tết tóc
"mặc cậu, cậu muốn nghĩ gì thì nghĩ. tớ không quan tâm."
thiên sứ kanae to giọng uất ức, rồi cụp cánh hùng hổ bỏ đi, để lại đằng sau một ác quỷ kuzuha đang cắm cúi vào điện thoại, cố gắng làm lơ đi cái không khí quạu quọ ngột ngạt mà vụ cãi nhau của họ vừa gây ra. nè, bộ ghen vì mình bị bồ cho ra rìa giờ cũng bị mắng nữa hả?
gã khẽ lẩm bẩm mấy câu nghe loáng thoáng như "kệ cậu" hay "ứ thèm", rồi bỗng dưng cả cơ thể lại bị kéo ngược ra đằng sau, cơn đau từ tóc truyền tới khiến miệng gã theo phản xạ, đồng thanh với kanae vừa đi được vài bước, bật ra tiếng "ui da" nghe đớn đau quá thể. chậm rãi quay người lại với vẻ mặt phụng phịu, kanae chỉ biết ngậm ngùi ngồi thụp xuống chỗ trống bên cạnh kuzuha, mím mím đôi môi nhỏ xinh, đôi mắt xanh xám còn long lanh nước biểu lộ tâm trạng xáo động. kuzuha khẽ liếc sang chiếc nơ nhỏ xinh vừa cố định lại mái tóc của hai người lại với nhau thành một dải dài được tết gọn gàng rồi thở dài. nó lại xuất hiện rồi.
lần nào hai người chí chóe cãi nhau, tóc của họ đều được tết lại, nối với nhau rồi được thắt ở cuối bằng chiếc nơ đen nho nhỏ. cái dây chết tiệt ấy chỉ chịu biến đi cho khuất mắt khi mọi xích mích giữa hai người đã hoàn toàn được giải quyết mà chẳng còn chút xíu xìu xiu nào của giận dỗi hay hiểu lầm. sự việc kì lạ này như bảo đảm cho một định mệnh luôn gắn liền bên nhau bất chấp mọi khác biệt của họ, chắc chắn không thể trốn được đâu.
đã không trốn được, vậy giờ phải giải quyết việc này thiệt hả?
cơ mà, kuzuha bĩu môi thầm nghĩ, việc gã giận dỗi như bây giờ đâu phải không có lí do. làm gì có ai bị người yêu cho ra rìa để đi chơi riêng với người đang ở diện đe dọa số 1 giấu tên mondo như gã đâu, rồi kanae còn cho hắn ta hẳn 1 cái socola nữa. ấy vậy mà gã - người yêu đúng nghĩa của kanae - lại không được cho ăn cùng một miếng nào, hỏi thử xem mấy ai mà không trở nên quàu quạu quá chừng được? giờ mà hỏi kuzuha xem có giận kanae không, có, có giận chứ, giận lắm luôn. thế hỏi có yêu kanae nữa không, kuzuha ban đầu sẽ dứt khoát nói không, nhưng sau một hồi nhíu mày suy nghĩ thì vẫn gật gù bảo "nhưng nếu kanae hun hai cái thì yêu", nói xong thì mặt mày gã đỏ bừng bừng, cuống quýt chữa cháy bằng mấy câu vô nghĩa như "vẫn giận nha, giận đến hết đời luôn" "không bao giờ tha thứ cho kanae luôn í".
tệ một cái, kanae làm sao mà đọc nổi những suy nghĩ còn đương nhảy lốp bốp như pháo rang trong đầu kuzuha được, nên cái không khí ngột ngạt thì vẫn hoàn ngột ngạt, còn kanae vốn đã rối bời nay còn thêm lúng túng vụng về. kanae rõ ràng có cho kuzuha ra rìa bao giờ đâu. cậu thề là cậu chỉ nhờ mondo đi cùng để chọn bánh cho gã thôi, vì thú thật những thứ được trang trí đẹp đẽ ngào đường ấy chẳng hợp khẩu vị cậu chút nào. tháng 11 mà bên ngoài lạnh đến run rẩy, cậu còn vác thân xác đau lưng ra ngoài đường chăm chú ngắm nghía từng chiếc bánh, hay khẽ cắn răng nếm thử vài miếng khi người đưa đầu chịu trận tên mondo trải nghiệm trước đã khen nức nở. mà hổng lẽ người ta đã chịu đi loanh quanh trong tiết trời rét mướt với mình rồi, mình lại phủi quần bỏ đi, nên sau một hồi lục túi áo, kanae mới lấy ra một cái kẹo, tặng cho mondo kèm theo lời hứa sẽ dắt hắn đi ăn một ngày không xa, mắt thì liếc vào túi áo nơi một chiếc kẹo bọc vỏ màu đỏ còn nằm im lìm, thầm nghĩ xíu nữa cậu sẽ mang về tặng cho kuzuha đang ngồi chọc chọc chú mèo đen ở nhà.
cơ mà cuộc đời lại lắm điều đâu ai ngờ nổi, kuzuha chắc lại nghe được ai đấy bép xép về cuộc hẹn, vừa mới đặt chân vào nhà, kanae còn chưa kịp í ới gì đã bắt gặp kuzuha ngồi trên sofa chăm chú xem tivi, không thèm liếc lấy kanae đúng một cái nào, còn trưng ra bộ mặt giận dỗi với một câu nói nghe quàu quạu hết sức
''đi hẹn hò (rõ ràng là cố tình nhấn mạnh) với mondo hẳn là vui lắm ha kanae"
là một thiên sứ đã bám dính lấy tên ác quỷ được bao nhiêu năm nay, kanae lại chả biết tỏng rằng gã đang âm thầm ghen tuông trong lòng, nên cậu chỉ lặng lẽ cởi áo khoác ngoài treo lên móc, rồi ngoan ngoãn lại gần, xua xua chú mèo còn ve vẩy đuôi đang nằm ở chỗ đáng lẽ phải là của cậu, rồi cố gắng chui vào lòng ôm lấy kuzuha-đang-dỗi, luồn hai tay hai chân mà ôm. cơ mà chưa tận hưởng được bao lâu, kuzuha đã nhẹ nhàng nhấc kanae quăng vèo sang chỗ khác. kanae vẫn còn cứng đầu chán, thoắt cái lại đang thấy cậu ôm chặt cứng lấy kuzuha, lần này còn quặp chặt hai tay hai chân không cho gã thoát khỏi móng mèo của cậu thêm tí nào nữa. đôi cánh nho nhỏ màu trắng của kanae vì hơi ấm trong lòng gã mà khẽ đập đập. kuzuha thấy thoát không được, với chắc là kanae ôm cũng thoải mái lắm, nên gã lại đảo mắt láo liên, chốt lại dưới mái tóc đang rúc vào hõm cổ gã mà hít hà, rồi ngập ngừng đưa tay vỗ nhè nhẹ lên lưng đối phương.
lửa trong lò sưởi cười vui bập bùng, lách tách xen kẽ là những tiếng củi khô cháy ấm áp trong góc nhà nhỏ. ánh sáng hắt bóng lên hai con người, một lớn và một cũng lớn nhưng lùn hơn 3cm, ôm chặt nhau trong cái không khí im lìm dễ chịu. cơ mà càng ngồi không, kuzuha lại càng cảm thấy như đang tự vả, vì trần đời đâu có ai vừa khúc trước còn giãy đành đạch không thèm ôm, khúc sau lại quấn chặt cứng lấy nhau như gã với cậu đâu. gã ngẫm nghĩ mà thẹn quá, thẹn vì sao lúc nào mình cũng mềm lòng trước con người này thế, mềm lòng đến mức nghĩ lại gã còn cảm thấy ngượng ngùng. mà, gã quyết rồi, lần này gã sẽ không nhân nhượng nữa, gã phải cứng rắn lên, phải quyết tâm vào. nghĩ là làm, gã hắng giọng, đánh thức một kanae đang thiu thiu ngủ giật mình tỉnh giấc
''hôm nay kanae đi đâu đấy?''
''hong nói cho kuzuha biết đâu'' kanae còn mắt nhắm mắt mở lười biếng dựa người vào lòng kuzuha đáp
"vì đi với mondo nên mới không cho tớ biết chứ gì''
''không phảiii, cậu lại ăn nói bậy bạ cái gì đấy''
''thì rõ ràng là cậu đi với mondo đi hẹn hò riêng, còn tặng mondo socola, cho tớ ra rìa ngồi ở nhà với con mèo thúi hoắc không đáng yêu được miếng nào kia còn gì nữa''
''đã bảo là không phải màaaa''
kuzuha bĩu môi bày ra vẻ mặt rất đáng được ăn đấm, dai dẳng nói tiếp:
''nếu đã không có gì linh tinh, thế cậu giấu tớ việc đi hẹn hò (lại nhấn mạnh) với mondo làm gì?''
kanae nhỏm cái một dậy, nhìn thẳng vào mắt kuzuha, đáy mắt lộ rõ vẻ khó xử, hàm ý bảo kuzuha đừng nên nói thêm bất cứ điều gì nữa. ôi nhưng ghen tuông biết là sai nhưng đã bao giờ ghen tuông mà lại có lí, kuzuha tránh đi ánh mắt còn nhìn chằm chằm của kanae rồi vặn âm lượng nhỏ xuống thêm được tí xíu, lẩm bẩm nói:
''thì cậu cứ nói là cậu hết thích tớ mà chuyển qua thích mondo rồi đi, tớ cũng có nói gì đâu''
nói được đến mức này thì kanae chịu hết nổi rồi. cậu yêu kuzuha đến chết đi sống lại, tình yêu mà cậu dành cho kuzuha nó phải to đùng mà kuzuha lại dám bảo rằng cậu không còn yêu kuzuha tí nào nữa. kanae đứng bật dậy, vẻ mặt uất ức nói với kuzuha
''tớ đã bảo là không phải mà!!!''
''tôi bị cho ra rìa quen rồi, cậu cứ đi với mondo đi, tôi biết cậu hết yêu tôi rồi''
kanae thật sự nổi đóa cả lên
''KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG PHẢI!!! TỚ KHÔNG CÓ GÌ VỚI MONDO HẾT''
đôi mắt kanae long lanh nước, cậu nói ào ào như súng liên thanh, cố che đi chất giọng nghẹn ngào
''tớ trước giờ cũng chỉ có mỗi cậu, yêu cũng là cậu, người tớ thích chỉ có cậu, cậu lại còn vả vào mặt tớ mà bảo rằng tớ thích mondo, cứng đầu cứng cổ bám dính lấy suy nghĩ, tớ có nói thế nào cũng không được, không tin lời người mình yêu thì tớ mới đúng là người nên thắc mắc cậu có còn yêu tớ hay không. cậu thử nghĩ mà xem, không yêu cậu mà lần nào cậu dỗi tớ cũng là người tìm cách làm hòa, vì biết cậu sẽ không bao giờ ra khỏi nhà mà tớ mới đi mua bánh-"
khoan đã
có gì đó không đúng
cảm giác như cậu vừa nói ra bí mật gì đó thì phải?
kuzuha thấy kanae đột nhiên im lặng, gã lấy làm lạ, ngẩng mặt lên khỏi cái điện thoại
kuzuha thấy kanae đột nhiên im lặng, gã chợt lấy làm lạ, ngẩng mặt lên khỏi điện thoại (mà gã chộp lấy để cố làm lơ đi chất giọng nghẹn ngào với mặc cảm tội lỗi trào dâng - gã lúc nào cũng bắt gặp lòng mình hoảng hốt khi đôi mắt xanh xám của người gã yêu đong đầy nước). kanae quay ngoắt 1 chăm 80 độ khi chạm phải ánh đỏ như ruby của kuzuha, buông thõng một câu
"mặc cậu, cậu muốn nghĩ gì thì nghĩ. tớ không quan tâm."
-
kanae ngọ nguậy không yên trong chỗ ngồi của mình. cái kiểu tết tóc này làm cậu khó chịu quá, có muốn né xa kuzuha ra cũng không được. cậu giờ có thể khóc huhu ngay tại đây luôn, cái bầu không khí im lặng chết chóc này sắp giết cậu đến nơi rồi.
trong khi kanae còn đang đánh nhau với tâm can xem làm thế nào mới chui được vào lòng kuzuha thêm tí nữa, hay nôm na là làm hòa, thì kuzuha bên cạnh cũng đang đấm lộn với suy nghĩ của mình một cách vật vã không kém. những lời nói kanae vừa gào lên vào mặt gã cứ bơi quẩn quanh trong đầu, bắt gã phải dằn vặt chính bản thân. bộ gã từ trước đến giờ làm kanae suy nghĩ nhiều tới thế hả? kuzuha không phải người thích biểu hiện tình cảm ra ngoài, hoặc là biểu hiện nhưng cầu chúa, đừng ai nhìn thấy là được. gã vẫn thể hiện tình yêu của gã cho người gã yêu qua những chiếc hôn nhẹ mỗi lần kanae ngủ say trong lòng, hay những món quà nho nhỏ mà gã nghĩ gã sẽ lại được trông thấy đôi mắt kanae lấp lánh niềm vui. không khí im lặng khiến gã cảm thấy tội lỗi đang nhuộm đầy cảm xúc. thôi thì chủ động phát tín hiệu làm hòa vậy.
kanae còn đang đung đưa chân với một cái đầu rối tung rối mù bỗng cảm thấy bàn tay mình được phủ lên hơi ấm. cậu nghe được nhịp đập trái tim bỗng tăng lên chóng mặt, vành tai cũng cảm thấy nóng rực cả lên. kuzuha mà làm thế là chết kanae mất rồi, đầu óc cậu giờ trống rỗng, tất cả những gì cậu cảm nhận được chỉ là trái tim mình đang đập loạn xạ. cậu rụt rè đánh mắt sang người ngồi bên cạnh, lí nhí gọi tên:
''kuzuha''
''gì''
kanae mới lóe ra một ý tưởng. cậu lục tìm túi lấy cục kẹo mà cậu để dành cho kuzuha ra
''kuzuha''
''gì''
''tặng cho cậu nè''
kanae khẽ với người sang thả viên kẹo vào giữa lòng gã, rồi cười tươi một cái nói thêm
''của cậu đó''
rồi không đợi kuzuha kịp mở lời thêm câu nào, kanae lại liên mồm giải thích
''ban nãy tớ tìm được trong túi có 2 cái kẹo, tớ chỉ cho mondo mỗi một cái thôi, một cái tớ nhất quyết dành cho cậu á. chứ hong phải tớ chỉ cho mondo mà không cho cậu đâu. hôm nay tớ ra ngoài với mondo tớ thề là không phải chuyện mờ ám, tớ thề luôn. nói sai thì kanae này không còn là bồ của cậu thêm một giây nào nữa. tớ yêu cậu lắm mà, yêu cậu nhiều lắm lắm lắm luôn í, nên đừng giận tớ thêm nữa nha''
kanae còn bạo dạn, vừa dẹp được lòng tội lỗi sang một bên đã leo cái một lên người kuzuha, đè kuzuha xuống ngang nhiên bảo:
''cậu không được không đồng ý, kẹo cậu cũng đã nhận rồi, tớ thì cậu cũng đã ăn mấy lần rồi, phải! đồng! ý!''
kuzuha nãy giờ chỉ biết ú ớ lắng nghe kanae, phút này còn bị kanae chiếm quyền điều khiển, đỏ mặt khẽ nói:
''tớ cũng có bảo là sẽ không đồng ý đâu, nhưng cậu xuống khỏi người tớ trước đi đã''
''ứ chịu đâu. cậu ăn kẹo đi rồi tớ xuống. đừng nắm chặt cái kẹo như thế, tớ mất công mang về mà bị cậu bóp cho vỡ vụn là tớ sẽ giận cậu hết đời luôn.''
''tớ không muốn ăn kẹo đâu, ăn cậu cơ'' kuzuha bột phát kêu lên, kêu xong cũng tròn mắt trước câu nói nghe đáng nghi kinh khủng của chính bản thân
kanae bật cười thật to, dụi đầu vào hõm cổ kuzuha, ngọt ngào nhưng vẫn cương quyết nói:
''nhưng cậu phải ăn cái kẹo đó đi đã. thế mới tính là cậu nhận tình yêu của tớ được.''
''cậu muốn ăn một nửa không? nào, há miệng ra đi''
kanae bĩu môi, gì mà như cưỡng ép thế, thế mà vẫn nghe lời rất ngoan, ăn hết sạch phần kẹo mà kuzuha đưa cho. cậu vốn không thích ăn đồ ngọt, nhưng nếu là đồ kuzuha đưa thì cậu sẽ ăn. điều đó không phải bàn cãi.
nhấm nháp xong mẩu kẹo bé tí xíu, kuzuha khẽ liếm môi rồi nhìn chằm chằm vào kanae, chớp chớp mắt vẻ năn nỉ, hỏi:
''giờ tớ ăn cậu được chưa?''
kanae cười khúc khích, áp hai bàn tay lên má kuzuha rồi lắc qua lắc lại:
''tớ đã bao giờ từ chối đâu, lại đây hôn tớ đi''
và trong khi có hai thân hình còn đang quấn lấy nhau, họ không hề nhận ra, rằng sợi dây buộc tóc đã lóe sáng, rồi biến mất từ khi nào.
---
chúc mừng sinh nhật rất là muộn luôn của chị hitsuji giấu tên nha 🥺
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top