Chap 9
Tất cả mọi người đều biết, hạnh phúc thật sự là một thứ rất khó có thể kiếm tìm, có người may mắn tìm được trong phút chốc, có người thì phải đợi đến hàng chục năm, cũng có người dành cả một đời vẫn chưa tìm thấy được.
Tất nhiên là đều phải nhờ vào duyên phận.
Đối với một ác thần như ta thì lại càng khó hơn.
Không phải ta đã sống cô đơn cả 1000 năm qua sao.
Đến khi tìm thấy rồi, ta thực sự không thể nào buông bỏ được.
Ta siết chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn của em, em vẫn đang chìm vào giấc ngủ sâu, thật may là nhờ ta vỗ béo mà em đã mũm mĩm lên được tí xíu, lúc trước ốm nhách ốm nhom à, người ta thấy mà đau xót không thôi.
Còn cái mùi hương bạc hà dịu nhẹ này nữa, nó luôn làm ta cảm thấy thật thoải mái, sảng khoái tinh thần a~ nhưng cũng đồng thời quyến rũ ta đến đầu óc mụ mị.
Làn da thì trắng khỏi nói rồi, mịn màng, mềm mại còn hơn cả da con gái, nhưng theo ta thì những dấu tím tím đỏ đỏ kia càng khiến em đẹp hơn ấy chứ!
Thôi nào! Đừng nghĩ ta biến thái nhé, tại vì là do ta gây ra nên mới thấy đẹp thui. Ahihihi..
Dùng tay khẽ chạm và đôi mắt đang nhắm nghiền kia rồi từ từ trượt xuống sóng mũi thanh tú rồi đến cả đôi môi hồng đào . Gương mặt em lúc này thật yên bình, yên bình đến nỗi khiến bom đạn nhiều cách mấy cũng phải ngừng bắn nhau.
Nếu nói thật thì em không đẹp bằng những tiên nữ mà ta đã từng gặp, nhưng đâu đó trong tầng cao nhất của trái tim ta đã chỉ có riêng hình bóng của em, chỉ duy nhất chấp nhận em là người đẹp nhất.
Thật nực cười phải không? Ta mà nói ra chắc em sẽ cười vào mặt ta mất nhưng đúng là vậy đấy, tiểu bảo bối à!
_Uhm...- Em khẽ cựa quậy, từ từ mở đôi mắt mơ màng ra nhìn ta- JungKookie?
Oái! Dễ thương chết tim ta rồi, nhìn em cứ như chú mèo nhỏ vậy á!
Em có thôi hành hạ trái tim mỏng manh của ta có được không Min Yoongi?
_Sao không ngủ thêm tí nữa?- Ta dịu dàng hôn nhẹ lên đôi môi màu hồng phấn kia.
Vẫn ngọt quá. Ta bị nghiện rồi, nghiện cái mùi vị ngọt ngào này thật rồi!
_Cũng sáng rồi mà!-Em ngại ngùng đưa tay lên ôm mặt
_Em thật là đáng yêu chết mất!- Ta bật cười gỡ những ngón tay nhỏ xinh đang bám lấy khuôn mặt đỏ au kia.
_Anh trêu em!- Em phồng mặt giận dỗi, rút đầu vào ngực ta, còn dùng tay thụi vài cái như sức mèo khều.
Ta mỉm cười nắm lấy bàn tay hư hỏng của em.
_Em đang cố quyến rũ anh đấy sao, Yoongi?
_Em không có mà!
_Ai là cái người hôm qua năn nỉ anh thao tới chết luôn vậy ta. Ai vậy? Ai vậy?
_Chỉ có thằng điên mới nói câu đó!
_Vậy ai là thằng điên đó ta?- Ta xoay qua nằm đè lên người em, khóa hai tay em ở trên đầu, mỉm cười gian manh.
_Là em, là em được chưa, mau buông em ra, anh ăn hiếp em!
Nhìn gương mặt hoảng loạn của em khiến ta chỉ biết phì cười.
Sao lại đáng yêu thế chứ, Yoongi? Em đang gián tiếp giết ta đấy!
_Được rồi, được rồi, không trêu em nữa, hôm nay anh làm đồ ăn sáng, mau đi làm vệ sinh cá nhân đi!- Tôi hôn nhẹ lên chóp mũi em.
Em gật đầu đứng lên nhưng lại liền ngồi xuống, mặt thì nhăn nhó đến phát tội
_Em sao thế?- Ta lo lắng khi thấy biểu hiện khó coi ấy của em.
_Em... đau!- Em nhìn ta bằng ánh mắt long lanh nước đầy ủy khuất.
Đau?
A phải rồi, Jimin hyung có từng than thở với ta là người nằm dưới sẽ luôn bị đau ở hạ thân sau khi ấy ấy. Sao ta lại quên mất chứ, ta thật vô tâm quá đi!
Khổ cho em rồi tiểu bảo bối à!
_Oái!
_Vậy để anh giúp em tắm!- Ta dịu dàng bế tiểu bảo bối lên, tiến về phía phòng tắm.
_Anh...anh...anh...
_Uầy! Có gì đâu mà ngại, thân thể em anh thấy hết rồi mà còn sợ gì!
_...
Hì hì hì, ta nhất định phải thừa nước đục thả câu nha, ít ra cũng phải ăn tí đậu hũ mới hả dạ.
Sờ mó, có!
Ôm, có!
Hôn, có!
Em cũng chả phản kháng gì nhiều nên ta cứ thế mà làm tới!
Em đang chiều hư ta đấy bảo bối, sau này ta có đè em ra thì em không thể nào trách ta được đâu!
Các ngươi có ganh tị với ta?
Tất nhiên, ta biết mà, ta biết mà! Há há há...
.................
Sau khi làm vệ sinh sạch sẽ cho em và cả ta, em đòi tự mình xuống nhà bếp với tướng đi xiêu xiêu vẹo vẹo vô cùng mắc cười, đã vậy khuôn mặt còn nhăn nhó nhìn đến mà khó ở!
Em ngồi xuống bàn, đưa đôi mắt long lanh nhìn ta
_Yoongie đói!
Ta mỉm cười hôn nhẹ lên trán em.
_Vậy thì đợi anh chút, anh lấy gì đó cho Yoongie của anh ăn nha!
Em ngoan ngoãn gật đầu.
Vừa mới quay lưng chuẩn bị mở tủ lạnh thì bỗng có một giọng nói vang lên.
_Yo! Hai người dậy rồi hả?
Cái giọng nói trầm đến phát ghét đó...
Còn ai khác ngoài tên ôn thần mắc dịch Taehyung?
_JungKookie làm đồ ăn sáng kìa, chuyện lạ à nha!- Jimin hyung cũng từ đâu chui ra huých huých vai tôi.
_Có gì mà lạ, hai hyung không ăn thì thôi!
_Ấy ấy, ăn chứ, JungKookie làm là phải ăn rồi, phải không Yoongie?
_Vâng ạ!
_Vậy mọi người vào bàn đợi em chút xíu!
Mở tủ lạnh lấy những đồ cần thiết để lên bếp, lúc này ta mới để ý tướng đi của Jimin hyung nha, cũng xiêu xiêu vẹo vẹo không kém gì tiểu bảo bối đâu!
Ây, chắc tối qua bị Taehyung hyung hành dữ lắm đây! Tội thật!
Sau 15p ta cũng hoàn thành xong tác phẩm của mình.
Bánh mì ốp la và thịt xông khói.
_Ăn có chết không vậy nhóc JungKook!- Taehyung lấy nĩa chọt chọt vào lòng đỏ trứng
_JungKookie làm mà, không chết được đâu hyung!- Tiểu bảo bối hớn hở cho đồ ăn ngay vào miệng mình, mặt tươi như đón tết vậy á.
_Chỉ là một món đơn giản thôi mà sao em lại ăn một cách vui vẻ như thế?- Jimin hyung quay qua nhìn em.
_Tất nhiên là vì do chính JungKookie làm ra rồi!- Em ngước lên nở một nụ cười, nụ cười còn rạng rỡ hơn cả ánh nắng ban mai.
_Mi tốt số thật đó JungKook!- Taehyung thở dài vỗ bộp bộp lên vai ta.
Tất nhiên số ta phải rất rất tốt rồi! Được bảo bối yêu thương thế mà!
Ai mà không sướng a~
*Chụt* Ta lại lợi dụng thời cơ hun lên cái má phúng phính người ta.
_JungKookie chỉ tốt số khi được ở bên cạnh Yoongie~
................................
Chỉ cần như thế này thôi là đủ.
Ta không còn trông mong gì nữa.
Có được em ta như có được cả thế giới này vậy!
Yoongi à! Rồi một ngày khi em phát hiện ra ta chính là ác thần- người đã khiến em phải sống một cuộc sống đầy đau khổ, phải chịu nhiều sự khinh bỉ của mọi người.
Liệu em có còn yêu ta?
END CHAP 9
.............................
A to the G to the U to the STD
A to the G to the U to the STD
Mấy bữa này đang bấn loạn vì người thương ra Mixtape, nhìn anh bao sì quéc <3
Sì quéc quá nên tui đăng chap này lại thấy hơi tội lỗi TT
Tui trở về với người thương đây ^^ <3 <3.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top