2

ánh trăng mờ mịt rọi cả căn phòng. mùi tình nồng đậm cô đặc khiêu khích khứu giác của những kẻ đang say. thất vọng và suy sụp được thay thế bằng yêu chiều nâng niu, bằng bận bịu ấm áp.

jeongguk nâng người jimin dậy, đặt anh tựa lưng vào ngực mình. cậu tiếp tục dây dưa với đôi môi đòi hỏi của người lớn hơn, một tay kéo nốt mảnh vải cuối cùng trên người anh xuống. jimin đã hoàn toàn lõa thể, dương vật bán cương ửng hồng giữa cặp đùi non trắng nõn săn chắc.

jeongguk chắc rằng kiếp trước cậu đã cứu cả một đất nước, nên kiếp này tạo hóa mới ưu ái đặt vào lòng cậu một thiếu niên trần trụi hoàn mĩ đến nhường này.

tinh dịch vừa xuất ra được jeongguk lấy đi toàn bộ. đặt hai ngón tay đầy màu trắng đục ngay trên miệng lỗ của jimin, cậu xoa nhẹ lên những nếp gấp mềm khiến cả người anh run rẩy. jimin ấm ức những tiếng rên khó chịu, mông khẽ cọ lên đũng quần dựng đứng sau lưng. người yêu jeongguk nhút nhát và bị động trên giường, không có nghĩa là anh không biết cách thúc giục sự trêu chọc của người khác.

cảm giác căng người đột ngột ập đến khiến jimin há hốc nhổm dậy. jeongguk vội kìm anh lại, chưa vội động tay mà thổi lên vành tai mẫn cảm xoa dịu anh. lỗ nhỏ chật chội kẹp chặt lấy hai ngón tay jeongguk, bỏng đến điên người. jimin cố gắng thả lỏng, nước mắt sinh lí nối đuôi nhau tràn ra khỏi hốc mắt xinh đẹp, cả cơ thể mềm nhũn trong vòng tay người nhỏ hơn. ngón tay phủ đầy tinh dịch thuận lợi trượt vào, cào nhẹ lên vách tràng mẫn cảm, tiếng rên rỉ cao vút thoát ra từ đôi môi hồng phấn. jimin vùi mặt vào cổ jeongguk, gặm lên mảnh xương thanh thoát để kìm lại cơn rát bỏng dưới hạ thân.

"không được để dấu." jeongguk bỡn cợt thở lên tai jimin, cho anh biết cảm giác bứt rứt khó chịu vì phải tuân theo điều kiện của công ty chủ quản. cậu rút ngón tay ra và lại tiếp tục đâm vào tàn nhẫn, ép người lớn hơn thốt ra những tiếng nức nở dâm dục. "thả lỏng ra, anh chặt quá. đau thì bảo em."

jimin khó khăn lắc đầu, tay bấu chặt đùi jeongguk, để hằn lên những mảnh trăng khuyết tím bầm. bụng dưới nhộn nhạo cháy bỏng, hông uốn éo vừa muốn bài trừ vừa muốn đẩy sâu vật lạ xâm nhập. dịch cơ thể bắt đầu tiết ra hòa với tinh dịch khiến cho quá trình mở rộng trở nên dễ dàng hơn, đau rát được thay thế bằng thoải mái. anh ngửa cổ tựa vào vai người đằng sau, thì thào trong tiếng rên rỉ ngắt quãng:

"gguk...nước..."

cánh tay ôm ngang eo jimin buông ra, cơn lạnh ùa đến khiến anh run rẩy níu lại. jeongguk hôn nhẹ lên má an ủi, bàn tay bên dưới gia tăng tốc độ tạm thời làm anh lơ đãng khỏi sự thiếu thốn. cậu với lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường, vơ vội chai nước còn một nửa, ngậm một ngụm đầy rồi quay đầu tìm đôi môi mềm. jimin như cá mắc cạn, hấp tấp đón lấy từng giọt được jeongguk thả trôi xuống cổ họng khô khốc.

"hum!"

cơ thể jimin giật lên như bị kích điện. anh suýt sặc, nước tràn ra khỏi miệng và hốc mắt mở to. jeongguk đắc ý cười, cậu cố tình miết vào điểm sâu nhất vừa tìm được khiến anh liên tục rên lớn.

"mẹ kiếp...gguk..."

"em xin lỗi, anh sặc à."

jimin không còn thời gian để quay lại lườm jeongguk. anh cuống quít thở, môi mềm bật ra những tiếng chửi đứt quãng. dương vật phía trước cương một lần nữa, run rẩy cứng lên trong cái mơn trớn của những ngón tay thon dài. cậu di chuyển dọc theo chiều dài của jimin, mân mê phần gốc và đầu khấc rỉ dịch, tay còn lại liên tục tấn công vào tuyến tiền liệt sâu bên trong. vòng eo nhỏ trong lòng jeongguk liên tục vặn vẹo, yết hầu run lên khi bị dày vò cả hai phía. cậu áp mặt vào bầu má đẫm nước mát kề bên, chậm rãi nói, trong khi tay thì tăng tốc độ:

"lần này đi vội quá, em không có bao đâu."

jimin nhíu mày, thút thít một vài tiếng vụn vặt, đôi tay nhỏ lần ra đằng sau lưng quần người nhỏ, khó khăn giật nó xuống. tính khí nóng rực khổng lồ đập vào má mông căng mẩy, nhẹ nhàng cọ xát đem tiếng thở trầm trượt qua vành tai đỏ ửng của anh. jimin thèm đến điên người, anh muốn nó ngay lập tức đút vào trong, hành hạ thành ruột đói khát và làm nó no bằng dòng tinh dịch nóng hổi.

"em có đ-định đi mua không...ah!"

"em chưa điên đâu bé con."

jimin bĩu môi xoay đầu lại. một trận rùng mình chạy thẳng sống lưng khi cái lạnh lẽo của gel bôi trơn đổ lên lỗ nhỏ, làm nó vô thức thít chặt cả hai ngón tay jeongguk. ôi mẹ kiếp, thằng chõi con mang được lọ gel bôi trơn nhưng không nhúp nổi cái bao cao su nào.

"anh đang kẹp đứt tay em để trả thù đấy à." jeongguk xấu xa rút tay ra, để dương vật mình chà xát trước hậu huyệt trống rỗng. "hay mình dừng lại nha?"

jimin tức giận vung tay ra sau bằng lực đạo yếu xìu, rồi dễ dàng bị bắt lại bởi chính những ngón tay ban nãy dày vò huyệt động bên dưới. jeongguk cười khúc khích hôn lên những ngón tay bé nhỏ, đưa lưỡi liếm lớp thịt mềm mềm như vuốt mèo con, nhẹ giọng dỗ dành bé tam thể xù lông giận dỗi:

"em xin lỗi. sẽ không dừng lại, của bé con tất cả, đừng giận."

nhu thuận của jeongguk khiến trái tim jimin tan chảy thành một vũng bùn hạnh phúc. người yêu anh nâng niu anh như mảnh thủy tinh diễm lệ, trao cho anh quyền kiểm soát và đáp ứng mọi thứ anh yêu cầu. jeongguk biến jimin thành một hoàng tử nhỏ, trong khi bản thân trở thành lâu đài an toàn chiều chuộng người lớn hơn.

"em vào nhé?"

jimin gần như nín thở vì hồi hộp. sự xin phép của jeongguk không dùng để nhận lấy sự chấp thuận, nó có tác dụng trong việc siết lấy căng thẳng và háo hức của jimin. anh hơi nhổm dậy, để đầu dương vật bên dưới chọc vào khe mông, cảm nhận được sự căng cứng thì run rẩy chần chừ. jeongguk kiên nhẫn đợi người lớn hơn sẵn sàng, sau đó dùng hai bàn tay nắm nhẹ vòng eo thon thả và kéo nó xuống.

"kho-an đã...argh..."

jimin hấp tấp bám lấy cánh tay kín mực xăm bên cạnh, lưng ưỡn thành một đường cong thanh thoát. dương vật của jeongguk từ từ xâm nhập, đẩy căng những nếp gấp hồng đẫm nước. cả hai cùng gặp khó khăn khi tiếp tục, của jeongguk quá lớn còn jimin thì vẫn chặt khít ngay cả khi đã mở rộng. cậu dừng lại khi mới tiến vào được một nửa, dùng tay xoa nhẹ khu vực tiếp xúc và cố gắng an ủi tiếng kêu vỡ vụn đau đớn của người lớn hơn.

"jimin, jimin, nhìn em này. bình tĩnh nào bé con, đâu phải lần đầu của anh chứ."

jimin uất ức đem ánh mắt mờ sương đáp lại đôi mắt to tròn của jeongguk. dáng vẻ phụng phịu của người trong lòng cào nhẹ vào tim cậu, như chiếc lông vũ ve vuốt khiến người nhỏ hơn mềm xèo như một đám mây. cậu vuốt dọc sống lưng jimin, giúp anh chấp nhận chiều dài bên dưới một cách thoải mái nhất. mồ hôi trên tóc người lớn hơn cọ vào da đầu tê rần của cậu, sống mũi anh dụi vào cổ áo nhăn nhúm. jeongguk thậm chí thấy được cả yết hầu nhô lên dọc theo cổ họng khi jimin ngửa cổ tựa vào vai mình, một cái nuốt đầy khô khốc.

jimin làm cái mẹ gì cũng quyến rũ chết người.

nóng và chật ôm chặt jeongguk. hai má mông căng mẩy của jimin đã chạm đến bắp đùi cậu. dương vật bên dưới không kìm được cứng thêm vài phần, cọ xát đến tận điểm cuối cùng trong hậu huyệt chật chội. vách tràng mẫn cảm bị nhồi đầy, cảm giác căng trướng làm tê liệt mọi giác quan. người lớn hơn có cảm tưởng ngay cả phần bụng dưới của anh cũng hơi nhô ra, dương vật của jeongguk như xuyên thẳng và xé đôi người anh ra vậy. giọng nói đã lạc đi trong tiếng thở kích tình, những điệu ngâm nga mềm mại vút cao trong không gian nồng mùi mờ ám.

jeongguk thoải mái thở hắt ra, cảm nhận từng mạch máu dồn hết về nơi giao hợp nóng bỏng. jimin chậm chạp động, anh hơi nhấc người lên rồi hạ xuống, hai bắp chân run không chống đỡ nổi cơ thể mềm nhũn. jeongguk chống cả hai tay ra sau, để mặc người lớn hơn làm những gì anh muốn. cậu cố gắng kiềm chế bản thân khỏi tốc độ rùa bò, kiên nhẫn chịu đựng sự khiêu khích chết chóc này thêm một lúc nữa, cho đến khi jimin hoàn toàn nằm sụp xuống tấm đệm và nhỏ giọng xin xỏ:

"gguk...em...đến lượt em..."

chỉ chờ có vậy, jeongguk lao tới. dương vật bên trong đâm lút cán khiến jimin không chịu nổi nức nở kêu lên. cả cơ thể người lớn hơn bị đẩy trôi về phía trước, khuôn mặt hoàn toàn áp vào chăn đệm nhàu nhĩ mà rên rỉ. anh trôi dạt theo từng cú thúc mạnh mẽ bên trên, hậu huyệt bị đưa đẩy trở thành đóa hoa đỏ hồng mấp máy nước. âm thanh va chạm dội vào tai, cộng thêm cả những tiếng thở dốc khiến người ta phải đỏ mặt. nếu đây là kí túc xá, dám chắc chất lượng cách âm tồi tệ của những bức tường sẽ đánh thức cả bangtan.

"ôm...ggukie ôm anh...urgh..."

jeongguk vội vã kéo jimin lại, ngăn không cho anh va đầu vào thành giường phía trước vì tiết tấu có phần hấp tấp của chính cậu. cậu giữ nguyên mình bên trong vách thành nóng bỏng, trực tiếp ôm vòng eo nhỏ trong tay xoay ngược lại. jimin bị xoáy vào một cái hố sâu, đầu óc anh lộn nhào sau cái ma sát tàn nhẫn cào vào mép lỗ. tiếng nỉ non thoát ra cùng dịch vị, giọng nói gãy vụn ra thành một mớ, chèn ngang cổ họng, bật lên theo từng chuyển động của người phía dưới.

gắt gao cảm nhận cái ôm ghì đầy móng tay của jimin bám vào lưng mình, jeongguk dùng một tay choàng cả vòng bụng thanh mảnh, bên dưới không ngừng thúc lên. cậu gầm lên vì khoái lạc, vì một park jimin xóc nảy điên loạn trong lòng mình, vì những tiếng thút thít vấp ngay giữa nụ hôn cháy bỏng.

jimin căng người khi nhận thấy bên dưới chặt hơn nữa, anh nhăn mặt gặm vai người nhỏ hơn. vấn đề không phải tại anh, đến bây giờ thì việc vào ra đã dễ hơn nhiều rồi, gel và chất dịch tự nhiên đang làm rất tốt nhiệm vụ của nó. anh bất mãn nhéo vào vùng hông đang hoạt động hết công suất của jeongguk, lẩm bẩm vài câu trách móc chẳng rõ lời.

"nó to lên đâu phải lỗi của em." jeongguk phì cười. "em còn chưa trách tại anh chặt quá thì thôi đi lại còn cắn em."

"em rút con mẹ ra đi."

jimin giận dỗi, lại giật bắn mình vì cú nện ngang xương bên dưới. hai bắp đùi jeongguk đập mạnh vào mông anh, nơi mà ngày mai chắc chắn sẽ hình thành những mảng đỏ lan rộng trên làn da trắng muốt. anh không kịp thở, vòng hai tay ôm chặt khuôn ngực vạm vỡ mà nấc lên.

"rút thế nào được."

jeongguk thản nhiên trả lời cứ như thể là cậu chẳng phải thủ phạm gây ra va đập bên dưới. chiếc giường lớn của hai người rung mạnh, thậm chí phát ra những tiếng kẽo kẹt của tấm đệm dày. lần sau phải chọn giường cao cấp hơn, ít ra thì cũng vững hơn một chút, cậu thầm ghi lại vào bộ nhớ để lúc sau báo lại công ty.

"đau anh!"

bỗng dưng bị đánh, nước mắt trào ra trên khuôn mặt đỏ bừng. jimin uất ức gào khẽ, phần vì năm vết ngón tay jeongguk trên mông anh rát đỏ, phần vì người nhỏ hơn đang dập vào hậu huyệt những cái đâm rối loạn tàn nhẫn. jeongguk lại một lần nữa xuống nước, cậu dùng bàn tay tội lỗi của mình xoa lên vùng da mẫn cảm vừa ăn phát vả không mấy nhẹ nhàng.

"nó mà để lại vết thì lần sau không làm với em nữa."

"thế định làm với ai?" jeongguk nhíu mày, giọng nói sặc mùi thuốc súng đánh mạnh vào jimin, cả phía trên và phía dưới.

ơ hay nhỉ, anh mới là người nên giận dỗi cơ mà.

"có để lại vết thì sao chứ, cũng có mỗi em xem."

jeongguk đè ngửa jimin xuống giường. cảm giác mình đã sắp đến giới hạn, cậu đẩy tốc độ lên cao, mặc cho da thịt tạo ra những âm thanh vượt quá mức chịu đựng và tiếng rên của jimin ngày càng khó che giấu. tấm lưng trần trụi ma sát mạnh với chăn đệm bên dưới, tạo một luồng nhiệt rát người. cả hai cơ thể phủ một tầng mồ hôi dày không hề ăn nhập với cái cắt da cắt thịt bên ngoài bầu trời cali cuối đông. vùng bụng săn chắc của jeongguk áp sát tính khí người lớn hơn, lợi dụng những đưa đẩy bên dưới mà cọ mạnh vào thứ nóng bức run rẩy bị bỏ quên nãy giờ. hai bàn tay nhỏ đã lần từ lưng cậu lên mái tóc rối, anh co những ngón tay lại, da đầu bị kéo căng khiến jeongguk càng hăng máu. lòng bàn tay mướt mồ hôi trơn tuột khỏi những sợi mềm mượt, nhưng jimin chẳng còn tâm trí đâu mà mơ màng đến chuyện ấy.

"gọi em đi."

"gguk...gguk...jeonggukie...argh..."

"nữa đi."

"yêu em...jimin yêu em..."

"ừ. em cũng thế. yêu jimin nhất trên đời."

và jeongguk bật ra một tiếng cười thỏa mãn. nói là cười cũng không hẳn, cậu chỉ buông hơi thở của mình thoát ra trong tiếng kêu dâm dục cao vút nằm dưới thân mình. từng dòng trắng đục đánh mạnh vào tâm trí jimin, bụng dưới căng lên vì một luồng nóng hổi bắn thẳng vào. anh há hốc thở, không kịp liếc đến nhớp nháp trên người vì chính bản thân cũng vừa bắn. mùi tinh dịch nồng nặc trong không khí.

cơ thể mỏi nhừ dập dìu như làn nước. jeongguk bế jimin mềm nhũn mệt lả trong tay, vuốt ve từng dấu vết hoan ái trên người anh bằng tất cả dịu dàng trong cuộc đời cộng lại. cậu để jimin dúi vào ngực mình, để anh thả từng hơi thở ngắt quãng.

"tắm nhé?"

gật nhẹ.

đèn phòng tắm sáng lên. gần ba rưỡi sáng, cũng chưa đến độ tờ mờ. nước chảy róc rách trên nền gạch lát hoa, hơi ẩm của nước men theo kẽ cửa tràn ra. tiếng ngâm nga trong trẻo, chèn vào giữa những cái hôn nhẹ nhàng.

sau mỗi sân khấu, jimin có thói quen tìm đến jeongguk để biểu trưng mọi tổn thương dằn vặt. anh xem cậu như đích đến cuối cùng, là nhà, là nơi dựa dẫm vững vàng cho mọi yếu đuối vốn phải gồng mình giấu đi. anh yêu jeongguk, yêu vẻ tuấn tú trên khuôn mặt góc cạnh, yêu sự nhẫn nại dịu dàng, yêu hoang dại phách lối trong người cậu trai kém hai tuổi, yêu cách cậu xem anh như một mặt trăng lộng lẫy.

sau mỗi sân khấu, jeongguk có thói quen đẩy cơ thể thơm mát trong lòng dịch lên, và hôn những ấm ức tủi hờn đầm đìa trên khuôn mặt nhỏ. cậu chưa từng là một người giỏi vỗ về, nhưng cậu là người hiểu rõ những gì jimin cần nhất. cậu yêu jimin, yêu tất cả mọi thứ thuộc về jimin. chỉ có vậy.

sau mỗi sân khấu, cả hai người có thói quen quấn vào nhau, trao cho nhau những hơi thở, những va chạm xác thịt gần gũi nhất. họ nhắc nhau về sự tồn tại của mỗi người, và những yêu thương quý giá như là động lực để bước tiếp vào mỗi sớm mai.

mệt mỏi quá, bỏ lại thế giới mà về bên em. em là nguồn ánh dương ấm áp, để sưởi ấm thế giới nhỏ của riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top