chương 128


Ai da

Cứ nghĩ là thấy đau đầu nha

mới bao lâu không gặp, Kỷ Vi Vi cư nhiên đã có bạn gái.

Thế sao hồi đó ở đoàn làm phim ái muội với cậu?

Để xem sau này làm sao cô ấy đối mặt với mình chứ

0?.

Trong phòng chỉ còn lại mấy người phòng kí túc xá 101

Sự tình phát triển đến nước này.

Mọi người đều không nghĩ đến.

"Đó, kết hôn cũng không được nữa."

Hạ Nhất Phàm nằm liệt ngồi ở ghế trên.

Phỏng chừng suy nghĩ của hắn rất hỗn độn.

"Anh ba......" Dư Bắc tấm tắc bảo , "Này anh không thể trách Tần Phong quấy rối, là vị hôn thê của anh cùng cô gái  khác bỏ  chạy.

 trái tim Hạ Nhất Phàm bị đâm một mũi tên.

"Ách......  ý của em là, anh không thể thua được, anh phải trả thù cô ấy!" Dư Bắc đãi hắn ra chủ ý, "Anh cũng cùng chàng trai khác có tư tình đi! Cố Diệc Minh đem Dư Bắc kéo trở về, che lại miệng câuk.

Cảm giác như chậm một chút nữa, Dư Bắc liền ăn đấm.

Tần Phong cũng ở kia vui sướng khi người gặp họa nói: "Cúi chào liền cúi chào, tiếp theo cái càng ngoan. Yên tâm, cậu có thể tìm người vợ tiếp theo."

"Tìm ai chú?" Hạ Nhất Phàm nổi giận nói, "Cậu bồi tôi chắc?"

Cố Diệc Minh mở miệng hỏi: "Nói thật, hai người không có tính toán gì sao?"

"Còn có thể tính toán cái gì ."

Hạ Nhất Phàm bật lửa hút thuốc.

"Tùy tiện tìm người khác kết hôn thôi"

" sinh hoạt cá nhân của cậu cũng thật hỗn loạn nha." Tần Phong châm chọc mỉa mai, "Khi nào trở nên tùy tiện như vậy?"

Hạ Nhất Phàm dần dần táo bạo: "Tần Phong cậu câm miệng đi, đi đến nông nỗi này, hai ta lúng ta lúng túng, cậu trước kia cũng nói, dứt khoát về sau đừng lui tới."

"Đó là lời nói lúc tức giận."

Tần Phong lẩm bẩm một câu.

Hạ Nhất Phàm càng thêm bực bội, lớn tiếng hỏi: "Cậu mẹ nó tiểu hài tử ba tuổi sao? Nói sửa chủ ý liền sửa chủ ý?!"

"Ai bảo cậu cứ nói kích thích tôi chứ? chúng ta bình tĩnh một chút, cảm thấy vẫn  có thể làm bạn bè, đúng không?"

"tôi thiếu người bạn như cậu sao?" Hạ Nhất Phàm nộ khí đằng đằng mà nói, "sao cậu có thể hèn như thế hả? Tôi là nợ cậu, về sau tôi sẽ bồi thường cho cậu, cậu nói tôi cách xa cậu một chút, được, tôi cút, hiện tại  mẹ nó lại muốn làm bạn bè? Tôi hỏi cậu, có phải cậu cố ý chơi tôi không?"

Tần Phong đào đào lỗ tai, không chút để ý mà nói: "Tôi nghĩ kỹ rồi, không thể làm ngươi này khờ phê quá đến như vậy thoải mái."

"?"Hạ Nhất Phàm không thể lý giải.

"Chính là cậu kết hôn, tôi  liền đến náo cho thất bại, cậu không kết hôn, tôi sẽ làm bạn bè bên cạnh cậu ghê tởm cậu, tôi chính là cảm thấy, dù sao cũng không thể để cậu yen lành, vui vui vẻ vẻ mà kết hôn, tôi liền cảm thấy cả người không thoải mái, cần phải ở bên cnahj phá cậu, đúng, đây gọi là trả thù."

Tần Phong tiện hề hề.

Nhưng mà Dư Bắc cảm thấy hắn nghĩ một đằng nói một nẻo.

— đời đều tưởng đãi ở một thân người biên ghê tởm hắn.

Nếu này đều không tính ái?

Hắn chính là biệt nữu.

So với Cố Diệc Minh còn biệt nữu hơn.

Hiển nhiên Hạ Nhất Phàm cũng phát hiện điểm này.

Hạ Nhất Phàm bỗng nhiên bình tĩnh lại.

"Tần Phong, cậu sẽ không rời tôi đi?"

Tần Phong phụt một tiếng cười.

"Gì mà tôi không rời khỏi cậu chứ, cậu bị ảo tưởng nghĩ cái gì đấy? tôi là nói tôi sẽ không để cậu thoải mái."

"Bởi vì tôi ở cùng người khác vui vẻ, cậu liền ghen ghét?"

Hạ Nhất Phàm bắt được bím tóc của Tần Phong .

"Tôi đó là ghen ghét sao? Cậu có gì làm cho tôi ghen ghét? Mục đích của tôi, chính là làm ba Hạ Ngạn Quân của cậu cũng không vui, tôi kéo cậu, ông ta liền khí không thuận ha ha ha."

"Đừng mạnh miệng, cậu chính là yêu lão tử." Hạ Nhất Phàm chắc chắn mà nói.

"Ta yêu ngươi cái gấu trúc sạn sạn!" Tần Phong như là bị dẫm đến cái đuôi, "Tôi yêu cậu gì a? Yêu cái đồ công tử bột như cậu?Yêu cái đồ 3 tháng đi Bắc cương không tắm rửa? Yêu cái đồ tính tình như phân chó?!"

"Yêu một người là không cần lý do."

Hạ Nhất Phàm thật ra rất bình tĩnh.

"Không cần sao?" Tần Phong hỏi lại.

"Cần gì chứ?" Hạ Nhất Phàm sâu kín mà nói, "Bằng không sao tôi lại coi trọng cái đồ đầu gỗ như cậu chứ."

Dư Bắc ở một bên xem đến hãi hùng khiếp vía.

hai người này đang làm gì thế?

Đánh nhau không giống đánh nhau.

Yêu đương không giống yêu đương.

Này là biểu đạt một chút tình yêu đều đến đánh nhau.

Về sau nhưng có đến véo.

Nguyệt Lão se tơ hồng kiểu gì thế?

Đáp đến điện cao thế tuyến lên rồi?

"Không nói?" Hạ Nhất Phàm gật đầu nói, "vậy thôi không cần nói nữa, bố tôi ngày mai lại giới thiệu bạn gái khác cho tôi, sau đó liền kết hôn."

"Wtf? Tôi cũng phục cậu đó." Tần Phong ở kia run chân.

Hạ Nhất Phàm đứng lên một phách cái bàn: "Tần Phong cậu không thừa nhận cậu yêu lão tử cậu chính là chó!"

Tần Phong buột miệng thốt ra: "Cho dù làm chó tôi cũng không thừa nhận!"

Dư Bắc xem đến choáng váng.

Tần Phong nhiều tiện nhiều khôn khéo một người a.

Cư nhiên rớt mương.

Đây chính là tình yêu làm cho con người ta ngu ngốc trong truyền thuyết sao

"Ách......" Tần Phong phục hồi tinh thần lại nói, "Ý của tôi là, không thể nào tôi thừa nhận việc không có thật được.

"A." Hạ Nhất Phàm cười nhạo một tiếng, "cậu mạnh miệng cũng vô dụng, Nhị Cẩu Tử."

Tần Phong bị nhục nhã.

Dư Bắc chưa từng gặp qua người nào nghẹn đến đỏ mặt như thế.

Tần Phong một trương phê miệng nhiều lợi hại a.

Hiện tại rắm cũng đánh không ra.

"Thừa nhận đi Tần Phong, thích lão tử lại không mất mặt, tôi không ưu tú sao? Bao nhiêu người muốn tìm tôi làm bạn trai a,làm người yêu tôi, cậu cũng đâu có hại gì, lại còn lời được một người đẹp trai."

Hạ Nhất Phàm như đang niệm trú ở bên cạnh Tần Phong lải nhà lải nhải.

Nhằm tẩy não Tần Phong 

"Đừng nói nữa!"

Tần Phong ôm đầu.

giống như con khỉ bị Đường Tăng niệm chú, vò đầu bứt tai.

Hạ Nhất Phàm tiếp tục nói: "một bạn trai tốt như tôi, cậu nói cậu không hèn, cũng không cần, vậy đi đâu tìm dược một bạn trai nhưu tôi chứ? Tôi nói cho cậu biết cậu không thừa nhận cũng vô dụng, lúc còn học đại học cậu không biết nấu ăn, hiện tại món gì cũng làm được, là bởi vì tôi đi?"

"cậu sao lại  không biết xấu hổ như vậy!" Tần Phong lớn tiếng kêu.

"Bởi vì tôi từng nói với cậu, tôi bị đau dạ dày, không thể ăn đồ ăn bên ngoài."

"đó là vì tôi nghèo, không có tiền mua cơm hộp!"

"Vậy tại sao cậu lại không chơi game điện tử nữa? Bởi vì tôi từng nói qua không thích cậu cả ngày chơi trò chơi."

"Tôi trưởng thành rồi, được chưa ?"

"Vậy cậu buổi tối làm bộ ngủ rồi, ôm lão tử, còn đem miệng dán lên mặt tôi làm gì?"

"Tôi...... Tôi trát nước miếng. Ngọa tào, cậu mẹ nó giả bộ ngủ?"

"Kia......"

"Đại ca! Cầu xin cậu, cậu đừng nói nữa...... tha tôi đi, thật mẹ nó mất mặt ." Tần Phong thật sự chịu không nổi, hét lên, "Tôi thích cậu được rồi đi? Cậu im lặng được chưa?"

Hạ Nhất Phàm đem miệng khép lại.

Nhìn mặt không tình nguyện nmaasy, nhưng  lại hơi mang cảm thấy thẹn Tần Phong.

Đúng, chính là e lệ.

Cái này chết cũng không biết xấu hổ, nói một câu thích.

Cư nhiên  mặt liền đỏ?!

"Vậy là xong, sớm nói không được sao? Biệt nữu cái gì?"

"Mất mặt."

Tần Phong đem đầu nghiêng đến một bên.

"Tôi cũng chưa cảm thấy vì thích cậu mà mất mặt đâu."

"Không phải  mất mặt kiểu đấy." Tần Phong xoa xoa mũi nói, "Cậu không thể chậm ại được sao? Sốt ruột kết hôn như đi đầu thai vậy? Biết rõ hiện tại tôi đấu không lại  ba của cậu."

"Này cùng việc chờ cậu có cái gì liên hệ?"

Hạ Nhất Phàm không hiểu lắm.

"Tôi mẹ nó năm đó mặt xám xịt mà bị ba cậu lấy tiền đuổi đi, tôi hiện tại là kẻ không ten tuổi gì, làm sao có thể mặt dày mà dây dưa với cậu chứ? Còn không phải lại bị ba cậu nhục nhã — thứ?"

"Việc này không phải cậu cứ im lặng là có thể giải quyết được?" Hạ Nhất Phàm nói hắn, "tôi không thể giúp được gì cho cậu chắc , hai ta cùng nhau kiếm tiền không phải so với một mình cậu nhanh hơn sao?"

"Cậu không hiểu, tôi chính là ghét ba của cậu." Tần Phong nghiến răng nghiến lợi nói, "Tôi mộng tưởng rằng tôi trở thành nhà giàu mới nổi, so với ba cậu còn nhiều tiền hơn, lấy tiền ném lên mặt ba cậu!"

Hạ Nhất Phàm có chút cạn ngôn.

"Việc này hơi khó khăn đó." Hạ Nhất Phàm trên mặt không nhịn được, "ông ấy dù sao cũng là ba tôi......"

"Không được, nhất định phải ném." Tần Phong quật cường mà nói, "Thù này không thể không báo."

"Được, cậu báo." Hạ Nhất Phàm rất bất đắc dĩ, "ý tưởng rất lớn nha."

Tần Phong đắc ý mà cười hai tiếng: "Chắc chắn rồi,sau đó ông ấy sẽ trơ mắt xem tôi đem con trai ông ấy đi, ta tức chết ông ấy."

"......." Hạ Nhất Phàm nhịn không nổi, "Mẹ nó thiểu năng trí tuệ."

"Sau đó đem con của ông ấy ôm  ở trên giường cọ xát,  hết sức cọ xát...... Hạ Ngạn Quân không phải có tiền sao, không phải da trâu sao? Tôi cọ xát đến anh anh anh kêu......"

Tần Phong vẻ mặt say mê.

"Ngồi  trên người tôi cọ xát?"

Hạ Nhất Phàm giã hắn một quyền.

"Hãy chờ xem." Tần Phong hừ hừ nói, "Tới, hôm nay liền đi nhà ta."

"Sao? Nghĩ thông suốt? Suy nghĩ cẩn thận? Muốn làm  đối tượng của tôi?" Hạ Nhất Phàm

"Là tìm lối tắt!" Tần Phong tiện hề hề mà cười nói, "Tôi nghĩ lại tưởng tượng, tôi nếu  đem con của ông ta ở tiệc đính hôn bắt đi, đem lên trên giường , lưu lại một đống thân thích không hiểu cục diện rối rắm,  ba cậu thế nào cũng phải tức hộc máu, ha ha ha, thật sảng khoái a......"

"Cậu mẹ nó chính là vì chuyện này?"

"Có đi hay không?"

Tần Phong hướng hắn đưa mắt ra hiệu.

"Đi thì đi." Hạ Nhất Phàm cười lạnh một tiếng, "Cậu muốn báo thù, tôi thay ba tôi báo thù, tới a, cương a!"

"Cậu? Như thế nào báo?"

Hạ Nhất Phàm nhéo cằm Tần Phong nói: "đoán đi."

Tần Phong đem hắn tay xoá sạch, phản cho hắn một cái tường đông.

"Xem ra ảo tưởng của cậu còn lớn hơn tôi nha bảo bối."

Hạ Nhất Phàm nghe được hai chữ bảo bối , lông mày đều nhăn lại

"Kêu lão công."

Tần Phong bĩ bĩ khí mà nói: "Ai lão công trên giường thấy thật chương."

"cậu sẽ không cho rằng tôi cùng Út Cưng giống nhau đi?" Hạ Nhất Phàm cười lạnh, "Vậycó khả năng cậu nhận thức sai về tôi rồi."

"Tôi  thích  loại người ngoài miệng cứng, trên giường thoải mái nha." Tần Phong liếm liếm môi, "Út Cưng thuộc kiểu mềm như bông đẩy cái là ngã, cùng kẻ ko có kinh nghiệm gì như Cố Diệc Minh yêu thích không buông tay."

Hai người lôi lôi kéo kéo, hùng hùng hổ hổ, ngồi trên chiếc xe kéo của Tần phong đi rồi.

Thao.

Dư Bắc cười không nổi.

cậu làm sai cái gì?

Thồn cẩu lương cho cậu.

Còn mắng cậu mềm như bông.

Ngươi mới mềm như bông.

Hai người các ngươi đều mềm như bông.

Có thể dự đoán đến.

Nhà Tần Phong đêm nay sẽ nghênh đón một lần chiến loạn.

cái loại mà lửa đạn liên tục ấy

Cố Diệc Minh ôm bả vai Dư Bắc x: "Dưa ăn xong rồi chứ? Đi thôi."

"Hai người bọn họ đều không dễ dàng, hai người ở bên nhaunhất định phải có hy sinh."

Dư Bắc hiểu được một chút nhân sinh.

"Vậy em hy sinh gì?" Cố Diệc Minh hỏi.

"em không hy sinh sao? Sau khi Cùng anh kết hôn , em sẽ không thể cùng soái ca khác mắt đi mày lại nữa.

Dư Bắc nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không phục.

Quay đầu hỏi Cố Diệc Minh: "Em mềm sao?"

"Không mềm." Cố Diệc Minh an ủi cậu, "Em rất mạnh."

"mạnh chỗ nào?"

Dư Bắc chuẩn bị tiếp thu lời khen.

"Hàm răng mạnh nha, cắn anh đau."

Tác giả có chuyện nói

------------*-------------

ối dồi ôi mọi người ơi, mình quên mất là mình đang là ê đít tồ luôn á

Quên edit truyện luôn. Mãi mới nhớ mình có hố khong lấp, hèn gì thấy trống vắng

Gớt nước mắt, xin lỗi mọi người nhiều nhaaaaa, 10 độc giả iu quý <3333

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top