Chương 33: Phim nghệ thuật vs GV! (1)
Ngày thứ bảy, ban trưa, tiết trời sáng sủa, bầu trời ít mây, nhiệt độ cao, nắng rực rỡ, không thích hợp ra ngoài.
Từ Chính Dương ôm Kiều Văn vùi ở trong ghế sô pha, bật máy điều hòa, xem ti vi, Hiên Hướng Vĩ cùng Trương Quốc Vinh diễn Happy Together, là Kiều Văn download từ internet, TV là hôm qua mới mua về, còn chưa gắn đầu máy, cho nên không thể làm gì khác hơn là đem TV kết nối với notebook.
Đề xuất xem phim chính là Từ Chính Dương, nhưng phụ trách chọn phim lại là Kiều Văn, Từ Chính Dương có chút hối hận chính mình sao không ôm đồm luôn nhiệm vụ tuyển chọn phim, hắn lòng tràn đầy mong chờ cho là thầy Kiều sẽ chọn ( Transformers ), (Fast and furious ) thể loại nổi tiếng của Hollywood, vạn vạn không nghĩ tới được thầy Kiều mắt xanh lại chọn ( Happy Together ), xưa nay phim nghệ thuật của Vương Gia Vệ đều không phải là khẩu vị của hắn a! Thỉnh tha thứ hắn không có bao nhiêu tế bào văn nghệ, phim nghệ thuật tuyệt đối với hắn mà nói chỉ có một cái chức năng -- thôi miên.
Bộ phim đã phát được gần một nửa, Từ Chính Dương không nhịn được đánh một cái ngáp, nghĩ thầm bộ phim kéo dài lâu nhưthế đến cùng là có gì đáng xem, thế nhưng là một ông chồng tốt tự xưng là có trách nhiệm, nhất định phải đối với lựa chọn "anh minh" của vợ bảo bối phải dành cho trăm phần trăm ủng hộ và khẳng định, vì vậy hắn trái lương tâm cổ động nói: "Bảo bối, Hiên Hướng Vĩ cùng Trương Quốc Vinh đều diễn tốt vô cùng, lớn lên đẹp trai, vóc người cũng rất tốt." Hắn căn bản không làm sao xem nghiêm túc được, vô pháp hướng vào nội dung bộ phim đưa ra bình luận, không thể làm gì khác hơn là bình luận một chút về diễn viên, còn bình luận đến tương đối nông cạn.
Hắn sau khi nói xong, qua một hồi lâu đều không có được đáp lại, kỳ quái quay đầu nhìn một chút thầy Kiều đầu dựa vào trên bả vai hắn, nhất thời trợn mắt ngoác mồm.
Thầy Kiều cư nhiên đang ngủ!
Từ Chính Dương nhìn chằm chằm dung nhan thầy Kiều ròng rã mười giây, quả thực bị chọc tức đến phát cười, hắn ở đây liều mình bồi quân tử, khổ sở nhẫn nại hướng mắt về phía bộ phim nội dung khô khan, vô vị, không nghĩ tới "Quân tử" ngược lại lại hẹn hò với Chu công.
Từ Chính Dương cong ngón tay trỏ nhẹ nhàng bóp bóp mũi Kiều Văn, cười mắng: "Em cái đồ hư hỏng này, lừa dối tình cảm của tôi." Lập tức kẹp chặt ngón tay, bóp mũi Kiều Văn, ngay sau đó chu miệng đến gần chuyên chú hôn lên môi Kiều Văn.
Năm giây... Mười giây... Mười lăm giây...
Rốt cục, thầy Kiều thiếu dưỡng khí phải mở mắt ra, mắt mở thật to, "A a" kêu lên, Từ Chính Dương tiếp tục hôn thêm năm giây nữa mới buông tay ra cho người ta hô hấp, nhưng mà môi vẫn như cũ gắt gao quấn quít lấy không chịu tách ra, còn được voi đòi tiên mà đem đầu lưỡi đưa tới, ôn nhu mà bá đạo xâm chiếm khoang miệng của thầy Kiều.
Nụ hôn lưỡi kiểu Pháp vừa triền miên vừa ôn nhu này kéo dài hết một phút mới dừng lại, Kiều Văn thở hổn hển mấy cái, tức giận nắm hai má Từ Chính Dương kéo ra hai bên: "Anh muốn làm em nghẹt thở mà chết à!?"
Từ Chính Dương tùy ý hắn chà đạp hai gò má của mình, đàn ông chân chính đẹp trai là không sợ bị chà đạp, cho dù mặt biến hình, vẫn cứ đẹp trai, hắn ngữ khí ai oán lên án nói: "Em còn nói được, là ai xem phim còn chưa xem được một nửa đã ngủ mất?"
Kiều Văn nhất thời cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhanh chóng buông tha hai gò má của hắn, còn lấy lòng xoa nhẹ cho hắn mấy cái: "Cái kia... Tại em thấy trên diễn đàn có người nói đây là một bộ phim đồng chí kinh điển, liền download xem thử, nhưng mà không biết tại sao, nhìn một chút liền cảm thấy buồn ngủ, bất tri bất giác lại ngủ mất!"
Từ Chính Dương khoanh tay nhìn hắn, giả vờ cao thâm phê phán nói: "Xem phim nghệ thuật chính là xem nội dung, hương vị, lúc xem phải kiên trì, phải dùng tâm đi cảm ngộ, như em một nửa cũng không xem xong liền ngủ, quả thực chính là sỉ nhục đối với phim nghệ thuật, loại hành vi này của em, đạo diễn làm phim nhìn thấy không biết có bao nhiêu thương tâm, Vương Gia Vệ sẽ khóc ngất ở nhà vệ sinh em biết không?"
Kiều Văn nhìn hắn một bộ giả vờ chính đáng, nhịn cười phụ họa theo: "Được được được, là em không đúng, em vũ nhục phim nghệ thuật, em cùng Vương Gia Vệ xin lỗi."
Từ Chính Dương lập tức đem hắn đè gục xuống ghế sa lon, tàn nhẫn mà gặm mấy cái: "Em không cần cùng hắn nói xin lỗi, cùng anh xin lỗi là được, anh còn tưởng rằng em thích xem phim nghệ thuật, em ngược lại thì tốt rồi, bắt chuyện cũng không nói một tiếng liền ngủ gục, ném anh một mình đần độn mà đau khổ hơn nửa giờ."
Kiều Văn cười ha ha ôm cổ của hắn, cười nói: "Được được được, em xin lỗi."
Từ Chính Dương ở trên đôi môi mềm mại của hắn mổ một cái, bàn tay bắt được mông thịt của hắn vò hai cái bóp ba cái: "Đừng chỉ nói không a, nói xin lỗi phải dùng hành động thực tế để biểu đạt"
Kiều Văn tự nhiên biết hắn đang đánh cái chủ ý gì, nhất thời nheo mắt lại nhìn hắn, nói: "Ban ngày anh lại muốn động dục?"
Tiểu tâm can của Từ Chính Dương không khống chế được run rẩy một cái, nhanh chóng phủ nhận: "Anh nào dám a! Đã nói là buổi tối mới có thể làm tình, anh là muốn đến tối với em..." Hắn kề sát bên tai Kiều Văn nói vài chữ.
Kiều Văn giật mình sửng sốt một chút, nhìn Từ Chính Dương một mặt biểu tình mong đợi, không dám xác định hỏi: "Anh nhất định phải chơi cái này?"
Từ Chính Dương điên cuồng gật đầu.
Kiều Văn suy tính mấy giây, sảng khoái đáp ứng: "Được, anh muốn chơi em sẽ cùng anh chơi!" Hắn xưa nay cũng không phải loại người biệt biệt nữu nữu, sẽ không tận lực phủ nhận sự thực hắn yêu thích cùng Từ Chính Dương làm tình, chỉ cần Từ Chính Dương khống chế được số lần, không túng dục quá độ, yêu cầu không phải quá phận, quá đáng, quá khác người, hắn đều nguyện ý phối hợp, đồng thời cũng chú tâm, tập trung vào.
Từ Chính Dương mừng rỡ như điên ôm lấy hắn hôn mạnh, Kiều Văn bị hắn dán một ngụm nước trên mặt, nhanh chóng dùng sức đem hắn đẩy ra, ghét bỏ nói: "Anh là cún hả? Sao lại thích hôn người như vậy?"
"Gâu gâu!" Từ Chính Dương còn thật học tiếng chó sủa, ra dáng sủa hai tiếng, còn đem đầu lưỡi phun ra, một bộ dáng dấp chó Pug, liền dính tới chuẩn bị tiếp tục cho thầy Kiều một ngụm nước nữa.
Kiều Văn vỗ một cái vào đầu Từ Chính Dương, cười mắng: "Nói anh như cún anh còn thật coi mình là cún sao? Mau biến trở về nhân dạng cho em!" Hắn đẩy Từ Chính Dương ra, xỏ dép lào đi tới bên cạnh notebook, tắt bộ phim kia đi, lại lên website điện ảnh tìm phim mới:"Anh thích xem loại phim gì? Ở đây có Captain America 2, phiên bản HD, xem không?"
Từ Chính Dương tiếp tục dính tới, từ phía sau lưng ôm lấy thầy Kiều, đem cằm tựa trên bả vai thầy Kiều, ngữ khí ám muội hỏi: "Bảo bối, không bằng chúng ta xem phim hành động tình yêu lãng mạn, thế nào?"
Kiều Văn di chuyển con chuột trong tay bỗng nhiên dừng lại, sắc mặt khẽ thay đổi, ngữ khí có chút cứng ngắt hỏi: " Hành động tình yêu lãng mạn? Có loại phim này sao?"
"GV a!" Từ Chính Dương rõ rõ ràng ràng nói: "Bảo bối em đừng giả ngốc với anh nha! Em chưa từng xem GV?"
Kiều Văn không nói, tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra mà trượt con chuột, hắn muốn làm ra một bộ gió êm sóng lặng, nhưng mà lỗ tai hơi đỏ lên đã tiết lộ sự khẩn trương trong lòng hắn.
Toàn bộ tâm tư của Từ Chính Dương đều đặt trên người thầy Kiều, tự nhiên chú ý tới điểm nho nhỏ không đúng ấy, hắn lè lưỡi liếm liếm lỗ tai ửng đỏ của thầy Kiều, cười hỏi: "Bảo bối em đang sốt sắng cái gì? Hả? Anh vừa chỉ mới nhắc tới GV, em liền khẩn trương, sẽ không phải là..." Hắn cố ý kéo dài âm điệu, đem Kiều Văn chỉ vừa có chút sốt sắng, tâm lại treo cao hơn, lỗ tai càng đỏ hơn.
Sốt sắng như vậy, khẳng định có quỷ, Từ Chính Dương trong lòng âm thầm suy đoán, hỏi một đáp án tương đối chắc chắn: "Sẽ không phải là ở trong notebook của em down mấy trăm bộ GV đi?"
Thân thể Kiều Văn nhất thời cứng lại rồi, Từ Chính Dương ngay lập tức liền xác định mình đã đoán đúng, nhếch miệng lên lộ ra nụ cười của đàn ông hư hỏng, lập tức đoạt lấy con chuột trong tay Kiều Văn, mở ra máy vi tính của hắn kiểm tra tập tin trong ổ đĩa: "Để ông xã xem em cất giấu mặt hàng gì tốt không, em thích Âu Mĩ hay là Nhật Bản?"
Kiều Văn cả kinh, nhanh chóng đưa tay cướp đoạt con chuột của Từ Chính Dương: "Anh làm gì? Anh đừng làm loạn thư mục của em..."
Từ Chính Dương đương nhiên không thể để cho hắn đoạt lại con chuột, hắn tay mắt lanh lẹ bắt lấy hai bàn tay của thầy Kiều, dùng một tay liền dễ dàng chế trụ, sau đó một tay khác tiếp tục thao tác con chuột kiểm tra tập tin.
Kiều Văn dùng sức giãy dụa, nhưng kinh nghiệm nhiều lần trong quá khứ nói cho hắn biết, khí lực của hắn so với Từ Chính Dương hoàn toàn không là gì, giãy dụa nhiều hơn nữa cũng là phí công, hắn chỉ có thể lên án nói: "Từ Chính Dương, loại hành vi này của anh là xâm phạm quyền riêng tư của người khác biết không?"
Từ Chính Dương cợt nhả phản bác: "Là vợ chồng nên thẳng thắn đối mặt, không có bí mật, nếu em muốn xem máy vi tính của anh, anh bất cứ lúc nào cũng có thể cho em xem."
Kiều Văn mặt đỏ rần, một là do tức giận, hai là do quá căng thẳng, hắn còn muốn nói gì để lên án hành vi lưu manh của Từ Chính Dương, nhưng khi nhìn thấy thư mục "Công tác" bên trong một thư mục tên là "Tư liệu" ở trong ổ đĩa F bị mở ra, hắn nhận mệnh, từ bỏ giãy dụa cùng lên án.
"Ha ha!" Từ Chính Dương ác liệt cười trêu nói: "Bảo bối, em thật là biết giấu a! Em 'Công tác' chính là xem GV hả?" Nói xong, hắn liền click chuột phải kiểm tra văn kiện to nhỏ bên trong, con số nhanh chóng biến động, cuối cùng cố định tại 156G.
"Ây dzô!" Từ Chính Dương cố ý khoa trương hô to một tiếng, giả vờ như rất là giật mình nói: "Bảo bối, không ngờ được a! Em cư nhiên cất giấu nhiều GV như vậy! Tìm từ đâu ra a?" Hắn là đang giả vờ giả vịt, kỳ thực trong Ipad của hắn còn có nhiều hơn nữa kìa, còn có websex, tư tàng GV số lượng nhiều đến quả thực có thể hù chết người.
Từ Chính Dương trượt con chuột tổng thể nhìn một lần, Âu Mĩ chiếm đa số, Nhật Bản mười mấy bộ cơ hồ đều là Koh Masaki, nhìn một hồi, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, ngữ khí chua lét hỏi: "Em vậy mà yêu thích Koh Masaki?"
Gốc gác cũng đã bị người ta moi hết ra rồi, còn có thể thế nào? Kiều Văn thẳng thắn vò đã mẻ cho sứt luôn, trong lòng cũng không còn khẩn trương, ngữ khí bình thản nói: "Đương nhiên thích a! Hắn lớn lên đẹp trai, vóc người lại đẹp, có ai không thích a?"
Anh đây không thích! Koh Masaki so với anh đẹp trai hơn sao? Vóc người tốt hơn anh sao? Dương vật so với anh thô hơn, cứng hơn, lâu hơn sao? Không có, toàn bộ đều không có, so mặt, so vóc người, so đại kê đi, toàn bộ Koh Masaki đều là bại tướng dưới tay anh! Từ Chính Dương trong lòng hò hét. Hắn rất muốn đem mười mấy bộ Koh Masaki kia kéo vào thùng rác sau đó xoá bỏ vĩnh viễn, nhưng mà không có gan này.
"GV Nhật Bản có gì đáng xem? Giả muốn chết, tiểu thụ rõ ràng rất thống khổ, biểu tình đều vặn vẹo, còn giả mù sa mưa ở nơi đó hô kimoji, này là không mở mắt mà nói mò mà! Còn có gạch men kia, đánh so với tường thành còn dày hơn, nhìn sao mà đã nghiền a? Sau này đừng xem Nhật Bản , Âu Mĩ rất dễ nhìn a, vừa chân thực vừa cảm xúc mãnh liệt, GV Âu Mĩ anh có rất nhiều, đều gửi hết cho em, đều là không che không bao, em khẳng định yêu thích." Từ Chính Dương lớn tiếng không biết xấu hổ nói.
Vừa nói xong, hắn liền lập tức trở về bàn mở mạng lên Baidu, cấp tốc nhập tài khoản mật mã, tay Kiều Văn được giải thoát, cũng không vội mà rời đi, hắn cũng muốn nhìn một chút tài khoản củavTừ Chính Dương đến cùng là có "Rác thải"gì!
"Ồ? Đây là cái gì?" Vừa đăng nhập, liền nhận được tin nhắc nhở nhận thư mới, Từ Chính Dương kiểm tra một hồi, người gửi là anh rể họ của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top