6

Bỗng nhiên, cánh tay khỏe mạnh của Jimin luồn dưới đùi MinMin, nhấc lên cho đến khi chúng gần chạm vào ngực anh. "Điều này làm anh muốn em cầu xin nhiều hơn nữa." Jimin thừa nhận khi anh hôn vào cổ MinMin. "Anh muốn trêu chọc em hàng giờ cho đến khi giọng em khản đặc vì van xin."

Dương vật của MinMin co giật khi nghĩ đến điều đó và Jungkook cười khúc khích.  "Oh, những điều mà anh muốn làm với em." Hắn nói, vừa điều chỉnh lại vị trí của mình.  "Không đúng, phải là anh muốn làm với cả hai người."

"Em muốn tất cả. Em muốn cả hai anh. Làm ơn." MinMin gần như bật khóc vì cơn ham muốn dày vò và cậu thở phào nhẹ nhõm khi cảm nhận được quy đầu của Jungkook ma sát bên ngoài lối vào lỗ nhỏ.

Đôi tay của Jimin giữ chặt lấy MinMin, khiến cậu không thể cử động khi Jungkook tiến vào. Cảm giác hơi đau nhói, bản sao cảm nhận được bên dưới của mình bị nong rộng ra, nhưng bên trong lại dâng trào một sự thỏa mãn tuyệt vời. Cậu cảm nhận bản thân được lấp đầy từng chút một, không một kẻ hỡ. MinMin rên rỉ lớn khi lưng cậu cong lên, ngửa đầu ra sau để nó tựa lên bờ vai mảnh khảnh của Jimin.

"Lớn quá! Trướng quá!"  MinMin lắp bắp, những từ ngữ của cậu trở nên rời rạc trong cơn choáng ngợp.

"Em là một bé cưng ngoan."  Jimin thì thầm, nhẹ nhàng dụi má mình vào đầu MinMin.

"Em ấy chặt quá." Jungkook gầm gừ, giọng hắn căng thẳng trong nỗ lực không đẩy toàn bộ dương vật của mình vào MinMin ngay lập tức.

Đôi mắt MinMin ngấn lệ khi cậu cảm nhận Jungkook tiến sâu hơn trong thân thể mình, như thể cậu có thể cảm thấy dương vật chạm đến tận cuống họng. Cậu nắm chặt lấy cánh tay của Jimin để tìm kiếm điểm tựa, vô tình để móng tay mình cào xước da anh. Jimin không nói một lời, chỉ lặng lẽ thì thầm những lời động viên cho đến khi Jungkook cuối cùng cũng thâm nhập hoàn toàn, hạ bộ hắn chạm vào mông MinMin.

Jungkook tựa sát vào MinMin, cả hai người họ bao bọc bản sao trong hơi ấm và sự an ủi.  "Cảm giác trong người em thật tuyệt."  Jungkook lẩm bẩm.  "Em có đau không?"

"Không ạ!" MinMin đáp lại ngay lập tức, sợ hãi khi nghĩ đến việc Jungkook sẽ rút ra và lấy đi cảm giác trọn vẹn ấy. Dẫu lần đầu nơi tư mật bị vật thể lạ xâm nhập có một chút đau đớn, nhưng MinMin lại rất yêu thích cảm giác căng trướng này. Chết tiệt, ngay cả khi hậu huyệt đã bị nhồi đầy, cậu vẫn muốn nhiều hơn nữa. "Em thấy đầy lắm."

Jimin từ từ di chuyển một chân của MinMin vác lên vai Jungkook, trước khi tay anh trượt dọc theo đùi của bản sao, ngón tay anh chạm vào vị trí đang giao hợp. MinMin rên rỉ khi cậu cảm nhận được những ngón tay lạnh buốt chạm vào lỗ nhỏ bị nới căng ra của mình, khiến cậu bất giác thít chặt lấy dương vật của Jungkook đến mức nhà khoa học phải rít lên.

"Một ngày nào đó, chúng ta sẽ khám phá xem cái lỗ này có thể kéo dãn đến mức nào nhé." Jimin thủ thỉ. "Em có thích điều đó không, bé cưng? Có khi nó nới rộng đến nỗi bên trong chứa được cả hai chúng ta luôn đấy."

MinMin khiến cả hai ngạc nhiên khi cậu hét lên trong khoái cảm, dương vật của cậu rỉ dịch trong suốt, chảy tràn lên bụng của cậu và Jungkook. Phản ứng cơ thể của MinMin khiến Jimin bật cười, trong khi ánh mắt Jungkook lại ánh lên vẻ đói khát khi hắn nhìn chằm chằm vào cậu. Đó là một ánh nhìn có thể MinMin lo sợ, nhưng nó chỉ khiến bụng cậu quặn thắt lại vì mong chờ. Cậu khao khát mọi thứ. Bản sao muốn tất cả những gì họ sẵn sàng trao cho và còn hơn thế nữa.

"Anh không thể chờ thêm nữa, anh di chuyển đây." Jungkook cảnh báo và MinMin gật đầu.

MinMin bám chặt vào Jimin khi Jungkook bắt đầu chậm rãi nhấp hông, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán hắn. Bàn tay của Jimin di chuyển đến dương vật của MinMin, cầm lấy gậy thịt và tuốt lộng, khiến bản sao nghẹn ngào, không tự chủ được mà ưỡn hông, đem vật nhỏ của mình ma sát trong tay người mẫu, rít lên khi dương vật của Jungkook thúc sâu hơn theo động tác đó.

"Nện em ấy mạnh hơn đi, em ấy có thể chịu được."

Jungkook lập tức thúc mạnh hơn và Jimin bật ra tiếng rên cao vút, nhất là khi cậu cảm nhận được dương vật to lớn của hắn chạm đúng vào điểm G của mình. Mọi cảm giác đau đớn dường như tan biến, nhường chỗ cho khoái cảm cao trào sau mỗi lần đưa đẩy, chính xác đâm chọt vào điểm mẫn cảm của bản sao.

Bất chợt, Jungkook rút thằng nhỏ của hắn ra, MinMin thở hổn hển chưa kịp nhận ra điều gì thì bàn tay mạnh mẽ của nhà khoa học đã lật úp cậu lại, để bản sao tựa sát vào Jimin. MinMin hãy còn chưa kịp định thần thì Jungkook đã nắm lấy hông và đâm cả chiều dài vào trong cậu, sâu hơn, lực đạo mạnh mẽ hơn, và với mỗi lần chuyển động, nhà khoa học vẫn đỉnh đúng vị trí sâu thẳm nhất bên trong hậu huyệt, từng cú nhấp hông như một bản hoà ca thấm đẫm nhục dục.

Mọi thứ chưa dừng lại ở đó. Trong tư thế này, dương vật bé xinh của MinMin liên tục cọ sát vào Jimin mỗi lần Jungkook đâm rút, khiến cả hai không kìm được những tiếng rên rỉ đứt quãng. Jimin bắt đầu đẩy hông lên, để hạ thể của hai người ma sát vào nhau. "Mạnh hơn nữa, chơi em ấy thô bạo hơn nữa đi." Jimin gầm gừ.

MinMin hét lên khi Jungkook tuân theo lời Jimin, cơ thể cậu liên hồi xốc nảy theo từng cú thúc. Mọi thứ dường như trở nên quá sức chịu đựng. MinMin cảm thấy như mình đang lơ lửng giữa những đám mây mềm, tâm trí mờ ảo vì bị tình dục chi phối. Tất cả những gì bản sao có thể làm là nằm đó, để mặc những tiếng rên rỉ và tiếng thét nghẹn ngào bật ra khỏi môi. Một bàn tay ấm áp khẽ luồn vào mái tóc cậu, trong khi Jungkook vẫn giữ chặt lấy thắt hông bản sao, ngón tay hắn vẽ lên những vòng tròn êm ái trên làn da MinMin, như một mạch nối kéo cậu trở về thực tại.

Đó là lúc MinMin cảm nhận được một luồng sóng nóng bỏng cuộn trào trong cơ thể mình.

Bản sao khóc lớn, tiếng rên rỉ càng lúc càng chấn động, vùng hông bắt đầu chuyển động theo bản năng, cảm giác ấy càng lúc dâng trào cho đến khi nó sẵn sàng bùng nổ. Ánh mắt MinMin tìm đến Jimin, và cậu bắt gặp đôi mắt như thấu hiểu mọi điều. "Giỏi lắm, bé cưng à." Jimin lên tiếng khen ngợi, hơi thở anh cũng trở nên nặng nề khi người mẫu đẩy dương vật ma sát vào bụng dưới bản sao. "Giờ thì bắn đi nào."

Chỉ cần bấy nhiêu thôi, MinMin đã hoàn toàn buông thả, không còn bất kỳ sự kiềm chế nào nữa.

MinMin hét lên khi cậu đạt đến đỉnh cao của dục vọng, toàn thân bản sao run rẩy trong cơn lũ khoái cảm dâng trào mạnh mẽ. Dương vật cậu bắn ra những dòng tinh dịch trắng sữa, dính dấp lên bụng cả hai, hậu huyệt bất giác thít chặt khiến Jungkook không thể cử động. Thời gian như ngừng trôi. MinMin cảm giác như hơi thở của mình như bị ai đó tước đi, những chấm đen lấm tấm hiện ra trong tầm mắt.

Cơn cực khoái vẫn chưa kịp giảm xóc thì MinMin đã phải đón nhận thêm lần xỏ xuyên khác, Jungkook khẽ dịch chuyển, quy đầu nhấn mạnh hơn vào điểm mẫn cảm, làm cho MinMin trong chốc lát giống như bị hụt hơi, từng tiếng rên đứt quãng cứ thế vang lên khi một làn sóng hoan lạc khác ập đến. Cơn đê mê ấy dường như kéo dài đến vô tận cho đến khi MinMin kiệt sức, mềm nhũn trong vòng tay MinMin, cơ thể vẫn run lên bần bật. Những giọt nước mắt vì sung sướng vẫn lăn dài trên má cậu, vật nhỏ bên dưới dù đã mềm đi vẫn khẽ co giật sau những lần kích thích trên cơ thể.

"Bé ngoan." Jimin thì thầm vào tai MinMin, bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve trên làn da nhạy cảm quá mức của cậu.

Jungkook hạ thấp người, ép sát cơ thể nóng rực của hắn vào MinMin, khiến cậu không kìm được tiếng nấc nghẹn ngào, ngập tràn trong cảm giác ấm áp và bình yên. MinMin quấn chặt lấy Jimin, đôi mắt đẫm hơi nước khi cậu quay lại nhìn Jungkook, người đang nhìn cậu với ánh mắt đầy tự hào, khiến từng ngón chân cậu co quắp lại trong cảm giác lâng lâng khó tả.

"Giờ đến lượt chúng ta." Jimin cất giọng khi cơ thể MinMin ngừng run rẩy sau dư âm của khoái cảm. "Em ấy sẽ rút nó ra khỏi người em ngay bây giờ, được chứ?"

MinMin yếu ớt gật đầu, đôi mắt lờ đờ vì mệt mỏi. Dù vậy, cậu vẫn phát ra âm thanh khó chịu khi cảm nhận Jungkook rút ra khỏi mình, cảm giác trống trải xâm chiếm khiến cậu khẽ nhăn mặt vì tiếc nuối. Lỗ nhỏ bản sao co thắt trong vô thức, như thể cố níu kéo sự lấp đầy đã mất, làm MinMin không khỏi bĩu môi thất vọng. Cậu vừa bình tĩnh lại và định hỏi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo thì bỗng cảm nhận được chuyển động xung quanh mình.

Jimin bất ngờ hít mạnh, cả người cong lên dưới sức nặng của MinMin. Tiếp theo đó, cơ thể anh bị xô đẩy, âm da thịt va vào nhau vang dội khắp căn phòng. MinMin tròn mắt nhìn về phía Jungkook, người đang thúc vào trong Jimin với sức mạnh điên cuồng, từng lần cắm rút đỉnh đến vị trí sâu nhất trong huyệt động khiến chàng người mẫu rên lớn. Dương vật của Jungkook đỏ bừng, căng tức vì bị chiếc vòng bên dưới kìm hãm, và trông như thể hắn đang trút hết mọi bức bối lên Jimin.

Đó là lúc MinMin nhận ra rằng Jungkook cho đến giờ vẫn còn đang nhẹ nhàng. Không có chút dịu dàng nào trong cách hắn làm tình với Jimin cả. "Đúng vậy, cứ thế như thế. Fuck! Jagiya, em làm tốt lắm." Jimin rên lên thành tiếng, điều đó càng khiến Jungkook ra sức đâm thúc mạnh bạo hơn.

MinMin rên khẽ khi dương vật đã mềm ỉu của cậu chà sát giữa cơ thể họ, khi cơ thể Jimin xốc nảy lên xuống theo từng nhịp đẩy của Jungkook. Cảm giác đó khiến cậu chực trào nước mắt, nhưng không một chút nào cậu muốn dừng lại; bản sao muốn nhận lấy mọi thứ hai người họ ban cho, ngay cả trong khoảnh khắc này.

Cậu nhìn Jimin, người dường như lạc lối trong cơn kích tình, hai mắt anh ngấn nước đầy câu dẫn dụ hoặc. Ngay cả lúc này, anh ấy vẫn thật xinh đẹp, làn da trắng ngần nhễ nhại mồ hôi - trông thật quyến rũ và gợi cảm biết bao. Phía sau, Jungkook giống như một vị ác quỷ của tình dục, ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu cháy mọi thứ, miệt mài tìm kiếm khoái cảm mà hắn chưa thể với tới. Các cơ của hắn căng lên, bóng loáng bởi mồ hôi như Jimin.

Jungkook cũng đang rên rỉ, nhưng thanh âm nhỏ nhẹ hơn và gần như bị nuốt chửng bởi tiếng da thịt va chạm, mông Jimin dần đỏ bừng sau mỗi cú thúc. Nhà khoa học chăm chú ngắm nhìn hai chàng trai xinh đẹp dưới thân mình, đôi mắt hoang dã dần trở nên tuyệt vọng. "Jimin... Jimin em sắp--"

"Bắn đi." Jimin thở hổn hển, giọng anh như một lời dụ dỗ đầy khêu gợi.

Jungkook rút ra khỏi Jimin, đôi tay gấp gáp tháo gỡ chiếc vòng. Ngay khi dương vật của hắn được giải thoát, Jungkook lập tức thúc cây gậy của hắn vào trong Jimin, khiến anh hét lên. Jimin cũng hưng phấn không kém Jungkook, anh hăng hái lắc hông lên xuống, tựa như đang tự đâm mình vào hắn, trong khi nhà khoa học dồn sức đẩy sát anh vào bụng MinMin.

Chầm chậm, MinMin nắm lấy dương vật của Jimin, chứng kiến ánh mắt anh mở to vì ngạc nhiên. MinMin không rõ ai là người lên đỉnh trước; chỉ biết Jimin hét lớn khi anh giải phóng, tinh dịch bắn đầy lên tay cậu, toàn thân anh co giật vì sung sướng. Cùng lúc đó, Jungkook đâm sâu dương vật của mình tới tận gốc rễ, gầm lên khi hắn bắn hết tất cả tinh hoa vào trong người mẫu.

Cả hai đắm chìm trong khoảnh khắc đê mê ấy, và MinMin chỉ biết nằm đó, trái tim đập thình thịch, không thể rời mắt khỏi họ. Jimin run rẩy khi cơ thể anh xụi lơ dưới thân MinMin, đôi mắt mơ màng vì dư chấn sau khoái cảm. Jungkook thúc dương thật thêm vài lần, đẩy tinh dịch vào sâu hậu huyệt Jimin trước khi từ tốn rút ra. Hắn ngả người sang bên cạnh, thở dốc, ánh mắt lấp lánh vì thoả mãn.

Jimin xoay người, đẩy MinMin nằm lăn xuống giường, sau đó dịch sát gần Jungkook, ôm gọn MinMin giữa cơ thể nóng rực nhớp nháp của hai người. Jungkook quàng tay qua cả hai cơ thể, và MinMin ngân nga mãn nguyện khi bản thân được bao bọc trong vòng tay ấm áp và an toàn của họ. Bản sao cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Như thể đây chính là lý do cậu được sinh ra, rằng đây là nơi cậu thuộc về.

MinMin ngước nhìn Jimin đầy do dự, cậu khẽ rướn người lên, nhưng rồi dừng lại, chưa đủ can đảm để tiến xa hơn. Chính Jimin là người chủ động áp môi họ vào nhau, trao cho MinMin chính điều cậu khao khát. Nụ hôn ấy dịu dàng như hơi ấm của một ngọn lửa trong đêm đông, không dữ dội nhưng êm đềm và đầy mê hoặc.  Chầm chậm, MinMin rời khỏi nụ hôn để quay sang nhìn Jungkook, người ngay lập tức cúi xuống, trao cho cậu một nụ hôn ngọt ngào không kém.

Khi cả ba tách ra, đôi mắt MinMin đã nặng trĩu, khó mà giữ được sự tỉnh táo. Cậu cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, nhưng chẳng bao lâu sau, đôi mắt khép lại và cậu dần chìm vào giấc ngủ. Trong cơn mơ màng, cậu cảm nhận được ai đó vuốt ve mái tóc mình và một bàn tay khác nhẹ nhàng vẽ những vòng tròn trên hông cậu.

"Anh cảm thấy thế nào?" MinMin nghe thấy giọng nói trầm ấm của Jungkook vang lên.

"Anh thích," Jimin thì thầm trong cơn ngái ngủ. "Giống như em đã mong đợi vậy."

"Em không có-"

"Em đang tính nói với anh rằng em không hề thầm mong điều này ngay từ giây phút em đưa em ấy về sao? Không, có lẽ còn sớm hơn thế nữa, có khi là ngay từ khoảnh khắc em đang tạo ra em ấy?"

Jungkook cười khẽ. "Anh lúc nào cũng hiểu em rõ nhất." Một khoảng lặng. "Nhưng em không tạo ra em ấy vì điều này, thật đó. Em từng nghĩ đến, nhưng không hề lên kế hoạch trước."

"Chà, anh nghĩ chẳng ai phiền lòng về chuyện này đâu," Jimin đáp, những ngón tay nhẹ nhàng cào lên da đầu MinMin khiến cậu gần như muốn rên lên vì thích thú. "Em ấy chắc chắn không rồi."

"Em ấy thật ngoan với bọn mình." Giọng Jungkook tràn đầy niềm tự hào. "Ôi, em còn biết bao điều muốn làm với em ấy nữa."

"Thật ngây thơ đến mức khiến người ta chỉ muốn phá hỏng em ấy," Jimin khẽ cười, tiếng cười có chút tối tăm. "Nhưng em ấy lại quá đỗi đáng yêu và ngọt ngào đến mức anh chỉ muốn..." Một cánh tay ôm lấy MinMin, siết chặt nhẹ nhàng. "Em ấy sẽ ở lại với chúng ta bao lâu?"

"Chỉ vài đêm thôi."

"...Lâu hơn đi," Jimin nói, giọng chắc nịch không chấp nhận sự phản kháng. "Anh muốn giữ em ấy lại."

Một khoảng lặng trôi qua rồi Jungkook bật cười. "Ý muốn của anh là mệnh lệnh của em, em cũng muốn giữ em ấy lại chẳng kém anh đâu. Em sẽ thu xếp một chút công việc, MinMin vẫn phải đi cùng em vào ban ngày, nhưng..."

MinMin dần chìm vào giấc ngủ, và trước khi giấc mơ kéo cậu đi xa, trên môi cậu vẫn đọng lại nụ cười, lòng tràn ngập sự mãn nguyện và an yên.

●◉◎◈◎◉●

MinMin tỉnh dậy một mình.

Cảm giác đó thật lạ lẫm, khi đêm qua cậu còn nằm giữa Jimin và Jungkook, hai người mang đến cho cậu sự an toàn tuyệt đối. Giờ đây, sự trống vắng và yếu đuối ập đến khi cậu quấn tấm chăn quanh cơ thể trần trụi của mình, ngơ ngác nhìn quanh căn phòng. Ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua cửa sổ, có lẽ đã muộn rồi. Chắc họ đã đi làm.

Dẫu vậy, MinMin vẫn ước gì họ đã ở lại thêm chút nữa, hoặc ít nhất là đánh thức cậu dậy trước khi rời đi.

Cậu cắn nhẹ môi dưới, cảm thấy hồi hộp khi nhìn quanh căn phòng rộng lớn, khiến cậu như một kẻ lạc lõng giữa những không gian xa lạ. Chầm chậm, MinMin bước ra khỏi giường, nhăn mặt khi cơn đau từ hông truyền đến, nhưng cậu nhận ra bản thân đã sạch sẽ. Ai đó chắc đã tắm cho cậu, vì làn da không còn dính dáp mồ hôi hay tinh dịch khô. Chính suy nghĩ đó làm bản sao thấy thoải mái hơn một chút khi tìm kiếm quần áo mà không thấy đâu.

Tuy nhiên, ánh mắt cậu dừng lại trên chiếc áo choàng màu đỏ thẫm, được gấp gọn gàng nơi cuối giường, mà cậu đoán hẳn là dành cho mình. Bản sao từ từ khoác nó lên người, ngạc nhiên bởi sự mềm mại của vải lụa chạm vào làn da. Mùi hương của cả Jimin và Jungkook lan tỏa, khiến một phần nào đó trong MinMin được xoa dịu, nhưng vẫn chưa đủ để gạt đi những băn khoăn còn ẩn chứa trong trái tim cậu.

Cảm thấy đã sẵn sàng, MinMin từ từ bước ra khỏi phòng ngủ. Ngôi nhà lớn chìm trong sự tĩnh lặng, khiến cậu cảm thấy hồi hộp khi bước xuống cầu thang. Một cái nhìn thoáng qua đã cho cậu thấy không có ai trong bếp, và thoạt đầu, cậu nghĩ rằng mình thực sự ở một mình.

Cho đến khi cậu nhìn về phía ghế sofa.

Ở đó, giống như lần đầu tiên MinMin nhìn thấy anh, Jimin đang nằm trên đệm, say giấc giữa ánh nắng vàng ấm áp. Nhưng lần này, anh hoàn toàn trần trụi, nằm sấp, phơi bày một dải hình xăm mặt trăng chạy dọc theo sóng lưng. MinMin không kìm nổi, bước lại gần hơn, tay cậu khẽ chạm vào hình mặt trăng khuyết ngay tại gáy Jimin. Ngón tay cậu lướt nhẹ xuống, dừng lại ở hình mặt trăng tròn ở giữa trước khi tiếp tục xuống hình mặt trăng khuyết cuối cùng.

Đó là lúc MinMin nhận ra Jimin đã tỉnh dậy và đang nhìn cậu bằng đôi mắt mờ mịt khép hờ. Cậu hốt hoảng rụt tay lại, cảm thấy tội lỗi vì đã dám chạm vào người anh mà không được phép. Cảm giác trống rỗng và dễ tổn thương lại ập đến, và MinMin chuẩn bị chạy trốn thì Jimin bất ngờ vươn tay ra.

"Đến đây nào, cưng." Jimin thì thầm, giọng anh ấm áp như ánh mặt trời buổi sớm, khiến trái tim MinMin xao xuyến. Cậu vội vàng tuân theo, và Jimin nắm tay cậu kéo vào lòng, để MinMin cuộn tròn trên người anh. "Xin lỗi vì đã để em tỉnh dậy một mình. Tụi anh dậy để chuẩn bị bữa sáng nhưng anh thì quá mệt, còn Jungkook lại thèm đồ ăn từ nhà hàng bên kia đường. Giờ em ấy đang ở đó, mang về cho chúng ta chút gì đó ngon lành. Anh định gọi em dậy khi em ấy trở về."

"Không sao đâu ạ." MinMin thì thào, đôi mắt lim dim trong ánh nắng dịu dàng phủ lên người. Cậu hiểu vì sao Jimin lại thích chỗ này đến vậy.

"Em thấy thế nào?"

"Tuyệt ạ." MinMin thành thật đáp. "Hơi đau nhưng mà sướng lắm."

"Đêm qua em có thích không?" Jimin hỏi một cách cẩn trọng, tay anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc MinMin. "Đó có phải là trải nghiệm em muốn thử lại không?"

"Chúng ta có thể sao?" MinMin hỏi với hơi thở gấp, đôi mắt mở lớn nhìn Jimin. Cậu mơ hồ nhớ lại cuộc trò chuyện đêm qua, nhưng đã nghĩ đó chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Chắc chắn người như Jungkook và Jimin sẽ không muốn một người như cậu ở lại. Cậu đã nghĩ rằng đây chỉ là trải nghiệm nhất thời và bản thân sẽ phải trở về với phòng thí nghiệm lạnh lẽo.

Jimin chớp mắt rồi mỉm cười theo cách khiến trái tim MinMin rung động. "Có thể."

"Em có thể ở lại thật sao?"

"Bất cứ khi nào em muốn."

Cứ như thể MinMin muốn rời đi vậy. Cậu nở một nụ cười ngọt ngào trước khi dựa đầu mình vào lồng ngực Jimin, cảm nhận nhịp tim đập rộn ràng ngay dưới tai. Bàn tay Jimin vẫn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cậu, và MinMin dần chìm vào giấc ngủ.

"Bạn thân của anh sẽ đến sau. Cậu ấy tên Kim Taehyung," Jimin thì thầm, và MinMin ậm ừ đáp lại. Cậu đã nghe thấy cái tên Taehyung trong những cuộc trò chuyện thoáng qua, biết rằng gã là một trong những người mẫu nổi tiếng nhất thế giới, sắp ra mắt dòng thời trang độc đáo của riêng mình. Cậu cũng biết từ Jungkook rằng ba người họ đã là bạn từ thuở nhỏ. Cậu không thể tin bản thân sắp gặp được một nhân vật quan trọng đến vậy. "Cậu ấy sẽ yêu quý em."

"Hy vọng vậy," MinMin nói, và trước khi những cơn lo âu kịp bén rễ, một bàn tay dịu dàng đã vỗ về lưng và mái tóc cậu, xoa dịu cho đến khi cậu lại lạc vào giấc mộng.

Bản sao tỉnh dậy sau đó bởi một bàn tay khác đang mơn trớn tóc mình, khi từ từ mở mắt ra, MinMin thấy Jungkook đang nhìn cả hai với ánh mắt tràn đầy sự yêu thương. Nụ cười của hắn rạng rỡ, hai bàn tay ân cần vuốt ve tóc của cả MinMin và Jimin, như thể họ là những bảo vật quý giá.

Đúng vậy, đây chính là nơi cậu mà trái tim cậu tìm thấy yên bình.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top