Chap 7.1

Hú hú t trở lại r nà hí hí ....
.
..
.
.
._____________________

Cậu dùng ngón tay chỉ chỉ ngực của anh không vui nói:
"Anh có phải vẫn muốn hỏi tôi, có muốn,có đồng ý ở bên cạnh anh hay không đúng không? Vậy xin hỏi anh là muốn ở bên cạnh anh một khoảng thời gian hay là cả đời?"
Từ Khôn đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mừng rỡ trong lòng, thì ra là cậu hoàn toàn hiểu tâm ý của anh.
"Anh. . . . . ."
Anh mới định mở miệng, Lập Nông lập tức tức giận đùng đùng nói:
"Anh cần phải hiểu rõ, một khi đã nói ra thì không thể đổi ý đó!"
Nhìn bộ dáng tức giận, Từ Khôn không nhịn được bật cười.
"Những lời này là anh muốn nói cho em, làm sao lại biến thành em nói cho anh chứ?"
Cậu ngẩn ra, giọng nói chuyển thành ôn hòa:
"Đối với lời này phải là anh nói, tôi làm sao. . . . . ."
Anh đưa tay ra khẽ vuốt gương mặt của cậu, dịu dàng cười hỏi:
" Lập Nông,em đồng ý không?"
"À? Không! Không đúng, chờ một chút, tôi còn chưa hỏi rõ ràng, anh muốn trong một thời gian hay là cả đời?" Cậu đột nhiên nhìn anh một cách nghiêm chỉnh.
Anh quả là bị cậu làm cho sắp nổi điên rồi.
"Em hi vọng sẽ như thế nào?"
"Như thế nào tôi đều vui lòng tiếp nhận, chỉ là.. tôi hy vọng sẽ là ước định cả đời." Lập Nông xấu hổ cúi đầu.(mất giá quá con ạ ==')
Nghe vậy, anh cực kỳ kinh hỷ (kinh ngạc, vui vẻ), câu trả lời của cậu đúng là phù hợp với tâm ý của anh.
Anh vô cùng vui vẻ mở miệng chế nhạo cậu:
"Anh không nghe rõ lời của em nói, nếu như em không lớn tiếng nói ra, vậy anh chỉ đề nghị vậy thôi."
Cậu tức giận ngẩng đầu lên nhìn anh chằm chằm.
"Anh dám làm như vậy thử xem!"
"Tốt! Không.. coi như anh không nói gì. Hazz anh đường đường là một đại ca Xã Hội Đen, lúc này lại bại trong tay em thật là......" Từ Khôn mừng rỡ như điên nhìn cậu.
"Chỉ là, em không muốn làm người yêu của anh, em muốn làm vợ của anh!" Lập Nông quả quyết lớn tiếng nói.(bạo quá con trai )
"Được, không để cho em làm người yêu của anh, em sẽ là vợ của anh." Anh vui mừng nói cùng.
"Thật? Không thể đổi ý đó!" Lập Nông thận trọng mà nói.
"Chỉ cần em không sợ làm nam nhân của đại ca Xã Hội Đen, anh nhất định sẽ lấy em." Từ Khôn kiên định bày tỏ.
Cậu cười một cách quyến rũ với Sehun.
"Em không sợ, chỉ cần có thể vĩnh viễn ở cùng anh, em đã rất hài lòng rồi."
Anh bị tình cảm của cậu làm cho cảm động thật sâu, không kềm chế được tình cảm sôi trào ở trong lòng, đem cậu ôm lấy thật chặt.
" Lập Nông. . . . . . ."
Cậu cảm thấy cả thân thể anh rõ ràng đều đang run rẩy, với cõi lòng đầy tình yêu vươn tay lên nhẹ nhàng vuốt lên mặt của anh.
"Em thật lòng."
Khi bàn tay nhỏ bé của cậu phất đến trên môi anh thì anh không nhịn được nhẹ nhàng hôn lên bàn tay cậu.
"Anh tin tưởng."
Tiếp theo anh yêu thương bưng lấy mặt của cậu, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt của cậu, ngửi thấy mùi vị nhàn nhạt thơm ngát phát ra từ cơ thể cậu, anh không nhịn được hít một hơi thật sâu, tham lam muốn hương thơm say lòng người này, cũng hòa linh hồn của mình vào bên trong; tiến tới nơi vô cùng ngọt ngào khát vọng mà anh tìm được, tùy tiện phóng túng đòi hỏi.
Cậu bị hấp dẫn bởi nụ hôn dịu dàng của anh, cảm giác toàn bộ thân thần kinh căng thẳng đã được buông lỏng , tận tình hưởng thụ nhu tình cảu anh, bị lạc trong lưới tình anh giăng.
Sau một lúc trời đất quay cuồng, nồng tình mật ý ánh mắt của hai người không thể rời khỏi đối phương.
Từ Khôn đột nhiên ngẩng đầu nghĩ đến Las Vegas có truyền thống nổi tiếng về các giáo đường, anh mừng rỡ lôi cậu.
"Đi! Chúng ta bây giờ phải đi kết hôn."
"Kết hôn?" Cậu kinh ngạc nhìn anh.
"Chính là chỗ này, không cần phải đi đâu về đâu, bất cứ lúc nào đều có thể giúp chúng ta công chứng; vì không để cho em đổi ý, anh muốn em bây giờ hãy gả ngay cho anh."
Anh lo lắng cậu sẽ đổi ý, gấp đến độ nghĩ lập tức muốn lấy cậu ngay.
"Nhưng em chưa chuẩn bị gì cả." Cậu kinh ngạc nhìn anh.
"Không sao." Anh cố chấp mà nói.
"Kết hôn là chuyện lớn của cả đời người, em luôn mong muốn được làm một cô dâu à không chú rễ đẹp nhất trong ngày trọng đại, nhưng em cũng muối lấy anh ngay lập tức. . . . . ." Cậu lộ vẻ khó khăn, chần chừ lo lắng.
Từ Khôn không nhịn được cười lên, anh hiểu được cậu muốn cái gì.
"Em yên tâm, sau khi trở về anh sẽ bổ xung một hôn lễ thật lớn thật trang trọng, để em trở thành cô dâu à chú rễ xinh đẹp nhất, bây giờ anh chỉ muốn giữ lấy em!"
"Anh muốn giữ lấy em?" Những lời này đột nhiên khiến cậu nhớ tới mơ ước đã lâu của NaNa với anh.
"Không! Là em muốn giữ lấy anh mới đúng!"
"Tại sao?" Anh không hiểu nhìn cậu.
"Anh quên NaNa người phụ nữ đáng sợ đó sao? Không được! Phải nhanh lên thôi." Cậu lòng như lửa đốt lôi anh đi vào giáo đường.
Từ Khôn bị hành động của cậu chọc cười, nhưng mà nếu cậu nguyện ý cùng anh kết hôn, mặc kệ vì lí do gì, anh cũng đưa hai cánh tay giữ cậu thật chặt.
.
.
Thừa Thừa đi xuống trước để chào đón các vị lão đại khác, mặc dù hôm nay là sòng bạc của Lưu Bình khai mạc, nhưng các các lão đại quốc gia phía trước hầu như đều là vì có Từ Khôn đến lên mới tới, vì vậy hắn không dám để xảy ra sơ sẩy, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ giao tiếp.
Anh cũng nghe nói Lập Nông đã dọa lão hồ ly giật mình, điêu đó làm cho anh phải len lén cười trộm thật lâu, anh không ngờ cậu sẽ may mắn như vậy.
Cả đêm không ngủ và cả ngày lại phải nơm nớp lo sợ ,bữa ăn tối lại bị mấy vị lão đại ép uống mấy chén, hiện tại anh đã là say mèm.
Lưu Bình thấy thời cơ đã đến, vì vậy ra dâu hiệu cho NaNa cùng lão đỡ Thừa Thừa trở về phòng.
Lưu Bình và NaNa đặt hắn ở trên ghế sofa, cô vội vàng rót một cốc nước chanh để cho Thừa Thừa giải rượu.
Hắn khẽ vung tay lên, làm nước chanh trong tay NaNa vương vãi đầy trên thảm trải sàn, trong lòng cô hết sức tức giận, nhưng vẫn là cố nhịn xuống.
Lão đến bên cạnh hắn ngồi xuống: "Thừa Thừa....!"
Hắn ở trong lúc say, mơ hồ đáp một tiếng: "Có có ..chuyện gì?"
"Thái lão đại làm thế nào mà biết Lập Nông?" Dã tâm khao khát có được cậu của lão hoàn toàn lộ ra.
Ở bên cạnh NaNa nghe vậy sắc mặt tối lại, vừa sợ vừa giận nhìn về phía Lưu Bình kêu gào:
"Cái gì? Thì ra là anh đang nghĩ đến thằng nhóc đó!"
Lão không them để ý tới sự ghen ghét dữ dội của cô, giận không kềm được quát:
"Cô câm miệng lại cho tôi!"
Cô càng thêm tức giận khó áp chế, cô liều mình kéo Lưu Bình, quả đấm giống như như mưa rơi, rơi vào người của hắn.
" Ý tứ của anh là gì? Đầu tiên là lừa tôi bỏ Từ Khôn đi, bây giờ lại muốn người tình bên cạnh anh ấy nữa sao!"
Lão đứng dậy bắt được tay của cô.
"Cô phá đủ chưa!" Rồi đẩy mạnh cậu ta về phía tường.
Cô đứng không có trọng tâm liền ngã xuống mặt đất, kinh ngạc nhìn Lưu Bình.
"Anh . . . . ."
"Tôi thế nào? Cô cũng không tự mình soi gương đi, cô có điểm nào có thể so với Lập Nông? Cậu ấy tức giận khí chất cao nhã, còn cô thì sao? Thấp hèn không chịu nổi!" Lưu Bình dùng ngôn ngữ chanh chua ném thẳng vào cô.
"Lưu Bình!"
NaNa không chịu nổi khi bị sỉ nhục, tức giận từ dưới đất đứng dậy.
"Ban đầu anh trăm phương ngàn kế đem tôi tách ra khỏi Từ Khôn, còn khen tôi xinh đẹp, quyến rũ, bây giờ anh thưởng thức xong rồi, liền chê tôi thấp kém không chịu nổi?"
"Hừ!" Lưu Bình cười lạnh một tiếng ---- "Ban đầu tôi chỉ muốn khiến Từ Khôn xấu mặt, cũng là muốn cho người của toàn thế giới biết --- tôi, Lưu Bình, có đủ khả năng cướp người tình của Từ Khôn! Cô cho rằng tôi thích cô à? Ha ha ha! Cô nên tỉnh lại đi! Nói thật một câu, tôi đúng là sai lầm, còn tưởng rằng cô là bảo bối của Từ Khôn ; nhưng thì ra tôi chỉ cũng chỉ là nhặt lại giày cũ của anh ta."
Cô không ngờ lão sẽ nói ra những lời vô tình như vậy:
"Tốt! Anh đã đối với tôi như vậy, thì từ hôm nay trở đi, giữa chúng ta cắt đứt toàn bộ!"
~"Cắt đứt liền cắt đứt, cô cho rằng tôi sẽ cầu xin cô ở lại sao? Tôi đã sớm chê cô phiền phức!" Lưu Bình coi thường.
Đột nhiên, Thừa Thừa tự lẩm bẩm:
" Lập Nông phải . . . . . Lão đại từ. . . . . . công ty "HAPPY" tìm đến . . . . . ."
Lưu Bình và NaNa không khỏi ngẩn ra mà nhìn nhau:" Công ty HAPPY"?"
Lão vì muốn biết rõ nội tình trong đó, lại ngồi xổm xuống lay lay hắn.
"Anh nói là, Lập Nông không phải là nam nhân của Thái lão đại ?"
NaNa ở bên cạnh cũng mau muốn biết được sự thật.
"Thừa Thừa, những điều anh nói là thật sao?"
"Đúng vậy. . . . . . Lập Nông là lão đại dùng ....... 10 triệu dollar ... trên 1 ngày ..... Mời tới. . . . . ."Thừa Thừa trong mơ mơ màng màng nói ra toàn bộ.
Nhất thời, Lưu Bình và NaBaa trên mặt đều lộ ra vẻ mặt quỷ quyệt giống nhau.
"Lưu Bình, anh nghĩ biện pháp nào có thể đem Lập Nông từ bên cạnh Từ Khôn cướp đi." NaNa xấu bụng nói,
"Vậy cô lại có cơ hội lại trở lại bên người Thái lão đại. . . . . ." Lưu Bình cười đểu.
"Chúng ta theo như nhu cầu." NaNa âm trầm nói.
"Đúng! Chúng ta theo như nhu cầu." Lưu Bình không nhịn được cười ha ha.
----------------
Biến a biến a~~~
Nhớ vote or cmt cho tui ik mà ~~…😞😞

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top