Chap 1.1

Bầu trời trở nên buồn tẻ, bóng tối che khuất khu rừng với màu sắc ảm đạm, những bóng đen cứ thế đổ xuống dưới mặt đất một cách đáng sợ.

Jimin thở dốc, ôm lấy ngực mình, hơi thở ngắt quãng khi toàn thân cậu đau đớn và nóng bừng như thiêu đốt. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, thâm tâm đau buốt đến tột cùng.

Cậu đã rời bỏ ngôi làng, chạy trốn khỏi ngôi nhà của mình và đi vào khu rừng, không hề để yaam những con quái thú hung dữ đang dõi theo từng chuyển động của chiếc bóng cậu. Không thể tin vào mắt mình, sự tin tưởng của Jimin vỡ tan thành từng mảnh, trái tim cậu tê liệt và nhỏ máu. Jimin đã bị đánh thuốc, cha của cậu đã sắp xếp mọi thứ.

Park YongJun, thủ lĩnh của họ, người được cho là sẽ bảo vệ họ, sẽ tạo ra một nơi trú ẩn an toàn cho cả bầy đàn. Nhưng thay vào đấy, hắn ta lại sa vào việc tìm kiếm niềm vui cho bản thân khi có một bạn đời mới vào mỗi mùa. Ngay cả khi gia đình họ không hề muốn được nâng lên một cấp bậc khác, không muốn nhận lấy vàng và sự giàu có, họ vẫn trao đi những đứa con của mình một cách vô nghĩa khi chúng đã đến tuổi.

Jimin đã nghe lỏm được những lời bàn tán huyên náo về việc người cha Omega của mình đã có cùng số phận với các Omega khác trong bầy đàn. Ông đã được đưa đi ngay khi vừa xuất hiện, tặng cho một Alpha khác lớn hơn. Nhưng rồi ông ấy đã không sống sót sau kì sinh nở. Trong khi cha cậu dần mất máu cho đến chết, người cha Alpha của Jimin đã giao dịch cậu để kiếm thêm tiền và một bạn đời mới.

Những cơn buồn nôn cứ thế nhộn nhạo trong bụng cậu, Jimin nấc lên một cách thảm hại, quỳ gối xuống nền đất và bật khóc thổn thức. Cậu khinh thường cha mình. Cậu khinh thường ông vì lợi dụng người đã sinh ra cậu, khinh thường vì ông đã bỏ rơi người cha Omega của cậu và bán cậu đi khi cậu chỉ vừa sinh ra đời. Kể từ khi Jimin biết rằng số phận mình đã bị phong ấn, trái tim Omega cứ thế tan biến. Ông ta đã nhốt cậu lại bằng cách đánh đập, bỏ đói cậu vài ngày nhưng Jimin đã không hề bỏ cuộc. Cậu đã dùng các loại thảo dược vào chế độ ăn uống của mình một cách lén lút.

Nhưng Jimin nhẽ ra nên đề phòng trước. Đã được một năm kể từ lúc đấy, sự kiên nhẫn của YongJun gần cạn kiệt mỗi một mùa trôi qua. Jimin nên lường trước khi người lớn tuổi hơn đưa cậu vào nhà riêng của hắn ta vào hai đêm trước, uống say khướt, giam giữ cậu bên trong trong khi bầy đàn đang tụ họp lại và liên hoan bên ngoài.

Không thể ngủ vào đêm đấy, cậu bị thương và cựa mình, cơ thể cậu ngày càng nóng lên, đổ mồ hôi và bồn chồn, Jimin biết điều gì đã đến.

Jimin cố gắng tập trung, đứng vững trên đôi chân run rẩy của mình. Cơ thể cậu muốn bỏ cuộc, muốn ngăn chặn sự bướng bỉnh một cách vô ích này. YongJun sẽ tìm thấy cậu, hắn ta nhất định sẽ lại lừa dối Jimin và nhất định sẽ nắm lấy mắt cá chân cậu mà thô bạo kéo về. Nhưng rồi giọng nói nho nhỏ sau đầu càng trở nên mạnh mẽ hơn, cầu xin cậu hãy tiếp tục bước đi, hứa hẹn rằng cậu nhất định sẽ được an toàn và ấm áp.

Jimin loạng choạng, răng va cầm cập vào nhau trong cái lạnh buốt, đôi chân trần tê cứng trên nền tuyết. Bộ quần áo mỏng khiến cậu cảm thấy mình không may mắn cho lắm. Chạy cho đến khi đôi chân không thể chạy được nữa, cho đến khi cơ thể cậu cuối cùng cũng gục ngã. Giọng nói cứ thế bảo cậu phải đứng dậy, đã rất gần rồi. Đầu của Jimin rơi xuống mặt đất, giọng nói ấy đột ngột vỡ vụn, đôi tay run rẩy và gắng gượng khi mí mắt đã quá nặng nề. Cho đến khi Jimin không thể cố thêm được nữa.

.......

Nền tuyết lún xuống khi anh kéo một con lợn chết xuống đồi dốc. Mùa đông gần như đã kết thúc nhưng khu rừng vẫn phủ một mảng trắng muốt. Màu sắc duy nhất được tô điểm trên nền trắng là những cây thông cao xanh mướt trong khi mọi thứ đều như đang trong trạng thái ngủ đông.

Nơi hoang dã này như làm dịu đi sự hỗn loạn bên trong Jungkook. Đây là nơi con sói bên trong anh thuộc về, chúng có mùi hệt như anh – mùi của cây thông và hoa dại ẩn trong mùi hương của gỗ đàn hương.

Bây giờ đã gần đến trưa, mặt trời đã lên đỉnh, chiếu ánh nắng ấm áp xung quanh anh một cách dễ chịu. Cái xác lớn của con dã thú chảy máu qua vai của Alpha, chất lỏng màu đỏ trượt xuống thân hình trần trụi của anh và nhỏ xuống cặp đùi săn chắc. Jungkook tiến đến cái hồ nhỏ dưới chân đồi. Anh tự mình lột da con thú, để anh trai mình không phải hoảng hốt khi chứng kiến cảnh này.

Jungkook đặt con dã thú ở bờ sông, siết chặt hàm của mình. Jungkook lột lớp lông, làm sạch chúng và gấp lại. Anh sẽ đưa chúng cho SeokJin như mọi khi. Sau đấy Jungkook ngâm mình vào hồ nước trước khi quay trở lại rừng sâu, nơi bầy đàn của anh đang sinh sống.

Những kẻ lạc bầy.

......


Jungkook nghe thấy những tiếng xì xào ngay khi bắt gặp ánh nhìn từ bầy đàn của mình, họ đang tụ tập trước nhà anh. Jungkook nhíu mày, nhấc xác chết của dã thú trên vai lên cao hơn, đường gân cơ bắp nổi lên đầy căng thẳng trên mỗi bước chân.

Đám đông ngay lập tức tản ra ngay khi nghe thấy tiếng gầm gừ bên trong lồng ngực của Jungkook. Nỗi đau không nguôi ngoai đã khiến trái tim anh đông cứng, mài giũa Jungkook thành một con quái thú tàn nhẫn. Tất cả đều tách ra nhường đường cho Jungkook, họ không có thủ lĩnh, không hề có luật lệ như đàn sói bên kia ngôi làng, những kẻ lạc bầy kinh hãi trước Jungkook. Vị Alpha đã bẻ gãy xương trong bầy đàn nhiều hơn là trong một cuộc săn ngoài vùng hoang dã.

"Jungkook!" SeokJin thở dốc, trông khá lo lắng khi đứng trước thềm cửa.

"Chuyện gì vậy?" Jungkook gầm nhẹ, chạy về phía anh trai mình, thả cái xác xuống bên dưới.

Bầy đàn lầm bầm và thì thầm với nhau dưới tông giọng trầm. Một vài người khẽ gầm và rít lên với sự hung hăng của Jungkook. Jungkook ôm lấy khuôn mặt của SeokJin, trấn an anh trai mình và cố để hiểu được tình huống khó xử của người lớn hơn, nhưng rồi...anh ngửi thấy chúng.

Jungkook có thể nhận thấy chúng ngay trước khi cánh cửa được đẩy ra. Chúng ấm áp và khiến anh chóng mặt, hệt như mùi hương của hoa hồng damask đắm chìm trong sữa tươi, cùng với một thứ gì đấy...Thứ gì đấy khác nữa. Jungkook khựng lại, mắt mở to và chằm chằm khi đứng trước cửa sau đấy quay lại nhìn SeokJin.

"Sao anh lại mang một Omega về đây?", Jungkook cau chặt mày. Hương thơm tươi mát tác động đến anh. Jungkook nghiến chặt răng đầy hàm ý.

SeokJin cắn môi, liếc nhìn cánh cửa trước khi trả lời.

"Chỉ là-" SeokJin lo lắng, nhìn về phía cánh cửa một lần nữa và quay về phía Jungkook. Giọng trầm xuống một cách thận trọng. "Jungkookie... Em ấy đột nhiên xuất hiện."

Jungkook hít một hơi dài, cảm giác râm ran bên dưới làn da, những ngón tay giật nhẹ.

"Sao anh lại đem cậu ta về đây, SeokJin?" Jungkook gầm lớn, siết chặt tay thành nắm đấm.

"Anh không có." SeokJin vặn lại, "Em ấy đã đến đây, bối rối và hoàn toàn mất phương hướng, em ấy chẳng nói một lời nào cả." Người lớn hơn bước đến gần anh, nhận thức được nhiều ánh mắt đang nhìn chòng chọc lấy họ. "Em ấy bị cuốn hút bởi mùi hương của em. Jungkook, em... giấc mơ-" Seokjin cất hơi thở nặng nhọc khi ánh mắt của Alpha loé lên ánh đỏ. Lồng ngực Jungkook nhói lên.

"Cậu ta đến từ ngôi làng, đúng không?" Alpha nghiến răng, cơ bắp căng cứng trong vòng tay mình. SeokJin biết sự thù hận của cậu em đối với ngôi làng của bầy đàn, một trong số họ đã tách cả hai khỏi mọi thứ. Nhưng Omega nhỏ bé ấy, đầy tổn thương và chỉ biết bật khóc thì vô tội. Các Omega không xứng đáng bị đối xử một cách tàn bạo như thế.

"Jungkookie..." SeokJin đầy thận trọng, ánh mắt van xin. "Họ sẽ tách em ấy ra mất."

Jungkook có thể cảm nhận được nỗi đau trong giọng nói của SeokJin. Anh ngước mặt nhìn người lớn hơn, tự nguyền rủa bản thân khi nhìn thấy đôi mắt ngập nước của anh trai mình.

"Đây là dấu hiệu Jungkook à. Em ấy đến đây là vì em. Em đã quay lại ngày hôm nay, hai ngày trước khi trăng tròn." SeokJin lẩm bẩm, cố gắng ngăn nước mắt tuôn rơi. "Làm ơn hãy để em ấy ở lại đây. Dù gì cũng đã thành ra như vầy, rồi em ấy sẽ trở về nơi của mình."

Jungkook nhìn SeokJin một lúc lâu, đôi mắt đen sẫm lại, trước khi quay sang những kẻ lạc bầy khác.

"Các người mau cút con mẹ nó đi." Jungkook gầm gừ, xua đuổi những con sói đang bất mãn đứng nhìn. Sau đấy quay sang anh trai mình và cuối cùng cũng đưa tay mở cửa.

——————————————

Hello, đây là chap đầu tiên của We bloom until we ache. Cảm ơn lagrisalle  đã cùng chị trans sml cả tối hôm qua không chỉ chap này mà còn những chap về sau nữa❣️😂. Cảm ơn beta quyền lực Turquoise_1310  của Cua đã beta chap 1 thật sạch sẽ không vướng lỗi typo.
Vì chap 1 khá là dài nên mình sẽ chia ra làm nhiều phần nhé. Và mình cũng không có lịch up chap mới đâu vì mình khá tuỳ hứng mà up tuỳ bộ.
Dù sao thì cũng cảm ơn mọi người vì những cái vote và những lời ủng hộ siêu đáng yêu nữa huhu ; v ; tui cảm động lắm đóooo.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top