9

'Ầm'

Jimin bừng tỉnh, mắt anh mở to mắt như chờ chồng.

_Cái...cái gì đây?_

Trước mắt anh là lồng ngực phập phồng phập phồng.

Anh từ từ ngước nhìn lên, là thiên thần nào còn đang say giấc thế kia? Ghen tị thật, lúc ngủ vẫn đẹp.

Rồi anh nhìn xuống phía dưới, cái cơ thể săn chắc này là sao đây? Anh đoán được cơ thể cậu sẽ trông rất đẹp nhưng không nghĩ lại đẹp đến mức này.

'Ực'

_Mặc dù cậu ấy có ngoại hình to lớn thế này nhưng mà...nếu 'đâm' cậu ta thì sao?_ Anh chạm 1 ngón tay vào ngực cậu

Jimin giật mình, anh nhắm mắt lắc đầu _Suy nghĩ vớ vẩn gì thế? Mày còn say à?_

Anh ngồi dậy xoa đầu mình "Tối qua mình đã uống bao nhiêu thế?"

—————————————

Jungkook vì bị bệnh nên chẳng thể uống cùng anh, cậu chỉ ăn đồ ăn anh mua rồi uống thuốc.

"Cậu biết không chỉ vì tôi như thế mà tôi bị bỏ đó..."

'Ực ực'

"Ghét thật, nhiều lúc tôi muốn làm con mèo cơ"

*Lảm nhảm*

Jungkook cứ thế ngồi nghe hết, tuy không lọt tai nhưng nghe vẫn dễ thương.

Xong xuôi cậu dìu anh lên phòng.

—————————————-

Jimin hơi lo lắng _Chẳng biết mình có nói gì bậy bạ không..._

Anh nhìn cửa sổ, bên ngoài trời đang mưa, đúng là rút người trong chăn thế này thì ấm áp thật.

Nhìn đồng hồ trên tường, cũng hơn 5 giờ sáng, suy nghĩ một hồi thì anh bước xuống giường và rời khỏi phòng.

Cỡ được 30 phút sau thì tiếng sét đánh cũng khiến cậu tỉnh giấc, cậu cựa quậy mở mắt thì không thấy Jimin đâu.

_Anh ấy về rồi sao? Vô tình thật..._

Suy nghĩ một hồi thì cậu cười nhẹ ngước lên trần nhà xoa cổ nhớ lại tối hôm đó.

"Bác sĩ Jeon...cậu hết bệnh chưa đó?"

Jimin đặt tay lên má Jungkook "Sáng tôi nấu đồ ăn cho cậu nha?"

"Em đã nói anh uống ít đi mà"

"Uống cái gì?...hức...cậu chạm vào tôi hoài như thế...tôi ngại lắm đó..."

Jimin ôm cổ Jungkook "Hôm nay có cậu ở đây thì tôi đỡ buồn nhiều rồi"

Cậu tự che miệng mình lại "Anh ấy dễ thương quá...mình sẽ không nhịn được mất"

Rồi cậu thở dài buồn bã "Vậy mà ảnh đi về..."

Cũng gần tới giờ đi tập, xem như dậy sớm hơn mọi ngày Jungkook cũng rời khỏi giường, cậu đi làm vệ sinh cá nhân.

Vừa rời khỏi phòng ngủ, cậu nghe tiếng lục đục dưới nhà.

_Tiếng gì vậy? Lẽ nào là trộm sao?_

Jungkook cẩn trọng đi xuống dưới nhà, tiếng lục đục trong bếp ngày càng to rõ hơn.

Thấy rõ bóng dáng người đang mò mẫn dưới bếp, cậu khoá mục tiêu rồi nhanh chóng chạy lại tón gọn quả đầu đang nhấp nhô đó.

"Bắt được rồi!"

"A...a..."

Nghe giọng quen thuộc, Jungkook vội buông tay "Anh...anh Jimin?"

"Tôi đây...tôi đây... đau quá đi"

"Em xin lỗi, em nghĩ anh đã về rồi ạ"

Jimin khó chịu xoa đầu "Đâu có, tôi nấu chút đồ ăn thôi mà"

Jungkook nhìn đồ ăn trên bàn thì ngộ ra "À...trông ngon quá ạ"

Thấy anh có vẻ giận dỗi thì cậu lay vai anh "Em không biết mà, em xin lỗi"

"Cậu nghĩ tôi là người như thế sao? Đến nhà cậu ngủ rồi sáng bỏ về...làm như trong mấy truyện giới trẻ ấy"

"Em biết rồi, đừng giận em"

"Thôi bỏ đi"

"Nhưng mà đồ ăn nhìn ngon quá, em đói bụng rồi" Jungkook xoa bụng

"Được rồi, ăn thôi, tôi cũng đói"

"Đã thật, lần đầu tiên có người đến nhà em nấu ăn như thế này" Cậu vào bàn ngồi

Jimin cười nhẹ "Đây cũng là lần đầu tiên tôi nấu ăn ở nhà người khác, lạ thật"

"Tối qua tôi làm phiền cậu quá, xin lỗi" Jimin ngượng ngùng nói "Không biết hôm qua tôi có nói gì bậy bạ không?..."

"Dạ? À không...anh uống say rồi ngủ mất tiêu"

"Vậy à? Tôi say thì nói nhiều lắm..."

"Cũng không có gì đâu, anh luyên thuyên một chút rồi ngủ mất"

"Mà cậu ăn thử đi..."

Jimin ngậm đũa lo lắng nhìn Jungkook thử ăn miếng đầu tiên

Jungkook ăn thử đồ ăn anh nấu, mắt cậu tròn xoe "Ngon...ngon quá ạ"

"Thật ư?" Jimin tủm tỉm cười "Mừng quá"

"Trông anh vui chưa kìa, vậy em sẽ cố gắng ăn nhiều nhé"

"Ừ ừ, ăn nhiều vào nha"

Sau khi ăn xong thì Jungkook đứng rửa chén. Jimin đã rất muốn phụ nhưng cậu lại ngăn vì lý do anh đã nấu ăn rồi.

Cảm giác có hơi lạ, hai người chẳng là gì của nhau cả nhưng lại cho nhau những hành động thân mật, tình cảm.

"Tôi cứ tưởng cậu có người yêu, hoá ra lại sống một mình à?"

"Em hơi bận rộn một chút, công việc em không tiếp xúc với nhiều người nên khó có thể nảy sinh tình cảm"

"Còn anh thì sao ạ?"

"Tôi cũng chỉ có một mình"

"Em muốn hỏi anh một chuyện..."

"Cậu hỏi đi"

"Người anh từng quen trước đây là bác sĩ Yoon sao?"

Jimin hơi giật mình "Sao cậu biết?"

"Em nghe mọi người nói, vô tình thôi ạ"

Jimin thở dài "Tôi đã tính giấu rồi"

Jungkook rửa chén xong thì lại ngồi xuống đối diện Jimin "Sao lại giấu ạ?"

"Cũng chẳng có gì hay ho để nói cậu nghe"

"Em xin lỗi chuyện hôm qua"

"Chuyện gì?"

"Gặp lại bác sĩ Yoon, chắc anh khó xử lắm"

"..."

"Nhưng cậu cũng trở nên bận rộn mà, tôi nên tập trung cho cuộc thi sắp tới hơn thay vì những chuyện nhỏ nhặt như thế này"

"Anh thấy ổn thật ạ?"

Jimin gật đầu một cách chắc chắn "Hôm qua hơi mệt xíu thôi, tinh thần như thế thật không đúng, tôi nên chỉnh đốn lại bản thân mình"

"Em nghe vậy thì cũng mừng..."

"Chuyện cũng đã cũ rồi nên tôi không để ý tới nữa đâu"

"Vâng"

"Mà thôi, tôi phải về nhà thay đồ đây"

Nói rồi Jimin vội lấy balo rồi rời đi "Gặp cậu sau nhé"

"..."

"Lạ thật...anh ấy nằm trên sao?"

__________________

#Orchid

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top