ii

liệu rằng khi ta mục rữa và héo mòn,
khi thân xác ta chẳng còn gì ngoài cái lạnh thấu xương tuỷ,
người còn yêu ta như lời thề xưa kia?
hay thuở trăng tròn ấy,
người không nhỏ giọt hồng đào
mà nguyện dành tình cho ta.
hay từ cái thuở sơ khai,
người nào đã từng yêu ta.
hay sau cùng,
ta thực chất đã chết từ cái ngày rút cạn lửa tình trao người.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #poem#tanvan