18

Anh ngập ngừng nhìn cánh cửa nhà cậu. Cả ngày hôm nay chẳng dám liên lạc với cậu, cậu ấy cũng chẳng liên lạc lại thì mình tìm tới nhà để làm gì?

_Không được, mình muốn mọi chuyện phải rõ ràng, mình muốn biết tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cậu ấy trở nên như vậy với mình_

Anh nhấn chuông cửa, đợi một hồi thì chẳng thấy ai. Jimin cứ nhấn chuông cửa rồi đứng đợi.

_Hay cậu ấy không muốn mở cửa?_ Anh mím môi

Định đi về thì một người ở phòng đối diện đi ra "Anh chờ người ở phòng này ạ?"

"Vâng"

"Cậu ấy đi mới 1 tiếng trước rồi đấy"

"À tôi cảm ơn"

Thấy vẫn còn cơ hội, Jimin ngồi thụp xuống đất. Hay thật, đúng lúc điện thoại cũng chẳng còn pin.

Cứ như thế 1 tiếng đồng hồ, 2 tiếng đồng hồ trôi qua.

Nghĩ đi nghĩ lại, anh cảm thấy bản thân mình cứ đáng thương kiểu gì ấy. Hết chuyện này đến chuyện nọ nhưng vẫn cứ đâm đầu vào. Không biết bây giờ có phải là sự lựa chọn đúng đắn của mình không?

"Mình chờ đợi cũng quen rồi mà, đây đâu phải là lần đầu tiên" Nước mắt anh bỗng dưng trực trào

"Ghét cậu ấy quá đi mất..."

Chờ thêm 30 phút khiến anh ngủ gục dựa vào tường.

'Lộp cộp'

Một bàn tay lạnh ngắt chạm vào mặt anh khiến anh giật mình bừng tỉnh.

"Sao anh lại ở đây thế này..."

Vừa thấy Jungkook, mọi sự dồn nén của anh tuông ra, có một nỗi nhớ nhung chẳng thể tả được, anh vội ôm chầm lấy cậu.

Jungkook hơi đứng hình một chút rồi cũng ôm anh lại.

"Em ở đây rồi"

"Hức...sao cậu không liên lạc với tôi?"

"Em..."

Nghe giọng Jimin nấc lên thì Jungkook cũng thấy nghẹn ở cổ họng.

"Cậu có biết tôi chờ cậu lâu lắm không vậy mà cậu còn tránh mặt tôi?"

"Em không có ý đó đâu nhưng mà..." Jungkook nắm vai Jimin "Có nhiều thứ làm em đắn đo"

"Tôi làm gì khiến cậu đắn đo?"

"Mình vào trong nhé? Ở ngoài thế này anh sẽ lạnh mất"

"Ừm..."

Jungkook rót nước rồi ngồi kế Jimin.

"Anh qua đây lâu chưa ạ?"

"Tôi không biết, tôi đến từ 8 giờ"

Jungkook xem điện thoại thì thấy bây giờ là gần 11 giờ rồi, động lực nào khiến anh ngồi đợi như vậy?

"Em xin lỗi vì để anh chờ, em không biết...em có nhắn tin lại cho anh nhưng anh lại không trả lời"

"Điện thoại tôi hết pin rồi"

"Vâng, có vẻ chúng ta muốn gặp nhau cũng trở nên khó khăn hơn"

"Cậu trả lời đi, tại sao cậu lại tránh mặt tôi!?"

Cậu thở dài rồi nói "Chắc anh cũng chẳng nhớ nhỉ?...Anh đã nói muốn em làm bạn tình của anh, em không thích điều đó chút nào cả"

Mặt cậu tối sầm lại trông rất buồn bã.

"Anh cũng nói không tin tưởng em, ngày nào em cũng suy nghĩ về chuyện đó cả, em đã rất tổn thương...nếu như chỉ có em muốn một mối quan hệ nghiêm túc thì chẳng có nghĩa lý gì"

"Tôi xin lỗi vì đã khiến cậu nghĩ như vậy...nhưng nếu tôi không nghiêm túc thì tôi đã không chờ cậu như thế này"

"Tôi có sự tin tưởng với cậu chỉ có điều do chuyện quá khứ nên tôi dè chừng một chút, tôi cũng không mong cậu cảm thông cho tôi"

"Em hiểu anh mà, nói thật là anh nhẹ lòng lắm đấy, nếu mốt lỡ bị lợi dụng thì sao?"

"Cậu lợi dụng tôi sao?"

"Không, tất nhiên em không làm vậy rồi vì vậy nên em muốn ở bên cạnh anh để có thể giúp anh tránh những điều đó"

Thấy cậu nói nhiều như thế thì giờ anh mới để ý, mặt cậu có chút đo đỏ.

"Cậu uống rượu à?"

"À vâng, hôm nay em đã đi họp lớp, cho em xin lỗi nếu như em không được tỉnh táo lắm"

"Không có đâu"

"Em nghe chị Jungmi nói hôm nay anh đến nhà em, em đã tức tốc chạy về đấy...từ chỗ họp về hơi xa nên em mới về muộn thế này"

"..." _Cậu ấy đã chạy về vì mình như thế ư?_

"Tôi xin lỗi mới phải, làm mất cuộc vui của cậu"

Jungkook cười lắc đầu "Hôm nay em cũng không muốn uống nhiều, về sớm được gặp anh thì vui hơn chứ"

"Ừm..." Anh ngại ngùng chẳng biết nói gì

"Với lại còn một điều nữa..." Tới đây mặt Jungkook hơi ngại

"Chuyện gì?"

"Anh cứ liên tục đòi 'đâm' em ý"

"..."

Tai Jimin đỏ ửng lên "Chuyện này..."

Trở về tối hôm đó...

Sau nụ hôn nồng cháy, Jungkook vẫn muốn giữ lí trí mình để không phải hai người đều hối hận.

Nhưng trước sức hút của anh, liệu cậu có thể?

Anh lật cậu nằm dưới mình "Tôi muốn mình bên trong cậu..."

"Cái gì cơ ạ?" Jungkook đẩy anh ra

"Ưm...cậu cũng biết mà..."

Dừng tại khúc đó, Jungkook kể tiếp "Em có thể nhường anh bất cứ chuyện gì nhưng mà chuyện này thì không thể"

"Nếu tôi nhường cậu thì cậu..."

"Vâng?"

"Chậc...khoan đã chúng ta không thể nói về chuyện này như thế được, thật kì cục"

"Dù sao thì...ừm..." Jungkook hằng giọng "Em đã thấy rất thoải mái khi anh hôn em"

"Sao cậu lại nói chuyện đó vậy..."

"Vì em muốn thử hôn anh thêm lần nữa, lúc anh tỉnh cơ"

Tim anh đập bình bịch, tình huống ngại ngùng này là như thế nào đây?

Jimin mấp máy môi chẳng nói thành lời.

"Em nói vu vơ thôi, anh không cần phải-"

"Lại đây" Jimin kéo áo Jungkook về phía mình, anh hơi chần chừ một lúc rồi tiến tới hôn cậu.

"Ưm..."

Cậu chủ động ôm anh kéo lại gần. Jungkook nhướng người tới hôn anh, một nụ hôn thật mãnh liệt khiến Jimin bất ngờ, cảm giác như một luồng điện chạy giữa hai người. Jungkook mút môi Jimin, tạo nên những tiếng " chụt chụt" đầy kích thích. Cậu luồn lưỡi vào trong khoang miệng của anh, quấn lấy chiếc lưỡi kia.

"Ưm...ưm..."

Jungkook luồn tay vào áo Jimin, chạm vào da thịt mềm mại của anh.

Jimin đẩy Jungkook ra vì hành động của cậu, anh nắm cổ tay cậu "...khoan đã..."

" Nếu anh không muốn thì mình dừng lại"

"Tôi không chắc mình sẵn sàng cho chuyện này..."

"...Em không ép anh nhưng mà em không muốn nằm dưới đâu"

"Là cậu không ép dữ chưa?" Anh tặc lưỡi "Cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ đi"

Cậu bật cười rồi cuối xuống nói nhỏ vào tai anh "Anh đừng lo, em có kinh nghiệm trong chuyện này mà, nó sẽ không đau đâu"

"Câu này tôi cũng từng hay nói đó, làm sao mà biết không đau được chứ?"

"...Thật tình" Jungkook quay mặt sang chỗ khác

Jimin cảm nhận được có gì đó đang chọc vào bụng mình "Này...cậu cương rồi à?"

"Vâng..."

______________
#Orchid

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top