Chương 6
Sau khi giải quyết xong những lời đồn ác ý trong công ty, JungKook cảm thấy mọi chuyện vẫn chưa thực sự được giải quyết. Mặc dù những kẻ đồn đại đã bị trừng phạt, nhưng Jimin vẫn mang trong lòng cảm giác tổn thương và xa cách. Hắn không thể chịu đựng khi thấy cậu ấy buồn bã và lảng tránh mình.
Một buổi sáng, JungKook quyết định làm điều gì đó đặc biệt. Anh đứng nhìn tấm thiệp mời dự buổi tiệc thường niên của giới doanh nhân, nơi quy tụ toàn những người quyền lực nhất trong ngành. Mọi năm, anh thường đi một mình hoặc với các đối tác, nhưng lần này, anh có một ý định khác.
JungKook nhấn nút gọi điện thoại cho Hoseok.
"Hoseok, bảo Park Jimin lên văn phòng tôi," giọng hắn vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng trong lòng lại mong chờ giây phút được gặp cậu.
---
Jimin nhận được lời gọi của thư ký Hoseok và không thể không lo lắng. Từ sau sự cố về những lời đồn, cậu cảm thấy hơi khó xử mỗi khi phải đối diện với JungKook, dù hắn đã cho người dẹp tan tin đồn và bảo vệ cậu. Nhưng bây giờ, nhận được lệnh gọi lên văn phòng, Jimin không thể từ chối.
Khi cậu bước vào văn phòng rộng lớn của JungKook, ánh mắt nghiêm nghị của anh hướng về phía cậu, nhưng ẩn sau đó là một sự ấm áp khó hiểu.
"Anh cho gọi em có việc gì ạ?" Jimin nhẹ nhàng hỏi, cảm thấy hơi căng thẳng.
JungKook đứng dậy từ bàn làm việc, đi về phía Jimin, tay cầm tấm thiệp mời tiệc. "Cuối tuần này, có một buổi tiệc của tập đoàn. Anh muốn em đi cùng."
Jimin tròn mắt ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ tới lời đề nghị này. "Em... em sao? Nhưng tại sao lại là em?"
JungKook nhìn cậu, đôi mắt đen sâu thẳm của hắn dường như chứa đựng nhiều hơn những lời hắn sắp nói. "Bởi vì anh muốn em ở bên cạnh anh. Không phải ai khác."
Jimin ngỡ ngàng, chưa kịp phản ứng thì JungKook đã bước lại gần hơn, khoảng cách giữa hai người gần đến mức cậu có thể cảm nhận được nhịp thở đều đặn của anh.
"Anh... không đùa chứ?" Jimin lắp bắp, trái tim bắt đầu đập loạn nhịp.
"Em nghĩ anh là người thích đùa à?" JungKook khẽ mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi đầy dịu dàng. "Chuẩn bị nhé, anh sẽ cho xe đến đón em vào tối thứ bảy."
Jimin cúi đầu, gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ, nhưng cũng không giấu được niềm vui thầm kín trong lòng. "Vâng... Em sẽ chuẩn bị."
---
Tối thứ bảy, Jimin xuất hiện trước cửa nhà JungKook với bộ đồ vest lịch lãm, toát lên vẻ đáng yêu nhưng cũng không kém phần chững chạc. Khi bước vào xe, cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng vì không quen với những buổi tiệc xa hoa như thế này.
Khi đến nơi, không khí trang trọng và lấp lánh ánh đèn khiến Jimin choáng ngợp. Nhưng JungKook luôn bên cạnh, ánh mắt cưng chiều và ấm áp khiến cậu cảm thấy an tâm hơn. Suốt buổi tiệc, anh luôn theo sát Jimin, chăm sóc cậu từng chi tiết nhỏ nhặt. Những ánh mắt tò mò xung quanh không làm Jimin bận tâm nữa. Thay vào đó, cậu chỉ tập trung vào người đàn ông đang đứng cạnh mình.
---
Sau buổi tiệc, khi hai người ngồi trong xe trở về, không gian trở nên im ắng lạ thường. Jimin ngồi cạnh JungKook, cảm giác tim mình vẫn chưa ngừng đập mạnh từ lúc ở tiệc.
"Em thấy buổi tiệc thế nào?" JungKook hỏi, giọng anh trầm ấm vang lên trong không gian nhỏ hẹp.
"Khá... ấn tượng ạ. Em không quen lắm, nhưng nhờ có anh, em thấy dễ chịu hơn nhiều," Jimin mỉm cười, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn xe.
JungKook không nói gì, chỉ nhìn thẳng vào Jimin. Khi xe dừng trước cửa nhà cậu, JungKook nhẹ nhàng quay sang Jimin, đôi mắt anh đầy sự chân thành và ấm áp.
"Jimin," giọng hắn trầm ấm, nhưng đầy cảm xúc, "Anh biết mấy ngày qua em đã buồn vì những lời đồn không đáng có. Nhưng có một điều anh muốn em hiểu rõ..."
Jimin nhìn anh, đôi mắt mở to chờ đợi.
JungKook hít một hơi sâu, rồi nói chậm rãi: "Anh thích em. Từ những ngày đầu tiên em xuất hiện trong cuộc sống của anh, anh đã không thể ngừng nghĩ về em. Mọi thứ về em, từ sự đáng yêu, hồn nhiên, cho đến cách em khiến anh cảm thấy muốn quan tâm, chăm sóc... Anh muốn ở bên em."
Tim Jimin như ngừng đập. Cậu không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Đôi mắt cậu mở to, môi khẽ run.
"Anh... đang nói thật sao?" Jimin lắp bắp, cảm giác như không thể kiểm soát được cảm xúc của mình.
JungKook khẽ cười, cúi xuống gần hơn, ánh mắt chân thành và dịu dàng. "Anh chưa bao giờ nghiêm túc như bây giờ. Nếu em đồng ý... anh sẽ ở bên em, chăm sóc em và bảo vệ em."
Jimin cảm thấy trái tim mình tan chảy. Cậu khẽ gật đầu, nước mắt ứa ra nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc.
"Em cũng thích anh... từ lâu rồi," Jimin thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành.
Không chờ đợi thêm, JungKook cúi xuống, khẽ chạm lên môi Jimin một nụ hôn dịu dàng, ngọt ngào. Cả hai chìm đắm trong giây phút ấy, như thể mọi thứ xung quanh đều tan biến.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top