Chương 02: Dở Dang
♠♠
"Tôi chỉ ước rằng...
Không có chuyện gì xảy ra..."
♠♠
Chae Young's POV
Tôi thức dậy vào buổi sáng, đôi mắt đau và sưng, đỏ như trái cà chua vì khóc suốt đêm.
Các cô gái không bao giờ rời bỏ tôi. Ngay cả Ji Soo unnie, người không được khỏe tối qua cũng ngủ trên giường cùng tôi sau khi chị ấy trở về từ bệnh viện.
Bốn người chúng tôi đã ôm nhau trên giường, các cô gái không về phòng riêng, họ sợ rằng tôi sẽ bị bỏ lại một mình.
Tôi từ từ rời giường khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Tôi cầm lấy nó và đi vào phòng tắm.
Mẹ đang gọi...
"Chaeng! Coachella thế nào?"
Tôi có thể nghe thấy sự phấn khích trong giọng nói của mẹ.
Tôi hắng giọng.
"Rất tuyệt! Bọn con đã thực sự bùng nổ!"
Tôi đã cố gắng hết sức để tỏ ra vui vẻ nhất có thể.
Nhưng mẹ đã có thể cảm nhận được có gì đó bất thường ngay lập tức.
"Có chuyện gì vậy, Chaeng?"
Tôi có thể nghe thấy giọng nói lo lắng của mẹ qua điện thoại.
"Không có gì mẹ ạ. Con chỉ thấy nhớ nhà."
"Ahh... không sao đâu! Sau khi tour diễn kết thúc, con có thể về nhà và chúng ta sẽ tổ chức một bữa ăn ngoài trời cùng nhau."
"Vâng."
"Uhm. Nghỉ ngơi đi, con gái của mẹ! Mẹ sẽ buồn nếu thấy con buồn. Bây giờ hãy đi ăn sáng, con phải giữ sức khỏe cho tốt."
"Vâng, mẹ đừng lo lắng quá. Con không sao."
"Mẹ yêu con!"
"Con cũng yêu mẹ."
Sau cuộc trò chuyện ngắn với mẹ.
Tôi đã không biết rằng, nước mắt đang từ từ rơi xuống. Tôi đưa tay gạt đi nước mắt, rồi nhanh chóng gọi dịch vụ khách sạn để đặt đồ ăn cho 4 người chúng tôi. Các cô gái chắc chắn sẽ đói khi họ thức dậy.
*
*
*
⤝❁⤞
"Hát như thể nó là lần cuối cùng của bạn!!!" Tôi hét lên với đám đông. Nhảy múa hết mình như thể không có ngày mai.
Đây là điểm dừng chân cuối cùng cho Tour diễn ở Mỹ của chúng tôi sau Coachella, vậy nên tôi và các cô gái đã dốc hết sức lực.
Blackpink đã đi khắp Bắc Mỹ cho chuyến lưu diễn. Chúng tôi đã rất bận rộn, từ việc luyện tập, quảng bá và biểu diễn...
Kể từ ngày đó, tôi không nhận được bất kỳ tin tức gì của Jung Kook. Tôi đã cố gắng gửi tin nhắn và gọi cho anh ấy nhiều lần nhưng đều bị phớt lờ. Anh ấy không hề liên lạc lại cho tôi, cũng như nói rõ chuyện chia tay.
Tôi đã phải gác lại mọi thứ trong lòng và cố gắng hết sức để hoàn thành chuyến lưu diễn, nhưng cuối cùng lại khóc mỗi đêm khi chỉ có một mình.
*
*
*
⤝❁⤞
Tôi cảm thấy vui hơn một chút vì sắp được trở về Hàn Quốc, thì.....
"Ôi trời ơi!!" Lisa nhìn vào mắt tôi như thể cô ấy vừa nhìn thấy ma.
"Sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra?" Tôi hỏi và ngay lập tức đi đến bên cạnh cô ấy.
"Ahmm... Chaeng... Chuyện này..."
Sự tò mò khiến tôi cố gắng giật lấy điện thoại nhưng Lisa đã gạt tay tôi ra.
"Yah! Lalisa!!" Tôi cáu kỉnh, muốn xem Lisa đang cố che giấu điều gì.
"Chaeng!! Cậu phải bình tĩnh!!" Lisa lắc đầu sợ hãi về những gì sẽ xảy ra nếu tôi biết.
"Tại sao??"
"Tớ không muốn nhìn thấy cậu khóc nữa." Lisa lo lắng nói.
Lisa biết rằng, tôi đã khóc đến mất ngủ hàng đêm nhưng vẫn giữ điều đó cho riêng mình. Nhưng Lisa tôn trọng thời gian riêng của tôi. Lisa đã im lặng trong suốt thời gian qua, nhưng tôi biết, cậu ấy đã vô cùng lo lắng khi nhìn thấy người bạn thân nhất của mình đau đớn.
"Là về anh ấy?" Tôi thì thầm, giọng nói như nứt ra khi nghĩ đến khuôn mặt của Jung Kook.
Tôi nhớ anh ấy rất nhiều...
"Ngay cả khi bây giờ cậu không cho tớ thấy, thì tớ vẫn có thể kiểm tra nó trên điện thoại của mình, Lisa."
"Chaeng.... Nhưng làm ơn..... Chỉ cần làm ơn...... Hãy thật bình tĩnh." Lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của Lisa.
Lisa đưa điện thoại của cô ấy và ngay khi tôi nhìn thấy tin tức, nước mắt lại bắt đầu rơi.
Tôi không ngờ tin tức này lại đến quá sớm.... Còn quá sớm để tôi kịp xử lý mọi chuyện.
Trái tim tôi tan nát vì những gì đã xảy ra... Nhưng hiện tại, nó như bị vỡ thành từng mảnh... Thật là đau đớn...
Các bài báo về Jung Kook cùng với một số hình xăm và có thể có mối quan hệ với người nữ thợ xăm.
Đó là tất cả tin tức trên internet. Vụ bê bối đã gây chấn động cho tất cả ARMY trên toàn thế giới.
Tôi đã khóc rất nhiều và liên tục bấm số của anh ấy.
Tôi đã không dám thử gọi cũng như nhắn tin cho Jung Kook trong 2 tháng nay sau khi cố gắng liên lạc với anh ấy trong tháng đầu tiên chia tay, vì tôi phải tập trung vào chuyến lưu diễn của nhóm, và thực tế là, việc nhắn tin cho anh ấy không giúp ích gì cả.
Tôi không muốn các thành viên bị kéo vào mớ hỗn độn mà tôi đang vướng vào.
Tôi thậm chí còn dự định rằng, một khi Blackpink trở về Hàn Quốc, tôi sẽ đến tìm Jung Kook ngay lập tức.
Tôi không muốn chúng tôi xa nhau...
Chúng tôi đã ở bên nhau được 2 năm, và tin nhắn đó không thể phá vỡ tình yêu mà tôi dành cho Jung Kook.
Dù con tim tôi đã tan nát khi nhìn thấy những câu từ chia tay, nhưng tình yêu dành cho anh thì vẫn còn nguyên vẹn ở đó.
Đau đớn vô cùng, nhưng trái tim tôi vẫn khao khát anh...
Nhưng điều tồi tệ nhất là... Chỉ 3 tháng, sau khi Jung Kook gửi tin nhắn chia tay tôi, và giờ đây anh ấy lại đang vướng vào một mớ hỗn độn với một cô gái khác.
Tôi đang hoảng sợ...
Nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt... Tôi run rẩy... Khó thở...
Tôi cứ đi đi lại lại...
"Lisa ?? Tớ nên làm gì đây??" Tôi ngồi khụy gối trên sàn, ôm mặt khóc nức nở.
Lisa gạt nước mắt, ôm chặt lấy tôi. "Chaeng, đừng lo lắng... Ngày mai, chúng ta sẽ về nhà. Hãy đi gặp cậu ấy".
⤝❁⤞
2 giờ sáng,
Ở một mình trong phòng khách sạn, tôi cố gắng quay số của Jung Kook và thật bất ngờ, anh ấy đã trả lời...
"Chae Young..."
Tôi có thể nghe thấy giọng nói có vài phần mệt mỏi của Jung Kook qua điện thoại.
"Chuyện đó... Tin tức có đúng không?"
"Không..."
Nước mắt lại bắt đầu rơi trên mặt tôi, "Nhưng... Tại sao?"
"Chae Young, anh mệt lắm." Jung Kook nói ngắn gọn, giọng nhỏ dần.
Không có lý do.......... CHỈ LÀ... ANH ẤY MỆT.
"Anh... không còn yêu em nữa sao? Jung Kook... Anh đã từng hứa rằng... sẽ không rời xa em... cho dù có chuyện gì xảy ra. Anh biết là... Em yêu anh như thế nào. Anh biết... Em không thể rời xa anh mà, đúng không?..."
"Chae Young.... Làm ơn... Dừng lại đi. Ngay bây giờ, anh có việc. Anh phải đi đây".
Sau đó, Jung Kook cúp máy.
Những lời nói của anh ấy cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi.
Tại sao điều này lại xảy ra với tôi?
Tôi đã khóc một dòng sông rồi nhưng nó vẫn tiếp tục đổ xuống như thể nó không hề bị rút cạn chút nào.
Jung Kook thậm chí còn không giải thích cho chính mình.
Anh ấy chỉ mệt...
VÌ TÔI?....
VÌ CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI SAO?.....
Tôi không muốn bỏ cuộc...
Nhưng anh ấy thì muốn rời xa tôi.
Tôi phải làm gì đây?
Chúng tôi thực sự đã KẾT THÚC rồi sao?
♡♡♡♡♡♡♡
🍪🌹Được ai đó yêu đắm say sẽ tiếp thêm cho bạn sức mạnh, còn yêu ai đó sâu đậm sẽ tiếp thêm cho bạn dũng khí.🌹🍪
Gửi đến bạn một tách trà mật ong thơm ngọt đến nao lòng.☕️👇
Tớ biết điều này không hề mới mẻ, cơ mà..... "OLD but GOLD"
-----------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top