Nhành nhung tuyết trên núi cao
Chúng ta chào thế giới này bằng tiếng khóc
Và dùng cả cuộc đời để cố gắng được chia tay nó với nụ cười.
...
Lalisa tin vào câu nói
"Hãy mỉm cười thật nhiều và rồi thế giới sẽ mỉm cười với bạn"
...
Cô gái nhỏ đã được tình yêu thương của bố mẹ nuôi lớn mỗi ngày. Mẹ không yêu cầu cô phải mạnh mẽ, nhưng bà giúp cô khiến bản thân thấy mình cần trở nên mạnh mẽ.
Ngày Lisa nói mình muốn trở thành một idol. Nửa lời can ngăn bà cũng không nói, bà chỉ mong cô hãy suy nghĩ thật kỹ.
"Con có thể nhảy, có thể hát. Con thích nhảy lắm, cũng rất thích được đứng trên sân khấu nữa"
Mỗi lần được biểu diễn dưới ánh đèn rực rỡ ấy là mỗi lần Lisa thấy hạnh phúc. Không có hạnh phúc nhất, chỉ có hạnh phúc hơn.
Cô nhìn lên TV, nhìn những người đang phát ánh hào quang trên kia. Phút chốc trong đôi mắt to tròn ấy lại trở nên sáng ngời.
"Vậy con hãy cố gắng hết sức mình nhé"
Trên đời này còn có động lực nào lớn hơn sự cổ vũ từ gia đình nữa chứ ?
Dù có đồng ý hay không bạn vẫn sẽ thấy rằng mỗi lần nhận được lời khen, lời cổ vũ từ người nhà, chúng ta lại được tăng gấp mấy phần sức mạnh.
...
Chỉ là khi chinh phục một đỉnh núi, đoạn đường lưng chừng lúc nào cũng là gian nan nhất.
Không phải vì đoạn đường dốc núi khó leo mà là tới lúc đó tinh thần chúng ta bắt đầu xao động.
Chẳng còn sự mãnh liệt, ngập tràn hào hứng khi cất những bước đầu tiên. Sẽ chưa được nếm thử mùi vị háo hức, mong chờ cho những chặng cuối cùng.
Lúc bắt đầu nếm trải rõ những mệt nhọc, gian khổ. Chẳng hiếm người đã chùn bước.
...
"Mình có thể nói được tiếng Hàn sớm thôi"
"Mình có thể được điểm A ở kỳ thi hàng tháng"
"Mình có thể debut"
"Mình có thể làm được ! Mình có thể ... có thể mà ..."
Cô đã không ít lần rơi nước mắt trong phòng tập khi mãi vẫn thể ngân được nốt cho vừa ý, nhảy hụt hơi liền bị chê trách.
Bất lực với bản thân tới mức có lúc chỉ muốn thu dọn hành lý trở về Thái Lan, ôm lấy mẹ mà khóc.
Nhưng rồi như vậy chẳng phải tất cả sẽ đổ sông, đổ bể sao ?
Lalisa không cam tâm.
...
"Đây là gì ạ ? ..."
"Nhung tuyết. Hoa nhung tuyết của Thụy Sĩ"
Nhành nhung tuyết trắng tinh khôi, rung ring khoe sắc trong chiếc chậu nhỏ.
"Là nhành hoa của sự cao quý, lòng dũng cảm, sức mạnh và dâng hiến"
"Nó đẹp quá ..."
Phải rồi, vì nó giống như cô.
Nhung tuyết lớn lên ở những ngọn núi đá vôi cao lớn, nơi lạnh lẽo, hẻo lánh quanh năm. Là những nơi khắc nghiệt nhất.
Như Lalisa, cũng trưởng thành từ những gian truân trập trùng.
...
Hoa nhung tuyết trắng nhỏ, xinh xắn. Chẳng vì bão táp mưa sa mà trở nên gai góc như xương rồng. Nó xù lớp tơ mảnh trên từng cánh hoa để tự bảo vệ bản thân khỏi những khắc nghiệt.
...
Nhành nhung tuyết quanh năm suốt tháng khoe sắc ở nơi núi cao. Nó ở đó để vươn gần hơn tới bầu trời ngập nắng, đầy sao của nó.
"Cậu biết nhung tuyết còn có ý nghĩa gì nữa không ?"
...
"Nó còn là bảo chứng của lòng chung thủy và tình yêu vĩnh cửu"
Vì cậu tựa nhành nhung tuyết trên núi cao, vì cậu đã luôn rực rỡ trong bão tuyết lạnh lẽo ấy nên cậu xứng đáng có một tình yêu thật đẹp.
Cậu xứng đáng được hạnh phúc trăm năm, được cùng người mình yêu thương nhất mỉm cười đi tới cuối con đường.
...
Những năm tháng tiếp theo, chỉ mong nhành nhung tuyết nhỏ cùng bông ly hổ bình bình an an hoàn thành được đoạn kết vẹn toàn nhất.
Tiền đồ như gấm, xuân khởi vạn năm.
---
hope for a positive destination ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top