Thâm độc

Ở một góc khác của thành phố Lương Lệ, Danh - người bạn lâu năm của Quỳnh, đang chìm trong cảm giác vừa buồn bực vừa ghen tuông. Anh ta đã thầm thương trộm nhớ Quỳnh từ lâu, luôn âm thầm dõi theo cô. Dù đã bao lần anh ngỏ lời, Quỳnh vẫn luôn từ chối nhẹ nhàng, chỉ coi anh như một người bạn tốt. Nhưng giờ đây, một kẻ lạ mặt mang tên Phong Lưu bỗng dưng xuất hiện, chiếm lấy sự quan tâm của cô. Điều này khiến trái tim Danh như bị bóp nghẹt.

Một đêm, khi Danh đang đứng trước cửa nhà Quỳnh, đôi mắt đăm chiêu nhìn vào khoảng sân vắng lặng, anh bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Lâm Kiệt, gã thám tử mà Trần Gia thuê để truy tìm Lê Hoàng Bảo Minh.

"Tôi nghe nói anh là bạn thân của cô Quỳnh?" Lâm Kiệt mở lời, nụ cười nham hiểm nở trên môi.

Danh gật đầu, đôi mắt hoài nghi nhìn người lạ mặt. "Đúng, nhưng anh là ai? Tìm Quỳnh có việc gì?"

"Không, không phải Quỳnh," Lâm Kiệt thì thầm, ánh mắt lóe lên tia toan tính. "Tôi tìm kẻ đang ở cùng cô ấy. Tên Phong Lưu gì đó."

Danh sững người lại. Từ lâu, anh đã nghi ngờ thân phận của Phong Lưu. Gã đàn ông bí ẩn này từ đâu xuất hiện, rồi bỗng nhiên chiếm lấy lòng tin của Quỳnh. Điều đó khiến lòng anh nổi lên cơn ghen tức không thể kìm nén.

"Anh muốn gì ở hắn?" Danh hỏi, giọng đầy bực bội.

"Chúng ta có thể giúp nhau, anh bạn," Lâm Kiệt cười nhạt. "Nếu anh muốn kẻ đó biến mất, tôi sẽ giúp. Nhưng đổi lại, tôi cần một số thông tin từ anh."

Danh thoáng do dự, nhưng rồi lòng ghen tuông đã che mờ lý trí. Anh không còn quan tâm đến việc Phong Lưu là ai hay đến từ đâu. Điều duy nhất anh muốn là loại bỏ gã ra khỏi cuộc sống của Quỳnh.

"Được," Danh đồng ý. "Miễn là anh giúp tôi đuổi hắn đi, tôi sẽ hợp tác."

Lâm Kiệt nhếch mép cười, biết mình đã thành công trong việc lôi kéo Danh vào âm mưu. Kế hoạch của gã rõ ràng: lợi dụng sự ghen tuông mù quáng của Danh để tiếp cận Phong Lưu, rồi sau đó diệt trừ hắn mà không để lại bất kỳ manh mối nào.

Những ngày sau đó, Danh âm thầm theo dõi từng bước đi của Phong Lưu. Hắn báo cáo mọi chi tiết cho Lâm Kiệt, từ thói quen đi dạo vào buổi sáng, đến những lần Phong Lưu ra chợ mua nguyên liệu nấu ăn cho Quỳnh. Dần dần, Lâm Kiệt bắt đầu xây dựng một kế hoạch tinh vi để bắt giữ Phong Lưu.

Một buổi chiều, khi Phong Lưu đang dọn dẹp vườn hoa hướng dương cùng Quỳnh, anh nhìn thấy Danh đứng ở cổng.

"Chào anh, Danh. Anh tới thăm Quỳnh sao?" Phong Lưu cất tiếng chào, nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt.

Nhưng thay vì đáp lại thân thiện, Danh chỉ liếc nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng, rồi quay sang Quỳnh. "Quỳnh, tôi có chuyện muốn nói riêng với em," Danh gằn giọng, bỏ qua sự hiện diện của Phong Lưu.

Quỳnh ngạc nhiên trước thái độ của Danh nhưng vẫn gật đầu. "Được, anh đợi em một chút." Cô quay sang Phong Lưu, nở nụ cười dịu dàng. "Em vào trong nói chuyện với Danh một lát nhé."

Phong Lưu chỉ gật đầu, nhưng trong lòng dâng lên một cảm giác bất an. Anh không hiểu vì sao Danh lại tỏ ra thù địch như vậy.

Trong góc khuất của con phố, Lâm Kiệt đứng quan sát từ xa, khóe miệng nhếch lên đầy đắc ý. Gã biết rằng, chỉ cần một sai lầm nhỏ của Phong Lưu, kế hoạch của mình sẽ hoàn tất. Sự yên bình mà Phong Lưu và Quỳnh đang tận hưởng sẽ nhanh chóng bị phá tan.

Trận chiến giữa quá khứ và hiện tại, giữa ký ức đã mất và những âm mưu độc ác, đang dần đến hồi căng thẳng. Liệu Phong Lưu có thể thoát khỏi cái bẫy mà Trần Gia đã giăng sẵn, hay số phận của anh đã bị định đoạt từ trước?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top