oneshort 238(KTs)(H)
Tuấn Khải có một vấn đề nhỏ. Là vấn đề thấp hơn anh mười cm và đang mang một cặp mông đẹp nhất thế giới từng thấy. Đó là cậu học sinh mới trong lớp anh.
Kể từ lúc Dịch Dương Thiên Tỉ vào trường, Tuấn Khải cảm thấy bị cậu thu hút một cách kì lạ. Nhưng không phải kiểu 'em thật xinh đẹp nên tôi muốn đi chơi với cậu' mà là 'mông em thật ngon và tôi muốn đâm vào đó điên dại'.
Mà ai có thể trách anh được.
Thiên Tỉ bước vào phòng, một cách rất khiêu dâm với mớ quần áo trang trí cho cặp hông khiêu gợi và nụ cười nửa miệng tự mãn trên đôi môi tội lỗi. Tuấn Khải thấy mình ngày càng đắm đuối tán loạn vì cậu trai đó. Dĩ nhiên theo là theo kiểu tình dục hoàn toàn. Nhưng nghiêm túc mà nói, nhìn Thiên Tỉ dạo bước còn thú vị hơn xem sách báo khiêu dâm.
Oh và giọng nói của cậu ấy, nhẹ và ngọt ngào như sữa với mật ong, quá ngây thơ và bình thản đến nỗi Tuấn Khải không thể hình dung cái gì thích hợp hơn để so sánh như những tiếng rên ham muốn và hứng tình.
Nhưng sau cùng, Thiên Tỉ chỉ là bạn cùng lớp thôi. Họ không thân thiết hay gì hết, không dành thời gian bên nhau, chỉ là bạn cùng lớp.
Và đó là tất cả vấn đề mà Tuấn Khải có. Vì anh có thể cảm thấy sức ép tình dục không thể chịu được giữa anh và Thiên Tỉ.
Mỗi khi nhìn thấy cậu bạn cùng lớp, những gì anh có thể nghĩ là có Thiên Tỉ quằn quại dưới đụng chạm của anh, mắt nhắm và miệng hé mở để những tiếng rên trầm bộc thoát hoặc tốt hơn, là chấp nhận dương vật cứng đỏ của Tuấn Khải trong cửa miệng, bú mút cho đến khi những dòng tinh dịch chảy vào cổ họng thèm khát.
Điều tốt nhất cho đến lúc này là Thiên Tỉ dường như đồng ý chuyện đó. Tuấn Khải chắc chắn đã không bỏ lỡ bất cứ cái nháy mắt nhỏ nhoi, trêu chọc mà cậu bạn gửi cho anh, cũng không ít những khoảnh khắc khi Thiên Tỉ cắn môi dưới, mắt nhắm hờ và trao Tuấn Khải ánh nhìn van xin. Oh, không thể quên những lần Thiên Tỉ liếm môi chậm rãi thế nào khi cậu thấy mông mình đã thu hút sự chú ý của Tuấn Khải.
Nhưng khôngggg. Tuấn Khải không dễ ăn đâu. Thiên Tỉ có thể thế nhưng Vương Tuấn Khải không phải kiểu người sẽ nhảy bổ vào mấy ả lẳng lơ chỉ vì mấy việc vặt như cắn hay liếm môi.
Không, hoàn toàn không. Dù anh thật sự ước được làm vậy. Vì thế Tuấn Khải quyết định cố hết sức phớt lờ cậu bạn cùng lớp đầy cám dỗ. Anh nghĩ Thiên Tỉ sẽ chán chơi trò chơi vô ích sau một thời gian nhưng cậu ấy chẳng nghĩ gì đến việc ngừng những hành động của mình.
"Cậu Vương, tôi thấy em dường như chẳng thể hiện chút hứng thú nào vào bài giảng như tôi muốn." giọng giáo viên cằn nhằn làm rối tung suy nghĩ của anh, phá hủy mớ-ý-nghĩ-quá-đỗi-ngon-lành về Thiên Tỉ.
"Em xin lỗi" Tuấn Khải lầm bầm cố gắng quay lại vùng đất tưởng tượng lần nữa, là điều duy nhất khiến anh sống sót ở trường.
"Đây là về dự án các em phải làm theo cặp." thầy giáo tiếp tục. Được thôi, không phải là dịp tốt để quay trở lại vùng đất ảo tưởng. Tuấn Khải xoay đầu về hướng bạn thân. Họ luôn luôn làm việc cùng nhau và anh không cần gì hơn, chỉ cần nháy mắt thiệt nhanh với Vương Nguyên.
Với sự ngạc nhiên của anh, Vương Nguyên gửi lại ánh nhìn hối lỗi, Tuấn Khải đành nhướn mày tập trung trở lại giáo viên.
"Nếu lắng nghe hẳn em đã biết tôi nói thế nào về việc tôi sẽ chia nhóm lần này."
Cằm Tuấn Khải há rộng khi anh nghe thấy những gì phát ra từ miệng ông thầy.
"Tôi chia cặp em với..." thầy giáo lướt qua danh sách đến khi vẻ mặt sáng bừng " Dịch Dương Thiên Tỉ."
Xem ra đó là điều may mắn tệ hại của Tuấn Khải.
————-
"Vậy, chúng ta sẽ chọn chủ đề dự án là gì?"
Đó là mộn sinh học và nghĩ đến sinh học, bằng cách nào đó Tuấn Khải phải nghĩ đến nhu cầu tình dục. Nghĩa là nghĩ đến tình dục. Tức là nghĩ đến việc làm tình với cậu trai ở trước mặt.
Tuấn Khải ngước nhìn khuôn mặt Thiên Tỉ xinh đẹp và nhận ra cậu bạn cũng lớp có thể cũng đang nghĩ như anh.
"Uhm." Là tất cả những gì Tuấn Khải cố gắng. Thiên Tỉ không phản ứng nhưng miệng hé mở, ánh mắt chạy khắp thân thể Tuấn Khải. Tuấn Khải nhận ra Thiên Tỉ trông hấp dẫn một cách lạ thường, hứng tình nhưng đồng thời lại ngu ngốc, chỉ thiếu mũi dãi thôi.
"Thế thì về chiều dài của chuỗi nucleotide của DNA?"
"Nghe hay đó..." Thiên Tỉ thì thào, không lắng nghe lời Tuấn Khải gì cả nhưng lại chú ý nhiều vào đôi môi hình thành nên những phát âm và phụ âm cho những lời nói đó.
Họ đang ngồi trong phòng Tuấn Khải và anh đang tích cực rằng mình có thể không bao giờ nhìn lại phòng này lần nữa. Mùi của Thiên Tỉ hầu như ở khắp nơi trong phòng rồi. Cậu sử dụng loại nước hoa mạnh, không phải Tuấn Khải phàn nàn, chỉ vì nước hoa đó có mùi gì đó tuyệt diệu như thiên đường.
"Em dùng nước hoa gì?" Bỗng dưng Tuấn Khải lên tiếng hỏi. Mùi hương gây nghiện đầy mạnh mẽ.
"Abercrombie & Fitch's Fierce" Thiên Tỉ giờ tò mò nhìn Tuấn Khải. "Sao?"
"Tò mò thôi." Tuấn Khải giải thích nhằm để thông cổ họng cho câu tiếp theo "Tuy nhiên, chúng ta chọn chủ đề rồi phải không?"
"Cơ bản là vậy. Bây giờ-" Thiên Tỉ nói, Tuấn Khải chắc chắn nếu anh không cắt lời, có thể Thiên Tỉ đã nói 'đâm em điên dại đi' nên Tuấn Khải ngăn lời.
"Em phải về thôi... vì tôi có nhiều chuyện cần làm."
Thiên Tỉ đeo vào cái bĩu môi đáng yêu nhưng mắt cậu có mọi thứ trừ sự ngây thơ, ra hiệu cho Tuấn Khải rằng cậu sắp sửa không thể chờ lâu hơn được nữa.
"G-gặp em sau" Tuấn Khải lẩm bẩm hấp tấp đẩy Thiên Tỉ ra khỏi phòng.
Sau khi Thiên Tỉ cuối cùng cũng đóng cửa nhà, Tuấn Khải ngã nhào lên giường. Còn hơn cả rõ ràng rằng Thiên Tỉ đã chú ý đến chỗ phồng trong quần anh hơn cả nhục dục trong quần cậu.
Dù sao thì cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, lúc cuối cùng, Tuấn Khải sẽ kết thúc bằng cách làm tình với Thiên Tỉ trên tấm nệm này, không nghi ngờ gì cả.
Nhưng đầu tiên, anh phải đi lấy một thứ.
————-
"Cái này đắt đến mất trí" Tuấn Khải đang đứng trước cửa hàng thuốc, sắp sửa mua loại nước hoa có mùi giống Thiên Tỉ . Anh thấy mình bị lôi cuốn theo hương thơm đó, thứ làm anh nhớ đến người anh nghĩ tới quá nhiều hơn mức thông thường.
Ai có thể biết Abercrombie & Fitch's Fierce không rẻ chứ?
"Thưa cậu, nước hoa này nhập khẩu và phần lớn tiền cậu trả thật ra là vì nhãn hiệu và-"
"Tôi sẽ mua Abercrombie & Fitch's Fierce chứ không phải Coco Mademoiselle của Chanel !"
"Tôi xin lỗi nhưng đó là giá của nó." Tuy thế nhưng người bán chả vẻ gì xin lỗi hết.
"105000 won. Đùa hay sao?" Tuấn Khải khẽ phàn nàn nhưng cuối cùng lại rút ví ra.
————-
Quay về nhà, anh lấy ra lọ nước hoa mới cóng và xịt một ít lên giường, vào tủ quần áo, trên bàn và mọi nơi trong phòng.
Nó có mùi giống Thiên Tỉ một cách phi thường.
Anh không biết vì sao mình làm thế này . Tuấn Khải chỉ có một thôi thúc mạnh mẽ là ngửi mùi đó trong phòng mình, cái mùi đối với anh tượng trưng cho tình dục một cách thực tế.
Anh nằm trên giường, kéo giãn gân cốt trong khi hít hà mùi hương sảng khoái của Friece. Anh cố nhắm mắt và ngay lập tức thấy gương mặt Thiên Tỉ hiện ra trong đầu.
Chắc chắn là anh không thể kiềm chế chính mình vào lần tới họ gặp nhau vì dự án.
Tuấn Khải dần dần mơ ngủ trong không khí ngát hương.
Thiên Tỉ đang ngồi trên anh, bàn tay dang trên áo Tuấn Khải trong khi áo cậu đã cởi sẵn, khiến Tuấn Khải nhìn rõ khuôn ngực, cơ bụng trần và trắng sữa. Tay anh ngứa ngáy, những ngón tay chạy dọc khắp nơi cảm nhận làn da mịn màng ấm áp.
Tuấn Khải cảm thấy mình đã khá cứng và sự thật rằng cái mông còn nguyên quần áo của Thiên Tỉ đang ngồi trên vùng kín của anh thật sự không giúp ích chút nào.
Cuối cùng anh cũng ngước nhìn khuôn mặt cậu, chỉ để thấy nét đỏ ửng vì khao khát và dục vọng, sự tuyệt vọng có thể nhìn thấy rõ ràng trên gương mặt hoàn mỹ ấy.
"Aaah... Tuấn Khải, em muốn anh đến chết mất thôi." Thiên Tỉ thở hắt ra gì ấy khá giống như tiếng rên, theu sau là chuyển động chậm rãi, lắc lư của cặp hông khiến mông cậu chà xát đầy nghịch ngợm trên thành viên nhục cảm Tuấn Khải.
Hẳn anh đã tóm lấy cặp mông đó, xoa bóp và khiến nó nhồi xuống dương vật anh nhiều hơn nữa nếu Thiên Tỉ không quyết định chụp lấy cổ tay Tuấn Khải vào lúc đó, mặt cúi thấp để chạm môi vào môi anh.
Một trò khiêu khích chết tiệt làm sao.
" Tuấn Khải... có sao không khi em hôn anh?" Thiên Tỉ hỏi khiến Tuấn Khải chần chừ. Hôn hít là cử chỉ khá thân mật và anh không biết mình có muốn hôn Thiên Tỉ không.
Dường như Thiên Tỉ không bận tân khi cậu lắc lư hông lần nữa khiến Tuấn Khải hổn hển vì khoái lạc, điều này cho Thiên Tỉ cơ hội để đẩy lưỡi thô bạo vào miệng Tuấn Khải.
Tuấn Khải phải thừa nhận rằng Thiên Tỉ có vị rất tuyệt, và cậu là một người hôn xuất sắc. Và sao anh có thể từ chối khoái cảm đem đến cơ thể mình bởi nụ hôn đầy nhiệt vì Thiên Tỉ không chính xác là dịu dàng, lưỡi họ hiện đang chiến đấu với nhau.
Họ thấy chính mình rên rỉ đầy một cách trơ trẽn vào nụ hôn khi Thiên Tỉ kéo áo anh ra khỏi người, môi vẫn không rời Tuấn Khải. Tay anh cuối cùng đã tự do rong ruổi khắp phần trên cơ thể Thiên Tỉ , tìm thấy đầu nhũ đã căng tràn và cứng ngắc vì dục vọng, sau đó anh lần lượt cọ xát chúng với ngón tay cái.
Tuấn Khải dứt khỏi nụ hôn, ngắm nhìn gương mặt Thiên Tỉ khi anh thỏa mãn cậu. Thật tuyệt vọng và bấu víu khiến anh cảm thấy cực kì kiêu ngạo khi đem Thiên Tỉ đến tình trạng này.
"Em thích thế phải không?" Tuấn Khải nhếch mép, thu được cái gật đầu chậm rãi từ cậu bé bên trên.
"Phải-ah!" Thiên Tỉ trả lời, không thể kìm nén tiếng rên thêm nữa. Nụ cười nửa miệng của Tuấn Khải chuyển sang toe toét khi một tay tiếp tục chà đầu nhũ Thiên Tỉ trong khi tay kia dò dẫm Thiên Tỉ cương cứng qua lớp vải denim, xoa bóp một cách nhẹ nhàng và trêu chọc.
Thiên Tỉ bây giờ bắt đầu thở hổn hển, khoái cảm chế ngự khắp cơ thể khiến cậu đè hông xuống Tuấn Khải, tiếng gầm gừ dài đầy dục tính thoát ra từ cổ họng anh.
Những luồng điện chạy xuyên cơ thể Tuấn Khải khi anh cảm thấy khoái lạc được đem đến dương vật nhức nhối,, làm dựng nên sự căng thẳng anh mong muốn điên cuồng được giải phóng.
Bàn tay trên đũng quần Thiên Tỉ vội vàng tháo lớp quần jean phiền phức, để lộ thành viên cứng đỏ nảy ra tự do, giờ đang ở trên bụng Tuấn Khải khi Thiên Tỉ vẫn nửa ngồi trên anh.
Giờ cậu là đống lộn xộn rên rỉ, Tuấn Khải đối xử với cậu theo hai cách chà xát cấu véo đầu nhũ trong khi tay kia xốc giật dương vật cậu; tất cả sự đứng đắn từng ở trong tâm trí Thiên Tỉ giờ như bị thổi tung.
"Chết tiệt, Tuấn Khải!" Thiên Tỉ gần như hét vang khi tất cả những gì cậu có thể làm là vùi móng tay vào vai Tuấn Khải và đè hông xuống thành viên nhức nhối còn nguyên quần áo.
"Aaaah, Thiên Tỉ !" Tuấn Khải gầm gừ, anh chắc chuyện này sẽ không sẽ kéo dài lâu nếu cậu không ngừng làm thế với cái hông và chỉ như thế thôi thì trông cậu cũng đã dâm đãng một cách lạ thường.
Thiên Tỉ giờ đã nhắm mắt, đầu nghiêng nhẹ lên trên khi cậu cắn môi dưới, chỉ để những tiếng thút thít nhỏ thoát ra, đỉnh điểm thăng hoa đang đến gần.
Tuấn Khải thức giấc lúc xuất tinh. Anh làm ố màu drap giường với dòng dịch dính nhớp khi mắt bừng mở và cơ thể kiệt sức lún sâu vào giường.
Cái quái gì thế?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top