Chương XVIII
Jungkook trở về nhà sau khi Jihyun và Thủ lĩnh Min tới để dìu Taehyung đi. Cậu lững thững bước vào buồng ngủ của bà Jeon, bỏ thêm củi vào lò khi thấy không khí bắt đầu trở lạnh. Ngồi quay lưng với bà, đối mặt với ngọn lửa đang thiêu đốt lòng mình, Jungkook thẫn thờ, nghĩ về lời nói của Taehyung lúc trước. Cậu đang sợ điều gì đây? Một cái chết ngu xuẩn vì hành động mất kiểm soát của bản thân hai năm về trước? Nếu cha biết, chắc chắn ông sẽ đuổi cậu ra khỏi đàn, và cậu ước rằng ông còn sống.
Bất chợt bà Jeon chuyển mình, khẽ hắng giọng, trước mắt bà là bóng lưng to lớn che khuất ánh lửa nhỏ trong bếp lò. Bà cất tiếng gọi cậu, giọng bà khản đặc, khó nghe, nhưng đã chạm đến sống lưng cậu, và cậu chỉ đáp lại rằng: "Con đây". Đã hai năm nhưng Jungkook vẫn chưa đủ can đảm để nhìn ánh mắt đau đớn của bà, cậu sợ rằng mình sẽ nhìn thấy gương mặt hèn hạ của mình qua đôi mắt ấy.
"Con, có chuyện gì cần nói với ta không?"
"Không, thưa mẹ", cậu vẫn quay lưng với bà, lấp đi ánh sáng từ ngọn lửa.
"Con bắt đầu trở nên giống cha con rồi, Jungkook", bà khẽ nói, âm điệu vui hơn một chút "Chẳng ngại kẻ thù mà lại ngại không thể hiện ra rằng mình đang yêu ai"
Lửa loé lên trong đáy mắt bà. Thấy cậu không lên tiếng, bà tiếp lời.
"Chiến binh mạnh nhất Rừng Đen, khoác lên mình tấm áo lông gấu chàng săn được từ lúc còn đôi mươi. Người đã giết chết tên Trưởng tộc độc ác và trở thành Thủ lĩnh, nhưng lại quá nhút nhát để thổ lộ tình yêu với con gái của kẻ thù", Jungkook khẽ nghiêng mình "Chàng tựa thần sung túc Freyr, vị thần được tất thảy yêu mến vì sự gan dạ, dùng thanh gươm để giết chết những tên khổng lồ, nhưng lại khổ sở với chính mình vì lỡ yêu nàng Gerd, đứa con của một gã khổng lồ"
"Nhưng nàng Gerd không lừa gạt thần Freyr"
"Ồ, cún con", bà mừng rỡ khi nghe cậu đáp lại "Nàng có chứ, nàng đã dối lừa chàng, giấu chàng khỏi một bí mật kinh khủng: nàng căm hận người cha tàn độc và đem lòng yêu chàng vào lần chạm mắt đầu tiên. Nhưng nàng chối bỏ nó vì nàng phải tuân theo những gì nàng đã được dạy về đạo đức, rằng yêu kẻ thù, nhất là kẻ đã giết chết máu thịt của mình là một tội lỗi đầy ghê tởm"
"Vì các vị thần đã răn dạy ta như vậy", cậu quay người, nhìn vào đôi mắt sáng lửa của bà
"Con yêu, nàng là người khổng lồ, kẻ thù của thần linh", bà vươn tay đến phía cậu, và cậu cầm lấy tay bà "Chàng là thần linh, kẻ giết những gã khổng lồ. Cả hai đều đã phạm phải điều răn cùng những luật lệ, và họ đã phải nhận sự trừng phạt để bị giày vò bởi chính con tim mình. Ngài thì chẳng còn đủ sức lực để chống lại những kẻ phản nghịch, còn nàng phải phí hoài những giọt lệ cho nhà tù của mình. Cho đến một ngày", bà Jeon nhìn vào mắt con trai mình đầy trìu mến "Ngài cũng chịu khuất phục, khóc trong vòng tay nàng và phá vỡ xiềng xích của nàng bằng lời yêu đầy chân thành"
"Nhưng con còn mẹ"
"Và, ta cần nụ cười của con", bà nắm chặt tay cậu "Ta cần đứa con trai đã từng luôn sẵn sàng chia sẻ mọi điều con thấy, thay vì cứ chôn sâu chúng trong lòng"
Jungkook cúi xuống, úp trán vào bàn tay già nua của bà rồi khẽ nấc lên, tấm lưng cậu phập phồng rồi cứ thế thấp dần xuống, để ngọn lửa dần sưởi ấm căn buồng tối tăm. Cậu đã sợ rằng cơ thể bà đã quá yếu ớt để có thể gánh một phần nỗi đau bị đè nén hai năm trời của một người Thủ lĩnh trẻ. Nhưng là một người mẹ, bà dường như không bao giờ hết bao dung cho những đứa trẻ còn khờ dại này. Gương mặt bà được thắp sáng nhờ ánh lửa, những nếp nhăn không che giấu được ánh nhìn mừng rỡ sau hai năm cả hai không được trò chuyện cùng nhau.
"Có vẻ như trái tim con cần thần Freyr, cún con", bà thủ thỉ với cậu khi nước mắt trên tay bà đã khô "Và ta cũng vậy, ta sẽ gặp chàng, sớm thôi"
"Mẹ, xin đừng nói vậy"
"Ta sẽ đến xin thần Odin, cho chàng đến gặp ta và con trai chúng ta tại Fensalir. Chỉ vậy thôi, rồi ta sẽ kể cho chàng nghe rằng, những đứa con chúng ta, đã tìm được một nửa trái tim bị giam cầm của mình rồi", bà đưa bàn tay run rẩy vuốt nhẹ gò má cậu "Ta rất hạnh phúc vì được sống đến tận lúc này, cún con. Con đã vất vả vì chúng ta nhiều rồi, con yêu, giờ thì hãy đi theo tiếng gọi của đứa trẻ cứng đầu ngày xưa đi. Nhưng đừng để đứa trẻ đó lo lắng cho vết thương này"
Jungkook bật cười nhẹ, cậu gửi nụ hôn lên trán bà rồi quay đi, để ánh lửa soi sáng nụ cười của bà.
"Nếu mày định nói với anh là mày đi tìm Thủ lĩnh Park, thì anh đồng ý"
Jihyun phủ đầu em trai mình khi gặp cậu ở cửa thương xá, anh cố gắng nhịn cười khi nhìn thấy đôi mắt hoe đỏ của cậu mở to hết cỡ.
"Với một điều kiện. Nhớ sống sót vác cái thân về", anh đặt tay lên vai cậu "và đem Thủ lĩnh Park tới để xác nhận cho đứa thứ hai của anh, vì chuyện này mà anh phải hoãn lại rồi đấy"
"Chà, nghe như anh là Thủ lĩnh của em vậy"
"Đó là điều mày muốn còn gì?", anh mỉm cười "Giờ thì đi nhanh lên, tối nay còn nhiều việc lắm"
"Rồi tính đi một mình mà không có đám này?"
Thủ lĩnh Min nói vọng từ sau lưng Jihyun khiến anh giật nảy mình, Min Yoonji đứng bên cạnh anh trai mình và nhìn Jungkook.
"Kể cả anh không cho tôi vẫn sẽ bám theo, Thủ lĩnh Jeon", cô nói lớn, dõng dạc "Và tôi nghĩ anh sẽ không ngu ngốc đến mức trở thành thằng mù tiến vào pháo đài của kẻ địch đâu"
Chàng Thủ lĩnh trẻ khẽ gật đầu, rồi cả ba trở về khu Trung tâm. Bàn cờ cũ đã được dựng lên một lần nữa, trong gian nhà khổng lồ, thay vì những chiếc lều vải dựng tạm bợ. Trong lúc Yoonji đang xem lại bản đồ, Seokjin và Namjoon mở cửa, hiên ngang bước vào như thể họ đã biết cái kế hoạch này từ trước. Sau lưng họ là sứ giả đàn Park đang dìu Taehyung theo, khiến Jungkook chột dạ khi nhìn thấy anh.
"Tuyệt vời, giờ phải lấy lại những gì ta đáng có được từ hai năm trước!", Seokjin hô lớn "Rất vui vì cậu gia nhập đội này, Thủ lĩnh Jeon"
"Rất hân hạnh, Thủ lĩnh Kim"
Bốn giờ sau, tất cả các Thủ lĩnh đã hoàn thành việc tập hợp quân đội đến gần phía tây thành Bern. Tuy vậy, Min Yoongi vẫn chưa rời đi, anh và Jungkook cùng nhau đi đến phía hầm giam. Bóng đêm vẫn bao phủ dù chỉ còn vài tiếng nữa là bình minh tới, Jungkook châm lửa đuốc ở cửa xà lim, trông thấy cái thân mình quằn quại của kẻ phản bội. Hắn ngước con mắt oằn sâu trong hốc lên nhìn cả hai, rồi cười lớn.
"Các người có thấy vô ích không! Đi cứu một con điếm giờ chắc đã nát bấy như ta bây giờ!", hắn cười khùng khục, mặc rơm rạ đâm vào con ngươi hằn máu "Vua Bern cùng xứ Franc sẽ chém đầu tất cả lũ mọi rợ các người! Và ta sẽ tới Thiên đường, ta sẽ đến bên Ngài!"
Jungkook ngăn Yoongi lại trước khi anh rút con dao găm ra khỏi vỏ. Cậu thả ngọn đuốc đang cầm trên tay xuống sàn rạ khô của xà lim, đối mắt với kẻ phản bội. Hắn vẫn không cử động, để ngọn lửa thiêu đốt ánh mắt chảy lệ.
"Vậy thì ta sẽ để hắn bay, như một con đại bàng"
—-----------------------------
Chú thích:
Freyr: vị thần tượng trưng cho sự thịnh vượng và sinh sôi nảy nở trong thần thoại Bắc Âu
Fensalir: lâu đài của nữ hoàng Frigg trong thần thoại Bắc Âu. Lâu đài này dành riêng cho các cặp vợ chồng yêu thương nhau, những gia đình tiếp tục sinh sông sau khi chết và có 9 nữ thần phụ giúp là Saga, Fir, Gefiun, Fulla, Vör, Syn, Hlín, Snotra và Gná
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top