương vật, sau đó yết hậu thả lỏng, một phát nuốt lấy, để đỉnh quy đầu cạ cạ lên yết hầu, lưỡi nhỏ như được ăn kẹo ngọt ra sức bú liếm, tạo ra âm thanh dâm mỹ, Đoản Mạc được hầu hạ, hai mắt nheo lại hưởng thụ, tay giữ lấy đầu y, Diệp Tử Kỳ nhìn Đoản Mạc như vậy, liền vui vẻ, phun ra gậy thịt, đưa miệng ở giữa thân hôn một cái, lại ngậm lấy lông mu, dùng lưỡi cuộn tròn nó lại, như chưa nghịch đủ, lại từ từ đưa đầu ra xa để lông mu thẳng cứng dính nước đứng thẳng, Diệp Tử Kỳ hài lòng đổi xuống túi thịt căng đây, ngây ngô hỏi:" Ưm...sư tôn...túi này là để ha...là để đựng giống ư..."

Đoản Mạc chỉ thở dài xoa đầu hắn như đáp lời, Diệp Tử Kỳ được xoa lại thích thú, bá đạo nói:" Giống đều là của con ...không cho nữ nhân khác, còn có...ưm...giống của chương, sư đệ và Mộc Dương còn có tướng công, đều là của con.", Nói xong, hắn liền lộ răng cắn cắn lên túi thịt:" Đánh dấu...a a a "

Vừa dứt câu, âm thanh bên ngoài vàng lên, là tiếng mở cửa, hình như ai đó định đi vào. Diệp Tử Kỳ nghĩ đến cảnh tưởng được nhìn, lại dị thương hưng phấn, miệng cùng hai lỗ lại khẩn lại sảng kẹp lấy bốn gậy thịt.

Mà Diệp Tử Kỳ nghe thấy, bốn người kia càng tỏ, Đàm Mộc Dương ý vị thâm trường mở miệng:" Sư thúc sao lại kẹp khẩn như vậy? Hưng phấn được người nhìn bộ mặt dâm đãng của người?"

"Ân...hảo khẩn ... Chó cái thật thoải mái, bị gậy thịt các tướng công thao đến lỏng...người nhìn ...a có người nhìn liền khẩn sẽ kẹp lấy ...kẹp chặt lấy gậy thịt...ngô..."

Độc Cô Tuyệt đang hưởng thụ tiểu huyệt thư hậu hạ, nghe hắn nói liền tăng vọt dục vọng, một phát song song cùng Đàm Mộc Dương và Ôn Tề Hiên phía sau đâm một phát lại một phát, khiến Diệp Tử Kỳ mẫn cảm run rẩy hét lên, cách một vách thịt mỏng, cả ba lại đồng điệu làm khiến hai lổ Diệp Tử Kỳ triều xuy, dâm thủy như nước tràn bờ đê, đồng thời khi Ảnh Phất Tuyết cùng Dương Lạc đang dìu Mộc Đỉnh đi vào thì chỉ thấy trong phòng sạch sẽ không còn bóng người.


Ở Bất Vong Sơn trong Thiên Mạc tồn tại một cấm địa, bất kỳ ai cũng không được đặt chân bước vào. Song song tồn tại những cái ngoại lệ, điển hình là chưởng môn của tông.

Hàng ngàn năm trước, khi Thiên Mạc được xây dựng, chưởng môn đầu tiên tức Thông Hành đạo nhân khi xưa đã  đặt ra cấm chế chỉ ai là chưởng môn đã đạt tới Hợp thể cùng đạo lữ mới được phép đặt chân vào.

Còn lý do tại sao, thì ít ai biết được.

Lúc này, tại sâu trong cấm địa, giữa những bụi trúc to tướng, một giường băng rộng lớn đủ cho mười người đàn ông trưởng thành nằm lăn lốc.

Trên giường là thân hình của năm nam nhân quấn lấy nhau, a... Nói đúng hơn là tinh xảo thiếu niên bị bốn con thú dâm vấn lấy.

Nếu có người ở đây, thì cho dù đứng ở từ xa, chưa nhìn rõ cũng sẽ nghe thấy những âm thanh nghẹn ngào phóng đãng làm người đỏ mặt.

Diệp Tử Kỳ trong miệng ngậm lấy cự long tím đen, dưới thân tiểu huyệt hoa mập mạp cũng đang nuốt lấy một cự long, mà phía sau, càng khiến người ta trợn mắt nhìn, nếp nhăn trên cúc hoa căng chặt như sắp rách đanh phun ra nuốt vào hai gậy thịt.

-------hết chương 27-----

Đôi lời của mụ lười:

Chuyện là vài hôm trước mình có nhận được hai tin:
Tin nhắn 1 là xin mình truyện gốc để đọc, tại vì mình ra lâu
Tin thứ 2 là xin chuyển ver

Thứ nhất bộ này của mình không edit của ai._. Nên mọi người không cần nhắn riêng hỏi để đọc trước. Mình trước giờ hỏng edit, nhưng từ giờ bắt đầu học edit để lên tay, nên mong mọi người ủng hộ:-:

Thứ 2 về phần chuyển ver: mọi người nói mình ích kỷ cũng được nhưng đây là công sức của mình, lỡ mà truyện bạn được nhiều người biết đến yêu thích hơn của mình, mình ghen ạ 🥲🥲 thẳng ra là đố kị ấy:3 Nên mình nói luôn không cho chuyển ạ, lòng ghen của mẹ già như mình rất cao.

Và điều mình muốn nói đến đây là: chương này mọi người thấy mình lên tay hong ạ. Cầu cmt, mình có đọc cmt của mọi người còn không rep không phải tại vì mình chảnh mà vì mình ngượng với hỏng biết rep làm sao. Hí hí...nhưng đọc cmt nó thích lắm mọi ạ👁️👄👁️

À bật mí luôn có thể chương sau hoặc sau nữa mình lại viết 1 cân 5 : )







Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top