Chap 89: Quan Tâm
Mẹ Tại Hưởng nghe nói 2 người nhận con nuôi thì cũng vui mừng nên muốn 2 người dẫn Hạo Phong sang Mỹ cho bà gặp mặt.
Hạo Phong rất muốn đi nhưng không nỡ xa Bánh bao nên Tuấn Chung Quốc cũng đồng ý cho bé sang Mỹ sẵn tiện cho bé thăm Trịnh Hồng.
Không có 2 bé ở nhà nên trưa nào Chí Mẫn cũng đích thân hầm canh và nấu bữa trưa mang đến công ty cho Tuấn Chung Quốc.
Cậu vừa bước vào thì anh đã tiến đến ôm chặt lấy.
Cậu nói:"Bỏ em ra đi. Để hộp thức ăn xuống đã"
Anh nghe vậy mới chịu buông cậu ra.
Cậu để hộp thức ăn xuống bàn rồi ôm lấy thắt lưng anh:"Nhớ em không?"
Anh hôn trán cậu 1 cái:"Nhớ muốn chết"
Cậu chỉ vào trán anh:"Anh xạo vừa thôi"
Anh cười cười nói:"Nhưng mà có người rất thích nghe"
Cậu ngắt eo anh:"Đáng ghét"
Anh thì thầm vào tai cậu:"Ghét của nào trời trao của nấy"
Cậu bĩu môi:"Anh chỉ giỏi bắt nạt em thôi"
Anh cắn môi cậu:"Em dám bĩu môi nữa xem. Anh cắn chết em ngay bây giờ"
Cậu cười nói:"Không đùa nữa. Ăn cơm thôi nếu không thức ăn sẽ nguội"
Anh nghe vậy ôm cậu bước tới ngồi xuống sofa.
Chí Mẫn sắp xếp thức ăn ra bàn rồi ngồi xuống cạnh anh thì Anh bắt đầu cầm đũa gấp thịt cho vào chén cậu:"Em ăn nhiều 1 chút. Dạo này em rất kén ăn. Gầy đi rồi..."
Cậu gấp sườn xào cho anh nói:"Anh cũng ăn đi"
Thấy Chí Mẫn chỉ mới ăn vài miếng đã buông đũa thì Anh nhíu mày nói:"Em thật hư. Ăn ít như vậy"
Cậu nói:"Em không thấy đói"
Anh gấp thịt bò vào chén cậu:"Anh không cần biết. Em phải ăn tiếp cho anh"
Cậu lắc đầu:"Em thật sự không muốn ăn mà"
Anh lo lắng:"Em không khỏe sao?"
Cậu vừa múc canh ra chén vừa nói:"Em vẫn khỏe mà. Anh đừng lo cho em"
Nói rồi đưa chén canh cho anh:"Anh uống đi. Em hầm suốt 3 tiếng đó"
Anh nhận lấy chén canh uống hết nói:"Sau này cứ giao cho đầu bếp làm. Anh không muốn em vất vả"
Cậu gấp thức ăn cho anh nói:"Em rãnh mà. Không có Bánh bao và tiểu Phong ở nhà nên em không biết làm gì cả"
Anh nói:"Bánh bao cũng đi được 2 tuần rồi. Ngày mai anh sẽ gọi cho mẹ cho vệ sĩ đưa con về. Anh thấy nhớ con rồi"
Cậu nói:"Hôm qua em có nói chuyện với Tại Hưởng. Cậu ấy nói mẹ muốn giữ Bánh bao ở chơi thêm 1 tuần nữa rồi mẹ sẽ qua đây ở chơi đến Giáng sinh luôn. Nên anh đừng gọi"
Anh mỉm cười nhìn cậu nói:"Em xem. Mẹ rất thương Bánh bao nha. Chuyện của chúng ta mẹ cũng không có định kiến nữa"
Cậu nói:"Em biết mà. Chuyện này cũng phải cảm thông cho bà. Dù sao thì..."
Anh vuốt ve gương mặt cậu:"Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hãy tin anh.."
Cậu mỉm cười nắm lấy bàn tay anh:"Em tin anh mà"
Chí Mẫn thu dọn xong thì pha trà cho anh.
Cậu đặt tách trà xuống bàn nói:"Anh nhớ phải uống trà đó. Giờ em phải về"
Anh kéo cậu lại ngồi lên đùi anh:"Ở lại với anh"
Cậu ôm cổ anh nói:"Anh làm việc đi. Em ở lại anh sẽ phân tâm"
Anh vùi mặt vào hỏm cổ cậu:"Dạo này em rất lạnh nhạt với anh"
Cậu đẩy anh ra khỏi hỏm cổ mình trách móc:"Lạnh nhạt với anh? Anh tối nào cũng ức hiếp người ta tới khuya. Anh còn nói là lạnh nhạt với anh. Công lý ở đâu hả?"
Anh thì thầm bên tai cậu:"Vì anh quá yêu em"
Cậu tựa đầu vào vai anh nói:"Phải rồi. Em có chuyện này muốn nói với anh"
Anh cho tay vào áo cậu xoa xoa eo và bụng nói:"Em muốn gì anh cũng cho em"
Cậu gỡ tay anh ra nói:"Anh nghiêm túc cho em"
Anh cười cười vùi mặt vào cổ cậu hít lấy hít để nói:"Em nói đi anh vẫn đang nghe mà..."
Cậu nhẹ giọng nói:"Cho em đi làm lại được không anh?"
Anh nhíu mày nói:"Không được"
Cậu tựa đầu vào vai anh xoa xoa ngực anh:"Ông xã...Năn nỉ anh đó. Được không? Ông xã...ông xã..."
Anh ngắt eo cậu 1 cái làm cậu hét lên:" Á...đau em..."
Anh nhìn cậu:"Đừng tưởng anh không biết. Muốn chơi mèo vờn chuột với anh sao? Chuyện gì cũng được nhưng chuyện này thì tuyệt đối không được"
Cậu bĩu môi nói:"Anh không thương em. Em ở nhà buồn lắm. Sắp tới Bánh bao cũng phải đi nhà trẻ. Em thật sự không biết phải làm gì?"
Anh hôn lên chiếc nhẫn trên tay cậu:"Em là vợ của anh. Anh sao có thể không yêu em không thương em được. Hửm?"
Cậu nhìn anh mắt long lanh:"Vậy thì chiều em lần này nha?"
Anh cắn mũi cậu:"Đừng có làm nũng với anh nữa. Anh nói không là không"
Cậu đung đưa 2 chân không ngừng nói:"Em muốn đi làm...Em muốn đi làm..."
Anh hít 1 hơi nói:"Là em khơi hỏa đó nha"
Nói xong đứng dậy bế cậu thẳng vào phòng nghỉ.
Chí Mẫn vùng vẫy 2 chân hét:"A...em không muốn. Bỏ em xuống...Anh không cho thì thôi. Em muốn về nhà..."
Anh đặt cậu nằm xuống giường rồi hôn môi cậu:''Bà xã. Đừng làm rộn"
Nói rồi cúi xuống hôn mút cổ cậu và cởi áo cậu ra hôn khắp nơi.
Chí Mẫn thấy anh như vậy thì nhẹ giọng nói:" Ông xã..."
Anh nhìn cậu:"Anh muốn em"
Cậu ôm cổ anh:"Chiều theo anh" rồi 2 người bắt đầu dính lấy nhau.
Màn ân ái dây dưa nhưng không quá kéo dài vì cậu dạo này hay mệt mỏi nên anh không muốn làm cậu kiệt sức nên cả 2 chỉ làm 1 lần thì bế cậu đi tắm.
Anh để cậu nằm lên cánh tay anh rồi ôm cậu nói:"Ngày mai anh đưa em đi bác sĩ nha"
Cậu vùi mặt vào ngực anh:"Em không sao mà"
Anh thương yêu hôn trán cậu:"Nhưng anh thấy em cứ hay mệt mỏi lại kén ăn. Anh không yên tâm"
Cậu nói:"Em không có mệt...em chỉ buồn ngủ thôi...".
Nói rồi Chí Mẫn nhắm mắt lại rồi nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Tuấn Chung Quốc ôm cậu thêm 1 lát thì rời giường sửa chăn lại cho cậu sau đó ra ngoài tiếp tục làm việc.
Anh ngồi xuống bàn làm việc gọi thư ký yêu cầu Luật sư của Tuấn thị lên gặp anh.
Tuy không muốn vất vả làm việc bên ngoài nhưng anh cũng không muốn cậu cảm thấy buồn chán nên anh đã có quyết định của mình.
------------------------------------------------------
Hôm nay vì truyện được 3k lượt đọc nên ta tặng chap mới cho các nàng đây ≧▽≦ 🔥🔥
17.11.2018
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top