8.

Kim Thái Hanh hôn lấy đôi môi trước mắt, Điền Chính Quốc yêu chiều, cố tách miệng của em mà đưa lưỡi vào càng quấy.

Còn vụng về, em chỉ làm theo những gì hắn làm bên trong miệng, một lúc thì ngưng lại. Môi em sưng táy cả lên.

Hắn cúi người tìm đến cổ em mà hôn, thấy được vết bầm, bỗng tức giận.

"Vết thương này là sao?"

Em giật mình, lùi người về sau dùng tay che lấy.

Hắn nắm lấy, hôn vào lòng bàn tay của em, khiến em run rẩy.

"Chàng cướp dâu..."

"Ha, ta đường đường chính chính hỏi cưới em"

"Á"

Điền Chính Quốc vừa nói tay không yên cố luồn vào trong áo gấm đỏ, sờ soạng da dẻ mềm mại của em.

"Đừng mà..."

Kim Thái Hanh chóng cự, biết ý định của hắn, đang trong xe ngựa, bên ngoài cha đi cùng.

"Ngoan"

Có chút mềm lòng, ôm chặt hắn. Thừa nước đục thả câu, Điền Chính Quốc đã cởi xong áo của em, ngập lấy đầu ti hồng hao đang cương lên.

Hắn liếm láp rồi mút, đùa nghịch nó khiến em khó xử vô cùng.

Cố bụm chặt miệng để không phát ra âm thanh xấu hổ.

Bỗng nghe tiếng gõ vào xe, Kim Thái Hanh giật mình, đẩy hắn ra, tay nhanh chóng mặc lại áo, ngồi nghiêm chỉnh.

Điền Chính Quốc bị người khác làm phiền chính sự, chân mày cau có vô cùng.

Cố gắng kìm chế, chỉ ôm em vào lòng xoa xoa.

Kim Thái Hanh thoải mái, ngủ mất.

Khi tỉnh dậy đã được nằm trên chăn ấm nệm mềm, đồ cũng đã được thay ra. Hắn lại nằm kế bên phì phò ngáy ngủ.

Dù gì trời cũng đã khuya, đính thân đến nơi xa xôi đón em về, có chút tội nghiệp cho hắn. Em cười cười, chạm vào gương mặt của đối phương, xoa nhẹ ở khoé môi ấy.

Điền Chính Quốc thức giấc, nắm lấy bàn tay áp vào mặt của bản thân, giọng thều thào:

"Muốn động phòng không?"

Kim Thái Hanh mặt đỏ lựng, rút tay về, luống cuống.

Chỉ là ý trêu chọc nhưng nhìn hành động của em, hắn cảm thấy đáng yêu quá, không kìm lòng nổi mà lật người nằm trên Kim Thái Hanh.

Trong bóng tối, hắn thấy rõ khuôn mặt ngại ngùng của em, cùng những giọt mồ hôi trên khúc cạnh của gương mặt vì căng thẳng mà tuôn ra.

Biết em nguyện ý, hắn mới làm càn.

Cả hai hôn nhau, không còn vụng về hay quá mạnh bạo như lần đầu, nhẹ nhàng trìu mến. Tay nhanh chóng lột đồ em ra.

"Đừng sợ"

Hắn nắm lấy bắp đùi non mà cắn, đem nhiều dấu vết khi hắn lướt qua, như chiến tích của một người lính anh dũng trên chiến trường.

Ngước nhìn quan sát Kim Thái Hanh, được hắn làm ra 2 lần, vẫn còn thở hổn hển chưa lấy lại ý thức.

Cúi người đưa lưỡi vào trong mật huyệt, đưa đẩy ma sát bên trong.

Kim Thái Hanh giật bắn, khoái cảm bất ngờ khiến cơ thể co rút, hai chân kẹp chặt đầu của hắn.

"Ha..."

Hắn cảm thán trong lòng với cảnh trước mặt, dịch thật sự ra rất nhiều nếu em cảm thấy sướng, nhặt được bảo bối, lòng hắn vui thêm mấy phần.

Đôi môi chưa khép lại vì rên rỉ, hắn thuận tiện hôn lấy một lần nữa. Hành động trấn an bạn tình của loài.

Đồ của em là loại mỏng manh, cởi ra rất nhanh, bởi hắn nóng lòng, lộ cả móng vuốt, xước nhẹ nhiều vết trên cơ thể của em.

Kim Thái Hanh không thấy đau, chỉ thấy càng thêm hưng phấn.

Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm em, trong bóng tối mang cảm giác ghê rợn, con ngươi đỏ lừng, như muốn đem em nuốt vào bụng.

Đôi chân thon dài cùng với cơ thể trắng trẻo ấy lại ở trước mắt hắn, chờ hắn chạm vào, khám phá bên trong một lần nữa.

Hạ bộ cương cứng, mật huyệt co rút như đòi hỏi mau cho ăn, không nói trước, đâm mạnh vào.

"Ha á"

Bị xâm nhập bất ngờ, bên trong thít lại, khiến hắn chật vật vô cùng.

Nắm lấy vật nhỏ của Kim Thái Hanh mà tuốt, muốn em thoải mái thả lỏng.

"Thả lỏng sẽ không đau"

Giọng nói ôn nhu, có phần ấm áp, em thả lỏng cơ thể, tiếp nhận cả hai khoái cảm mang lại.

Phía dưới bị đâm rút, trên không yên chọc ghẹo, tâm trí Kim Thái Hanh mỏng manh, không thể tiếp nhận cả hai.

Điền Chính Quốc ôm em vào lòng, tăng tốc độ cơ hông, thút mạnh vào sâu bên trong, muốn cảm nhận cái cảm giác ấy một lần nữa.

Bụng Kim Thái Hanh căng lên vì dương vật của hắn đỉnh vào trong, miệng ư a không rõ, hơi thở cũng hỗn loạn.

Hắn cởi áo, cả thân hình khoẻ mạnh của nam nhân lộ ra, Kim Thái Hanh có chút ghen tỵ, đưa mắt nhìn lấy.

Điền Chính Quốc bắt gặp ánh mắt ấy, chỉ tay vào vai nơi có vết thương tím lên.

"Đây là con cáo nhỏ không ngoan cắn tôi"

Vừa nói vừa cười, trêu chọc em.

Kim Thái Hanh xấu hổ, tay che cả khuôn mặt của mình, miệng thì nói nhưng bên dưới vẫn ra vào không ngừng nghỉ.

Hắn chồm tới mút lấy đầu ti, tay không yên xoa nắn bên còn lại, như một đứa trẻ vòi sữa mẹ.

"Ư ha..."

Mút chán chê, hắn lại tìm đến môi em là liếm láp nước bọt đang chảy ra, tay vuốt ve cả cơ thể em.

"Mau gọi tên tôi"

Em cắn môi, nắm lấy vai hắn cố giữ chặt cơ thể theo sự luân động phía dưới, chân co quắt vì khoái cảm hắn mang lại.

"Ư Điền... Chính Quốc..."

Điền Chính Quốc bỗng ngưng lại, liếm mút nơi xương quai xanh gợi cảm của em, cắn mạnh vào.

"Ha Kim Thái Hanh..."

Kim Thái Hanh giật mình, nhìn lấy hắn, hệt như giấc mơ mấy hôm trước, có chút sợ hãi, thít chặt mật huyệt, khiến hắn cũng giật mình theo.

"A đừng chặt như thế"

Những giọt lệ bỗng rơi ra, chảy dài xuống nệm trắng ấm áp.

"Hức, đừng dừng lại mà... Mau đâm vào đi..."

Kim Thái Hanh đòi hỏi Điền Chính Quốc, hắn không theo cảm xúc, cũng bối rối không biết như thế nào, bên dưới tiếp tục thúc vào.

"Đáng yêu quá"

Càng thúc sâu, càng cảm nhận được chạm vào nơi ấy lần nữa, hắn vẫn tò mò không biết là gì, cứ cố gắng thúc vào trong.

Chạm vào nơi mẫn cảm, Kim Thái Hanh ngọ nguậy cơ thể, đuôi và tai cũng để lộ, đuôi lông trắng xoá quấn chặt lấy chân hắn. Móng tay cào mạnh vào lưng hắn, tai thú bị hắn cắn, sướng điên cả người.

Tốc độ lại tăng, dương vật bên trong cũng to thêm, hắn nắm lấy eo em, thút sâu vào rồi bắn ra.

Cảm thấy bên trong thứ ấy to dần, rất đau, em khóc lóc đánh mạnh vào vai hắn.

"Ư đau, rút ra... Làm ơn mau ra..."

"...đợi một lát, tôi lỡ thắt nút"

Kim Thái Hanh khóc lóc đến đáng thương, định bổ nhào cắn thì thấy vết răng của bản thân còn trên vai hắn chưa lành, cắn chặt môi đến bật máu mà chịu đựng.

Điền Chính Quốc ngả xuống, ôm em vào lòng xoa xoa cái vai mảnh mai ấy rồi hôn lên. Bên trong cũng không còn to, hắn từ từ đem ra ngoài.

Tinh dịch theo dương vật nơi mật huyệt ra ngoài, kéo dài cả một đoạn, hắn nhìn xuống, nó vẫn còn hồng hào chưa kịp khép lại, hắn lại cương lên, mạnh mẽ thút vào.

Ra tận ba lần, cả cơ thể co giật, mệt mỏi sắp thiếp đi thì bị hắn thượng lần nữa.

Chả còn sức chống cự, rên rỉ theo tốc độ của hắn mà sung sướng.

Hắn thật sự rất trâu bò, lăn qua lộn lại bao tư thế với Kim Thái Hanh đến tờ mờ sáng vì buồn ngủ mới chịu buông tha.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top