1.
Nam chưa từng nghĩ rằng trái tim mình sẽ đập nhanh đến vậy bởi một cậu con trai. Khi tay cậu vòng qua cổ anh, khi đôi môi mềm chạm lên má, anh đã cố gắng giữ bản thân bình tĩnh để tách khỏi cái ôm bất ngờ đó tự nhiên nhất có thể.
Khánh vẫy tay gọi anh qua xem lại chiếc video vừa quay được. Nam chăm chú vào nụ cười tươi tắn của người kia, vô thức nâng tay sờ vành tai mình. Có hơi nóng. Những suy nghĩ trong đầu anh rối tung lên thành một đống bùi nhùi, trái tim trong lồng ngực đập nhanh như trống dồn, Nam lén nhìn mọi người xung quanh xem có ai nhìn thấy một màn vừa rồi không, cuối cùng chỉ bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của Quốc Thiên.
"Anh xem này." Khánh nắm cổ tay Nam kéo anh tới gần. "Em thấy bản này ổn rồi."
Nam nhìn xuống, nhưng không phải vào điện thoại mà ánh mắt lại tập trung ở cổ tay được cậu nắm chặt. Lòng bàn tay Khánh không phải quá nóng, thế nhưng nhiệt độ truyền tới lại khiến anh cảm giác như phải bỏng.
"Em thấy cảnh cuối hợp lắm nè."
Câu cảm thán của Khánh kéo tâm trí anh lại về hiện thực. Tại sao anh chưa từng nhận ra rằng lúc nào âm cuối của cậu cũng kéo dài hơn như thể đang làm nũng nhỉ? Nam bối rối, rồi lại càng xoắn xuýt hơn khi anh nhận ra cảnh cuối trong lời cậu nói là cảnh mà Khánh chạm má mình.
Chóp mũi Nam dường như vẫn lưu lại mùi hương dễ ngửi đó khi Khánh vòng tay ôm anh. Và má, anh vẫn còn cảm nhận được xúc cảm mềm mại đó khiến anh rối loạn. Cả hai không phải chưa từng ôm ấp, ngược lại họ dính lấy nhau nhiều đến mức ai nấy cũng trêu chọc rằng giống như cặp đôi mới yêu, thế nhưng đây là lần đầu tiên Khánh hôn anh. Một cái chạm môi đơn thuần.
"Em tính..." Nam ừ hự, rụt tay lại. "... đăng lên lúc nào thế?"
Khánh chớp mắt, im lặng không nói gì.
"Em..." Cậu kéo thật dài âm cuối. "...không đăng đâu."
Cậu lắc lắc điện thoại trong tay, cười toe.
"Em sẽ giữ nó cho em thôi."
Trái tim Nam vọt tới tận cổ họng. Thậm chí anh còn không dám nghĩ đến ẩn ý sau câu nói của Khánh, lồng ngực anh nhức nhối, những lời muốn hỏi đều nghẹn ứ trong cổ họng.
Bọn họ chỉ là diễn thôi, không phải thật.
Nam tự nhắc nhở mình, thế nhưng hiện tại có vẻ chính anh cũng không tin vào điều đó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top