Oneshort

Lần đầu tiên yêu, đó là cảm giác trong trẻo, mới mẻ mà bất cứ ai đã và đang trải qua đều cảm thấy thích thú và hạnh phúc. Có thể nói những cảm xúc về mối tình đầu sẽ theo chúng ta trên suốt chặng được dài.

Tình yêu đầu tiên là mạnh mẽ nhất. Nó khiến chúng ta trưởng thành hơn và có thể tách rời chúng ta ra. Nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn không thể quên được tình đầu với những ngây ngô, khờ dại, lãng mạn, đau thương, mất mát và nuối tiếc.

Nhưng tình đầu ấy liệu còn long lanh và đáng nhớ đối với "người thứ ba" ?












Jimin là một cậu trai 18 tuổi, một độ tuổi ngây ngô và đẹp đẽ nhất của đời người. Tuổi 18 là tuổi của những mộng mơ, những ước muốn được trải nghiệm từng khía cạnh của cuộc sống. Em xinh đẹp, hiểu biết và ngoan ngoãn. Thành tích học tập của em rất khá, và Jimin chưa bao giờ muốn làm phật lòng ai, dù em biết em cần phải yêu lấy bản thân mình.

Cuối năm học, tất cả các học sinh cuối cấp đều phải chọn cho mình một ngôi trường đại học. Jimin yêu âm nhạc và em cực kì thích được ca hát, nhảy múa. Không ai có thể đếm được bao lần em vẽ ra một sân khấu rộng lớn, một bầu trời sáng rực ánh đèn chỉ hướng đến mình em, và đôi chân em lả lướt trên sàn, bao quanh là tiếng vỗ tay hò reo. Nhưng tất cả đều chỉ là em tự vẽ ra khi em quay cuồng với bài nhạc em bật trong phòng ngủ. Em được xoay, được hát, nhưng chỉ có bản thân em nghe thấy, em chứng kiến. Jimin chưa thỏa mãn. Em muốn được bay xa hơn, bay cao hơn và được nhiều người biết đến em hơn. Ít nhất, không chỉ có bản thân em biết em có thể.

Một tối nọ, em lấy hết dũng cảm nói ra ước mơ của mình cho mẹ. Mẹ em là một giáo viên, bà luôn hiểu Jimin muốn gì và luôn yêu thương em vô điều kiện. Em đã tin chắc rằng mẹ sẽ ủng hộ và khen ngợi tài năng của em. Mẹ sẽ xoa đầu và hài lòng với ước mơ đẹp đẽ của em, cổ vũ em. Mẹ đã luôn rất tự hào về em mà.

Nhưng Jimin sai rồi. Ngay sau khi em nói ra, mẹ đã ngồi thẳng dậy và mắng em nông cạn. Mẹ bảo em chưa hiểu được thế giới nghệ thuật đó có những gì. Mẹ bảo nơi đó đầy sự cạm bẫy, xui rủi mà em chẳng bao giờ có thể tưởng tượng ra. Mẹ bảo những thứ xa hoa lấp lánh đó sẽ túm lấy em, từ từ nuốt chửng lấy sự trong sạch của em, và khi em mất hết tất cả rồi em mới thấy mình sai. Mẹ bảo em đã mơ đến những điều quá xa vời, ít nhất là với bản thân em và điều kiện gia đình.

Nhưng mẹ ơi, mẹ nào biết đó là nơi em đã ao ước rất lâu. Mẹ không bao giờ biết những đêm em giấu mình trong phòng để nhảy múa, luôn sợ mẹ nhìn thấy rồi lại chê cười. Mẹ không bao giờ biết em chỉ dám cất tiếng hát khi mẹ đã rời khỏi nhà, ép giọng mình thật bé để không làm phiền đến mọi người, để không bị bàn tán và soi mói.

Ngay khi ước mơ của mình bị vùi dập bởi những lời nói tưởng chừng như quá tường tận của mẹ, Jimin không nói thêm một câu nào nữa. Em chán nản việc phải năn nỉ, phải van xin. Jimin chưa bao giờ muốn van xin một ai, từ trước tới giờ đều vậy.

Jimin bỏ lên phòng, và em khóc. Em khóc với những tiếng nắc nghẹn nơi cổ họng. Em bị sốc, vì em chẳng ngờ đến kết quả phũ phàng đó. Em biết bản thân em còn nhiều thiếu sót, nên em đã không ngừng lén lút tập luyện, hoặc luôn cố gắng tham gia các cuộc thi trên mạng. Mẹ cũng đã từng nghe em hát và mẹ đã khen cơ mà. Tại sao bây giờ nó đều trở nên quá khó khăn qua từng lời nói của mẹ như vậy ?

Em có thất vọng nhưng sẽ không từ bỏ. Không ai ủng hộ thì em sẽ tự bước đi bằng đôi chân của mình. Chỉ cần em cố gắng hết sức, dù có khó khăn hay hậu quả gì em cũng sẽ tự mình gánh lấy. Jimin sẽ không để bất kì ai ngăn cản đến và ảnh hưởng vì sự liều lĩnh của bản thân.

Em đậu vào một ngôi trường khá tốt ở Seoul. Em sống xa nhà và tạo thêm nhiều mối quan hệ. Rồi em gặp được Jeon Jungkook.

Jungkook là một đàn anh em quen được trong một nhóm phát triển âm nhạc trên mạng xã hội. Hắn tốt bụng, ga lăng và đẹp trai, hắn khiến em có cảm tình ngay lần đầu trò chuyện. Những lần nhắn tin kéo dài quá 2 tiếng của em và hắn luôn khiến em đắm chìm vào cách nói duyên dáng, cách pha trò khiến em cười đùa thoải mái. Hắn mang cho em cảm giác dễ chịu khó tìm nơi thành phố xa hoa.

Lần đầu em gặp Jungkook trong một buổi gặp mặt giao lưu của nhóm. Vẻ đẹp của hắn làm em choáng váng. Khớp gu của em tận 1000 phần trăm.

Jungkook bên ngoài rất dễ khiến phụ nữ rơi vào lưới tình, và cũng chẳng bất ngờ hắn túm được cả Jimin. Hắn tận tình chỉ bảo em cách điều khiển giọng hát. Hắn nhiệt tình khen ngợi em khi em phô ra những bước nhảy đầu tiên trước mặt mọi người. Hắn ôm em, và thì thầm bảo em rất đẹp khi làm những điều em muốn.

Dần dà rồi em nhận ra em đã yêu Jungkook nhiều đến mức em chẳng còn có thể kiểm soát nổi. Hắn mang cho em những cử chỉ dịu dàng mà lần đầu tiên em nhận được từ người bạn khác giới, mang cho em sự thỏa mãn khi được công nhận tài năng, được bơi lội trong giấc mơ của chính mình.

Và rồi em biết được rằng, Jungkook đã có người yêu. Hắn đưa nàng đến bữa tiệc của nhóm, giới thiệu nàng cho tất cả mọi người, và hắn cầu hôn nàng, trước mặt em. Ai cũng biết hắn yêu nàng, tất cả mọi người, ngoại trừ em.

Jimin nghe rõ từng tiếng rơi vỡ trong lòng ngực, từng cái đau nhói lên ở mỗi lỗ chân lông, và dòng nước ngập trào nơi hốc mắt. Tay em ôm lấy tim, đầu gục xuống che đi hàng nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt. Bầu không khí đang rất vui vẻ, em chẳng là cái gì để khiến mọi người mất vui cả. Em xin phép vào nhà vệ sinh, rồi ôm lấy bản thân im lặng òa khóc.

Tại sao cuộc sống này chưa bao giờ cho em một món quà trọn vẹn. Từ ba, mẹ và bây giờ là mối tình đầu. Họ trao cho em những niềm vui tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc, và cuối cùng là bất ngờ ra đi. Họ từ từ đến và mang đi lòng tin của em về cuộc sống, về tình thương giữa con người với con người. Đến cuối cùng, chẳng ai ở bên em nữa, em lại trở về với cô đơn, lấy nỗi đau đó ra và sống tiếp.

Ba em đã từng đánh đập mẹ, rời bỏ gia đình em để đi theo người thứ ba, vậy nên từ trước đến giờ, em luôn căm ghét thân phận đó. Em giận những người không biết điều khiển cảm xúc của bản thân, khiến mình trở nên xấu xa trong mối quan hệ tốt đẹp của kẻ khác. Nhưng điều em không thể ngờ rằng, có một ngày em lại để bản thân rơi vào cái hố xấu xa đó.

Jimin biết mình nên dừng tình cảm này lại, nhưng em không thể ngăn khao khát muốn lao vào vòng tay Jungkook khi nhìn thấy hắn, khao khát muốn chạm vào hắn, được hắn yêu thương, xoa đầu và trao những nụ hôn ngọt ngào nồng nhiệt. Em mơ ước đến những cái ôm ấm áp nơi lồng ngực rộng đó, ước bản thân được ôm trọn thân hình ấy vào vòng tay, và nghe giọng ca tuyệt vời ấy vang trên đỉnh đầu.

Và rồi khi tình yêu ấy to lớn đến mức chẳng còn muốn bị dồn nén trong trái tim nhỏ của Jimin nữa, em đã nói lời yêu với Jungkook. Giống như em nghĩ, hắn từ chối ngay. Hắn bảo hắn yêu nàng, và hắn chẳng muốn làm tổn thương em. Nhưng hắn đâu biết, em đã đau quá nhiều lần và lần này em chẳng còn cảm thấy đau nữa.

Jimin cứ nghĩ chỉ cần em nghe lời từ chối thẳng thừng từ Jungkook em sẽ có thể dễ dàng bẻ gãy đoạn tình cảm sai trái này. Nhưng không, nó tiếp tục bùng lên và lại cứ lớn dần qua từng cử chỉ dịu dàng của hắn. Tại sao, tại sao hắn không tàn nhẫn với em hơn, hắn không lơ em đi, hắn cứ cư xử quá mức tốt với em khiến em chẳng thể nào thoát khỏi hắn được nữa ? Hắn khiến em đau khổ, nhưng bản thân em lại tự nguyện lao vào.

Đêm hôm đó em và hắn rất say. Em bảo với hắn, vì hắn em có thể làm tất cả, và em muốn trao đi lần đầu của mình cho hắn. Hắn yếu ớt từ chối, vì hắn say, và rồi hắn cũng buông. Hắn buông nụ hôn nồng cháy xuống đôi môi của em, buông bàn tay lên thân thể nõn nà của em. Hắn đưa em đến những khoái cảm hoang lạc nhất em từng trải qua, hắn đưa em đến mây trời, để em bay trong từng nhịp hắn trao cho em. Em nỉ non những tiếng yêu hắn, van xin hắn tiếp tục, van xin hắn đừng dừng lại, đừng dứt em ra khỏi khoảng trời ân ái màu hồng này. Hắn sắp, và em bảo hắn hãy ra bên trong em, để em giữ lấy nó như vật kỉ niệm, rằng lần đầu cùng như tình đầu của em, hoàn toàn dành cho hắn. Đêm hôm đó, tên em được vang lên liên tục một cách tuyệt hảo nhất, âm vang nhất và hay nhất.

Những ngày sau đó, em và Jungkook vẫn cứ như cũ. Hắn giúp em, lo lắng cho em, quan tâm em, khen ngợi và cổ vũ em như trước đó hắn đã làm. Em cũng vậy, em cũng chìm đắm vào ánh mắt của hắn, yêu hắn, nhưng không thể không cảm thấy tội lỗi khi nhìn thấy hắn. Có thể hắn sẽ không sao, đương nhiên rồi vì hắn có yêu em đâu, nhưng em thì có. Em có đau, có yêu nhưng bây giờ lại cảm thấy áy náy hơn cả. Em đã trở thành người thứ ba, theo cách mà em căm ghét nhất. Em không hối hận vì đã trao lần đầu cho hắn, nhưng em hối hận vì em đã vấy bẩn hắn bởi sự ích kỉ vô lý, sự cám dỗ của em.

Thiệp cưới của Jungkook cuối cùng cũng đến tay em. Hắn nhắn với em rằng đêm đó hắn đã rất vui, em khiến hắn rất thoải mái, và hắn có yêu em, nhưng tình yêu đó... không thể là tình yêu đôi lứa được. Hắn sẽ không khuyên em bỏ cảm xúc ấy đi, cũng không khuyên em đừng gặp mặt hắn nữa, nhưng hắn xin em và cầu chúc em, sẽ tìm được một người xứng đáng để em dâng những cảm xúc đẹp đẽ ấy, chứ không phải một người như hắn.

Em mỉm cười, nụ cười của em ướt đẫm nước mắt. Lá thư kèm theo tấm thiệp mời trên tay em loang lỗ. Nhưng em cười. Em cười vì cuối cùng hắn cũng đã nói lời yêu em, dù nó xảy ra trong một cái tình cảnh em không hề trông đợi, nhưng nó khiến em vui, và em cũng mừng cho hắn, phục hắn, và cảm thấy nàng ấy thật may mắn khi có hắn.

Có những người thứ 3 rất đáng thương, có những người thứ 3 lại rất đáng trách, nhưng phần lớn họ - những kẻ loay hoay trong một chuyện tình đã không còn đủ chỗ, đều vừa đáng trách, lại càng đáng thương.
















Cre: Liêu Hà Trinh Podcast- TỰ TÌNH LÚC 0H- mùa 3- ĐỪNG TRỞ THÀNH KIỂU NGƯờI EM GHÉT NHẤT- ca sĩ Mai Tiến Dũng.

Oneshort, 18/12/2021

end.

















Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top