Nguyên tác: Nguỵ Cung Kinh MộngThể loại: Cung đấu, Nữ giả nam, Cực sủng, Hài, HESố chương: 133Nguồn: Cung Quảng HằngVăn án: "Giường của đế vương, sao có thể để mặc ai muốn ngủ thì ngủ?Huống chi kẻ đó còn là một tên đại gian thần, luôn muốn giết vua đoạt vị.Khó xử hơn là, mình lại là một hoàng tử giả, công chúa thật.Chỉ luôn mong Thái phó đại nhân đừng mở miệng vàng, tránh việc cứ dăm ba bữa lại nhắc: "Hôm nay là ngày lành tháng tốt, Hoàng đế ngài nên băng hà đi!"Hoàng đế giả như nàng thà vứt bỏ ngôi vị Hoàng đế phiêu bạt chân trời.Cái gì? Long sàng hắn muốn nằm, mà người ngủ trên long sàng hắn cũng muốn....?!p/s: Nam chủ tuy nham hiểm, nhưng rất cuồng và yêu vợ :))…
Sẽ như thế nào nếu bạn bị nhà ép buộc cưới hỏi và chồng bạn lại là một tên biến thái đáng ghét?Fic đầu tay nên mong mấy bạn có chuyển ver nhớ hỏi ý kiến mình (mặc dù mình nghĩ không ai lấy fic mình chuyển ver đâu)…
Tác giả: Mộc Qua HoàngThể loại: đam mỹ, hoan hỉ oan gia, cường cường, vườn trường, HE.Nhân vật chính: Hạ Triều x Tạ DuNhân vật phụ: Thầy cô và các bạn học .v.v.Tiến độ bản gốc: hoàn thành (112 chương) + 3 Ngoại truyệnGIỚI THIỆU:Tạ Du cùng Hạ Triều vốn là đại ca hai lầu Đông và Tây, đáng lẽ theo lệ thường nước giếng không phạm nước sông, nhưng lên đến lớp mười một, hai vị "thiếu niên phản nghịch" thuộc dạng phong vân trong trường không chỉ được xếp vào cùng một lớp mà còn trở thành bạn cùng bàn.Hai tên này rõ ràng là học bá mà lại giả vờ làm học tra, diễn ngược diễn xuôi, cứ đến kì thi là tranh nhau hạng nhất đếm ngược, ngoài mặt thì ngày nào lên lớp cũng giả vờ chơi game, tỏ vẻ không tranh sự đời, sau lưng lại vụng trộm học tập. Sau đó... hai đầu gấu trường nói chuyện yêu đương.Mình xin lỗi bạn edit, vì chưa có sự edit mà đăng truyện này lên. Mình cũng muốn đọc trên wordpress nhưng chữ nhỏ quá không có chế độ phóng to mình đọc không được vì mình bị cận nên mình đăng lên để phóg to chữ cho dễ đọc,nếu mà bạn edit có ý kiến thì mình sẽ xóa. Cảm ơnĐây là đường link của bạn edithttps://leotaozi.wordpress.com/muc-luc-nguy-trang-hoc-tra/M.n ai đọc chữ mà không cần phóng to thì vào link đọc ủng hộ bạn edit nha…
Tên truyện: Tôi phong thần trong trò chơi vô hạnTên cũ: Tôi phong thần trong trò chơi kinh dịTên khác: Kinh PhongTác giả: Hồ Ngư Lạt Tiêu Biên tập: Nhà số 611Thể loại: Đam mỹ, vô hạn lưu, chủ thụ, phát sóng trực tiếp, linh dị thần quái, vả mặt, 1v1, HE‼️VÔ CÙNG QUAN TRỌNG: TRUYỆN KHÔNG THẾ THÂN, KHÔNG BẠCH NGUYỆT QUANG, KHÔNG NP, KHÔNG INCEST, KHÔNG TỰ CÔNG TỰ THỤ.Số chương: 589 + Tập ngoại truyệnTình trạng: Hoàn thànhGiới thiệu: Sau khi Bạch Liễu thất nghiệp bỗng bị cuốn vào một trò chơi kinh dị phát sóng trực tiếp không thấy điểm dừng, trong ấy có đủ mọi chủng loài quái vật và những người chơi mang nặng sát ý đang náu mình. Lúc đầu, ai nấy đều coi Bạch Liễu chỉ là một tên "ma mới" đột nhiên bị lôi vào bên trong. Về sau, bọn họ mới hiểu, trò chơi này đang dùng thắng lợi và vòng nguyệt quế chào mừng vị thần của nó. Nó nói với Bạch Liễu, mừng ngài về nhà.Khủng bố thần minh phi nhân loại mỹ nhân công x đặc biệt mê tiền hơi điên thụ Một câu giới thiệu tóm tắt: Người chơi max cấp trở về thôn Tân thủ. Dàn ý: Tuyển việc công nhân viên chức từng bị sa thải, nỗ lực dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng để trở thành tỷ phú. CẤM CHUYỂN VER, REPOSTPHẦN 3 (TỪ CHƯƠNG 399-HẾT): https://www.wattpad.com/story/366671205?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=nhaso611…
Tác giả: Bán Hạ Lương LươngTình trạng: Đang raEditor: Ư ƯVăn án chỉ có một câu:Diệu Diệu: Diệu Diệu đáng yêu nhất thế giới ╯^╰Được đăng trên wattpad, mê đọc truyện và dembuon.vn…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
chào các đồng chí~~ đây là truyện đầu tiên mà mình viết, có thể có cả truyện sưu tầm nữa nhưng mình sẽ bảo đảm yếu tố kinh dị trong mỗi chap hen~~ mong các độc giả sẽ ủng hộ tui hết mình:3…