Chương 0

CHƯƠNG 1: NGÔI LÀNG CỦA NHỮNG BÀ LÃO
Ánh chiều tà buông xuống dãy núi cao ngút ngàn. Bốn chàng trai trẻ, Huy, Minh, Vũ, và Tùng, lê bước qua con đường gồ ghề, tay áo ướt đẫm mồ hôi, hơi thở dồn dập vì kiệt sức. Chuyến leo núi đầy hứng khởi của họ đã trở thành cơn ác mộng khi lạc đường giữa rừng sâu. Họ vô tình bị lạc vào một khu rừng hoang vu sau khi gặp một trận mưa lớn làm mờ mọi dấu vết.
"Chúng ta còn đi bao xa nữa?" Vũ hỏi, giọng bực bội. Ánh mặt trời mờ nhạt chiếu lên gương mặt rám nắng và bờ vai rộng của anh, cơ bắp căng lên sau nhiều giờ di chuyển.
"Không xa nữa," Minh trả lời: "Có một ngôi làng phía trước. Chúng ta sẽ nghỉ chân ở đó."
Bổng ngôi làng nhỏ xuất hiện trước mắt các chàng trai. Bốn người – Huy, Minh, Vũ, và Tùng – đều thở phào nhẹ nhõm khi tìm được nơi trú chân sau nhiều giờ lạc trong rừng. Làng nhỏ, im lìm, với những căn nhà gỗ cũ kỹ phủ rêu, không nhìn thấy bóng dáng người nào.
Ngôi làng xuất hiện trước mắt họ như một bóng ma. Những căn nhà gỗ nằm rải rác quanh quảng trường nhỏ. Không có âm thanh của trẻ con, không tiếng nói cười, chỉ là sự tĩnh lặng lạ kỳ.
"Chỗ này kỳ quái quá." Huy lẩm bẩm, kéo cao ba lô trên vai. Đôi mắt sắc nét của anh liếc quanh, không giấu nổi sự cảnh giác.
Rồi họ gặp các bà lão. Từng người từng người, với gương mặt nhăn nheo, mái tóc bạc trắng, xuất hiện từ trong những ngôi nhà đi ra ngoài khi nghe được có người lạ vào làng. Những đôi mắt già nua nhưng sáng rực nhìn chăm chăm vào các chàng trai như nhìn thấy những báu vật quý giá.
Cuộc chào đón đáng ngờ
Những bà lão trong làng tỏ ra rất vui mừng khi nhìn thấy họ, gọi họ là "món quà được thần núi ban tặng". Các bà đưa họ vào làng, cho ăn uống và sắp xếp chỗ ngủ. Nhưng ngay từ đầu, các chàng trai đã cảm thấy bầu không khí kỳ lạ. Ngay cả trong bữa cơm, ánh mắt của các bà cụ đều chăm chăm nhìn họ với vẻ chiếm hữu, đôi khi cả sự cuồng si.
"Chào mừng các chàng trai," bà cụ lớn tuổi nhất trong số đó cất tiếng.
"Chúng tôi chỉ là khách qua đường," Huy đáp, cố giữ bình tĩnh. "Chúng tôi cần tìm chỗ nghỉ chân qua đêm và sẽ rời đi ngay sáng mai."
"Ồ, không cần phải vội," bà cụ mỉm cười. "Các anh đã đến đây, nghĩa là các anh thuộc về nơi này rồi.": Bà lão nghĩ thầm.
SỰ SI MÊ ĐẦY ÁM ẢNH
Bốn chàng trai được dẫn vào căn nhà lớn nhất làng, nơi một buổi tiệc kỳ lạ đang được chuẩn bị. Các bà lão ngồi quây quần, ánh sáng mờ ảo chiếu lên những gương mặt già nua nhưng tràn đầy sức sống kỳ lạ. các chàng trai bị ép ngồi trong một căn phòng lớn, nơi hàng chục ánh mắt của các bà cụ đổ dồn vào họ.
Huy, người có thân hình săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, cảm thấy bị săm soi đến mức khó chịu. Một bà cụ ngồi gần anh không ngừng sờ lên tay anh, đôi mắt sáng rực: "Cánh tay này mạnh mẽ thật. Chắc chắn là món quà ông trời gửi đến cho tôi rồi."
Minh, chàng trai cao ráo với làn da rám nắng và gương mặt góc cạnh, liên tục bị khen ngợi. "Cháu có biết mình đẹp đến mức nào không? Khuôn mặt này, đôi môi này, bà chưa từng thấy ai như cháu..."
Vũ và Tùng, mỗi người đều có sức hút riêng, bị các bà cụ vây quanh, bàn tán như đang chọn lựa vật báu. Họ nhắc đến "lễ cưới" và "bổn phận" mà không hề để tâm đến sự hoang mang trên mặt các chàng trai.
"Thân hình của chàng ấy thật tuyệt vời," một bà cụ thì thầm, ánh mắt không rời khỏi Vũ. "đã lâu rồi bà không thấy những người như cháu"
"Và đôi mắt này nữa," bà cụ khác nói, nắm lấy tay Minh. "Sáng như ánh sao. Chàng đúng là trời ban cho bà."
Minh giật tay ra, mặt đỏ bừng: "Chúng tôi không ở đây lâu. Ngày mai, chúng tôi sẽ rời đi."
Nhưng các bà cụ chỉ cười khẩy. Trưởng làng đứng lên, tay cầm một cây gậy chạm khắc cầu kỳ, ra hiệu cho mọi người im lặng.
"Đêm nay là lễ cưới của các anh. Không ai được từ chối."
Các cuộc hội thoại phản đối
Khi nhận ra các bà lão không có ý định để họ rời đi, Huy đứng dậy, giọng gằn mạnh:
"Chúng tôi là người lạ, không liên quan gì đến các bà. Đừng ép buộc chúng tôi."
Nhưng trưởng làng, bà cụ Liên, chỉ cười lạnh:
"Chàng không hiểu sao? Một khi đã đến đây, chàng không thể đi đâu. Đây là vận mệnh."
Vũ đấm mạnh xuống bàn:
"Chúng tôi không muốn ở đây, cũng không có ý định làm 'chồng' của bất kỳ ai! Hãy để chúng tôi đi!"
Bà cụ Lý, người từng chọn Vũ, tiến đến gần:
"Những lời này sẽ không thay đổi được gì. Các cháu là của bà. Cháu nghĩ mình có thể chống lại ý trời sao?"
Minh cố gắng thuyết phục, giọng trầm thấp:
"Chúng tôi không muốn làm tổn thương các bà. Nhưng ép buộc chúng tôi như thế này là sai trái."
Bà cụ Hạnh, người đặc biệt si mê Minh, cười khẩy:
"Chàng cứ phản kháng đi. Đêm nay, khi chỉ còn chúng ta, chàngsẽ hiểu rằng không thể thoát khỏi bà."
CHƯƠNG 3: LỄ CƯỚI KÌ QUÁI
Buổi lễ diễn ra ngay trong đêm, dưới ánh trăng mờ ảo. Các bà lão mặc trang phục truyền thống của dân tộc, nhưng thay vì trang trọng, những nghi thức lại mang cảm giác u ám, như một nghi lễ tà giáo. Bất lực trước sự ép buộc, cả bốn chàng trai bị buộc phải tham gia lễ cưới theo truyền thống của làng. Lễ cưới diễn ra vào ban đêm, dưới ánh sáng leo lét của hàng trăm ngọn đuốc. Các bà lão đều mặc váy cưới thổ cẩm cũ kỹ, nhưng trên mặt họ là vẻ hả hê, phấn khích đến đáng sợ.
Huy, chàng trai luôn tự tin và mạnh mẽ, phải cưới với bà cụ Mai - người có ánh mắt sắc lạnh nổi tiếng dâm dục nhất làng. Huy bị ép mặc một bộ trang phục bó sát, để lộ bờ vai rộng và thân hình vạm vỡ. Bà Mai nhìn anh, đôi mắt đầy khát khao, cười mãn nguyện khi nắm tay anh bước lên sân khấu.
Minh, với bản tính điềm đạm, bị ép trở thành chồng của bà cụ Hạnh - người từng là thủ lĩnh nghi lễ của làng. Minh cảm thấy nhục nhã khi bị buộc đứng cạnh bà cụ Hạnh, người không ngừng vuốt ve cánh tay và thì thầm:
"Bà đã chờ ngày này quá lâu rồi..."
Tùng và Vũ cũng không khác gì, mỗi người đứng cạnh một "cô dâu" lớn tuổi, với cảm giác bị biến thành những con rối trong một vở kịch kỳ quái. Vũ, tính tình nóng nảy, phải cưới bà cụ Lý - người có quyền lực kiểm soát mọi kẻ chống đối. Tùng, có sự khiêm tốn, rụt rè, bị ghép với bà cụ Sương.
Điểm chung của các bà lão là ai cũng già nua, miệng đã móm mén hết cả, nhìn các chàng "chồng" trẻ mà nước miếng không ngừng chải, trông cực kì kinh tởm. Mỗi chàng trai bị buộc phải đội lên đầu vòng hoa rừng đầy gai nhọn - một phần nghi lễ, mà bà cụ Liên giải thích rằng nó là lời thề trung thành vĩnh viễn.
Minh đứng hét lên:
"Đây là chuyện nực cười! Chúng tôi không phải món đồ để các người muốn làm gì thì làm!"
"Luật lệ của chúng tôi không cho phép sự phản kháng," trưởng làng nói, giọng đều đều. "Nếu các anh không đồng ý, hậu quả sẽ khủng khiếp hơn những gì các anh tưởng."
Huy cố thuyết phục:
"Chúng tôi chỉ muốn rời khỏi đây an toàn. Xin hãy cho chúng tôi một con đường sống."
Nhưng các bà lão không đáp lại. Một bà lão già nhất, không còn chiếc răng nào, đứng dậy tiến lại gần Vũ, cười khẩy:
"Các anh đã đến đây, thì làng này sẽ không bao giờ để các anhrời đi nữa."
Bà ta ra hiệu, và những chiếc cốc đựng một loại chất lỏng màu đỏ sậm được đặt trước mặt các chàng trai. Trưởng làng nói tiếp:
"Hãy uống, đây là một nghi lễ thiêng liêng để các cậu thuộc về nơi này."
"Không!" Minh hét lên, hất văng chiếc cốc của mình. Nhưng ngay lúc đó, hai bà lão khác lao đến, ghì chặt cậu xuống ghế liên tục phun nước bọt vào miệng chàng để chàng uống.
Tùng và Huy cố gắng chống cự, nhưng cơ thể các bà lão tuy già nua lại mạnh mẽ kỳ lạ, vừa cố kéo miệng chàng ra mà không quên ngắt nhéo cái vú to đùng với ánh mắt thèm thuồng vì không được hưởng món tươi ngon trước mặt. Vũ, trong lúc bị siết chặt, bị một bà lão bóp cằm ép phải uống. Chất lỏng đắng ngắt chảy qua cổ họng khiến cậu buồn nôn. Từng người một, các chàng trai bị ép uống thứ chất kỳ lạ, dù họ la hét, vùng vẫy. Sau đó ngất lịm đi......
CHƯƠNG 4: ĐÊM TÂN HÔN KINH HOÀNG
Minh và bà cụ Hạnh
Mỗi chàng trai bị đưa về căn nhà của "vợ" mình. Khi tỉnh dậy, các chàng trai phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường gỗ ọp ẹp trong một căn phòng tối. Quần áo của họ đã bị lột sạch, để lộ ra các cơ thể rắn chắc, các múi cơ bụng lộ ra mồn một của dân đam mê thể thao, mao hiểm.
Trong ngôi nhà của bà cụ Hạnh, mọi thứ có vẻ yên bình hơn, nhưng sự yên bình đó nhanh chóng biến thành nỗi kinh hoàng. Minh mở mắt, đầu đau như búa bổ. Anh cố gắng ngồi dậy, một giọng cười khàn khàn vang lên từ phía bên kia căn phòng. Một bà lão móm mém, miệng lựa thưa vài chiếc răng, đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, nhìn anh chăm chú.
"Chồng đã tỉnh rồi," bà ta nói, ánh mắt như con thú thèm khát tìm bạn tình một cách đáng sợ.
"Bà đã làm gì tôi?" Minh gằn giọng, cố giữ bình tĩnh.
"Chỉ là giúp anh nghỉ ngơi trước đêm trọng đại thôi," bà ta tiến lại gần, bàn tay gầy guộc với những đường gân nổi rõ vuốt nhẹ lên má anh. "Bây giờ, chồng là của em. Đừng cố trốn thoát, sẽ không có ai giúp anh được đâu hihhi."
"Chúng ta cần kết nối linh hồn," bà nói, rồi bất ngờ cúi xuống đặt lên trán Minh một nụ hôn lạnh lẽo, như có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng anh. Minh cứng đờ người, cảm giác như có một thứ gì đó vô hình len lỏi vào tâm trí anh. Bà cụ Hạnh tiếp tục, đôi bàn tay run rẩy vuốt ve khuôn mặt anh, ép anh nằm xuống. Bà ta liền đưa cái mồm già của mình vào miệng chàng, liên tục liến láp lia lịa, bà ta nút lưỡi chàng điên cuồng. Khiến chàng phải liên tục nuốt nước bọt của bà ta, tràn cả ra ngoài.
"ơ......uhmmm.....":chàng vô cùng buồn nôn
Sau khi nút lưỡi no say với chàng thì bà ta liền đứng lên cởi hết đồ trên người để lộ hết cơ thể già nua, nhăn nheo, xấu xí trước mặt chàng. Rồi dùng cơ thể gớm riết đó mà chà sát lên cơ thể xanh tươi của chàng trai trẻ, đưa cặp vú chảy xệ của mình bắt chàng phải bú cho bà.
" Bú vú cho bà đi cháu.......ơ ơ ớ... sướng quá": bà ta rên lên khi được chàng bú vú
Bà ta giữ đầu chàng lại phun liên tục nước bọt vào mồm chàng, bên dưới cái lồn già đang không ngừng cọ sát với con cặc 20cm của chàng trai.
Minh cố gắng phản kháng, nhưng bà cụ đã dùng sức mạnh kỳ lạ để giữ anh lại. "Anh không thoát được đâu, chồng yêu của em," bà thì thầm, giọng nói khàn khàn. Rồi trong đêm tối, chàng đã chính thức trở thành chồng của bà già. Chàng phải đụ bà ta đủ kiểu và làm theo các yêu cầu biến thái của bà cụ để thỏa mãn sự dâm dục của bà.
Vũ và bà cụ Lý
Tại một căn nhà khác, Vũ cũng bị một tình huống tương tự. Bà lão mà cậu bị gán ghép, dù già nua, lại đặc biệt mạnh mẽ. Bà ta ôm chặt lấy chàng, ép cậu nằm xuống giường. Vũ, người nóng nảy, quyết định chống trả ngay từ đầu. Nhưng bà cụ Lý, dù già nua, ốm trơ xương, với ánh mắt sắc bén và nụ cười lộ hàm răng chỉ toàn nú của mình, nhanh chóng khống chế anh. Trong căn phòng nhỏ, bà cụ buộc anh ngồi xuống, áp sát khuôn mặt vào anh và cười mỉa mai.
"Chàng thật ấm áp," bà thì thầm, đôi môi nhăn nheo chạm lên má cậu. Vũ cố quay mặt đi, nhưng bà ta càng tiến sát hơn, ép cậu phải nhìn thẳng vào mắt mình.
"Chàng nghĩ mình mạnh hơn tôi sao? Sai lầm đấy," bà nói, rồi bất ngờ cúi xuống cắn mạnh lên môi anh, như một cách đánh dấu quyền sở hữu. Vũ cảm giác bị áp đảo, nhưng không thể làm gì khi bà cụ dùng sợi dây thần bí trói chặt tay anh vào 4 gốc giường, buộc anh phải ở yên. Sau đó mụ ta liền nhảy lên và đưacái lồn hôi hám của vào mặt chàng, và dập xuống lia lịa, bắt chàng phải bú cho bà ta và cười khà khà.
"bú lồn bà đi cháu.....sướng quá...đúng rồi chó đực.....cạp lồn bà đi....a a a a"
Bên dưới bà ta liền bú tới tấp vào con cặc của chàng, liếm cái đầu khấc đỏ hỏn và vài chiếc răng còn lại cạp lên đầu cu khiến chàng vừa đau vừa sướng không ngừng
" a a a á....xin bà dừng lại.......tê cặc quá...": Vũ van xin bà lão
Những lời cầu xin đó không có tác dụng, khi chàng bị trói vào 4 góc giường, rồi cái gì tới cũng tới, bà ta hăng hái nhảy ngựa trên con giống của chàng dữ dội suốt đêm. Con cặc không ngừng cọ sát vào cái lồn già của bà lão.
"Xin bà tha cho cháu......xin bà .....uhmmmm sướng quá , s lồn bà khít vậy"
"cặc to quá......ơ ớ.....mau phối giống cho bà để em mang thai cho anh nha....phê quá..uhmm"
Bà cụ Lý cúi xuống, thì thầm với Vũ những lời rợn người: "Anh là người chồng bà chờ đợi bao lâu nay. Đừng làm bà thất vọng". Rồi bà ta hôn vào miệng chàng trai, trao cho chàng những dòng nước bọt từ mồm bà, khiến chàng phải nuốt không ngừng mà không thể phản khán lại.
Tùng và Bà lão Sướng
Trong căn nhà nhỏ ẩm thấp, Tùng, tình hình không khá hơn, vì là trai tân nên anh không muốn mất cái ngàn vàng vào tay Bà lão già dâm này. Bà lão Sướng của anh đã chuẩn bị sẵn một bộ trang phục kỳ quái. Một bộ trang phục thổ cẩm, để lộ 2 cái núm vú của chàng ra, bên dưới thì chiếc quần lộ ra con cặc chưa cương, to lớn với cặp dái xệ, ép anh phải mặc vào bà cụ Sướng nhìn Tùng bằng ánh mắt thèm khát đầy mãnh liệt. "Chàng bây giờ là chồng bà, phải làm tròn trách nhiệm." Giọng bà vừa thì thầm như một mệnh lệnh không thể chối từ. Bà ta là người dữ tợn nhất làng với độ dâm của bà thì thật tội nghiệp cho Tùng.
Tùng lùi bước, dù rất sợ hãi nhưng con cặc không ngừng vương dài ra trước mặt mụ làm bà Sướng thèm mà tiến tới, ép anh vào góc phòng. Đôi bàn tay nhăn nheo của bà nắm lấy con cặc của anh sục liên tục, tay còn lại liền kéo mặt chàng xuống mà nút lưỡi. Tùng giãy giụa, nhưng đôi môi khô ráp của bà đã áp lên môi anh trong một nụ hôn kéo dài đến nghẹt thở, bà ta ra lệnh cho anh nhỏ nước bọt vào mồm bà. Mùi hương khó chịu tỏa ra từ bà khiến Tùng muốn nôn, nhưng bà Sướng không để anh trốn thoát.
"Từ giờ, Cháu là chồng của bà hahahaaa," bà thì thầm, cười nhạt. Tùng cảm thấy máu trong người mình như bị rút cạn khi bà Mai bắt đầu những nghi lễ kỳ lạ, buộc anh phải thực hiện "bổn phận" của một người chồng.
Rồi chàng theo bà ta lên giường. Bà ta phành hai chân ra lộ ra cái lồn già, nhăn nheo, bốc mùi, nhưng buộc giàng phải bú cho bả. Chàng chỉ biết cam chịu mà bú lồn cho bà ta.
"Sướng quá......ahhhhh......con ngựa giống này bú giỏi quá.......cạp mạnh lên cho tao..ahh"
Khi anh phản đối không bú vì mùi hôi lồn của bả, thì bà ta liền tát mạnh vào mặt chàng: "m phải ngoan ngoãn hầu hạ cho t nghe chưa con ngựa giống, lo mà phối giống cho tao.", không quên ngắt nhéo hai cái núm vú của chàng thật mạnh như là sự trừng phạt. Rồi chàng đành chấp nhận mà đưa cái quý giá của mình, thậm chí là cuộc đời của chàng trai trẻ cho một bà già dâm.
Huy và bà cụ Mai
Khác với các người bạn của mình thì Huy, chàng trai cứng rắn, đô con nhất lại không bị ngất đi khi uống loại nước kì lạ đó, Sau lễ cưới, một sự mệt mỏi bất thường ập đến khiến chàng cảm thấy đầu óc lâng lâng, đôi mắt nhắm lại không thể chống cự. Không phải là cơn buồn ngủ bình thường mà chàng đã từng trải qua, mà là một sự mơ màng kì lạ, như thể có một sức mạnh nào đó đang làm mờ đi mọi cảm giác của mình.
Bà Mai, với nụ cười móm mém trên môi dẫn chàng đi vào phòng ngủ riêng của bà. Huy cảm nhận được bàn tay của bà lạnh lẽo, nhưng không thể gạt ra, dù chàng không hiểu sao mình lại không thể phản kháng. Chàng lảo đảo đi theo bà, như thể một sức mạnh vô hình đang dẫn dắt chàng vào căn phòng ấy. Không phải do sức mạnh thể xác, mà là một sự thôi miên tâm lý khiến Huy không thể làm chủ bản thân. Huy ngồi xuống giường, cảm giác thân thể không còn thuộc về mình. Mặc dù trong đầu vẫn có những suy nghĩ hỗn loạn, nhưng chàng không thể làm gì hơn ngoài việc tiếp tục lắng nghe bà Mai. Bà ta ngồi xuống cạnh Huy, đôi mắt đầy sự vui sướng, như thể bà đã đạt được điều mình mong muốn từ lâu.
Bỗng dưng chàng cảm thấy nóng nực đến kì lạ, liền lập tức ngay trước mặt mụ già mà cởi hết quần áo ra, để lộ cơ thể khỏe khoắn, body rám nắng, lực lưỡng cùng hai núm vú to như đồng tiền xu, đỏ thẫm, bên dưới là hàng lông bụng um tùm chạy xuống tới gốc cặc đang từ từ cương cứng lên trước mắt mụ.
Sau lại nóng quá dậy...owhhhhhh.... Ơ......
Để em giúp chàng" Bà liền chết mê chết mệt mà lau vào sờ mó khắp cơ thể của chàng trai trẻ
Ahhh........ơ.......... bà là ai vậy, đây là đâu sau lại nóng quá vậy
"Đây là nhà của vợ chồng mình. Chúng ta vừa kết hôn với nhau đó anh": bà ta nói
"tôi tôi.........ơ.........": chàng chưa kịp nói mà khẽ rên lên khi bà ta đã đang bú con cặc 21cm của chàng lia lại
"Ngon quá....uhmmm.....chép chép....."
Sau khi hứng chịu cơn bú cặc từ bà lão, chàng không còn quan tâm gì nữa mà bỗng dưng kéo bà ta lên quăng lên giường, chàng gồng hết cơ thể rắn chắt và con cặc đang nhiễu nhão nước miếng làm mụ bất ngờ, rồi nhảy lên giường đè bà ta ra, xé hết quần áo trên người bà mà nhìn vào cơ thể của bà lão Mai một cách chăm chú rồi cúi xuống hít lấy hít để cái mùi của bà già dâm dục này nhưng không hiểu sao lại cuống hút chàng vô cùng, làm mụ nứng điên lên khi được chàng trai trẻ mạnh bạo.
Dù chàng và Bà lão đối lập ngoại hình rất lớn, một trai trẻ sung mãn, cơ bắp, một bà già dâm, già nua, nhưng giờ chàng đã không còn lí trí nữa mà lau vào bú mút cái vú chảy xệ của bà.
" ư....ư.....uhmmm. sướng quá cháu ơi, bú tiếp đi, hôn bà đi cháu, bà thèm." Bà ta vừa sướng vừa nói
Chàng nhìn bà say đắm rồi đưa miệng mình vào mồn bà mà nút lia lịa, bà ta cũng nhanh chóng đáp lại và ra lệnh chàng bú lưỡi để nước bọt của bà đi vào trong miệng Huy. Hai người hôn nhau rất lâu, phía dưới con cặc vô tình chạm vào cái cửa lồn già đang chảy nước rồi bất ngờ đâm vào lút cán, khiến chàng và bà ta vừa bú lưỡi vừa sướng rên không ngừng. Huy không còn là chính mình nữa, mà là một phần trong cuộc sống của bà Mai. Và tất cả những gì còn lại là sự ngoan ngoãn làm chồng của bà, như một con cừu vào chuồng.

CHƯƠNG 5: CUỘC SỐNG SAU LỄ CƯỚI
Ngày hôm sau, các chàng trai tỉnh dậy với cảm giác kiệt sức vì chinh chiến cả đêm, bên cạnh là các bà vợ già. Họ bị buộc phải tham gia vào cuộc sống của ngôi làng, làm những công việc như săn bắt, trồng trọt, làm việc nặng nhọc, tham gia các nghi lễ kỳ quái, và chịu sự đụng chạm từ những "người vợ" già nua. Nhưng vào mỗi đêm, các bà lão lại đòi hỏi họ phải "làm tròn bổn phận", phải đụ các bà lão đến khi nào các mụ thỏa mãn.
Những bà lão này không chỉ muốn họ như một người chồng, mà còn như một công cụ để kéo dài tuổi thọ qua các nghi lễ bí ẩn.Mỗi lần phản kháng, họ bị ép uống thêm thứ thuốc kỳ lạ khiến cơ thể không thể chống cự. Các bà lão không ngần ngại sử dụng sức mạnh vượt trội để khống chế, đảm bảo các chàng trai không thể trốn thoát.
Một hôm sáng sớm nọ, trưởng làng đã triệu tập họ đến quảng trường để thông báo về "bổn phận" mới của mình.
"Chúng tôi đã quyết định," bà cụ Liên lên tiếng, ánh mắt rực lên vẻ uy quyền. "Các cậu không chỉ là chồng của chúng tôi mà còn là phước lành cho cả làng. Vì vậy, các cậu sẽ được luân phiên phục vụ những người khác. Không ai trong làng này bị bỏ rơi."
Minh cố gắng phản đối, giọng nghẹn lại vì giận dữ:
"Chúng tôi không phải món đồ để các bà chia sẻ!"
Nhưng bà cụ Liên chỉ cười lạnh nhạt:
"Đây là trách nhiệm của các cậu. Nếu từ chối, hậu quả sẽ không dễ chịu đâu."
Cuộc sống luân phiên khổ sở
Sau khi bị chia sẻ, các chàng trai bị phân công sống luân phiên ở các gia đình trong làng. Mỗi ngày, họ phải di chuyển từ nhà này sang nhà khác để "phục vụ" những bà lão đã chờ đợi cơ hội được gần gũi họ. Sự khổ sở của họ tăng lên gấp bội khi không chỉ phải chịu đựng "vợ chính" mà còn cả những người lạ khác.
Minh: Sự điềm tĩnh của anh dần bị bào mòn khi phải sống cùng các bà cụ với tính cách trái ngược nhau, nhưng điểm chung là ai cũng dâm đãng và luôn phải bắt chàng đụ và cho các bà lão uống tinh trùng tươi trẻ của chàng. Bà cụ Hạnh – vợ chính – luôn kiểm soát anh, nhưng bà cũng không ngại "cho mượn" anh để lấy lòng những người khác.
"Chàng là của ta, nhưng đôi khi phải chia sẻ một chút để họ không ganh tị," bà cụ Hạnh nói, nụ cười mỉa mai.
Huy: Với bản tính mạnh mẽ và cứng cỏi, Huy trở thành mục tiêu của các bà cụ ưa bạo lực. Họ thường tổ chức các cuộc thi kỳ lạ, như xem ai có thể "quyến rũ" anh hiệu quả nhất, nếu ai chiến thắng sẽ được chàng ta đụ. Trong mỗi ngôi nhà anh ghé qua, các bà lão đều bắt anh trối vào giường, lột hết quần áo, sau đó dùng những quả mộng kì lạ có mũi nhọn ở phần đầu rồi tim vào vú và con cặc của chàng như là một liều thuốc kích dục chàng trai trẻ để anh không tự khống chế được bản thân mà lao vào phục vụ các bà lão tới tấp không chút phản kháng.
"Chàng nghĩ mình có thể kháng cự mãi sao?" Một bà cụ già cười khà khà khi đang đc chàng bú lồn, tay vuốt lia lịa con cặc to bự của chàng. "Sướng quá...ơ ơ....ở đây lo mà làm giống cho bà đi con trai."
Vũ: Vũ luôn là tâm điểm chú ý. Anh bị buộc phải tham gia vào những công việc nặng nhọc nhất trong làng như chặt củi, gánh nước thay cho các bà lão. Nhưng điều tồi tệ nhất là mỗi tối, anh đều phải đến nhà một bà già dâm khác để "hoàn thành nhiệm vụ" của người "chồng" Bà cụ Lý – vợ chính – không chỉ ép anh phục vụ mình mà còn dùng anh như một phần thưởng để đổi lấy sự ủng hộ của những người khác trong làng.
Chàng luôn bị bắt phải làm tình tập thể cho các bà lão, mỗi bà lão thay phiên nhau được chàng đụ, có bà còn không chịu nổi mà nhào vào dùng hàm răng lưa thưa của mình cạp vào dái chàng mà nút khí thế, làm chàng phải la lên thất thanh
"a aaaaaa........dừng lại.......xót quá.....tha cho tôi đi"
"dái bự quá......hôi mùi trai trẻ quá.......chụt chụt....": bà ta nút đến nổi dái chàng săn lại đổ ửng
Bà cụ Lý nhìn mà cười nắc nẻ khi đang nhìn chàng bị hành hạ: "Chồng là tài sản quý giá nhất của tôi, Vì vậy, bà sẽ chia sẻ chồng cho các chị em của mình hahaaha..."
Tùng: Với tính cách khiêm tốn, có phần rụt rè hơn các chàng trai kia, khi đến nhà các bà lão khác , chàng luôn bị hành hạ bằng những trò chơi bạo lực của các bà lão.
Khi cậu đi đến nhà của bà lão nọ, mụ ta bắt chàng phải uống nước lồn của mụ khiến chàng sợ phát khiếp, hay có bà thì bắt chàng phải vừa bú lưỡi với bà vừa phải đụ đến sáng sớm khi tinh trùng đã ngập đầy trong cái lồn già thì bà ta mới tha cho chàng về.
"tha cho cháu...ahhhh. Đừng cắn vú tôi, bà già khốn kiếp..."
"Dám chửi t hã.... Tát tát......mau bú lồn cho tao....." chàng bị bà ta tát rồi lại bắt bú lồn già của bà ta.
"ahhhh. Trai trẻ đụ sướng quá......Có lẽ tao bắt mày ở lại lâu hơn để làm ngựa giống cho tao."

Cuộc đối thoại giữa các chàng trai
Khi các chàng trai cơ hội gặp nhau trong rừng, bốn người ngồi tụ lại để bàn bạc cách trốn thoát. Sự tuyệt vọng dần hiện rõ trong ánh mắt họ.
"Tao không thể chịu nổi nữa," Vũ gầm lên, ném một khúc củi xuống đất. "Mỗi đêm tao đều bị ép phải đụ bà ta........ Chúng ta phải rời khỏi đây."
"Mày nghĩ tao không muốn sao?" Minh đáp, giọng mệt mỏi. "Nhưng các mụ già theo dõi mọi bước đi của tụi mình. Nếu bị bắt lại, thì sẽ phải trả giá đắt hơn."
Huy siết chặt nắm tay, cơ thể run lên vì giận dữ:
"Tôi thà chết còn hơn phải sống thế này", mỗi khi nhớ lại những việc mình đã làm để thỏa mãn các bà lão khiến chàng cảm thấy ghê tởm. Nhưng các mụ ấy không giống người bình thường. Taođã thử phản khánh lại rất nhiều lần, nhưng không thắng nổi."
Tùng ngồi thu mình, ánh mắt đỏ hoe:
"Các cậu có nghĩ... chúng ta sẽ mãi mãi bị mắc kẹt ở đây không?"
Huy đặt tay lên vai Tùng, cố giữ giọng vững vàng:
"Không. Chúng ta sẽ tìm cách thoát. Dù thế nào đi nữa."
CHƯƠNG 6: TRỐN THOÁT THẤT BẠI
Cả bốn chàng trai bí mật bàn bạc để trốn thoát. Họ nhận ra ngôi làng này không chỉ kỳ lạ, mà còn có những bí mật đen tối không thể giải thích. Đêm tối mịt mù, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ, bốn chàng trai trẻ, với sự kiên quyết trong lòng, lần lượt rón rén ra khỏi phòng, cố gắng trốn thoát khỏi cuộc sống với các bà vợ già của mình. Minh, Vũ, Huy và Tùng lặng lẽ đi qua hành lang tối, không dám phát ra tiếng động, lòng đầy lo âu nhưng cũng đầy hy vọng. Họ nghĩ rằng lần này, với sự chuẩn bị chu đáo, họ sẽ có thể rời khỏi ngôi làng và tìm lại tự do. Nhưng, không ngờ rằng các bà lão đã quá khôn ngoan và nắm trong tay một thế lực kỳ lạ.
Khi các chàng trai đã gần đến lối ra khỏi làng, họ bỗng cảm nhận được một lực kéo từ bên trong cơ thể, như thể có một bàn tay vô hình đang chi phối, khiến họ không thể tiếp tục bước đi. Họ quay lại nhìn nhau trong hoảng loạn, nhưng tất cả đều không thể làm chủ cơ thể mình. Dù đã cố gắng hết sức, nhưng các chàng trai chỉ có thể bước ngược lại, như những con rối trong tay các bà lão.
Ngay khi họ bước qua cổng làng, từng bà lão đã đứng đợi sẵn ở trước cửa nhà, ánh mắt đục ngầu, môi cười móm mém. Bà Hạnh thấy Minh, Bà Lý thấy Vũ, Bà Mai thấy Huy và Bà Sướng thấy Tùng, tất cả đều không hề bất ngờ. Trái lại, họ cười như thể đã biết trước mọi chuyện, và bước lại gần các chàng trai của mình rồi lôi từng chàng trở về lại ngôi nhà riêng của các bà lão để trừng phạt.
"Định bỏ trốn hả?" Bà Hạnh lên tiếng với một giọng điệu sắc lạnh. Minh cảm thấy mình không thể phản kháng, dù trong lòng anh ngập tràn sự phẫn nộ và tuyệt vọng.
"Chạy đi đâu?" Bà Lý nhìn Vũ, tay vươn ra nắm lấy tay anh.
Bà Mai, mặt đầy giận dữ, kéo Huy về phía mình, không nói lời nào nhưng ánh mắt đầy sự trừng phạt.
Còn Tùng, dù có khổ sở đến đâu, cũng không thể nào chạy thoát khỏi vòng tay của bà Sướng. Cả bốn bà lão đều kéo các chàng trai trẻ vào trong nhà, sự tức giận hiện rõ trong từng bước đi của họ.
Bước vào nhà, các chàng trai đã phải chịu sự trừng phạt không khoan nhượng từ các bà lão. Bà Hạnh bắt Minh quỳ xuống, yêu cầu anh phải nhận lỗi và dòng roi đánh chàng. Còn Bà Lý kéo Vũ vào trong phòng, khóa cửa lại, không cho anh cơ hội thở, liền ngắt nhéo hai núm vú của chàng để trừng phật. Bà Mai giận dữ ra lệnh cho Huy chui xuống háng bà để bú lồn bà suốt đêm, còn không quên đái vào mồm chàng, còn Tùng dù đã sợ hãi xin tha nhưng bà Sướng vẫn trừng phạt chàng vì dám bỏ trốn. Tất cả chàng trai sau đó phải tiếp tục uống các loại thuốc kì lạ nhằm bị chi phối bởi các bà già.
Mỗi bà lão đều có cách trừng phạt riêng biệt, nhưng tất cả đều nhắm đến việc khiến các chàng trai phải hiểu rằng, họ đã trở thành chồng, một nô lệ tình dục của các bà. Những hành động khắt khe đầy dâm dục đã không ngừng nhắc nhở họ rằng, dù có muốn chạy trốn, họ cũng không thể thoát khỏi cuộc sống mà các bà đã sắp đặt. Từ đó, mọi ý định bỏ trốn đều bị dập tắt. Cả bốn người bị buộc phải sống như những "người chồng hoàn hảo" của những bà lão, mãi mãi bị mắc kẹt trong ngôi làng quỷ ám này.
Dù có cố gắng hay tìm cách trốn thoát lần nữa, nhưng lần này họ nhận ra một điều kinh khủng: sự thôi thúc từ bên trong cơ thể, một sức mạnh không thể cưỡng lại được, giống như họ đã bị trói buộc vào số phận. Các bà lão đã sử dụng một phép thuật kỳ lạ, một thứ quyền năng cổ xưa, để buộc họ trở thành chồng của mình mãi mãi.
Bà Hạnh, Bà Lý, Bà Mai và Bà Sướng đều có những bí mật kỳ bí về phép thuật của mình. Họ đã tìm ra cách để tăng cường sức khỏe và thay đổi cơ thể của mình, để dù đã già nua, họ vẫn có thể mang thai. Với tà thuật, họ có thể tái tạo lại dòng giống của mình, thậm chí có thể sinh con. Mỗi bà lão đều có những bí mật riêng về cách thức này, nhưng đều xuất phát từ sức mạnh huyền bí mà họ sở hữu. các bà đã có thể mang thai những đứa con cho các chàng trai trẻ qua những đêm mặn nồng của những chiếc lồn già nua cùng sự dồn dập của những con cặc tươi trẻ đến phóng đầy áp tinh trùng thụ thai cho những cái lồn già cỏi đó.
Vì vậy, cuộc sống của các chàng trai trở thành một chuỗi ngày tháng dài trong sự phục tùng và chịu đựng, khi họ không còn quyền quyết định tương lai của mình. Nhưng trong mắt các bà lão, đó chính là cách duy nhất để họ duy trì được sự tồn tại, dòng giống và kế thừa mãi mãi. Những chàng trai trẻ, dù có cố gắng hay không, cuối cùng cũng phải sống chung với các bà lão trong một tình yêu không thể tránh khỏi, và cùng nhau đón nhận những đứa trẻ mà các bà mang trong bụng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top