Phần 3: Ưm...hảo....em sướng lắm Kooki à
Taehyung không ngừng vặn vẹo uốn éo, cậu có cảm giác cơ thể mình như sắp nổ tung ra vậy! Cậu nghĩ mình sắp không thở nữa rồi, rõ ràng muốn tránh né khỏi anh nhưng lại không có chút sức nào, rõ ràng là mở miệng cầu xin anh hãy dừng tay nhưng một chữ cũng không thốt nổi nên lời!
Trông thấy phản ứng này của cậu, niềm kiềm hãnh của người đàn ông trong anh cũng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, tốc độ nơi ngón tay của anh tăng nhanh thỏa thích trêu chọc vào sâu tận bên trong, hơn nữa còn tăng tốc rút ra chọc vào.
"Á. . . . ."
Bất bình thình cậu bị động tác tăng tốc của anh dọa cho phát hoảng, bàn tay trắng muốt mềm mại như muốn ngăn lại anh nhưng lại vô lực vắt lên bờ vai rộng vững vàng của anh, nhìn xuống mơ hồ có thể thấy được bàn tay to lớn của anh đang liên tục ra vào phía trong hoa cúc, còn có đồi núi khe nước mềm mại đang mập mờ phập phồng.
Được một lúc thì Jungkook rút tay ra khỏi cơ thể cậu, trở ngược lên phía trên gặm cắn hõm vai và bờ vai của cậu, cảm nhận được hạ thể của mình đã vì phản ứng của cậu mà trỗi dậy, anh dùng vật nam tính của mình chống lên người cậu.
Hình như Taehyung cũng ngay tức khắc nhận ra có một vật cứng rắn mạnh mẽ chọc vào người mình, vật ấy run lên bần bật rồi đột nhiên trượt qua ngang eo khiến cậu trăn trở lòng dạ không yên, không còn kịp suy nghĩ nữa cậu liền đưa tay đẩy anh ra, giùng giằng muốn trở người bước xuống giường.
Tay mắt lanh lẹ như anh đời nào chịu để cậu trốn chạy dễ dàng như vậy, một cái vươn tay đã lôi được cậu trở về, rồi lần nữa đè cậu nằm dưới cơ thể mình.
Cậu còn chưa kịp suy nghĩ ra trước đó đã xảy ra chuyện gì thì anh đã cúi đầu lần nữa ngăn lại bờ môi mềm mại của cậu, đoạt hết chất lỏng ngọt ngào trong miệng cậu.
Cậu bỗng cảm thấy hơi thở trong phổi đang dần dần thưa thớt, cơ thể cũng càng lúc càng vô lực, ý thức dần dần trở nên mơ hồ. . . .Jungkook nhếch môi cười, kết thúc nụ hôn triền miên với cậu.
Giờ này khắc này anh chỉ biết có một điều, anh rất muốn cậu!
Cả người bị anh giam giữ, cậu vô cùng sợ hãi lại chỉ có thể không ngừng giãy dụa cơ thể của mình, nhưng không ngờ lại càng ma sát gần hơn vật đang cương cứng giữa hai chân anh, điều này đối với anh mà nói, đã tạo thành một loại kích thích khác trực tiếp hơn, hơn nữa còn rất mãnh liệt.
"Jungkook. . . . .Đừng mà. . . .Tae sợ đau lắm"
Cậu dùng chút ý thức còn sót lại để ngăn cản anh.
Thế nhưng giờ đây anh đã không còn lý trí để dừng lại được nữa, cúi người nhấc cặp mông trắng muốt xinh xắn của cậu lên, dùng mũi giáo nhọn nóng bóng của mình chống lại nơi mềm mại của cậu. Tay còn bóp tiểu Tae.
Cậu trợn lớn hai mắt, dường như cũng đã biết bản thân vốn không còn sức ngăn cản nữa, mà ở vào giờ khắc này, bàn tay to lớn còn lại của anh đang kiên quyết đè lại bờ mông tròn trịa trắng nõn của cậu, thúc mạnh vật nam tính của mình vào thật sâu trong cơ thể cậu. . . . . .
"Á. . . . Đau quá. . . . ."
Cơ thể suốt hai ba năm qua không có ai chạm đến, nay bỗng nhiên giống như bị một đường lưỡi dao bén nhọn xỏ xuyên qua người. Cũng cứng rắn và to lớn như thế sự đau đớn này khiến cậu khó có thể chịu đựng nổi. . . .
"Lấy . . . Ra đi....!"
Cậu đau đến nỗi dồn sức muốn hất anh ra.
Thế nhưng anh lại hôn lên gò má ửng hồng của cậu thì thào nói, "Anh sẽ làm chậm lại. . . ."
"Đừng. . . ."
Nhưng giờ khắc này làm sao anh có thể chiều theo ý cậu được, hạ thể hùng dũng vốn chưa hoàn toàn tiến vào đột nhiên đẩy mạnh một phát trọn vẹn lắp đầy trong cậu.
"Jeon Jungkook..........!" Cậu đau đến mức nhíu chặt hai hàng mày, cảm giác say trước đó ngay lập tức bay mất sạch, cậu dùng tay đánh liên tục lên người anh.
"Đừng sợ, anh bảo đảm một chút sẽ không còn đau nữa."
Cậu càng chống cự kịch liệt, "Anh còn gạt người. . . .Đi ra ngoài cho tôi. . . ." Mười ngón tay của cậu bấu thật chặt vào da thịt trên cánh tay anh, cố gắng ngăn cản bảo anh dừng lại.
Thế nhưng anh lại không hề tỏ ra mảy may đau đớn một chút nào, vừa thì thầm bên tai cậu vừa từ từ di chuyển ra vào.
Động tác của anh chầm chậm mà kiên định, kiên nhẫn từng chút đi sâu vào, dần dần về sau, sự đau đớn vì bị vật nóng bỏng ma sát dường như đã hoàn toàn không còn nữa mà thay vào đó chính là niềm khuây khoả cùng vui thích giống như lên Thiên Đường vậy. . . .
Anh cố dằn lại, đợi đến khi thấy rõ cậu đã thả lỏng cơ thể không còn căng thẳng nữa, rốt cuộc không thể nào khống chế nổi nữa, bỗng chốc như dã thú hồi phục tinh lực vùi sâu vào trong người cậu, bắt đầu kịch liệt tăng tốc chuyển động. . . . .
-"Nhanh...nhanh....nhanh hơn nữa"_Cậu thỏa mãn với những gì anh mang lại
-"Bé con thật dâm dãng"_Anh đưa tay vỗ nhẹ vào mông cậu
Phía dưới cứ thế lúc nhanh lúc chậm. Hai người chìm đắm vào thế giới riêng của họ
"Ahhh...sướng....quá....Jungkook....à.....mau....đâm....em....nữa...ahhhh....cho em .....ahhh...thật nhiều....ahhh...tinh trùng....ahhh...của anh......ahhhh.....sướng quá.....mau đâm em mạnh lên.....mau cho em sướng nữa"- Taehyung vừa rên vừa nói khiến con sói trong Jungkook càng trỗi dậy hại thằng em càng phình to
"Taehyung à, anh không ngờ em dâm dãng như vậy đấy"- Jungkook giọng khàn khàn nói nhẹ vào tai cậu tay vẫn không quyên bóp tiểu Tae thi thoảng lại vừa hôn vừa di chuyển mạnh.
Sau đó, bất kể cậu có cầu xin tha thứ hoặc rên rỉ đáng yêu như thế nào đi nữa, anh cũng không hề nể mặt mà buông tha cậu. . . . .
Hễ mỗi lần cậu tưởng rằng đây đã là lần cuối cùng rồi thì anh luôn là người quấn lấy khiến cậu phải tỉnh lại, cứ thế hết lần này tới lần khác bắt cậu cùng trầm luân với anh. . . .
Suốt một đêm này, anh cũng không còn đếm nổi mình đã muốn cậu bao nhiêu lần. . . . .Chỉ biết hai người làm từ 11h đêm hôm trước tới 5h sáng hôm sau. Hại người nào đó hai ngày không xuống được giường.
---------------------------------------------------THE END-----------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top