VI - lầm lỡ.

Park Jimin đơn thuần chỉ là một cậu bé từ quê lên, vừa đầy 18. Tất nhiên cậu vẫn còn rất non dạ, tâm hồn cũng non nớt, suy nghĩ chênh lệch hơn những thứ xa xỉ trên thành phố. Và ở giai đoạn tuổi trẻ này, luôn có một giai đoạn rung động đầu tiên.

Ở độ tuổi 18-25 con người rất dễ rung động vì một thứ gì đó kể cả nó đơn giản. Mọi thứ xung quanh trở nên hấp dẫn và mê hoặc, đặc biệt bạn sẽ phải lòng điều nổi bần bật giữa những thứ hấp dẫn đó.

Và, đó là điều khiến Jimin trong sáng lận đận suốt khoảng thời gian sau này.

Jungkook cũng như bao người đàn ông. Ga lăng, menly, ôn nhu và tốt tánh. Jungkook luôn đối xử với Jimin bằng những động tác thuần thuộc nhất, luôn khiến Jimin có những cảm giác bình yên êm đềm, làm cho Jimin rất muốn tựa vào nơi này mãi mãi.

Và Jimin chọn Jungkook làm người lý tưởng của mình.

Ngày đầu tiên Jimin rung động vì Jungkook, là vì hôm nọ, Jimin đứng bếp thì vô tình khứa dao vào ngón tay, cắt một vết khá sâu và dài. Một cậu bé 18 tuổi còn quá non nớt trước kỷ năng sống, lại còn nhút nhát nên đâm ra sợ sệt, lặng lẽ cúi xuống mút ngón tay, lấy những chất sền sệt đặc quánh đỏ tươi chảy ra từ trong phần thịt non. Nhưng được một lúc lâu máu vẫn không dừng chảy, càng có dấu hiệu nhiều hơn, Jimin lại khiếp sợ đến hoảng loạn, cứ ngỡ mình sắp chết nên bắt đầu mếu máo. Bắt đầu bên trong bếp có những âm thanh thút thít vang đều đều, Jungkook luôn quan tâm mọi thứ xung quanh, anh không phải con người vô cảm, anh rất hay để ý người khác kể cả người đó không có mối quan hệ gì với mình, nhưng đối với kẻ thù, họ chắc hẳn phải sung sướng lắm mới thấy Jungkook hiếm khi vô cảm đến lạnh xương sống. Trở lại sự việc, Jungkook biết rõ tiếng khóc nhỏ nhỏ đó phát ra từ bếp nên anh tò mò đi lại. Nhìn thấy Jimin đang nhìn chằm chằm vào ngón tay đang rướm máu mà mặt nhăn nhó khó coi.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Jungkook hướng tới nắm lấy ngón tay đang chảy máu của Jimin, vô tình bóp mạnh khiến máu chảy thêm.

Vùng bị thương từ lâu đã tê liệt, một chút cảm giác đau đớn cũng không còn nhiều, nhưng thấy Jungkook vô tình hay cố tình bóp cho máu nhiều thêm làm Jimin sợ hãi, thanh âm thút thít có phần to thêm.

"Đừng sợ, là cắt trúng tay đúng không?"

Jungkook nghiên cứu một hồi, lại đi ra một góc bếp lấy hộp cứu thương, bắt đầu vỗ về Jimin, nhanh chóng giúp cậu bình tĩnh rồi tiếp tục cứu thương.

"Ráng chịu đau một chút nhé."

Jimin đổ mồ hôi lạnh, hít từng đợt khí nóng đến rùng mình khi Jungkook bắt đầu di chuyển băng bông có tẩm thuốc khử trùng, sau đó lại đến quy trình thuốc đỏ, đợi vết thương từ từ khép miệng rồi băng vào thật kỹ càng và nhanh lẹ. Nhưng trong cả một quá trình, Jungkook rất ôn nhu, Jimin có thể cảm tưởng là đây chính là người yêu đang chăm sóc cho mình. Nhìn trực diện về khuôn mặt có ngũ quan tuấn tú, đôi lông mày thanh liễu đậm nét, sống mũi cao cao thanh lịch và cả xương quai hàm ẩn hiện quyến rũ. Trong một phút chốc khiến trái tim nhỏ bé của Jimin bị rung động đến nổ tung.

Jimin lỡ thích người này rồi.

Nhưng đơn thuần với Jimin chỉ là thích, chưa phải yêu.

Nhưng cũng đủ biết Jimin có cảm giác với Jungkook.

Và tiếp tục những ngày sau đó, Jimin luôn cố gắng tận hưởng những khi được gần gũi với Jungkook. Thứ tình cảm nhỏ bé trong lòng cũng càng tăng dần.

Jimin luôn cho rằng Jungkook chính là một niềm tin đáng ngưỡng mộ, nhan sắc xuất sắc tuyệt trần, học hành giỏi giang, tài chính cũng rất thành thạo, Jimin dùng Jungkook chính là thần tượng của mình.




Hôm ấy là hôm Jimin nhận được một mẫu phong bì từ người đàn ông lạ mặt, liền giao nộp cho cậu chủ Jungkook của mình.

Dáng vẻ của Jungkook sau khi kiểm tra qua tấm phong bì đó có hơi điên cuồng, mặt tối sầm lại nhanh chóng chỉnh tề trang phục và đi ngay sau đó mặc dù chỉ vừa về nhà chưa được 15 phút.

Jimin không hề biết trong khoảng thời gian đó Jungkook đi gặp ai hoặc đã làm gì, Jimin đơn giản cũng không tò mò tới, cậu chỉ muốn làm tốt nhiệm vụ của mình để có lương phí, còn chuyện tình cảm cỏn con vớ vẩn đó cậu quyết định gạt sang một bên. Đến hơn 7 giờ tối tức là Jungkook đã đi ra khỏi nhà hơn 3 tiếng liền, về nhà Jungkook có chút mùi cồn khá rõ và mùi thuốc lá quanh cổ áo. Jimin hấp tấp hối Jungkook đi thay đồ tắm rửa sau đó tự tay chăm sóc Jungkook các thứ.

Người ta thường nói khi say con người sẽ bộc lộ ra hết những tính cách của mình, Jungkook tuy là một người đàn ông lịch lãm nhưng sâu trong ngọn rễ của các dòng máu trong người anh luôn mang sẵn một dòng máu thú tính về dục vọng, so với tất cả các người đàn ông trên thế giới thì Jungkook có mức dục vọng khá cao, từ thang điểm 1 cho đến 10, Jungkook sẽ nằm ở mức 10,5.

Jimin vì chỉ ở tuổi mới lớn, đối với cậu các thứ rượu chè này chỉ hiểu sơ qua, do ba cậu ở quê nhà cũng là những người hay nhậu nhẹt be bét rồi đánh đập nhà cửa, chửi rủa mọi người kể cả mẹ cậu và có khi còn muốn cưỡng bức cả cậu nhưng cậu luôn được mẹ giải cứu sau những lần đó, và đó luôn là điều khiến Jimin báo đáp mẹ. Nhưng ở thời điểm hiện tại Jimin biết tình trạng của Jungkook, vấn đề về tâm lý của Jimin tuy không chắc chắn nhưng vẫn có phần nào vững vàng, cho nên dù có chuyện gì xảy ra cậu cũng sẽ không tới mức bị rối loạn. Trong lúc Jimin đang pha sữa và đun nước nóng nhằm giải rượu cho Jungkook thì anh từ đâu lạng quạng bước ra từ trong phòng, vòng hai cánh tay săn chắc những đường gân kẹp chặt hông Jimin. Jimin có hơi hoảng hồn muốn lui ra nhưng bên phải là nồi nước nóng đang sắp sôi, bên trái là ly sữa nóng hổi, nếu cậu quấy càng ở đây rất có nguy cơ cả hai sẽ bị phỏng và Jungkook sẽ không thích điều đó.

"Yoongie, Yoongie hiong, Yoongi cục cưng..."

Jungkook liên tục lải nhải cái tên của một người mà Jimin không hề biết, và Jimin cũng chưa suy nghĩ ra được do cậu cũng chỉ mới 18 thôi không thể suy nghĩ sâu xa.

Jungkook đằng sau lần mò bàn tay chạm tới đỉnh đầu nhũ nhỏ lấp ló sau chiếc áo thun mỏng trắng toát, Jimin nhạy cảm hơi rụt lại, phía dưới bắt đầu rỉ một mảng ước nhỏ.

"Yoongie à, anh hôm nay nhạy cảm thật đấy."

Jungkook ghé sát bờ môi ướt át nói khẽ vào tai Jimin, cậu ngay lập tức rùng mình.

"Jungkook à tôi nghĩ anh say rồi, anh nên nghĩ ngơi đi, tôi không phải là anh gì đó mà nãy giờ anh kêu đâu."

Jimin ra sức giải thích nhưng Jungkook hiện giờ không hề tỉnh táo.

"Yoongiie, anh nói gì vậy, ai cho anh không nghe lời em hả? Hả Yoongi hư đốn, phải nghe lời daddy hiểu không?"

Jungkook gầm lớn, tát một cái vào mông Jimin, cậu vì nhói nơi mông nhỏ bé mà hơi suýt xoa, ánh mắt hơi nhăn lại.

"Đau sao?"

Jungkook liếc mắt, tiếp tục vả bôm bốp vào mông Jimin. Sau đó Jungkook đè Jimin ra cưỡng hôn, hai đầu lưỡi tê dại quấn quít lấy nhau, khoé mép kéo theo hai hàng nước bọt cùng đôi mắt mờ sương mê tình quyến rủ.

"Yoongi vì anh phản bội em nên tối nay em sẽ xử anh, daddy sẽ xử anh!"

____đôi lời tác giả_____
Chap sau có H đó mí bà :3
à mà có ai đang đọc truyện của tui vậy, cmt ló mặt cho tui biết đi mà :< đừng trốn nữa hiuhiu

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top