rules
một, đừng nhận cuộc gọi, vì gã chỉ gọi em mỗi lúc say xỉn và cô độc một mình.
"jimin."
tiếng gọi khàn đặc truyền qua kết nối tệ hại, tạo thành thứ âm rè trôi vào màng nhĩ. tịch mịch của màn đêm bị phá tan bởi những hạt mưa trắng xóa, lạo xạo va vào kính cửa sổ kéo theo hơi lạnh ẩm len vào căn hộ cũ kĩ. đồng hồ chậm chạp điểm từng hồi khô khốc, báo hiệu cơn mưa dai dẳng đã đổ xuống được hơn một giờ, kể từ nửa đêm.
jimin co người, ôm choàng lấy hai đầu gối buốt lạnh, lặng người nghe tiếng mưa rơi. vải da đã bạc màu trên chiếc sofa áp vào vạt áo mỏng manh và làn da mềm trắng trẻo, đỡ lấy mái đầu xơ xác nặng nề. điện thoại vẫn chưa rời tay em, dù tín hiệu đã ngắt dở cuộc gọi giữa chừng, chẳng kịp để em đáp lại.
mưa át đi mọi tiếng động bên ngoài, vang vọng trong lớp cách âm mỏng dính. jimin chẳng nghe được gì, mà em cũng chẳng cần phải nghe mới biết được. bên ngoài cánh cửa, giữa cuộc gọi lúc này sẽ có bước chân lảo đảo, có hơi men nồng, có những tiếng đập rối loạn nhẹ bẫng. có một người gọi em. một người tồi tệ.
bước chân lững thững lê ra đến cửa. jimin tựa trán vào lớp gỗ sờn. em cảm nhận hơi thở nặng nề của người phía bên kia, trầm mặc áp điện thoại lên tai. tín hiệu đã kết nối trở lại, và em nghe rõ từng tiếng thì thầm từ loa, đồng điệu với những tiếng sau cánh cửa.
gần, mà xa quá.
"mở cửa cho anh."
"anh cút đi, jeongguk."
tay nắm cửa xoay một vòng, phát ra tiếng kẽo kẹt cứng ngắc. mùi rượu ập vào khoang mũi, hơi cay nồng bùng nổ trong khoang miệng. gã kéo em vào vòng ôm, ép đôi môi căng mọng đón lấy chiếc lưỡi đẫm vị rượu cay xé cổ. jeongguk nâng mặt jimin lên, chẳng thèm để ý đôi mày em nhăn lại, hung hăng mút hai cánh hoa mềm.
jeongguk là gã tồi, jimin biết. em hiểu rõ sự mục ruỗng tệ hại này, quen thuộc đến mức đau đớn. hai cánh tay quàng chặt cổ, em khó khăn kiễng chân lên để đi theo nụ hôn đắng ngắt của người vốn cao hơn em cả một cái đầu. môi em tê tái. lạnh lẽo bủa vây hai cơ thể dính sát, nhưng jimin vẫn đổ một tầng mồ hôi, dù trên người em chỉ có mỗi một chiếc áo phông rộng.
jeongguk được đà lấn tới. gã đẩy em đi qua ngưỡng cửa, dùng một tay đỡ gáy jimin để môi hôn không tuột mất, một tay nâng mông em lên, để đôi chân trần vòng quanh cơ bụng rắn rỏi. cánh cửa đằng sau đóng sầm lại sau một cú đá, nhưng jimin chẳng để tâm. đầu óc em rối loạn theo môi lưỡi, hai cánh tay vội vã siết lấy vai người lớn hơn. như mọi khi, jeongguk sẽ bế jimin đi thẳng vào phòng ngủ, ôm lấy cả cơ thể mềm mại của em đổ xuống giường y như một lộ trình đã được vạch sẵn. hai người chẳng hiểu nhau cái gì, ngoại trừ tình dục.
nụ hôn kết thúc. jeongguk chống hai tay xuống đệm, giam jimin trong tầm nhìn. tóc em xù lên, môi đỏ mọng và áo thì xộc xệch. em nhếch miệng nhìn gã, chán nản đáp lại cái nhìn cô độc xoáy sâu bên trên.
"em bảo anh cút đi cơ mà?"
"mưa to lắm, em thân yêu."
mưa to nên anh mới tìm đến em. uống rượu say nên anh mới tìm đến em. cô đơn một mình nên anh mới tìm đến em. em còn lạ gì nữa, anh nhỉ?
môi hôn đáp xuống hõm cổ. những sợi tóc dài và ẩm cọ vào má jimin, ướt át nóng hổi rê từng đường trên làn da trắng mịn săn chắc. mưa vẫn ào ạt, xen kẽ với thở dốc và trầm khàn hưởng thụ áp sát nhau. áo phông bị kéo lên quá đầu, jimin miễn cưỡng gỡ hai cánh tay vòng quanh cổ jeongguk để gã lột miếng vải trắng thùng thình ra cho em, tiện tay ném bừa chiếc điện thoại vừa ngắt kết nối vào một xó xỉnh nào đấy trong căn nhà.
"em như một thằng điếm vậy."
vì em đuổi gã, trong khi ra mở cửa với bộ dạng có đúng một mảnh vải che thân.
"ít ra em không bẩn như anh."
và em còn là một thằng ngu nữa, khi mà mấy đứa con gái đã rời bỏ gã, em vẫn nhận cuộc điện thoại mà em đã tự nhắc mình cả triệu lần là lờ nó đi.
_
hai, đừng để gã vào, vì em sẽ phải một lần nữa tự mình đá gã ra.
người jimin nóng như một hòn than. cơ thể em tắm trong nước bọt của jeongguk, vặn vẹo giữa những mút liếm và những ậm ừ khản đặc của gã đàn ông. hai bàn tay bé xíu nắm những sợi tóc rũ rượi cọ trên người, giật nhẹ sau mỗi lần gã day đầu ngực nhỏ giữa hàm răng sắc nhọn. những ngón tay thô ráp không hề an phận, như một đàn rắn trườn khắp thân thể trắng trẻo mềm mại của người dưới thân.
"em để bôi trơn ở đâu?"
"chỗ cũ."
jeongguk làu bàu, rời khỏi đầu ngực sưng cứng của jimin để rướn người lên chiếc tủ đầu giường. gã lần mò công tắc đèn ngủ, kéo ngăn gỗ một cách không mấy kiên nhẫn để lấy lọ gel và những cái gói đủ nhãn hiệu. bụng dưới săn chắc vô tình áp thẳng mặt jimin, còn em thì chẳng ngại ngùng thở hổn hển và rải đầy những nụ hôn lên múi cơ nóng bỏng đó. vạt áo sơ mi của jeongguk bị những cái vuốt mèo kéo sang một bên, lệch cả những cái cúc vô tội.
"đừng nghịch nữa, jimin." jeongguk thở ra những hơi trầm đục. gã dùng một tay đỡ mình để không đè phải em, tay còn lại thuần thục dốc ngược lọ gel đã mở nắp, để nó chảy dọc theo cổ tay, rơi cả xuống khuôn ngực đỏ lựng bên dưới. lạnh lẽo đột ngột khiến jimin rùng mình, em co rúm người lại khi những ngón tay thon nhớp nháp của gã quệt đi đống chất lỏng trên hai đầu nhũ của em.
jeongguk là một kẻ đi săn háo thắng, trong khi jimin lại là một con mồi tự nguyện hiến dâng. ngón tay thấm đẫm dịch nhờn của gã mân mê mép lỗ nhạy cảm, mơn trớn như nâng niu những cánh hồng mỏng manh quyến rũ. gã đặt những nụ hôn của mình lên vai em, trong khi miệng nhỏ bên dưới của em hôn lên đầu ngón tay gã.
"anh đếm được bao nhiêu nếp gấp?" chú mèo bé bỏng không chịu được khiêu khích, em bất mãn rên lên những tiếng cằn nhằn.
"một lúc nữa sẽ chẳng còn nếp nào."
jimin cong người rên rỉ, những ngón chân co quắp vòng lên hông jeongguk khi ngón tay của gã đi vào mật thất bên trong. gã đàn ông dường như đã quá quen đường đi nước bước, hoặc có thể gã vốn dĩ là một kẻ không khoan nhượng. hai ngón tay tiến vào từ lần đầu tiên tàn nhẫn cào lên vách tràng mềm mại, chọc tận điểm cuối cùng trong sợi dây lý trí. khoái cảm như một cơn sóng khủng khiếp ập đến, đánh dạt tầm nhìn mờ mịt, ép trào ra những giọt nước đong đầy bên khóe mi. em bật khóc giữa những thỏa mãn đầy ái muội, bên cạnh tiếng cười tự mãn của kẻ tội đồ.
hậu huyệt jimin chật và nóng bỏng, kẹp lấy những ngón tay kín mực xăm của jeongguk y như cách trái tim em thít chặt bóng hình gã bên trong. mắt em mơ màng không tiêu cự, hai cánh môi hé ra những tiếng ngâm nga nhẹ nhàng theo từng nhịp đưa đẩy. dù hai người đã trải qua rất nhiều quan hệ thể xác, jimin vẫn còn vương lại sự non nớt ngây ngô, mù mờ trước một tên ranh ma láu cá sẵn sàng mang em ra làm loạn. em dễ dàng lên đỉnh, cả cơ thể giật lên khi gã làm em chỉ với những ngón tay thô ráp.
jeongguk gạt những sợi tóc lòa xòa ra khỏi khuôn mặt đỏ lựng, lau đi mồ hôi và nước mắt sinh lý đầm đìa trên khóe mi kiều diễm. gã không chắc có thật sự là sinh lý hay không, em của gã hoàn toàn có thể bật khóc vì lý do nào đó. em đau, em mệt, em sung sướng, em tủi thân. jimin xinh đẹp của gã vụn vỡ như cả trăm lần trước đây, đều dưới bàn tay tàn nhẫn này.
em của gã, nhưng hình như gã không phải của em.
"hôn nhé?"
"nếu muốn, anh sẽ không cần hỏi."
hai cánh tay mảnh khảnh của jimin vòng qua cổ jeongguk, và em kéo gã vào một nụ hôn sâu. hơi thở nhuộm mùi tình quấn lấy nhau, hớn hở và dồn dập chạy đua theo đôi môi mềm mại, đượm rượu nồng.
em lỡ để gã vào mất rồi, làm thế nào để đá gã ra khỏi đây?
_
ba, đừng làm bạn với gã, vì em hiểu rõ bản thân mình sẽ lại thức dậy bên cạnh gã mỗi sớm mai.
jimin chơi vơi. hai cánh tay em lộn xộn giữa chăn đệm nhàu nhĩ, cơ thể trượt dài theo mỗi cú nhấp vì không có điểm tựa. một chân em gác hẳn lên vai jeongguk, chân còn lại bị gã kìm chặt, nâng lên chẳng được mà hạ xuống cũng không xong. em phơi bày hoàn toàn trước mắt gã, để thứ to lớn của gã mặc sức dày vò cơ thể em.
jeongguk đã không còn ôm em mỗi lúc làm tình nữa rồi.
may mắn thay trên đầu giường có kê gối, nếu không có lẽ jimin sẽ va đầu vào thành gỗ cứng ngắc. jeongguk thậm chí không thèm cố gắng giảm tốc độ, gã đi theo nhịp điệu của riêng và có vẻ chẳng hề quan tâm đến cơ thể xóc nảy điên loạn dưới thân mình. tiếng thút thít vang khắp căn hộ, nước bọt trào ra khóe môi mỗi khi em khẽ gào lên nức nở. ma sát nóng bỏng khiến cả hai người loạn trí, dương vật sưng cứng mạnh mẽ ra vào, mang những cơn đau buốt tận óc cùng với khoái cảm tê người chạy dọc sống lưng.
jimin hé mắt. tầm nhìn mờ đục của em bị xuyên thẳng bởi nhãn cầu đen đặc, tĩnh lặng và chăm chú. việc jeongguk nhìn em dường như chẳng chịu chút ảnh hưởng nào từ vận động hùng hục bên dưới, tựa như gã giam em xuống đáy hồ sâu hun hút đầy yên lặng. nóng và lạnh giao thoa khiến jimin gai người, mồ hôi cùng dịch nhờn nhớp nháp giữa lưng trần và ga giường nhăn nhúm. thắt lưng nhức mỏi cố chấp rướn lên, để phía trước trống trải cọ xát với bụng dưới săn chắc của jeongguk, cũng để những cái đâm của gã chọc sâu đến tận cùng.
gã đàn ông mỉm cười khoái chí khi thấy bé con ngoan ngoãn chẳng dám tự tiện động vào chính mình. thở vào mặt em những hơi nặng nề men rượu, jeongguk đón lấy đôi môi mềm mại của em, đáp lại chiếc lưỡi khao khát nuông chiều bên dưới. một đống lộn xộn xinh đẹp, gã nhủ thầm, thỏa mãn ngắm nhìn khuôn mặt hứng tình dưới thân cùng những tiếng rên rỉ cao vút. chỉ mình jimin đủ ăn đứt tất cả những thân hình gã từng đụng chạm, cũng chỉ mình jeongguk được phép phá tan con búp bê lộng lẫy này trên chiếc giường của em.
đêm vẫn nhòa đi bởi cơn mưa không dứt. căn phòng nhỏ đậm mùi mờ ám, có da thịt va chạm, có tiếng rên ngắt quãng, có môi kề môi, lịm đi trong khoái lạc. dòng trắng đục bắn thẳng vào tâm trí jimin, lấp đầy thân xác trống rỗng, trộn cùng mồ hôi và nước mắt tạo thành một tổ hợp đáng ghê tởm xen lẫn tiếng nấc không ngừng. jimin không kịp thở, em hớp từng ngụm khí bằng khuôn ngực phập phồng, bị nén lại bởi khung hình vạm vỡ phía bên trên.
jeongguk thả rơi người. gã mặc kệ em kiệt sức, dùng cả thân mình đè lên, che lấp mất làn da trắng sứ run rẩy. tinh dịch chảy quánh lại từ khu vực tiếp xúc, dinh dính xung quanh lỗ nhỏ căng đầy và dương vật còn chưa được rút ra. jeongguk mân mê những lọn tóc nhỏ trong tay, áp ngực mình vào trái tim đang kịch liệt co rút bên dưới.
"anh ngủ lại nhé?"
"nếu em từ chối thì anh có đi không?"
những khoảng lặng chen giữa lời thì thào.
"chúng ta là bạn mà, jimin, bạn thì không keo kiệt như vậy."
cả gã và em cùng cười phá lên. họ có thể là bất cứ thứ gì, là người yêu, là tình nhân, là những kẻ lén lút vụng trộm sau ánh mắt soi mói của người đời. chỉ tiếc rằng không phải. họ có thể quấn lấy nhau cả đêm, quen thuộc từng mùi hương, từng tấc da của người còn lại, điên dại chắp vá những mảng tối trong tâm hồn mà chẳng sợ phán xét trước mặt nhau, để rồi khi kết thúc, họ chả là cái thá gì.
ngoài làm bạn.
có thể sáng hôm sau, jimin sẽ thức dậy trên chiếc giường lạnh lẽo, cả cơ thể nhơ nhớp tự cười một mình khi người kia đã rời khỏi. hoặc có thể, em tỉnh dậy, mơ màng thấy một bóng người sực mùi sữa tắm của em, mang đồ lấy từ trong tủ quần áo của em, bộ dạng tùy tiện chỉ nằm trong tiêu cự của em, cũng vẫn là chuẩn bị bỏ lại em một mình. để rồi đêm sau, hoặc đêm sau nữa, chờ em trước cửa lại là bóng hình nồng thuốc lá và rượu, nụ hôn vồ vập đắng ngắt và cuộc gọi dở dang cách nhau một lớp gỗ dày.
thêm một lần em rên rỉ dưới thân gã, và em biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ vượt qua được cám dỗ đầy độc hại.
jimin đặt ra luật mới để xóa đi mối quan hệ với jeongguk, và cũng một tay em phá bỏ chúng mỗi đêm về.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top